Akita Into lạnh lùng nhìn cố vấn cao cấp từ Trung Quốc về. Y bây giờ có cảm giác cưỡi hổ khó xuống. Vốn nghĩ người Trung Quốc là dân tộc sợ ngoại, chỉ cần mình mạnh một chút là Trung Quốc sẽ nhũn. Nói thật Akita Into không coi Nam Điền vào đâu. Theo hắn thấy Nam Điền chỉ là tỉnh nghèo của Trung Quốc, chỉ cần cấp trên đè một chút thì sẽ xong. Từ sau khi Tập đoàn Qingtian tiến vào Trung Quốc thì chưa từng xuất hiện chuyện Tập đoàn Qingtian không thể xử lý. Nhưng tình hình phát triển làm người ta khó khăn, bây giờ Trung Quốc lại rất cứng rắn. Càng làm người ta khó hiểu là tập đoàn niêm yết ở thị trường chứng khoán Mỹ lại đang bị phong tỏa. Lại nhìn Bí thư tỉnh ủy Nam Điền kia như muốn liều mạng xử lý Tập đoàn Qingtian, Akita Into rất tức giận.
- Vương Trạch Vinh kia là người như thế nào?
Akita Into nghe xong cố vấn báo cáo tình hình Trung Quốc liền cảm thấy Vương Trạch Vinh là người rất quan trọng. Trước kia y đúng là không coi trọng tình hình của Vương Trạch Vinh.
- Vương Trạch Vinh là người như sau …
Không hổ là cố vấn đặc biệt về Trung Quốc, cố vấn liền nói rõ chi tiết về Vương Trạch Vinh.
Nghe cố vấn nói, Akita Into thế mới biết thì ra kẻ nhằm vào Tập đoàn Qingtian lại là một người rất có thế lực.
Trong phòng hội nghị, mọi người chăm chú nghe báo cáo. Một tổng giám đốc phụ trách bên Mỹ nghiêm túc nói:
- Tình hình của tập đoàn ở Mỹ rất không tốt, giá cổ phiếu dao động rất lớn. Vì ổn định cổ phiếu chúng tôi cần rất nhiều tài chính.
Một người khác nói:
- Mấy năm qua tập đoàn mở rộng quá nhanh, đầu tư vào Trung Quốc rất lớn. Xảy ra chuyện ở Tỉnh Nam Điền, người Trung Quốc ở khắp nơi đều nhằm vào tập đoàn. Nếu chỉ là một vài cá nhân thì chúng ta không sợ. Nhưng trong đó bây giờ có chính quyền Trung Quốc thầm thúc đẩy, tình hình kinh doanh gặp nhiều khó khăn. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì tài chính của tập đoàn sẽ bị đứt gãy.
Y nói như vậy làm mọi người đều rất lo lắng. Dù sao đều là lãnh đạo cao cấp nên hiểu rõ sự nguy hiểm nếu tài chính đứt gãy. Nếu như vậy thì dù có chính quyền ủng hộ cũng sẽ bị thương nặng.
Một người trẻ tuổi nói:
- Nếu không được thì chúng ta sẽ rút khỏi Trung Quốc.
Y nói như vậy, mọi người đều nhìn Akita Into. Người nói chuyện là con trai lớn của Akita Into.
Akita Into sa sầm mặt mắng tên thanh niên rồi nói:
- Chúng ta đầu tư quá nhiều vào Trung Quốc. Trung Quốc là thị trường lớn, quyết không thể có vấn đề. Dọa rút chỉ là dọa người mà thôi. Nếu thật sự rút thì không những không thu được lợi nhuận từ đầu tư còn khiến nhiều khoản nợ ngân hàng gặp khó khăn. Biện pháp duy nhất là mau chóng giải quyết việc này.
Bàn một lúc, Akita Into nói:
- Theo tình hình điều tra thì nguyên nhân chính là ở Nam Điền. Mà người chính làm việc này ở Nam Điền là Vương Trạch Vinh. Nếu có thể xử lý xong Vương Trạch Vinh kia thì việc coi như xong.
Một người đàn ông trung niên nói:
- Theo điều tra Vương Trạch Vinh kia không dễ thu mua, khá khó khăn. Hắn bây giờ một lòng muốn chèn ép tập đoàn ta, yêu cầu xử lý người của chúng ta.
Y nói xong liền nhìn Akita Into Đương nhiên mọi người biết Akita Into đúng là có chút khó xử, con út của y làm ra chuyện này quá phiền phức.
- Trung Quốc là dân tộc nhớ thù rất lâu. Cả nhà xx bị đâm chết, tên hung thủ lại bị xác định là thần kinh.
Akita Into xua tay nói:
- Bây giờ xx đã không còn tác dụng, Trung Quốc nếu cần thì chúng ta hoàn toàn có thể giao ả ra.
Mọi người ở đây không ai thấy không hợp lý, đều tỏ vẻ đồng ý. Cho rằng xx nếu có thể đổi lấy quan hệ bình thường của hai bên thì cũng được.
Một người phụ nữ nói:
- Không biết Vương Trạch Vinh có thể mua chuộc không? Theo tài liệu thì tiềm lực của hắn rất lớn. Nếu như có thể nghe lời chúng ta thì sẽ có tác dụng lớn đối với sự phát triển của Tập đoàn Qingtian.
Mắt Akita Into sáng lên mà nói:
- Người Trung Quốc không phải thích phụ nữ Nhật Bản sao? Các cô bố trí, tìm mấy cô gái thật đẹp đến Nam Điền, cô tự mình dẫn đội.
Ả này rất đẹp, cũng là một giám đốc cao cấp của công ty. Ả nhìn Akita Into đầy quyến rũ rồi nói:
- Vương Trạch Vinh còn trẻ, chúng tôi tin hắn sẽ thích phụ nữ Nhật Bản chúng ta.
Mọi người đều cười phá lên.
Lúc này Vương Trạch Vinh không biết Tập đoàn Qingtian đang sắp có hành động với mình. Hắn đang nghe Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo về tình hình tranh chấp giữa Nam Điền và Tập đoàn Qingtian.
Nghe xong báo cáo, Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Hành vi của Tập đoàn Qingtian chính là thương tổn một dân tộc, nhiều người không để ý đến pháp luật Trung Quốc, làm ra hành vi vi phạm pháp luật, chính quyền chúng ta đại biểu lợi ích nhân dân, nhất định phải cho người bị hại lấy lại công bằng. Chúng ta nhất định phải đánh, đánh thắng.
Vương Trạch Vinh làm xong việc liền gọi Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Chu Minh Thành vào văn phòng mình.
Nhìn Chu Minh Thành – người Lâm hệ, Vương Trạch Vinh nói:
- Lão Chu, công việc của các anh tiến triển đến đâu rồi?
Chu Minh Thành liền báo cáo Vương Trạch Vinh việc Trung ương đã tiến hành điều tra cán bộ trong cả nước. Lần này có một mục đích đó là các nhân vật ngầm có quan hệ với Tập đoàn Qingtian. Nam Điền cũng có vài người.
Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Chu Minh Thành nghiêm túc nói:
- Bí thư Vương, vấn đề vừa điều tra thì thấy rất nghiêm trọng.
Vương Trạch Vinh sa sầm mặt nói:
- Ở chuyện này Tổng bí thư đã có chỉ thị dù là ai, dù ở địa vị nào thì phát hiện một người, xử lý một người.
Chu Minh Thành gật đầu rồi đi ra ngoài.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi cầm máy gọi cho Tư Mã Hoành.
Nhận được điện của Vương Trạch Vinh, Tư Mã Hoành vui vẻ nói:
- Đồng chí Trạch Vinh, tìm tôi có việc gì?
- Ủy viên trưởng, tôi có một việc cần báo cáo với ngài.
Vương Trạch Vinh cung kính nói.
- Cậu nói đi.
- Là như thế nào, khi chúng tôi tiến hành điều tra cán bộ thì phát hiện vấn đề của Hà Quế Hỉ là rất lớn.
Tư Mã Hoành vội vàng nói:
- Điều tra ra tình hình gì?
- Ủy viên trưởng, khi Hà Quế Hỉ làm Phó chủ tịch tỉnh thì có quan hệ không bình thường với một người phụ nữ tên Tra Ngữ Đình. Ả phụ nữ này sau khi có quan hệ với Hà Quế Hỉ thì bây giờ đã là Phó thị trưởng thành phố Xuân Thành.
Nói đến đây Vương Trạch Vinh liền dừng lại một chút, hắn biết chỉ có một chút như vậy thì không có vấn đề gì. Hắn nói tiếp:
- Ủy viên trưởng, đây không phải chuyện chính. Quan trọng nhất chính là Tra Ngữ Đình thân là Phó thị trưởng Xuân Thành đã tiết lộ nhiều bí mật ra. Hơn nữa mấy năm qua còn nhận nhiều thứ từ Tập đoàn Qingtian, làm chuyện có hại cho lợi ích quốc gia. Trong này thi thoảng xuất hiện Hà Quế Hỉ.
Vương Trạch Vinh báo cáo như vậy làm Tư Mã Hoàng rất giật mình. Y không ngờ Hà Quế Hỉ mà mình vẫn luôn tin lại có vấn đề nghiêm trọng như vậy.
- Tình hình là thật sao?
- Ủy viên trưởng, việc này các đồng chí Ủy ban kỷ luật có chứng cứ.
Tư Mã Hoàng thế mới biết Vương Trạch Vinh đang nói với mình, đây là nể mặt mình. Từ lời nói của Vương Trạch Vinh có thể thấy hắn không có ý chính thức đánh chết Hà Quế Hỉ.
Nghĩ tới đây Tư Mã Hoàng thầm nghĩ Vương Trạch Vinh này đúng là biết cư xử, biết đại cuộc.
Hừ, Vương Trạch Vinh này quá xem thường Tư Mã Hoàng này.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, tôi nói một chút ý kiến của mình. Là một lãnh đạo cao cấp thì lúc nào trong lòng cũng phải có lợi ích quốc gia, lợi ích nhân dân. Dù là ai làm chuyện có hại cho quốc gia đều phải xử lý.
Nói xong Tư Mã Hoàng liền dập máy.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Vương Trạch Vinh có chút kích động. Hắn phát hiện mình đúng là coi nhẹ Tư Mã Hoàng ở việc này.
Hôm nay hắn gọi đến có mục đích đúng như Tư Mã Hoàng đoán. Hắn muốn cho Tư Mã Hoàng thấy mình nể mặt ông. Với địa vị của Tư Mã Hoàng thì muốn giữ Hà Quế Hỉ chỉ liên quan thì không khó.
Bây giờ thế mới biết Tư Mã Hoàng không hổ là lãnh đạo quốc gia, khi đối mặt chuyện này thì luôn đứng ở vị trí lợi ích quốc gia mà nhìn nhận vấn đề.
Vương Trạch Vinh ngồi đó mà không ngừng hút thuốc.