Hoa Thái Tường không nghe thấy Lý Kiền Ý nói gì, thấy Lý Kiền Ý nhíu mày thì có chút tức giận. Mình đã nhịn rồi, Lý Kiền Ý này còn đồi hỏi thêm ư?
Hoa Thái Tường lạnh nhạt nói:
- Chiết Đông đúng là nhiều nhân tài, nghe nói con gái của Thư Đạo Lâm – Thư Ý cũng biết đồng chí Kiền Ý, đến lúc đó mọi người cùng ngồi một chút.
Lý Kiền Ý nghe xong vậy liền ngẩn ra.
Thấy Lý Kiền Ý nhìn tới, Hoa Thái Tường có chút đắc ý, nghĩ thầm tuy nói phụ nữ không phải là thứ để mọi người hại chết nhau, nhưng mình nói thẳng ra thì Lý Kiền Ý cũng phải suy nghĩ đề nghị của mình.
Lý Kiền Ý bây giờ không phải sợ hãi mà là rất khó hiểu. Y không biết tên bố Thư Ý, cũng chưa từng hỏi. Bây giờ Hoa Thái Tường lại nhắc tới bố của Thư Ý ở Chiết Đông, Lý Kiền Ý liền hơi hiểu ra đôi chút.
Thư Đạo Lâm này là ai mà phải để Hoa Thái Tường nhắc tới.
Lý Kiền Ý về nhà mà đứng ngồi không yên.
Hoa Thái Tường đã nói tới Thư Ý, cả chuyện hẳn là có quan hệ với Thư Ý.
Vậy Thư Ý có vai trò gì trong này?
Vào phòng Lý Kiền Ý liền gọi cho Hà Hảo:
- Biết bố mẹ Thư Ý làm gì không?
Hà Hảo lúc này đang ngồi ở nhà Thư Ý nói chuyện, trong thời gian này hai bên quan hệ càng thêm mật thiết.
Nhận được điện của Lý Kiền Ý, Hà Hảo liền đứng lên đi sang bên nói chuyện.
Thư Ý cũng không nghĩ gì. Cô biết là do Lý Kiền Ý gọi tới. Trước kia cũng như vậy, chỉ cần Lý Kiền Ý gọi là Hà Hảo sẽ sang bên nghe điện. Việc này cô cũng bắt đầu học, chỉ cần Vương Trạch Vinh gọi là cô tránh sang bên nghe.
Sang một góc, Hà Hảo mặc dù có chút khó hiểu vì Lý Kiền Ý hỏi như vậy nhưng vẫn nói:
- Bố mẹ Thư Ý là người Thị xã Hàng Chiết Đông, bố Thư Ý đã thành Thị trưởng, hình như mẹ cũng được đề bạt làm Chánh văn phòng Hội liên hiệp phụ nữ Thị xã.
Hoa Thái Tường nghe vậy liền cười khổ một tiếng và hiểu hết. Y dập máy ngay.
Điều này làm Hà Hảo rất khó hiểu.
Ngồi tại chỗ Lý Kiền Ý ngây ra một lúc, xem ra mình đeo tiếng oan rồi.
Suy nghĩ một chút, Lý Kiền Ý gọi điện cho thân tín của mình ở Ủy ban kỷ luật Trung ương để tìm hiểu rõ nguồn cơn. Tình huống được biết càng nói rõ y nhận tội thay người khác.
Không rõ còn đỡ, sau khi hiểu rõ Lý Kiền Ý càng thêm buồn bực, trong lòng nghẹn một hơi mà không thể phát tiết.
Ở chuyện Thư Ý, Lý Kiền Ý cũng có suy nghĩ của mình. Chính là mượn Thư Ý để kéo Vương Trạch Vinh về phía mình. Cho dù không thể kéo về thì vẫn có thể tăng cường quan hệ. Nhưng không ngờ Vương Trạch Vinh này lại đủ tâm cơ, dựa vào bố Thư Ý mà làm loạn Chiết Đông, qua đó Chiết Đông rơi vào tay y.
Hóa ra Hà Gia Vĩ đã dựa vào Vương Trạch Vinh.
Bây giờ Lý Kiền Ý chỉ có thể cười khổ còn đâu không thể nói gì cả. Hoa Thái Tường nhất định biết Thư Ý có quan hệ tốt với Hà Hảo, bởi vì vậy nên nghĩ Thư Ý là người phụ nữ của mình. Vì thế nghĩ Hà Gia Vĩ dựa vào mình.
Nghĩ đến Thư Đạo Lâm, từ một Phó cục trưởng do được Hà Gia Vĩ ủng hộ nên đã thành Thị trưởng, người khác lại coi Hà Gia Vĩ là người của mình. Vương Trạch Vinh vậy mà không một tiếng động đoạt được Chiết Đông.
Lý Kiền Ý cảm thấy cái tiếng xấu này đeo không đáng, không có chỗ tốt gì. Có lẽ Hoa Thái Tường còn có ý kiến với mình.
Đề nghị của Hoa Thái Tường làm Lý Kiền Ý khá động tâm, chỉ cần trao đổi thành công là lực lượng của mình ở Ngạc Tây sẽ tăng mạnh.
Chuyện đến bây giờ thì chỉ có thể thông qua Vương Trạch Vinh ảnh hưởng tới Hà Gia Vĩ.
Hút hết điếu thuốc, Lý Kiền Ý gọi điện cho Vương Trạch Vinh.
- Trạch Vinh, về Hải Đông rồi ư?
- Ừ, tôi vừa về hôm nay.
- Ha ha, Trạch Vinh, cậu không được.
Lý Kiền Ý cười khổ nói.
Vương Trạch Vinh sau khi về Thành phố Hải Đông liền tập trung vào công việc. Hôm nay diễn ra hội nghị công tác xây dựng tinh thần văn minh. Hắn cho rằng Thành phố Hải Đông vừa phát triển kinh tế vừa phải chú ý đến các hạng mục khác.
Lý Kiền Ý vừa mở miệng nói như vậy, Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi:
- Lý ca, lời này của anh làm tôi không hiểu.
Lý Kiền Ý cười ha hả nói:
- Trạch Vinh, chuyện Chiết Đông là như thế nào?
Nghe Lý Kiền Ý nói tới việc Chiết Đông, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Chiết Đông không có người nào của Lý Kiền Ý, đối phương hỏi Chiết Đông làm gì?
- Chiết Đông có việc gì sao?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Vương Trạch Vinh đến bây giờ cũng không nghĩ rằng Hoa Thái Tường cho Hà Gia Vĩ là người của Lý Kiền Ý.
Lý Kiền Ý cũng có thể nghe ra được Vương Trạch Vinh như không biết chuyện ở Chiết Đông.
Lý Kiền Ý càng buồn bực hơn. Mình và Hoa Thái Tường đấu nhau một trận nhưng Vương Trạch Vinh vẫn không cảm ơn mình.
Lý Kiền Ý đành phải nói rõ tình huống với Vương Trạch Vinh.
Theo Lý Kiền Ý nghĩ dù sao Vương Trạch Vinh cũng liên mình với mình, chuyện mình đã nói rõ thì coi như để Vương Trạch Vinh nhớ ơn, nó sẽ có lợi cho mình.
Vương Trạch Vinh nghe xong Lý Kiền Ý nói không khỏi cười phá lên.
Vương Trạch Vinh đúng là không ngờ Hoa Thái Tường nghĩ Thư Ý là người phụ nữ của Lý Kiền Ý. Đến bây giờ Hoa Thái Tường còn coi Chiết Đông thành nơi mà Lý Kiền Ý đạt được.
Nghe Vương Trạch Vinh cười to, Lý Kiền Ý càng bực hơn.
- Trạch Vinh, tôi đeo tiếng xấu thay cậu rồi. Tôi đúng là khó ăn nói với Phó chủ tịch Hoa.
Vương Trạch Vinh cười xong liền nghĩ Lý Kiền Ý gọi tới mục đích không ngoài nói cho mình, chuyện Chiết Đông đối phương gánh cho mình, ân tình này sẽ phải chuyển sang nơi khác.
Hà Gia Vĩ đã dựa vào mình, Vương Trạch Vinh thực ra cũng biết còn phải đưa người của mình vào Chiết Đông thêm nữa.
Chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng hiểu Hà Gia Vĩ cuối cùng đã dựa vào mình là do Hoa Thái Tường không nhận y, còn muốn đá y đi. Lúc này mới khiến Hà Gia Vĩ không còn con đường nào khác là dựa vào mình. Nếu như vậy bây giờ mình lập tức đưa người vào Chiết Đông là không khôn ngoan, tình hình Chiết Đông chỉ có thể tạm thời để thế. Cũng may có Thư Đạo Lâm, Thư Đạo Lâm phát triển thì coi như hắn có thể cài người vào Chiết Đông.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không tin Hà Gia Vĩ dám phản bội mình mà dựa vào người khác. Trung ương sẽ có ý kiến với người không ngừng thay đổi.
- Ôi, việc này có chút hiểu lầm, hay là tôi nói với Phó chủ tịch Hoa?
Vương Trạch Vinh nói.
- Trạch Vinh, cậu đúng là..
Lý Kiền Ý cười nói:
- Dù sao cũng đã mang tiếng rồi. Hôm nay Phó chủ tịch Hoa nói chuyện với tôi là để Chu Điệp làm Phó bí thư Chiết Đông, cậu thấy sao?
Lý Kiền Ý bây giờ hy vọng chính là giấu việc này đi, tốt nhất là thông qua việc này để đạt thỏa thuận với Hoa Thái Tường.
- Anh trả lời như thế nào?
- Tôi đâu biết cậu gây loạn ở Chiết Đông nên chỉ có thể nói vài câu hàm hồ cho qua chuyện.
Lý Kiền Ý bây giờ cũng suy nghĩ cẩn thận, nếu là như vậy sao mình không trao đổi với Vương Trạch Vinh. Nếu có thể thì mình sẽ điều được lực lượng tới Ngạc Tây.
Vương Trạch Vinh bây giờ cũng đang nghĩ như vậy. Hà Gia Vĩ gần đây hay gọi tới báo cáo tình hình Chiết Đông với hắn. Vì thế Vương Trạch Vinh cũng biết tới Chu Điệp kia.