Quân Lâm Thiên Hạ, Hoàng Hậu Này Trẫm Định Rồi

Chương 41: Chương 41: Có Khả Năng Hắn Đã Đắc Tội Với Dã Nha Đầu Người Sẽ Trở Thành Nữ Chủ Nhân Của Vương Phủ.




Tức Mặc Hành Vân vì Lâm Tử Lộc bắt mạch, chỉ biết nàng chẳng qua là bị nhiễm phong hàn thông thường không có gì đáng lo ngại, hắn còn chưa nói hết đã bị Quân Lâm đá bay ra khỏi phòng.

Hắn đang muốn hướng Quân Lâm nổi giận thì thấy cảnh Quân Lâm kéo tay áo tiểu bạch thỏ lên.

Cánh tay non mềm như củ sen, nhưng trên cánh tay trắng này lại có một vết bầm tím, lúc Tức Mặc Hành Vân chạm lên tay nàng để bắt mạch, Quân Lâm đã bắt kịp cái nhíu mày của nàng, cánh tay nàng còn không tự giác rụt vào một chút.

Quân Lâm ảo não, lúc trước ôm nàng đặt lên giường, hắn chỉ nghĩ nàng có khả năng phát sốt, không có chú ý tới trên người nàng còn bị thương.

Trong phòng nhiệt độ bỗng nhiên bị hạ thấp, trên người Quân Lâm tản ra lãnh khí, cả khuôn mặt càng ngày càng đen: “Đã có chuyện gì xảy ra?”

Từ trên mặt đất đứng lên, Tức Mặc Hành Vân cười gượng hai tiếng: “Chuyện này không liên quan đến ta đi, chắc là nàng không cẩn thận đụng vào chỗ nào đó, làn da của tiểu bạch thỏ non mềm, lại còn vô cùng mịn màng nên rất dễ bị bầm tím.”

Quân Lâm quay đầu, liếc mắt nhìn hắn, trong lời nói chứa uy hiếp mười phần: “Một vết bầm tím lớn như thế này, va chạm thông thường sẽ không bao giờ để lại kiểu bầm tím như thế này, huống hồ nhìn kỹ có thể nói vết bầm này mới bị không lâu. . .”

Tức Mặc Hành Vân tựa hồ cảm giác được không ổn rồi, hắn chọn gì không chọn, lại chọn nói dối trước mặt Quân Lâm, quả thực là ngại bản thân sống quá lâu mà, sớm biết như thế này lúc trước nên đối với tiểu bạch thỏ khách sáo một chút.

Hắn thở dài: “Ai, ta biết là không thể gạt được ngươi mà, kỳ thực là tại ngươi đột nhiên té xỉu, chúng ta một lòng sốt ruột, xông tới bên người ngươi, không cẩn thận đụng vào nàng, à, Tô Ngọc Li còn có việc tìm ta bàn bạc, ta đi trước nha!”

Vừa thấy tình thế không tốt, Tức Mặc Hành Vân vội vàng, bôi dầu lên hai bàn chân, hắn cũng không biết tiểu bạch thỏ này là ai, có thể làm cho đường đường Lê Vương Điện hạ khẩn trương đến nông nỗi như thế này.

Tức Mặc Hành Vân có thể chuồn, nhưng Dạ Ẩn thì không thể, hắn chỉ có thể yên lặng cúi đầu xuống, để cảm giác tồn tại của bản thân hạ xuống thấp nhất, trong lòng hi vọng vương gia không nhìn thấy bản thân hắn.

”Dạ Ẩn.” Quân Lâm không thành toàn mong muốn của Dạ Ẩn.

”Gia có gì phân phó.” Dạ Ẩn run rẩy đáp lời.

”Đi đến chỗ Tức Mặc viết lấy phương thuốc, ngươi tự mình bốc thuốc, sau đó sắc thuốn rồi bưng lại đây, cả quá trình đều phải tự mình làm, không được để bất luận kẻ nào nhúng tay vào, đến lúc đó chúng ta lại bàn bạc tiếp nên phạt ngươi như thế nào.”

”Vâng, thuộc hạ lập tức đi làm.”

Hôm nay hắn cảm nhận được tính tình Vương Gia không giống ngày thường, trước kia hắn chưa bao giờ thấy qua Vương Gia đối xử với nữ tử nào đặc biệt quan tâm cả, Dạ Ẩn đại khái có thể nhìn thấy tương lai bi thảm của bản thân, đắc tội một dã nha đầu có khả năng trở thành nữ chủ nhân của vương phủ, thật sự là hành động không khôn ngoan.

Bên trong phòng chỉ còn lại có hai người bọn họ, Quân Lâm ngồi bên giường Lâm Tử Lộc, ánh mắt hắn nhìn Lâm Tử Lộc, trong đó có sự ôn nhu mà trước giờ chưa từng có, cả chính hắn cũng không có phát hiện ra sự biến hóa của bản thân.

Hắn suy nghĩ, ngay từ đầu hai người bọn họ gặp nhau đã là một sai lầm, không những thế còn để nàng biết mặt khờ khạo của bản thân, thật sự là xấu hổ, hắn đường đường là Lê Vương Quân Lâm, lại có ngày trở thành mọt kẻ ngốc.

Hăn còn chưa từng tiếp xúc gần gũi với một nữ tử nào, từ khi còn nhỏ, hắn phá lệ rất chán ghét nữ tử, hết thảy đều là vì người kia. . .

Tay hắn không tự giác nắm chặt, lập tức lại thả lỏng, xem ra người kia vẫn còn co sức ảnh hưởng với hắn. May mà, hắn gặp được một nữ tử đặc biệt, khi nàng lại gần không làm hắn cảm thấy ghê tởm.

Đôi mắt hắn trầm xuống, nhìn chằm chằm khuôn mặt hồng hồng của nàng, hắn vươn tay nhẹ nhàng ôn nhu vuốt ve khuôn mặt nàng, đầu ngón tay truyền đến nhiệt độ cơ thể nàng, nóng đến phỏng tay.

Lâm Tử Lộc ngủ luôn luôn không thành thật, kể cả té xỉu cũng như thế, nàng xoay người một cái, ôm chặt cánh tay Quân Lâm, tiếp tục mê man ngủ.

Quân Lâm hơi bất ngờ vì hành động này của nàng, hắn không hề phòng ngự bị nàng bắt được cánh tay, cả người cứng ngắc, một tư thế kỳ quái ngồi ở trên giường, cánh tay bị nàng ôm chặt, không cách nào nhúc nhích, trọng yếu nhất là. . .

Vị trí cánh tay của hắn có chút xấu hổ, hắn tựa hồ cảm giác được xúc cảm mềm nhũn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.