Bên trong Huyết Hải, Nhạc Vũ đã vươn người đứng lên. Pháp lực quanh người hắn lay động không ngừng, không chỉ là Thư Hùng Băng Diễm Kiếm, dù là vài món chí bảo trên thân cũng phát ra tinh mang mênh mông cuồn cuộn.
Huyết Hải quanh thân phát ra từng tiếng khóc thét, từng tảng huyết nguyên nứt vỡ, vô số tàn hồn sinh linh bị kiếm khí của Thư Hùng Băng Diễm Kiếm tung hoành càn quét, diệt sạch không tha.
Tu La Tán Nhân cũng phát ra tiếng hống chấn rung, trong đó mang theo vẻ không cam lòng lẫn tức giận vì vây khốn thật lâu vẫn không làm gì được Nhạc Vũ, ngoài ra còn cảm giác bất đắc dĩ khi thấy tình thế bắt đầu có chút không ổn.
Sắc mặt Nhạc Vũ thật đạm mạc, chỉ toàn lực thúc giục Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa chân khí trong cơ thể.
Kiền Li Chân Diễm, Thái Huyền Chân Thủy, Đại Hóa Chư Thiên Chân Viêm, Huyền Âm Cự Thủy, Huyền Thiên Tịnh Hỏa, Vô Vọng Chân Thủy!
Mỗi khi trong miệng Nhạc Vũ phun ra một câu, trên người liền phun tràn ra một đạo quang quang hoặc lam hoặc hồng. Bốn loại tiên thiên linh thủy linh hỏa, hai loại hậu thiên linh thủy linh hỏa, giờ khắc này toàn bộ bộc phát, vô số Băng Diễm lực tràn ngập không gian ngàn trượng, đem toàn bộ huyết nguyên lực lượng bức vui hơn vạn trượng.
Ngay sau đó, thân hình Nhạc Vũ phóng lên cao, xuyên ra bên ngoài Huyết Hải. Cơ hồ không chút nào chậm trễ, liền nhìn thấy bên trên bầu trời bao phủ một tầng mây dày đặc, khiến cho mảnh không gian chung quanh lại tối đen ngay trong thời gian mặt trời đang mọc.
Đang vào mùa thu, ở đâu có nhiều mây đen như vậy? Mở cho ta!
Cười lạnh một tiếng, Nhạc Vũ ngưng tụ một đạo Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn, hướng bên trên ầm ầm đánh ra.
Trong chốc lát phảng phất như đánh phải vách tường, phát ra một tiếng nổ vang trầm đục, tầng mây cách trở trên bầu trời lập tức bị một chưởng mang theo lực lượng hai mươi vạn thạch ầm ầm đánh vỡ. Ngay sau đó Nhạc Vũ dùng pháp lực ngưng tụ thành cự chưởng thuận thế vung lên, đem tầng mây đen mở ra một đường khe hở.
Trong chốc lát trên bầu trời hiện lên ánh sáng, mang theo Thái Dương Chân Hỏa đánh xuống. Đánh thẳng vào tầng huyết quang không kịp né tránh, lập tức truyền ra thanh âm vỡ nát, tựa như băng tuyết gặp phải mặt trời chói chang, nhanh chóng hòa tan, từng tảng khói trắng mù mịt bay lên.
Chỉ một lát sau tảng huyết quang bao phủ khu vực này bị mặt trời chiếu vào, liền tiêu tán cả một phần mười.
Tu La Tán Nhân nhất thời phát ra tiếng thét kinh hoàng, trong thanh âm tràn đầy oán hận:
Nhạc Vũ, chẳng lẽ ngươi cho rằng đợi được đến mặt trời mọc thì có thể thắng ta? Hôm nay mặc dù nguyên khí tổn thương nặng nề, ta nhất định phải khiến cho ngươi vẫn lạc!
Theo tiếng gầm vang, Huyết Hải kéo dài phương viên chín mươi dặm nhất thời hội tụ lần nữa . (Sưu tầm: tunghoanh.com)
Trong lúc mơ hồ, liền tạo thành một thanh huyết đao khổng lồ, khí thế bức người.
Nhạc Vũ không hề để ý tới, vẻ mặt lạnh lùng tiếp tục phóng lên cao, xông thẳng lên bầu trời, mãi cho tới gần mười lăm vạn trượng lúc này mới dừng lại.
Nhìn thấy huyết đao đã xông tới, Nhạc Vũ cười lạnh, đem Băng Diễm Huyền Quang Chướng, Vạn Mộc Phong Thần Bích, (Sưu tầm: tunghoanh.com) Huyền Quy hư ảnh toàn bộ ngưng tụ, thậm chí cả Tử Thụ Tiên Y bên trong người cũng thúc giục khởi động.
Hai tay của hắn không hề dừng lại, liên tục kết xuất những thủ ấn vô cùng phức tạp, phảng phất như đang diễn biến chư thiên đại đạo.
Chỉ trong nháy mắt, liền có vô số thủy kính hình dáng như kính lồi chừng trăm trượng nhô lên cao ngưng kết tràn đầy, cơ hồ che đậy toàn bộ không gian phương hướng mặt trời đang dâng lên phương đông.
Ngay khi hắn thật khó khăn ngưng kết ra ước chừng ngàn tấm thủy kính, huyết đao đã đánh tới trước người. Hàn mang trong mắt Nhạc Vũ lóe lên, vài loại linh thủy linh hỏa quanh thân càng thêm bộc phát rừng rực, Long Tước Phiến xuất ra cầm trong tay, một đạo Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang vẩy xuống, chỉ thoáng chốc liền làm đao phong của huyết đao giải tán biến mất.
Chỉ một lát sau, một bộ phận mũi nhọn của huyết đao đã tiến tới gần người, Nhạc Vũ hừ lạnh, chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng va chạm đánh hắn rơi xuống trong Huyết Hải. Ngay lúc này Băng Diễm Huyền Quang Chướng, Vạn Mộc Phong Thần Bích lục tục hỏng mất, những sợi tơ màu vàng kết nối Long Lân Giáp trên người toàn bộ đứt rời, có chút không chịu nổi áp lực ập vào.
Trong mắt Nhạc Vũ lúc này bắn ra một ánh sáng chói chang như mặt trời, thủ ấn cuối cùng cũng vừa phát ra, thủy kính trên không trung giờ khắc này đã ngưng kết ra hai ngàn hai trăm tấm, dưới ý niệm thần hồn của hắn thao túng, đang nhanh chóng điều chỉnh góc độ.
Trong nháy mắt, mấy ngàn đạo ánh sáng chói chang toàn bộ bắn ra từ trong thủy kính, chiếu thẳng xuống đoàn huyết quang bên dưới, chỉ trong thời gian tích tắc, liền đem thanh huyết đao khổng lồ xuyên thành hai ngàn hai trăm lỗ thủng cực lớn.
Tu La Tán Nhân lập tức phát ra tiếng thét thê thảm kịch liệt, chỉ một thoáng huyết đao liền tứ tán trốn thẳng vào trong đoàn mây mù.
Phương pháp này lại có thể khắc chế Huyết Hà!
Hai đạo nhân đứng ngoài năm ngàn dặm đều trợn mắt há hốc mồm, mang theo vẻ mặt không dám tin nhìn vào hai ngàn hai trăm tấm thủy kính đang chiếu sáng rực rỡ.
Ánh sáng mặt trời vô cùng chói chang, những tấm thủy kính kia cơ hồ đều lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng bốc hơi.
Chẳng qua giờ phút này bên trong Huyết Hải, Nhạc Vũ lại thoát thân lần nữa, cũng đã xuất ra đại lượng pháp lực.
Thủy dịch bên trong thủy kính vừa tiêu hao bao nhiêu, lập tức lại gia tăng bổ túc. Số lượng thủy kính lúc này tăng lên bốn ngàn tấm, còn chưa hề ngừng lại giây phút nào.
Lúc này Nguyên Đức chân nhân đã thật sự hoảng sợ, lúc trước nhìn người thanh niên thanh tú kia, đấu pháp giằng co cùng Huyết Ma còn chưa cảm thấy được gì, lúc này mới hiểu được pháp lực hùng hậu của Nhạc Vũ đã vượt ngoài suy đoán của bọn họ.
Một tấm thủy kính phương viên ba trăm trượng, tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh phong có thể dễ dàng ngưng kết. Khó khăn chính là trên mười lăm vạn trượng trời cao, thừa nhận cuồng phong kịch liệt, nhưng không hề tiêu tan, bị ánh sáng mặt trời bắn vào, Thái Dương Chân Hỏa thiêu đốt lại không hề bị bốc hết tiêu hủy.
Phần bản lĩnh này dù là Kim Đan tu sĩ cũng không thể làm được. Nếu là Kim Đan cảnh bình thường, không có bảo vật thượng đẳng hộ thân, đi tới mười vạn trượng đã bị mặt trời thiêu cháy. Làm gì còn khả năng ở mười lăm vạn trượng ngưng kết ra được thủy kính?
Bất quá giờ phút này làm hai người để ý chính là phương pháp Nhạc Vũ lấy thủy kính chế phục Huyết Ma. Kính lồi tụ tập ánh sáng, kiến thức này trong tu chân giới có rất nhiều người hiểu được, nhưng chưa từng có ai nghĩ tới dùng phương pháp này tiêu diệt kẻ địch. Cho dù bọn hắn tận mắt được nhìn thấy, Nhạc Vũ hao phí pháp lực ngưng kết ra nhiều tấm thủy kính như vậy, lúc đó cũng không hiểu nổi hắn đang định làm gì, cho đến khi những mặt thủy kính kia được điều chỉnh góc độ mới chợt hiểu rõ.
Thủ đoạn chuyển nguy thành an, nghịch chuyển chiến cuộc của Nhạc Vũ thật làm người khác phải vỗ tay tán dương.
Huyết Ma bại cục đã định!
Nhìn thấy Nhạc Vũ đang thi triển pháp lực xa xa, đem mây mù trong vòng ngàn dặm toàn bộ xua ta, trên không trung sáu ngàn đạo ánh sáng mặt trời toàn bộ chiếu xuống, Huyết Hải chỉ còn có thể phân tán ra, nhanh chóng bỏ chạy.
Đạo nhân mặt đỏ chợt lộ vẻ than thở, tiếp theo trong mắt lóe quang mang:
Hay cho một Quảng Lăng Nhạc Vũ! Từ nay về sau thế gian lại có thêm một môn diệu pháp khắc chế Huyết Ma! Sau khi trở về, ta nhất định phải đem kinh nghiệm cuộc chiến hôm nay, truyền lưu đời sau.
Thật không nghĩ ra pháp môn này có thể khắc chế Huyết Ma! Đạo pháp như vậy, mượn lực lượng của mặt trời, uy năng cũng đã cực kỳ mạnh mẽ. Đừng nói là Huyết Ma vừa vặn bị khắc chế, cho dù là ta và ngươi, nếu bị hắn chiếm tiên cơ, ngoại trừ bỏ chạy còn có phương pháp nào có thể kháng cự?
Nguyên Đức chân nhân lắc đầu khẽ nói:
Chỉ là đáng tiếc phương pháp này hạn chế quá lớn, phải chọn lựa thời gian mà dùng. Cho dù là Huyết Ma, nếu sớm có phòng bị cũng không đến nỗi chật vật như vậy. Vừa bị đánh liền bị thương nặng!
Nói tới đây, Nguyên Đức chân nhân nhìn lão hữu bên cạnh đang phất tay thả ra phi toa, cả người hóa thành quang mang bay vào bên trong, không khỏi cau mày, lộ vẻ kinh ngạc nói:
Vì sao vậy? Huyết Ma đã bị thương nặng, thảm bại bỏ chạy. Ta và ngươi cần gì chạy trốn? Với thực lực hiện tại của Huyết Ma, cho dù chạy tới tìm ta và ngươi, cũng không làm gì được chúng ta. Cần gì phải chạy?
Nghe được lời này, đạo nhân kia cười khổ một tiếng:
Vô luận là Huyết Ma hay Nhạc Vũ đấu pháp rốt cục ai thắng ai thua, ta và ngươi đi trước là tốt nhất. Ngươi cho rằng hai người bọn hắn cho phép người khác rình xem cuộc chiến của họ sao?
Trong lòng Nguyên Đức chân nhân chợt suy tư, liền tỉnh ngộ. Vô luận là bản thân Huyết Ma hay tu vi Nguyên Anh đỉnh phong của Nhạc Vũ đều là chuyện không thể công khai gặp người. Huyết Ma chiến thắng sẽ truy kích tới, luyện hóa bọn họ thành Hóa Huyết thần đao. Nếu Quảng Lăng Nhạc Vũ chiến thắng, cũng sẽ đối với họ xuất thủ.
Quay đầu nhìn bầu trời xa xa, thân ảnh cao lớn như thiên thần hạ phàm, Nguyên Đức chân nhân không khỏi thở dài. Nhạc Vũ kinh tài tuyệt diễm, đúng là nhân vật đứng đầu đương thời. Quảng Lăng Tông có được người này, nhất định sẽ được chấn hưng. Cả Bắc Hoang, đừng nói là Băng Nguyệt Tông, dù những tán tu tiêu dao tự tại như bọn họ chỉ sợ cũng bị áp chế vững vàng.
Âm thầm lắc đầu, (Sưu tầm: tunghoanh.com) Nguyên Đức chân nhân cơ hồ không chút do dự xông vào bên trong phi toa. Hắn biết Xuyên Thiên Toa của đạo nhân mặt đỏ có thể lên trời xuống đất, xuyên thủng hư không, đúng là bảo vật chạy trốn tuyệt hảo. Dù độn quang của Huyết Ma có nhanh chóng cũng chưa chắc có thể đuổi theo.
Chẳng qua khi phi toa vừa mới khởi động, Nhạc Vũ đã đưa mắt nhìn qua phương này.
Bên kia tựa hồ có người đang rình?
Lúc trước bị Huyết Ma vây khốn, thần niệm của hắn chỉ có thể duy trì trong không gian nhỏ hẹp, cho đến lúc này mới mơ hồ phát giác bên kia ba động dị thường.
Lạnh lùng nhướng mày, Nhạc Vũ thoáng phất tay. Quang hoa Long Tước Phiến lóe lên, liền có hơn một trăm năm mươi tia Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười mạnh mẽ bắn tới.
Tốc độ quang châm vượt xa Xuyên Thiên Toa gấp mười lần, chỉ nghe một tiếng ầm vang, phi toa vừa hóa thành cầu vồng màu lam liền lung la lung lay hiện hình ngoài một ngàn dặm, bên ngoài bị xuyên thấu mấy chục lỗ thủng.
Hai người trong phi toa đưa mắt nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ kinh hãi. Vừa rồi khi họ muốn xuyên qua hàng rào không gian, trốn vào bên trong thời không loạn lưu, liền bị quang châm ngũ sắc kia đuổi theo trong nháy mắt.
Sớm nghe nói đại thần thông thượng cổ này có tốc độ cùng lực xuyên thấu đều vô địch hồng hoang, lúc này chứng kiến mới biết lời trong điển tịch không hề khoa trương.