Một kiếm xuyên thủng thân hình Cửu Tiết Kim Văn, lực nguyên từ Ngũ Hành cũng nổ nát phân nửa thân thể yêu tu rồi xoắn nát bên trong khiến văn nhược tu sĩ kêu lên thảm thiết.
Bất quá phần còn lại của con Kim Văn vẫn còn vài phần sinh cơ, nhanh chóng hồi phục với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, chỉ là trong những con mắt kép còn sót lại nhìn sang thì lộ vẻ sợ hãi lẫn oán độc.
Nhạc Vũ cười lạnh, trong tay lại có thêm một viên lôi cầu quán chú lực lượng của hơn ngàn loại kiếp lôi hội tụ thành quang mang thất thải.
Bất quá sau một khắc, trên bầu trời đã có ngân quang đánh xuống. Bạch Thường lộ vẻ lo lắng, bất chấp phong tỏa không gian, tụ tập quang hoa ngân sắc triền nhiễu bên này.
Sau lưng nàng càng triển khai chín cặp cánh ngân sắc, mỗi lần vỗ đều sinh ra vô số không gian liệt nhận trùng kích theo ngân quang.
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, không chút hoang mang tế lên Lưỡng cực hàn diễm kính tế lên, Băng Diễm tuyệt quang chiếu ngược lên đánh tan hơn phân nửa ngân quang, còn lại dùng Ngũ Sắc Thần Quang quét qua đánh tan toàn bộ .
Lôi cầu trong tay ném về tàn thân của Cửu Tiết Kim Văn khi nổ tung hủy diệt nốt tàn thân còn lại.
Sinh mệnh lực của Cửu Tiết Kim Văn cực kỳ cường hãn, vẫn còn lại một viên yêu đan tinh khiết màu trắng yêu đan không hề bị tổn hại, còn có tàn hồn giương mười hai cặp mắt kéo oán độc nhìn vào Nhạc Vũ rồi gào thét định đào thoát.
Trong mắt Nhạc Vũ hiện lên sát cơ lăng lệ, liền nghe Bạch Thường hoảng sợ hô lên phía trên:
- Mong đạo hữu dừng tay, chúng ta không cần Tử Tâm thần diễm, ta và ngươi ngưng chiến như thế nào?
Nhạc Vũ nghe vậy hơi ngạc nhiên rồi cũng không quản tới, ném ra Long Thương Kiếm ném ra hóa thành một đoàn huyết sắc kiếm quang đuổi sát.
Long Thương Kiếm cũng không cần chân khí của hắn quán chú thôi sử, vừa đến nửa đường, liền tự phát tạo ra một khí tức cực lớn, tốc độ bay dần vượt qua yêu đan mấy lần. Quang hoa huyết hồng càng thêm diễm lệ, chỉ chớp mắt đã kích nát thần hồn của Cửu Tiết Kim Văn, hấp nạp toàn bộ tinh hoa vào thân kiếm, tán xuất ngàn vạn quang mang huyết hồng.
- Linh lực chấn động, chẳng lẽ là tấn giai?
Nhạc Vũ hơi ngạc nhiên nhìn qua thì thấy vô số linh lực canh kim đang điên cuồng quán chú vào trong thân kiếm.
Từ khi hắn nhặt đượt thanh Long Thương Kiếm trong mật cảnh Quy Khư thì vẫn ẩn giấu chưa bao giờ chính thức triển hiện giai vị trước mặt hắn.
Bình thường thôn thổ linh lực vẫn biểu hiện ra nhị phẩm, bất quá Nhạc Vũ vẫn hoài nghi một thanh tiên binh Hậu Thiên nhị phẩm thì làm sao có thể chấn nhiếp được những linh bảo như Hi Hoàng tàn kính lẫn sừng Bạch Trạch?
Cũng chỉ đến lúc tấn giai, Long Thương Kiếm không thể che giấu chấn động linh lực thì hắn mới có thể xác nhận nó là nhất phẩm, hơn nữa là nhất phẩm trung giai
- Thì ra nhờ vào Đại Huyền Đô Thái Bạch Canh Kim tinh khí, cộng thêm khí canh kim của Cửu Tiết Kim Văn sao?
Nhạc Vũ thất thần một lát rồi cũng không để ý, thanh Long Thương Kiếm tuy chỉ tấn thăng lên Hậu Thiên Linh Bảo nhất phẩm thượng giai nhưng uy lực lại tăng tối thiểu ba thành.
Bất quá kiếm này vì chuyện chủ huyết tế đã chú định trước khi tru sát cừu địch còn chưa biết thân phận sẽ không thể cho hắn sử dụng tự nhiên nên cũng không cần chú ý quá mức.
Bạch Thường lúc này đã triệt để thu hồi pháp tướng phong tỏa không gian, dồn toàn lực quang hoa ngân sắc để đối kháng với quang hoa băng hồng của Lưỡng cực hàn diễm kính. Chín đôi cánh vẫy lên đem lực không gian bố thành năm mươi sáu mươi tầng quanh người Nhạc Vũ, quang hoa ngân sắc còn sót lại hình thành một tầng phù văn ngân sắc như linh trận.
Một lực trói buộc nặng như cự sơn áp lên mặt đất, cơ hồ một bước khó đi.
Nhạc Vũ cầm lại Thủy Vân Kiếm chém ra khiến chân hình Huyền Quy quanh người đột nhiên khuếch trương trăm trượng.
Tráng hán tóc đỏ phía xa cũng hóa thành một đoàn độn quang đào thoát để lại Bạch Thường một mình đang tái nhợt.
- Lúc này mới muốn chạy trốn, không chê quá muộn sao?
Nhạc Vũ cười lạnh, tiện tay quét ra Ngũ Sắc Thần Quang khiến những bích chướng không gian quanh người hiện ra lỗ thủng.
Cự thủ ngũ sắc từ trong xông ra hóa thành vạn mẫu, màu sắc cũng chuyển thành trắng muốt như cự sơn đè ép độn quang kia xuống, lực lượng khổng lồ chấn động cả Vạn Lôi Điện.
Tráng hán tóc đỏ vốn đã bị ép vào lòng đất liền bị Xi Vưu chi thủ tóm chặt, triển hiện ra pháp tướng là một con cá cóc dài đến ngàn trượng mới miễn cưỡng giãy giụa.
Chiến Tuyết đuổi sát, trong tay cầm một cây cự nỏ bắn ra một mũi Đại Thôn Diệt Tiễn trực tiếp thôn phệ hoàn toàn yêu hồn.
Bạch Đế kiếm mang theo gần hư ảnh 600 Tham Lang, lại được vô số thần lực gia trì quán chú chém con yêu thú này thành hai đoạn, sát khí hồng sắc xâm nhập trực tiếp vào thân thể.
Nhạc Vũ biết Chiến Tuyết đã nắm chắc thắng lợi, cho dù không thể thắng cũng có thể áp chế, ngăn cản hắn bỏ trốn.
Quả nhiên sau một khắc, bên kia đã vang lên tiếng gào rú thê lương, Nhạc Vũ không hề có ý thương cảm ngẩng đầu nhìn lên.
Xích Giác Vinh Nguyên kỳ thật coi như là tự làm tự chịu, vừa rồi nếu như chịu liên thủ với Bạch Thường chưa hẳn sẽ không có cơ hội đào thoát. Hắn tuy có Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang phá tận thiên hạ vạn pháp vạn trận nhưng cũng hơi có chút khó giải quyết.
Bất quá con thú này cuối cùng lại lựa chọn bỏ rơi Bạch Thường để chạy trốn nên để cho hắn cơ hội.
Chỉ thấy Bạch Thường tràn ngập vẻ tuyệt vọng. Sau đó là không chút do dự thu hồi nhân hình triển khai thiên địa pháp tướng hóa thành một con Ngân Bạch Dực Xà mỹ lệ đến cực điểm, chín đôi cánh lần nữa phá vỡ hàng rào không gian.
Nhạc Vũ cười lên ha hả, một kiếm chém ra phong tỏa toàn bộ vết nứt không gian vừa tạo ra.
Hắn lại tế lên Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn và Xi Vưu chi thủ triển khai ngàn mẫu chộp tới.
Ngân Bạch Dực Xà chỉ có thể bất đắc dĩ dùng chín cặp cánh đối kháng liền bị cự thủ đánh tan rồi chộp cứng vào đuôi.
Tuy bị bắt, Bạch Thường vẫn kịch liệt giãy dụa, trong mắt càng hiện ra vài tia kiên quyết. Xi Vưu chi thủ bị nàng giãy dụa cũng chấn động không ngớt.
Nhạc Vũ không chút hoang mang, tiện tay chiêu lấy Long Thương Kiếm ném vào Ngân Bạch Dực Xà trên không.
Kiếm này mới vừa vặn tấn giai, đang cảm thấy mỹ mãn nên cũng không kháng cự xuất lực cho Nhạc Vũ, kiếm quang màu đỏ đánh xuống ép chặt thân hình Bạch Thường.
Nhạc Vũ tiếp tục đánh ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang vào trong cơ thể nàng khiến yêu đan triệt để yên tĩnh, trong mắt Bạch Thường rốt cục hiện ra một tia tuyệt vọng, toàn bộ thân thể khổng lồ nằm yên không nhúc nhích.
Nhạc Vũ mỉm cười, nhìn về Chiến Tuyết cũng đang gần kết thúc cuộc chiến. Đã lâu không động thủ nên nàng rót vào thần lực mênh mông gia trì Bạch Đế kiếm cùng Tru Tiên nỏ.
Chỉ qua một lát thì thân thể Xích Giác Vinh Nguyên đã hoàn toàn phân giải. Nhạc Vũ không muốn kéo dài nên bắn ra một chỉ. Mấy trăm cây Đại Ngũ Hành diệt tuyệt quang châm bay tới đánh nát yêu đan Xích Giác Vinh Nguyên, còn thêm một ý niệm tiến vào bản nguyên thiên địa tru sát mệnh hồn lạc ấn của con thú này.
Chiến Tuyết cũng không thèm để ý, biết được loài cá cóc có năng lực đoạn chi tái sinh, tu vi càng cường hoành thì càng có thể tái sinh nhanh chóng, thậm chí có lúc không cần bản nguyên thần hồn liền toàn lực triển khai thần lực sát khí chấn nát toàn bộ tàn thân của Xích Giác Vinh Nguyên thành bụi đất mới bỏ qua.
Tiếp theo nàng lắc mình tới trước người Nhạc Vũ nhìn Ngân Bạch Dực Xà vẻ tò mò nói:
- Sư huynh, đây là Thanh Dực Ngân Luyện Xà?
Nhạc Vũ nhíu mày không đáp, chỉ nhìn chằm chằm vào quyền đầu tay phải vẫn còn thương tích của Chiến Tuyết, tuy đang khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được nhưng vẫn cảm thấy kinh hãi.
Hồi lâu Nhạc Vũ mới thở dài một tiếng:
- Tuyết Nhi, ta chỉ muốn ngươi quấn lấy hắn, cần gì phải dốc sức liều mạng như vậy?
Thân hình Chiến Tuyết khẽ run lên, như nhớ ra điều gì đó lườm hắn một cái rồi hóa thành một đoàn bạch quang nhảy vào mi tâm.
Nhạc Vũ bất đắc dĩ vỗ trán, với tính tình của Tuyết Nhi không ngờ cũng biết tức giận, xem ra vừa rồi hắn mạo hiểm trong điện đã khiến nàng tức giận không ít.