Công việc thu lấy những tài liệu quý trọng bên trong thi thể Sư Diện Linh chỉ trong vòng mười mấy phút ngắn ngủi đã toàn bộ hoàn thành.
Nhiễm Lực cùng Lâm Trác thường xuyên phụng bồi Nhạc Vũ đi ra ngoài, kinh nghiệm ở phương diện này cũng vô cùng phong phú, không cần Nhạc Vũ ra lệnh, liền bắt đầu trợ thủ.
Đầu tiên trọng yếu nhất chính là viên yêu đan, Nhạc Vũ tìm khắp toàn thân trên dưới thi thể rốt cục mới phát hiện được ở phương vị phần dưới bụng. Tuy nói thể tích của Sư Diện Linh thật lớn kinh người, nhưng viên yêu đan kia cũng chỉ nhỏ chừng hai đầu ngón tay. Là một viên yêu đan tròn trịa, màu sắc giao tạp. Tựa hồ còn chưa hoàn toàn độ xong lôi kiếp, bên trên vẫn còn chút tỳ vết.
Lúc đầu Nhạc Vũ còn tưởng rằng đây chỉ là một viên sỏi gì đó, nhưng khi cảm ứng được bên trong có linh khí thiên địa hô ứng, phảng phất như có tính mạng đang tồn tại bên trong, lúc này hắn mới xác nhận trong tay mình đang cầm chính là yêu đan của Sư Diện Linh.
Kế tiếp là xương cốt cùng da thịt của yêu thú, chuyện này do Lâm Trác phụ trách, tay nghề của hắn thật hoàn mỹ lột luôn bộ da rút ra. Nhưng về phần lấy xương cốt thì hơi phiền toái, xương cốt của yêu thú đã cứng rắn như sắt thép, hơn nữa bây giờ đã tiến hóa thành yêu thú cấp năm, tuy còn chưa hoàn toàn lên cấp, nhưng độ cứng rắn cũng vượt xa yêu thú cấp bốn. Cũng may Kim Ô kiếm trong tay Nhạc Vũ suốt mấy tháng nay được tu bổ không hề gián đoạn, khả năng sắc bén cùng bền bỉ đã bước vào cấp mười một. Lại thêm Khai Sơn Việt nặng nề cứng rắn của Nhiễm Lực, cuối cùng vẫn có thể miễn cưỡng đối phó.
Còn lại một đống thịt cùng nội tạng, nếu dùng thủ pháp đặc thù bào chế xong, cũng có thể đem làm thuốc. Nhưng cuối cùng Nhạc Vũ phải lựa chọn buông tha, một mặt là vì mười mấy con đà thú đã vác rất nặng tới cực hạn. Mặt khác sợ mùi vị quá nồng của thi thể sẽ đưa tới việc truy đuổi của những con yêu thú cấp bốn trong khu vực này.
Giờ phút này Nhạc Vũ đã cảm giác được yêu thú đang trốn tránh thiên kiếp khắp bốn phía dần dần hướng bên này chạy tới. Ba người cũng biết thời gian cấp bách, lập tức vội vàng thu hồi mấy trăm tấm tài liệu kết cấu Ngũ Hành Tụ Linh trận cùng Bí Phù Tiễn, sau đó vội vã rời đi hiện trường. Sở dĩ làm như thế, không phải không nỡ bỏ lại trận bàn mà hắn đã hao phí thời gian mấy tháng chế tạo, chẳng qua là vì Nhạc Vũ không muốn bị tông tộc phát hiện, lần này chuyện Sư Diện Linh độ kiếp là do một tay hắn gây ra.
Người ngu xuẩn bên trong tông tộc có rất nhiều, nhưng người thông minh cũng không ít, chỉ cần để lại một chút đầu mối trong khu vực này, cũng có thể bị đoán biết chân tướng, vì vậy Nhạc Vũ không dám khinh thường một chút nào. Nếu như hắn đoán không sai, lúc này Huyền Giáp trọng kỵ của tông tộc chỉ sợ đã cách nơi này không xa.
Đoạn đường quay trở về hướng bắc của ba người càng thêm cẩn thận hơn nhiều so với lúc đến. Trên thực tế quá trình trở về cũng vô cùng mạo hiểm. Trong mười dặm đường ngắn ngủi, đã bắt gặp tới mười mấy yêu thú cấp bốn đang vội vã chạy nhanh về hướng lôi kiếp phủ xuống khiến thần kinh ba người liên tục căng thẳng.
Nhưng Tật Phong Tiễn trong tay Nhạc Vũ vừa chuẩn bị sẵn sàng chờ đón cuộc chiến đấu, cuối cùng lại không có cơ hội bắn ra. Những con yêu thú kia chỉ liếc mắt nhìn bọn họ, lại vội vã lao qua bên cạnh. Còn có một phần dứt khoát không thèm để ý tới sự hiện hữu của bọn hắn.
Nhạc Vũ biết lúc này bọn chúng đang bị mùi vị bên kia hấp dẫn, lại thêm khát vọng bản năng đối với nội đan cùng huyết nhục của cao cấp yêu thú. Nghĩ tới đây, hắn càng thêm cẩn thận che giấu viên yêu đan trong ngực của mình. Dùng Hỗn Nguyên Chân Lực bao bọc nó bên trong, không tiếc tiêu hao chân lực tạm thời áp chế viên yêu đan câu thông cùng thiên địa linh lực bên ngoài.
Kế hoạch đi tới đây, đã có thể vẽ lên dấm chấm tròn thật hoàn mỹ. Nhạc Vũ cũng không muốn vào lúc này lại xảy ra thêm chuyện phiền phức gì khác. Bước kế tiếp chính là luyện đan, đó cũng là một bước mấu chốt nhất trong tất cả kế hoạch. Nhưng vào giờ phút này tâm tình của Nhạc Vũ lại vô cùng thư thái nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.
Việc chế tạo đan dược kế tiếp, đối với người khác chính là cửa ải khó khăn nhất. Nhưng đối với hắn mà nói, chỉ là một bước thật đơn giản…
…
Ngày đó khi Nhạc Vũ quay trở về thành, chính là lúc sáng sớm khi mặt trời vừa ló dạng. Đem xương cốt cùng da lông của Sư Diện Linh chôn xuống ở một chỗ vắng vẻ, da thịt thì có thể tích nhỏ hơn, trực tiếp được mấy người mang về. Mà việc chế luyện Dịch Nguyên Đan xem như vô cùng thuận lợi. Về phần Long Lân mã cùng đà thú đều đem về bên trong trang viên gia đình.
Chỉ khi đi qua thành tường, cũng phải mất hết một phen công phu. Lúc này Nhạc gia thành đang hoàn toàn đề phòng, hàng ngày còn chưa tới giờ Thìn ngay cửa thành nam dòng người chen chúc, nhưng hôm nay cửa thành đã đóng chặt lại.
Ba người bất đắc dĩ chỉ đành vòng ra phía sau núi, sau đó dùng Tật Phong Thuật lặng lẽ leo núi đi vào. May nhờ lúc này những võ sư cao cấp bên trong thành đều đang dốc toàn bộ lực lượng đi lên tường thành phòng hộ. Lực chú ý của mọi người đều đặt lên phương hướng lôi kiếp phát sinh phía nam. Mãi cho tới khi nhóm người Nhạc Vũ bình yên trở lại phòng mình cũng không bị ai phát hiện.
Ngay khi vừa trở lại phòng mình, Nhạc Vũ mở bình sứ trong ngực ra, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn cùng hỗn loạn thấp thỏm.
Bên trong bình sứ này có gần hai mươi viên thuốc ngũ thải tân phân. Dịch Nguyên Đan này rốt cục có phải thuận lợi chế thành hay không, cho đến hiện tại Nhạc Vũ cũng không dám nắm chắc.
Những loại dược liệu phụ trợ kia hắn đã chế luyện trước đó từ lâu. Vì vậy đợi đến khi gia nhập thêm cốt tủy cùng yêu đan của yêu thú cấp năm, chỉ dùng ước chừng một canh giờ lửa nhỏ nấu thuốc đã thành công chế tạo thành thuốc mỡ. Đúng như hắn suy đoán, ở bên trong dược liệu phụ trợ có một bộ phận là dùng cho việc hóa khai yêu đan. Một bộ phận khác dùng để hấp thụ chân nguyên yêu lực cùng linh lực không bị tán lạc thất thoát.
Nguyên lý cùng thủ pháp chế luyện Dịch Nguyên Đan cùng việc luyện chế linh hoàn hoàn toàn khác nhau. Một phần vật chất bên trong có thể đem chân nguyên tinh thuần trọng yếu vững vàng hấp thụ, dùng cho thân thể con người có thể hấp thu. Mà một phần tạp chất khác trong quá trình chế luyện sẽ tùy ý tán lạc bên trong thiên địa.
Theo Nhạc Vũ nghĩ đến, người sáng tạo ra phương thuốc chế luyện Dịch Nguyên Đan, chỉ sợ sau khi phải thí nghiệm đến trăm ngàn lần mới nhận được một lần thành công trùng hợp. Từ bên trong yêu đan, chân nguyên có thể lợi dụng lại bị lãng phí mười phần là có thể nhìn ra được nguyên nhân. Nếu đã sớm sáng tạo được một bộ phận hệ thống luyện đan, sẽ không đến nỗi bị thất thoát như thế.
Nhưng điều này cũng đã làm mất đi yêu lực trong yêu đan, chính là nguyên nhân nó vượt xa yêu lực kết tinh tinh thuần. Nếu đổi lại là điều kiện sau, nhất định không thể nào thành công.
Hết thảy đặc thù của Dịch Nguyên Đan phỏng chế trong tay hắn cũng tương xứng với đặc thù của loại đan dược được miêu tả bên trong sách thuốc. Duy nhất khác nhau chính là ở phương diện màu sắc sáng bóng. Cách miêu tả bên trong sách thuốc phải là sáng bóng tròn trịa thanh thuần, hương thuốc xông vào mũi, lóe ra ánh sáng. Nhưng những viên đan dược trong tay hắn nhiều nhất chỉ có một tầng vầng sáng nhàn nhạt mà thôi, so sánh với kiểu sáng lạn như trong sách miêu tả thật sự xê xích khá xa.
Nhạc Vũ không biết có phải do nguyên nhân viên yêu đan cấp năm không được hoàn chỉnh gây ra hay không. Nhưng hắn nghĩ cho dù Dịch Nguyên Đan không đạt được hiệu quả như trong sách, nhưng cũng không tới mức hoàn toàn mất đi tác dụng.
Về phần khả năng suy giảm dược lực, không có thành phẩm để đối chiếu, bản thân Nhạc Vũ cũng không cách nào phân biệt.
Thoáng do dự, cuối cùng Nhạc Vũ đi khóa chặt cửa sổ, sau đó tuyển chọn một viên đan dược thoạt nhìn tương đối mượt mà nuốt vào. Hắn cũng biết hiện tại trong toàn thành đều đang chú ý tới chuyện yêu thú độ kiếp ở hướng nam, duy chỉ có một mình hắn ở mãi trong phòng đóng cửa không ra, như vậy có thể sẽ làm cho người nghi ngờ. Bất quá giờ phút này lòng mong đợi của hắn đối với Dịch Nguyên Đan đã lên tới tột đỉnh, thật sự không còn tâm tư nghĩ chuyện gì khác…