Sau một lát, Nhạc Vũ mới giãn mày, quả thật lần này đoạt được không ít chỗ tốt.
Bất quá so với kỳ vọng của hắn thì vẫn kém hơn rất nhiêu, muốn vào lúc thiên nhân cảm ứng đem lạc ấn linh hồn từ cảnh giới Ngọc Tiên lên đến đến Thái Ất Chân Tiên thì còn thiếu quá nhiều.
Hồn niệm Nhạc Vũ mấy lần tiến vào phía trước đều như bước vào bùn lầy, không thể tiến thêm một bước.
Thầm thở dài một tiếng, Nhạc Vũ bắt đầu suy nghĩ tiêu hóa sở đắc lần này.
Tuy lúc tiến vào sâu trong bản nguyên thường chỉ ngắn bằng uống xong một ấm trà nhưng cảm ngộ lại cần tới mấy tháng mới có thể triệt để hấp thu.
Nhạc Vũ cũng không gấp gáp, yên lặng suy nghĩ bên cạnh hồ nước mấy năm, dùng sừng Bạch Trạch tới tám lần mới dừng lại.
Khí tức của hắn lúc này càng biến đổi thâm thúy khó dò, chỉ là trong mắt vẫn lộ vẻ thất vọng lẫn chờ mong.
Hắn tiện tay lấy Tử Khuyết Thiên Chương và một khối mã não màu đỏ ra xem xét.
Tử Khuyết Thiên Chương này đã tăng lên đến 14 trang, bề ngoài không có gì biến hóa, sức nặng cũng tương tự. Chỉ có sau khi mở ra thì đạo điển thượng cổ có thể đọc được càng thêm khổng lồ phức tạp. Có thể do Hồng Quân đạo tổ tự mình thu lục vào dĩ nhiên đều là tinh hoa Đạo gia.
Nguyên tinh lưu lại truền thừa của Tử Vân đạo nhân vẫn ôn nhuận như cũ.
Nhạc Vũ ngẫm nghĩ một lát rồi nghĩ đến lời của Tử Vân đạo nhân lưu lại có nói ‘Chế tạo phỏng theo xá lợi của Tây Phương Giáo’ thì không chút do dự dùng bí pháp của Tử Vân lưu lại thôi động truyền thừa nguyên tinh.
Tuy Tử Vân tuy có nhắn nhủ vật này phải đến cảnh giới Thiên Tiên mới có thể sử dụng nhưng thực lực của hắn hiện giờ tuy không phải Thiên Tiên, lại càng hơn Thiên Tiên tu sĩ nên sử sử dụng sớm cũng không sao.
Sau một khắc, Nhạc Vũ liền cảm giác bản thân như tiến vào tâm thức của một người khác để xem ký ức, chỉ là tình hình có chút khác biệt.
Phàm là những thứ hắn xem qua đều khắc sâu vào đầu hắn, dường như những ký ức này vốn thuộc về bản thân, bao gồm tất cả lĩnh ngộ về đại đạo băng hỏa.
- Hay cho Tử Vân chân nhân .
Nhạc Vũ kinh hãi, bội phục thủ đoạn quảng bác của Tử Vân chân nhân.
Cho dù vị lão sư cách thế của hắn cẩn thận thế nào thì trong nguyên tinh truyền thừa vẫn không tránh khỏi để lại một số ký ức rải rác của Tử Vân. Hồng Hoang phong mạo, một đời của Tử Vân giống như một họa quyển hiện ra trước mắt hắn.
Nếu như hắn sở liệu thì vào lúc vội vàng lưu lại nguyên tinh truyền thừa đã khiến cho Tử Vân phải bỏ ra một cái giá lớn.
Nhạc Vũ hít sâu một hơi rồi kìm chế suy nghĩ, toàn lực hấp thu nội dung bên trong.
Tĩnh tọa mấy ngày, khối mã não trong tay hắn dần ảm đạm, cuối cùng hóa thành tro cát triệt để tiêu tán.
Nhạc Vũ vẫn chưa tỉnh, tiếp tục nhắm mắt tĩnh tọa, hơn mười ngày sau mới mở mắt lộ vẻ khó tin.
- Thật sự không thể tưởng tượng nổi chỉ trong mười ngày đã tiêu hóa xong ký ức của lão sư trong nguyên tinh truyền thừa. Vật này thật sự mô phỏng theo Xá Lợi? Khó trách Tây Phương Giáo có thể dần dần hưng thịnh sánh với xu thế Đạo Môn xu thế.
Vừa nghĩ đến đây, Nhạc Vũ đột nhiên đánh ra một đạo Băng Diễm tuyệt quang về xa khiến toàn bộ lầu các trong vòng phạm vi mười vạn quanh hồ nước bốc hơi non nửa. Sau đó lại đánh ra hàn lực khiến tất cả những hơi nước bay lên đông lạnh thành băng vụn rơi xuống.
Nhạc Vũ chớp mắt, biết đại thần thông này của mình sau khi tăng thêm rất nhiều pháp tắc thủy hỏa trong truyền thừa nguyên tinh thì uy lực tăng thêm ít nhất ba thành.
Còn nếu dùng Lưỡng cực hàn diễm kính đem Băng Diễm tuyệt quang lên đến tầng thứ mười chín thì cho dù đối diện với Thái Ất Chân Tiên cũng không sợ.
Sau một khắc, Nhạc Vũ lại nhìn về Tử Khuyết Thiên Chương bên cạnh, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp. Chuyện lần trước còn khiến hắn sợ hãi nhưng cũng biết nếu muốn Dĩ Lực Chứng Đạo thì không thể thiếu vật này.
Nhạc Vũ dùng một đạo Ngũ Sắc Thần Quang quét qua Tử Khuyết Thiên Chương một lát thì kim quang dần tản đi.
Sau khi tăng lên 14 trang thì lực phòng ngực của Tử Khuyết Thiên Chương mạnh lên không ít nhưng vẫn chưa thể kháng cự với Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười ba hợp với chí bảo hỗn độn chưa thành hình trong đan điền hắn.
Tiếp đó Nhạc Vũ nghiến răng đưa tay ấn mạnh một cái.
Sau một khắc, Nhạc Vũ cảm giác lòng bàn tay đau nhức như có một cây châm xuyên qua, một vài tia tinh huyết bị cưỡng ép hấp thu tới. Nhạc Vũ thậm chí còn không kịp phản ứng đã thấy những huyết dịch này ở trong Tử Khuyết Thiên Chương khiến cho đạo điển màu vàng lại nhiễm lên mấy phần màu đỏ.
Tiếp đó hắn cảm giác tâm thần đột nhiên có cảm ứng với đạo điển.
- Trích huyết nhận chủ?
Sắc mặt Nhạc Vũ bất giác cổ quái, Tử Khuyết Thiên Chương tựa hồ nếu chưa đủ sáu trang thì sẽ xuất hiện một loại năng lực mới.
Lần trước có thể đọc qua nhưng dùng tinh huyết tế luyện lại không thành.
Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động thì thấy vật này bay múa quanh người, ngự sử đều tùy tâm, liền biết sau này không cần dùng Ngũ Sắc Thần Quang cũng có thể trực tiếp sử dụng được.
Hơn nữa hắn còn ẩn ước cảm giác ngoài việc đọc đạo điển thì vật này vẫn còn diệu dụng khác.
Chỉ là hiện giờ mới chỉ 14 trang nên hiệu dụng chưa lộ ra. Nếu có thể thêm bốn trang nữa thì mới chính thức như hổ thêm cánh, ngay cả Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn cũng có thể đào thải
Đem hồn niệm lần nữa tiến vào Tử Khuyết Thiên Chương, Nhạc Vũ bảo vệ chặt chẽ tâm thần hồi lâu vẫn không thấy ánh mắt lạnh băng kia mới yên lòng, chính thức bắt đầu nhận thức nhiều loại pháp tắc tạo ra từ thời sơ khai Hồng Hoang.
Tiếp theo hắn thấy một lượng tin tức khổng lồ xông vào trong đầu, đầu tiên còn cảm giác đau đớn cơ hồ không thể thừa nhận nhưng sau khi Diễn Thiên Châu cũng theo đó chuyển động thì Nhạc Vũ không tiếp tục cố kỵ, hồn nhiên vong ngã, như bông gòn hấp nước tiếp thu hết thảy trong Tử Khuyết Thiên Chương.
Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên không phân ngày đêm, bốn mùa, quanh năm đều là ôn hòa như xuân. Bởi vì sai lệch thời gian nên ngay cả Ngọc tiên cũng không thể tính ra thời gian chuẩn xác.
Nhạc Vũ cũng chỉ có thể nhờ vào hệ thống trí tuệ nhân tạo để phân biệt thời gian.
Bản nguyên đại đạo trong những trang Tử Khuyết Thiên Chương mới càng thêm khổng lồ phức tạp, cũng lý giải thêm một số tin tức ở các trang trước. Thời gian hấp thu cũng vượt qua hắn dự đoán, tĩnh tọa hơn bốn mươi năm mới hoàn toàn tiêu hóa.
Lúc này Nhạc Vũ tĩnh tọa bên hồ nước nhưng lại có chút âm tình bất định, đây đã là biểu lộ liên tục mấy tháng của hắn.
Hắn cảm giác hồn niệm bản thân có thể xuyên lạc ấn linh hồn ngao du tự do trong bản nguyên Hồng Hoang tầng thứ ba.
Nhưng mỗi khi hắn thử thăm dò tiến vào tầng thứ tư thì thần hồn đều như bị sấm đánh, đau đớn vô cùng. Một số tia hồn niệm xuất ra cũng bị một lực lượng bí ẩn lập tức phân cách trở thành vô số dư phiến.
Nếu không phải hắn đã luyện hóa được những tia hồn niệm này qua lôi kiếp thì cơ hồ không thể triệu hồi, vĩnh cửu tiêu tán.
Trong vòng mấy tháng hắn đã thử qua mấy ngàn lần nhưng đều có kết cục như thế.
- Tầng thứ tư liên quan đến đại đạo không gian, chỉ có vượt qua mới chính thức có một phần đất trong Hồng Hoang, không ngờ cửa ải này khó khăn như vậy. Tử Khuyết Thiên Chương, truyền thừa nguyên tinh, còn có chín lần thiên nhân giao cảm nhưng vẫn không thể đột phá bích chướng này.-
- Chắc là cơ duyên mình trùng kích Thiên Tiên chưa đến? Không phải ở trong Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên mà bên ngoài Tam Thập Tam Thiên? Hắn cảm giác rõ ràng chỉ cách một bước mà thôi
Nhạc Vũ lúc này cực kỳ mệt mỏi, không hề có ý định độ kiếp mà đợi lần sau trùng kích.
Đạo tu chân chỉ cần thoáng lui một bước là kết quả đã hoàn toàn khác biệt.
Nếu như ở tầng thứ năm của Thái Thanh Huyền Tiên thì Nhạc Vũ còn có thể dễ dàng để bản thân phân làm hai lần, nhưng ở lần thứ tư thì hắn không cho phép bản thân phí đi một lần cơ hội thiên nhân giao cảm.
Một bước này quan hệ đến lần độ kiếp sau này của hắn, cần đủ thực lực để chống lại những Thái Ất Chân Tiên.
Vì vậy Nhạc Vũ thà rằng kéo dài chút thời gian để tìm cơ duyên khác.
Nhạc Vũ than khẽ rồi lấy ra một giọt thủy dịch màu xanh da trời hấp thu vào thần hồn để khôi phục thương thế bên trong.
Sau đó hắn chuyển sang chú ý tới nhục thể, đã qua hơn bốn mươi năm nên hắn cũng không hoàn toàn không có thu hoạch.
Ngoại trừ những đại đạo thiên địa đã tăng thêm vài phần uy lực cho các loại thần thông thì Cửu Chuyển Huyền Công đã chuyển hoàn toàn lên tầng thứ tư, dung nhập vô số pháp tắc đại đạo vào cơ thể, dùng pháp lực áp chế mới miễn cưỡng chưa lên tầng thứ năm.
Bước tiếp theo chính là đạt tới Kim Thân
Vào lúc Nhạc Vũ đang chuẩn bị phân ra tâm thần như thường lệ tiếp tục rèn luyện huyết nhục thì trong đầu chợt xao động bất an.