Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 436: Chương 436: Đại chiến sơ khởi




Trong đầu của Nhạc Vũ lúc này đang quan sát qua những điểm then chốt của Thập ngự Phục Ma Kiếm, đặc biệt chú ý đến lộ tuyến lưu chuyển linh lực.

Hắn quan sát những chỗ linh lực đình trệ rồi nhận thấy kiếm trận này cực kỳ không cân đối.

Thập ngự Phục Ma Kiếm trận rốt cuộc là người của Phù Sơn tông căn cứ theo trận đồ lập nên, cũng không phải là không thể phá vỡ.

- Thật là khó! Tính toán không được sao? Kiếm trận thâm ảo như vậy, rốt cuộc Nguyên Nhược Phượng làm thế nào trú sử! Nếu không phá được trận này thì làm sau ta đem mấy ngàn đệ tử Phù Sơn tông chôn cùng cao tằng tổ phụ.

Nhạc Vũ phiền muộn, hơi thở dần nặng nề rồi cảm thấy trước mặt lại xuất hiện tầng huyết sắc nhưng chỉ sau một thoáng đã khôi phục, chỉ là vẫn cuộn lên trong ngực.

Hắn dùng hồn thức kết nối với Chiến Tuyết, đem hết toàn lực khởi động Đại Diễn chi trận, hiểu quả cũng chỉ tương đương với Quang Não, nếu tính không ra công thức trận đạo thì lực tính toán có hơn xa đối phương cũng vô dụng.

- Phong thủ! Khoảng cách này đã có thể động thủ! Đào Chính có chút lo lắng quay sang Nhạc Vũ, cũng không phát giác được gì không ổn mà cảm giác được nguy hiểm. Khí tức quỷ dị trên người Nhạc Vũ thật sự khiến thần hồn lão nhộn nhạo, hận không thể lập tức rời xa.

Nhạc Vũ nghe vậy lấy lại tinh thần, nhìn ra bốn phía rồi không để ý, tiếp tục quan sát Thập ngự Phục Ma Kiếm trận, trong đầu vẫn điên cuồng tính toán.

- Đợi lát nữa! Bất quá còn lại mười hai ngọn núi kia, đã có thể khởi động rồi!

Đào Chính nghe vậy sững sờ, lộ vẻ nghi ngờ, bất quá vẫn gật đầu phất tay ra hiệu cho mấy đệ tử Linh Hư cảnh chủ trì trong tâm trận phía dưới. Chỉ trong khoảnh khắc, từ mười hai ngọn núi xung quanh Hạ Cơ Sơn phóng lên từng luồng linh lực mênh mông cao đến mấy vạn trượng tụ sang bên này, xuyên qua mây đen dày đặc trên Hạ Cơ Sơn, để lộ ánh mặt trời nhàn nhạt.

Tụ tập được mấy linh mạch để sử dụng cho một đại trận, đây là chỗ tinh diệu nhất của Càn Khôn hoàn tỏa tinh thông trận. Bất quá pháp trận đồng dạng chỉ có thể hội tụ hai đến ba thành linh lực nhưng với Càn Khôn hoàn tỏa tinh thông trận biến chủng này lại có thể đạt tới ít nhất ba phần năm!

Vào lúc linh lực thiên địa đang điên cuồng tăng trưởng trong đại trận hộ sơn thì bốn kiếm trận của Phù Sơn tông cũng đánh ra hơn ngàn đạo kiếm khí mạnh yếu không đồng nhất, màu sắc khác nhau, tuy nhiên đều dựa theo phương vị Tứ Tượng nhị thập bát tú để tương hỗ, tưa như ngân hà đảo ngược xông lên đỉnh núi. Tuy là cuối cùng bị một bích chướng vô hình ngăn cản nhưng vẫn khiến toàn bộ ngọn núi bị rung chuyển.

Đào Chính hơi biến sắc, dùng thính lực của lão cơ hồ có thể nghe rõ một số phù văn và linh thạch bố trí trong sơn mạch đang vỡ vụn.

Lập tức lão thông tri cho bộ phận chuyên trách giữ gìn pháp trận bắt đầu chữa trị tổn hại của pháp trận, chỉ là tâm trạng của lão lại trầm xuống.

Lão tuy chỉ biết qua về giao đấu trận đạo nhưng cũng biết phương vị công kích của hơn ngàn đạo kiếm quang Phù Sơn tông chính là chỗ trung tâm đại trận hộ sơn.

Công kích giống như vậy, chỉ cần duy trì chất lượng, không đến nửa ngày sẽ công phá toàn bộ Hạ Cơ Sơn.

- Trong vòng nửa năm, có thể hiểu rõ kết cấu Càn Khôn hoàn tỏa tinh thông trận, quả thực tiêu chuẩn trận đạo của Phù Sơn tông không tệ.

Thích Phụng Tiết vẫn điềm đạm:

- Đáng tiếc Tứ Tượng tinh tú kiếm trận rốt cuộc không bằng lời đồn như Tịnh Hải tông. Nghe nói chỉ cần nhân thủ đầy đủ, tùy thời có thể hợp nhất bốn kiếm trận, thậm chí ngưng tụ ra ảo ảnh linh thú, uy lực vô cùng vô tận. Phù Sơn tông mặc dù được không ít chỗ tốt từ biệt phủ Tịnh Hải tông nhưng xem ra vẫn không được chân truyền.

Y Nguyên Triết khẽ chớp mắt nhưng vẫn im lặng không nói, thần sắc vẫn trấn tĩnh, dường như cảm giác công kích của Phù Sơn tông như không có gì.

Thấy phong phạm hai người như vậy, Đào Chính cũng dần bình tĩnh, nghĩ thầm không hổ là những đại nhân vật của tông môn, bản thân không thể so sánh. Lão nhìn sang một bên thì thấy Nhạc Vũ rốt cuộc có hành động.

Hắn khẽ vẫy tay một cái, triệu xuất 3600 cây Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm từ Tu Di Giới đánh vào lòng núi.

Mạch lạc linh lực đại trận lập tức biến đổi, đánh nát toàn bộ ngàn vạn kiếm quang trùng kích, sau đó phát ra một lực lượng phản chấn cực lớn quét ngang ra ngoài.

Thần sắc Y Nguyên Triết khẽ biến, biết Nhạc Vũ vừa dùng bộ trận kỳ kia sửa đổi lại bố trí đại trận, dẫn tới Phù Sơn tông không công mà lui. Tuy không quan tâm đến hạch tâm linh trận mà chỉ cải biến bên ngoài, bất quá trong trường hợp không ảnh hưởng đến tình hình vận chuyển đại trận mà hoàn thành hết thảy, bản lĩnh trận đạo đã là cực kỳ bất phàm!

Ngoại trừ ra, Y Nguyên Triết còn mơ hồ phát giác, sau khi bộ Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm đánh ra thì cả quyền khống chế Càn Khôn hoàn tỏa tinh thông đại trận đã chuyển sang tay Nhạc Vũ, chỉ là chưa xác định mà thôi.

Đây là lần đầu tiên lão nhìn thấy Nhạc Vũ triển lộ thiên phú kinh người về phương diện này.

Việc này so với việc phá hư ý đồ bày trận của Phù Sơn tông lúc bắt đầu cao minh hơn không biết bao nhiêu lần!

Động tác của Nhạc Vũ còn chưa dừng lại, ngay sau đó đánh ra mười viên linh thạch vào lòng núi, song thủ chắp trước ngực kết xuất Thủy Hỏa Chư Thiên âm Dương Luân Ấn, con ngươi lộ ra vẻ lạnh lẽo.

- Phương bắc! Thất tu chi huyền, phá .

Lưỡng Nghi thất tu kiếm trận phía dưới đã sớm có chuẩn bị, vừa lúc Nhạc Vũ nói xong thì thôi động kiếm trận, dẫn đạo linh lực. sau đó một đạo linh lực phân hai màu hắc bạch, lôi cuối lấy vô số kiếm khí hội tụ đánh thẳng về chỗ Tứ Tượng tinh tú kiếm trận hướng bắc. Bên Phù Sơn tông cũng không chút hoang mang, đồng dạng xuất ra một đạo kiếm quang nghênh tiếp. Vào thời điểm giao kích, toàn bộ mặt phía bắc Hạ Cơ Sơn sáng bừng một vùng.

Đệ tử Quảng Lăng sơn bên trong Hạ Cơ Sơn đều nhắm mắt, vận dụng pháp lực để ngăn cản tiếng rít gào bên tai, một số đệ tử Trúc Cơ kỳ đã trào máu hai bên tai, sắc mặt xanh trắng.

Nhạc Vũ không hề bị ảnh hưởng, Lưỡng Nghi thất tu kiếm trận biến chủng này là do hắn chuyên thiết kế cho đại trận hộ sơn. Lúc này cả hai liên kết nhất thể, có Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm môi giới, hắn nắm giữ bảy thành quyền khống chế tòa đại trận này, ngay cả kiếm trận cũng có thể ảnh hưởng. Mặc dù không cách nào hoàn toàn khống chế nhưng đủ để dẫn đạotu chỉnh.

Trong giây lát giằng co, Lưỡng Nghi thất tu kiếm trận không hề do dự đánh bại kiếm trận đối phương, sau đó như một mãnh thú quét ngang đám đệ tử Phù Sơn tông đang kinh hãi. Bên ngoài Tứ Tượng tinh tú kiếm trận cũng cơ hồ lập tức dâng lên một đạo thất sắc quang mang, bất quá chỉ một thoáng đã vỡ vụn.

Trong nháy mắt, kiếm khí phân giải như ra hàng ngàn vạn kiếm quang chém nát hơn trăm đệ tử Phù Sơn Tông thành hai đoạn!

Thủ ấn của Nhạc Vũ càng nhanh, đem hết toàn lực điều khiển những kiếm quang còn lại, sáng tạo thêm chiến quả, tụ tập hơn trăm đạo chém nát một tu sĩ Kim Đan.

Bất quá ngay sau đó đồng tử của hắn hơi co rút lại, chỉ thấy Liêm Lập, đột nhiên lách mình xuất hiện đem Huyền dương Thái Cực Đồ trương ra, nhất thời tiêu trừ kiếm khí.

Thích Phụng Tiết hít sâu một hơi:

- Thật sự là Huyền dương Thái Cực Đồ! Xem uy lực đã tiếp cận với siêu giai. Sao nửa năm qua Tịnh Hải tông một chút phản ứng cũng không có, chẳng phải theo truyền thuyết vật này tụ hợp với ba pháp bảo khác của Tịnh Hải tông có uy lực tiên khí hay sao?

Y Nguyên Triết nhìn về thiếu niên bên cạnh. Lão sớm biết Lưỡng nghi thất tu kiếm trận kết hợp đại trận hộ sơn sẽ có uy lực bất phàm. Tuy nhiên xem ra hiện giờ Nhạc Vũ không cầu uy lực lớn nhất mà cầu khống chế tinh cầu. Đòn công phá Tứ Tượng tinh tú kiếm trận đòi hỏi kiến thức cực cao, lúc trước lão đoán không sai! Nhạc Vũ đích thật là đã khống chế đại trận hộ sơn!

Trong lòng lão rét lạnh, lần đầu tiên cảm thấy hơn hối hận vì trước kia bản thân trêu chọc phải người này!

Đào Chính thở phào nhẹ nhõm, trước đây điều khiến lão không yên lòng nhất chính là bộ kiếm trận này có liền lạc hay không, uy lực thế nào.

Hiện giờ hết thảy đều khiến hắn thỏa mãn, một số đệ tử bên trong bởi vì chưa thích ứng mà mất đi quyền khống chế linh lực, đã có Nhạc Vũ kịp thời đền bù điều tiết. Một kích mới vừa rồi kia đã vượt xa thực lực tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.