Thuận lợi tiến ra từ Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên, Nhạc Vũ cũng chưa tiến về Thủy Vân sơn mà đi về phía đông chừng trăm vạn dặm mới dừng lại trên một đỉnh núi.
- Khí độc mà Quảng Thái chân nhân sử dụng được lấy ở chỗ này.
Nhạc Vũ khai mở mắt Chân Long nhìn qua chung quanh.
Nơi này đúng là khu vực Nam Chiêm Bộ Châu của Trung Nguyên, Phong Tượng tông cũng ở gần đây trong một một nước chư hầu của hoàng triều Đại Thương, coi như hơi có chút thế lực tại phía nam trung nguyên.
Hai bên coi như đã có liên lụy nhân quả, tuy Nhạc Vũ làm việc cẩn thận, những người liên quan cũng đã diệt khẩu toàn bộ, liệu đến Phong Tượng tông cũng không có khả năng tìm đến hắn.
Bất quá Nhạc Vũ thực sự không muốn gây thêm chuyện nên chỉ muốn nhanh chóng thu được mấy loại độc chướng rồi đi về phía tây.
Đang lúc tìm kiếm bốn phía thì dư quang Nhạc Vũ chợt nhìn thấy từ một địa mạch bốc lên khí canh kim cuồn cuộn như một chân long cực lớn đang gào thét.
- Hướng kia tựa hồ là triều đình?
Nhạc Vũ nhíu mày, dứt khoát dùng vọng khí thuật nhìn kỹ, trong lòng thầm nghĩ không ngờ cự ly từ đây tới triều đình không dưới ức vạn dặm nhưng vẫn có thể trông thấy rõ long khí bốc lên.
Hắn lắc đầu, số mệnh cực thịnh như vậy thì tu sĩ bình thường chưa thành dương thần, chưa trên tiên cảnh thì ngay cả tới gần cũng đã khó khăn.
Cho dù là cảnh giới Thiên Tiên như hắn tới đó cũng bị áp chế, thần thông pháp lực sẽ suy yếu rất lớn.
Chỗ Nhạc Vũ đang đứng ước chừng bằng một nửa Thiên Thủy Quốc, tuy nhiên đồng dạng khí vận thịnh vượng, tử khí bốc cao, so với mặt bắc quả thật quá khác biệt.
- Quả nhiên khí vận Trung Nguyên cực thịnh! Bất quá thực sự không phải là không có tai hoạ ngầm. Chân chính xương long hẳn là ngưng mà không tán. Hôm nay tử khí đã có bốn phía, chỉ sợ mấy trăm năm sau các nước Trung Nguyên đều có khí tượng đại hưng. Chỉ là không biết khi đó quốc gia nào có thể được số mệnh Nhân Hoàng. Bất quá nếu tiếp tục như vậy thì thời điểm sát kiếp xảy ra lại sớm hơn trăm năm so với mình sở liệu.
Ánh mắt Nhạc Vũ u ám, trong lòng nhất thời cực kỳ phức tạp. Hắn muốn dễ dàng tại Hồng Hoang giới thì cũng chỉ có thể đem nước khuấy đục. Nhưng muốn bình yên thoát khỏi sát kiếp thì trong thời gian ngắn phải khiến hắn an tâm tăng thực lực lên.
Mâu thuẫn này thật sự khó giải quyết.
Sát kiếp Hồng Hoang lần này nhất định liên lụy đến thay đổi Nhân Hoàng, khi đó sẽ có không biết bao nhiêu sinh linh đồ thán.
Bản thân làm nhiễu loạn Thiên Cơ tuy chỉ vì cầu sinh nhưng đồng dạng cũng vì thế mà liên lụy hàng tỉ sinh linh vì vậy mà chết thảm.
Ánh mắt lập loè chỉ chốc lát, Nhạc Vũ cuối cùng khẽ thở dài, thu hồi ánh mắt rồi đi vào một huyệt động bên phải phía dưới chân núi.
Bên trong quả nhiên có vô số các loại độc chướng có màu sắc khác nhau đang bốc lên.
Nhạc Vũ nhíu mày, lấy Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô vỗ vào dưới đáy liền có một hấp lực chụp xuống thu hồi toàn bộ mấy loại độc chướng Tiên Thiên vào trong.
Khi hồn niệm Nhạc Vũ thăm dò vào trong thì vui mừng một hồi rồi lại ưu phiền.
Khí độc thu được ở đây tổng cộng chỉ có bốn loại. Bất quá lại đủ để khiến uy lực Tán Phách Hồ Lô đề thăng một cấp.
Tu sĩ dưới Thái Thanh Huyền Tiên, chỉ cần không phải cấp độ như Dương Ất hay Hỏa Vân Chân Quân thì đều có thể một kích giết chết! Cho dù lúc đấu pháp với những Thái Thanh Huyền Tiên cũng hơi có chút uy hiếp.
Bất quá độc chướng bên trong tăng nhiều cũng có ý nghĩa là không gian bên trong sẽ càng bất ổn. Chỉ riêng khống chế hơn mười loại độc chướng bên trong không tiết ra ngoài đã mất ba thành lực lượng của hồ lô.
- Trước kia là chỉ cần ba ngày là phục hồi như cũ, nhưng bây giờ cần một tháng sao? Bất quá cũng may mình còn biện pháp bổ cứu.
Tâm niệm vừa động, Nhạc Vũ liền đằng không đạp lấy độn quang thủy lam bay về hướng tây.
Hắn mỗi ngày đều toàn lực khống chế Thủy Vân Kiếm phi độn cũng mất gần một tháng mới tới vùng đất phía tây của Nam Chiêm Bộ Châu.
Lần này hắn đến thẳng chỗ Huyết Vân sơn, tại chỗ bị huyết hà làm ô uế thoáng suy tính một phen rồi tiến vào lòng đất, qua mấy vạn trượng, thậm chí xuyên qua huyết hà đến gần Cửu U mới dừng lại.
Nơi này bởi vì cuộc chiến lần trước mà số lượng tu la trong Huyết Hà giảm đi rất nhiều, mấy vạn dặm cũng chưa chắc có thể một. Hồn niệm Nhạc Vũ không hề kiêng kị sưu tầm cảm giác, qua một lát thì trong mắt lóe lên quang mang.
Thậm chí ngay cả Tử Vân hồ lô cũng không ngừng nhảy lên.
- Đế Thính quả nhiên là chưa từng lừa gạt mình.
Nhạc Vũ lại xuyên qua tầng đất, không bao lâu liền xuất hiện trong đáy một động quật.
Nơi nàycũng đồng dạng có ba dạng Tiên Thiên độc chướng, đều có giai vị Tam phẩm. Bất quá lúc này khiến Nhạc Vũ chú mục một mảnh vỡ hồ lô lơ lửng giữa chỗ trung ương, mảnh vỡ này lớn bằng bàn tay, cũng có màu đỏ.
Nhạc Vũ hơi vui mừng, lấy ra Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô thì có một hấp lực dẫn mảnh vỡ này bay tới rồi dung nhập nhất thể, tán ra hồng mang chói mắt.
Không gian bên trong vốn hỗn loạn vì hấp thu thêm mấy loại khí độc liền lập tức ổn định lại.
Chỉ là Nhạc Vũ khi thăm dò cẩn thận thì vẫn có thể thấy được những vết nứt cực nhỏ, biết vật này đồng dạng như Hi Hoàng kính, chỉ cần va chạm mạnh sẽ khiến vỡ thêm lần nữa.
Nhạc Vũ bất giác hối hận không lưu lại một phần khí Tiên Thiên Hỗn Độn mà Tử Vân chân nhân cho trước đó.
Chỉ cần một phần mười trong đó là có thể lấp đầy các vết nứt, càng khiến không gian bên trong thêm ổn định.
Bất quá hắn vui mừng vì ý nghĩ của mảnh vỡ này không đơn giản như vậy mà còn khiến linh trận Tiên Thiên càng phát nguyên vẹn.
Tương ứng với đó thì uy lực Cửu Cửu tán phách Thần Quang càng thêm mạnh mẽ!
Nhạc Vũ dùng ấn quyết dẫn dắt khống chế Tử Vân hồ lô thu hồi ba đoàn Tiên Thiên chướng khí trong động rồi bất giác lại nghĩ tới Đế Thính, cảm giác hận đến ngứa răng.
Lúc này hắn có thể khẳng định, với thuật địa thính của Thủy Tổ thần thú này chắc chắn biết không ít về những chỗ hạ lạc của tàn phiến Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô, Côn Luân Kính hay Hi Hoàng kính nhưng vẫn luôn nói hàm hồ, mặc dù chịu nói cũng hơn nửa là dấu đầu lộ đuôi.
Ví dụ như Tán Phách Hồ Lô, chỉ nói gần nơi này có một mảnh vỡ rơi xuống còn không chịu nói thêm về những mảnh vỡ khác.
Cũng bởi vì thân phận siêu nhiên của nó, bản thân hắn cũng được không ít chỗ tốt nên không có ý tứ động cường.
- Sớm muộn một ngày phải đem thuần hóa gia hỏa này thành linh sủng mới được.
Nhạc Vũ bất giác nảy sinh ý bất chấp nhưng phần nhiều là bất đắc dĩ.
Chuyện mà ngay cả Thái Thanh đạo tổ cũng không thể làm được thì hắn nhất thời cũng không làm gì được Đế Thính, chỉ có thể mắng chửi phát tiết một hồi mà thôi.
Kỳ thật Đế Thính chịu hồi đáp một số vấn đề coi như đã muốn kết thiện duyên, làm chút đầu tư với hắn. Những thứ này quả thực giúp hắn rất lớn nên Nhạc Vũ cũng không thể dày mặt ra tay.
- Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô tuy nói chỉ rút ngắn đến năm ngày sẽ dùng một lần nhưng uy lực đột phá gấp đôi, cộng thêm Vô Tướng Cửu Kiếp thần lôi pháp thì dưới Thái Thanh Huyền Tiên có mấy ai có thể địch lại. Từ nay Hồng Hoang có thể để mình tung hoành!
Hồng quang bên ngoài Tán Phách Hồ Lô một lúc lâu sau mới tán đi, Nhạc Vũ nhìn xem trong tay dường như mới được tân sinh, ngoài mặt thêm vào vô số vân văn huyền ảo thì bất giác nảy sinh hào khí.
Qua một hồi lâu hắn mới bừng tỉnh, biết tâm cảnh của mình vừa rồi có chút bị kích thích.
Ảnh hưởng của việc sử dụng Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm mấy chục năm trước vẫn còn sót lại.
Cảm giác thiên thượng địa hạ, duy ngã độc tôn phảng phấtđã mọc rễ trong đầu hắn, thỉnh thoảng lại trùng kích lý trí.
Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ tính toán thời gian cũng đã gần đến ngày ước hẹn mười năm trở về núi nên lập tức bay ra ngoài.
Nơi này gần với Thiên Thủy Quốc nên chỉ qua mấy ngày đã tới bên ngoài Thủy Vân sơn.
Càng tới gần thì ý lưu luyến của Thủy Vân kiếm càng phát mãnh liệt, giống như cảm giác được lúc chia lìa với hắn không xa.
Nhạc Vũ chỉ có thể thở dài, thỉnh thoảng lấy ý niệm trấn an. Hắn ít nhiều có hảo cảm với kiếm linh này hơn nữa sau khi mấy phen đại chiến thì nó biết được không ít bí mật của hắn, không thể dễ dàng để vào tay người khác.
Vốn cho là là vô duyên bất quá hôm nay xem ra lại khó không có chuyển cơ.
Thầm nghĩ ý tứ của Tử Vân đạo nhân tựa hồ là muốn sau khi hắn đạt tới Thái Ất Chân Tiên thì tiếp tục thân phận giả mạo này.
Khi đó nếu thật sự có duyên phận thì lấy kiếm này đi cũng không sao.
Cùng lắm ngày sau tìm một thanh tiên kiếm khác trấn áp khí vận Thủy Vân tông là được! Với pháp lực của hắn hiện giờ dễ như trở bàn tay!
Kiếm quang vừa hạ xuống dưới núi thì phân nửa đệ tử Thủy Vân tông ở đây đều nhận ra thân phận hắn, cộng thêm chí bảo Thủy Vân Kiếm trấn tông nên không hề ngăn trở.
Nhạc Vũ đầu tiên trở về Liên Vân Phong. Vừa mới phi đến thì thấy trong đại điện tổ sư đã có mấy chục người bất quá không khí ngưng trọng, hết thảy đều có vẻ u sầu.