Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 103: Chương 103: Huyền Huyết Đằng




Khi trong tay Nhạc Vũ ngưng kết phong nhận, xẹt qua không gian bên trên dòng suối, kéo theo một tầng sóng triều, xé rách không khí xuyên qua phương xa, ánh mắt Lâm Trác cùng Nhiễm Lực bất giác bị hấp dẫn.

Đối diện dòng suối nhỏ ngày trước là một khu núi rừng rậm rạp. Cho đến bây giờ chỉ còn là những đoạn gỗ bị đốn ngang cao nửa người. Trong chuyện này ngoài nguyên nhân mấy tháng qua Nhạc Vũ không ngừng rèn luyện Phong Nhận Thuật nơi đây, còn có một nguyên nhân là người trong tộc gây nên.

Từ khi Nhạc Vũ thường xuyên dùng nơi này luyện tập bí pháp, nơi này đã sớm bị tông tộc Nhạc gia khoanh lại thành cấm địa. Mỗi tháng đều có những võ sư thủ vệ đáng tin, lúc Nhạc Vũ đang luyện tập thì canh gác bên ngoài đề phòng có người tiến vào. Thậm chí còn đặc biệt làm ra bộ dáng như rất cần lấy gỗ để sử dụng, vô luận là cây lớn nhỏ đều đốn hết không để lại.

Lần này luyện tập Phong Nhận Thuật, Nhạc Vũ lại cố ý hạ thấp chút uy lực. Phong nhận không hề bị cản trở mang theo những mảnh gỗ vụn bay đi, chỉ để lại những đoạn gỗ cắt ngang bóng loáng phẳng lì.

Nhiễm Lực thấy thế không tự chủ được đưa tay sờ sờ lên cổ, sau đó lại rùng mình. Trong mắt Lâm Trác hiện lên tia quang mang kỳ dị, sau đó lại tiếp tục luyện kiếm. Nhạc Vũ đã dạy cho họ những bí pháp thích hợp công pháp bản thân, chẳng qua trước mắt họ còn chưa đủ thực lực để sử dụng mà thôi. Lâm Trác không ngừng cố gắng luyện tập Trùng Tiêu Tích Tà kiếm là vì mong sớm tới ngày có thể sử dụng một trong những bí thuật kim hệ kia.

Nhìn đạo phong nhận khổng lồ từ từ biến mất ở khoảng cách ba trăm thước phía xa, Nhạc Vũ lâm vào trầm tư. Ba vị tổ phụ Nhạc Thiên Mộng đánh giá loại bí pháp này chính là: Trong vòng ba trăm bước, Huyền Giáp thiết kỵ tông tộc nguy hiểm! Trong năm mươi bước, dưới tiên thiên không người ngăn nổi!

Bất quá Nhạc Vũ lại biết, cách nói này có chút khoa trương. Nếu như Huyền Giáp thiết kỵ chọn lựa trận hình dày đặc, như vậy lấy đặc tính sắc bén tốc độ của Phong Nhận Thuật, quả thật có thể trong một kích hủy diệt hơn phân nửa Huyền Giáp thiết kỵ. Nhưng một khi họ có phòng bị, nắm giữ phương pháp ứng đối chính xác, phân tán nhân thủ cách xa nhau, vậy thì Phong Nhận Thuật có thể tạo thành thương tổn cũng sẽ bị giảm đến thấp nhất.

Nhưng lực sát thương kia thật sự không thể nghi ngờ. Đặc biệt dùng trong chiến trận, chính là đại sát khí vô cùng thuận lợi.

- Bên trong trung cấp vũ kỹ ghi chép bí pháp phong hệ đã có uy lực như thế, vậy hai bộ sách lôi hệ cao cấp lại như thế nào? Theo ghi chép bên trong sách, uy lực của lôi hệ bí pháp quán tuyệt ngũ hành, dĩ nhiên là không thể kém hơn Phong Nhận Thuật…

Thoáng chút ngây người, Nhạc Vũ thu lại ý nghĩ. Lôi hệ bí pháp được phân làm hai loại, một loại lấy âm thanh đả thương người, xem là lôi, trong ngũ hành thuộc mộc. Một loại khác gọi là điện, trong ngũ hành thuộc thổ, cũng là bí thuật có uy lực lớn nhất.

Hai loại lôi hệ kiếm kỹ cao cấp mà Nhạc Vũ luyện tập, nguyên lý chính là ở trong chiến đấu sẽ dùng âm thanh chấn động đả thương người. Mà bí pháp kia cũng đồng dạng lấy âm thanh làm chủ.

Bất quá ở trước mắt, kinh mạch của hắn còn chưa khai phá hoàn thành. Đặc biệt từ sau khi Bồi Nguyên đan mất đi hiệu lực, khoảng cách thời gian có thể tự nhiên sử dụng lôi hệ bí pháp lại càng xa xa không hẹn. Hôm nay tối đa hắn chỉ có thể thử suy nghĩ trong lòng mà thôi.

Ngay sau đó, Nhạc Vũ lấy ra một nắm hạt giống, lại chậm rãi vẩy xuống mặt đất ngay trước mặt. Nhiễm Lực nhìn thấy một màn này, sắc mặt khẽ biến, hú lên một tiếng quái dị lập tức kéo theo Khai Sơn Việt của mình toàn lực hướng rừng cây phía xa bỏ chạy. Mà Lâm Trác cũng biến sắc, cầm thanh dị binh cấp mười trong tay, toàn thân đề phòng nhìn vào thiếu niên trước mắt, bước chân từ từ rút lui về phía sau.

Trên mặt Nhạc Vũ từ đầu đến cuối luôn giữ nguyên nụ cười. Ngay khi mộc linh lực bắt đầu tụ họp, ấn phù trong tay hắn cũng ở trong nháy mắt đã đạt tới giai đoạn hoàn thành. Sau đó mấy chục gốc dây leo huyết sắc bỗng dưng từ hạt giống kia nhanh chóng tràn ra ngoài. Một phần chui vào dưới đất, một phần trực tiếp cuốn theo phương hướng rút lui của Nhiễm Lực cùng Lâm Trác.

Cách bốn tháng trước, Nhạc Vũ đã sớm học xong cách khống chế mộc linh lực, không còn để linh lực phát tán tùy ý như trước mà trực tiếp thao túng, chỉ tác dụng lên mười mấy hạt giống mà thôi.

Về phần những dây leo màu đỏ đang trồi lên mặt đất, chính là hạt giống đựng trong hộp gỗ mà tông tộc ủy thác Nhạc Hữu Phong giao cho hắn từ mấy tháng trước. Bên trong ngoại trừ Bí Phù Tiễn cùng Băng Nghệ cung, còn có một thanh dị binh cấp mười Toái Ngọc đao. Ngoài ra còn có loại hạt giống có tên gọi là Huyền Huyết Đằng trước mắt.

Bất quá kể từ khi nằm trong tay của hắn, loại dây leo nghe nói có tính dai vô cùng bền bỉ ngoại trừ còn bảo lưu lại chút ngoại hình bên ngoài, những ưu điểm khác đã hoàn toàn khác hẳn với Huyền Huyết Đằng nguyên bản.

Đối với việc làm sao ứng đối Triền Ti Chú của Nhạc Vũ, hai người Nhiễm Lực cùng Lâm Trác hiển nhiên đã rất có kinh nghiệm. Một người cầm cây búa lớn quét ngang, ngăn cản Huyền Huyết Đằng nhích tới gần. Sự sắc bén của lưỡi Khai Sơn Việt còn chưa đủ chém đứt Huyền Huyết Đằng trong một kích, nhưng có thể dùng sức lực mạnh mẽ hất văng Huyền Huyết Đằng tạm thời lệch khỏi quỹ đạo thì cũng đã đủ sức.

Mà người còn lại đang bắn ra kiếm khí màu trắng từ mũi kiếm, múa kiếm quay xung quanh người như một đoàn quang ảnh, phàm là dây leo tiến vào bên trong còn chưa tới ba thước đã bị chém rụng hết thảy.

Công pháp kim thuộc tính vốn là loại công pháp có thể phát huy ra uy lực của binh khí kim khí, cộng thêm vũ kỹ cao cấp như Trùng Tiêu Tích Tà kiếm, vì vậy lúc Lâm Trác thi triển ra kiếm khí, đúng thật là không gì không phá.

Ngay lúc bắt đầu hai người còn dễ dàng ứng đối. Nhưng ngay khi Huyền Huyết Đằng không ngừng chui ra khỏi mặt đất ngay bên dưới chân họ, họ đã bắt đầu trở nên có vẻ chật vật, phải dùng những bước chân thật linh hoạt để tránh né.

Mà bản thân Nhạc Vũ lại vô cùng hăng hái, hắn liên tục dùng thần niệm điều khiển những sợi dây leo tiến hành công kích hai người. Điều này được xem như một loại giao phong giữa ba người với hình thức khác. Nhưng rõ ràng bên trong có một phương đang hạ thủ lưu tình. Mỗi khi dây leo sắp bò lên chân hai người kia, đều sẽ hướng bên cạnh xẹt qua, để cho Nhiễm Lực cùng Lâm Trác đều có thể tạm thời dây dưa thêm một thời gian.

Một mặt Nhạc Vũ dự định đem cách này rèn luyện mình cách thao túng và ứng dụng dây leo trong thực chiến. Tác dụng của Triền Ti Chú, tuy chỉ có thể phát huy được uy lực lớn nhất dưới tình huống đột ngột đánh úp địch nhân. Nhưng đại đa số thời gian, điều này không thể nào chuẩn xác, cho nên Nhạc Vũ không thể không làm thêm chút chuẩn bị nếu gặp phải trường hợp đánh lén vô dụng.

Một mặt khác, hắn cũng muốn dùng cách này rèn luyện năng lực ứng biến cùng vũ kỹ của hai người.

Thực lực hơn kém giữa ba người họ hôm nay đã bị kéo ra quá xa. Dưới tình huống giao phong bình thường cũng đã không còn bất kỳ ý nghĩa nào. Hơn nữa Nhạc Vũ cũng không có được bao nhiêu thời gian rảnh rỗi. Cho nên bình thường hắn chỉ có thể dùng loại phương pháp vẹn toàn đôi bên mới có thể chỉ điểm thêm vũ kỹ cho hai người.

Cảm giác mộc linh lực hội tụ quanh người mình từ từ tiêu hao không còn, Nhạc Vũ rốt cục bắt đầu xuất thủ. Không đầy một giây, hai người đang ứng phó chật vật lập tức bị dây leo màu đỏ buộc chặt cứng.

- Lâm Trác, lần này ngươi cảm thấy thế nào?

Mới thả hai người xuống, ánh mắt Nhạc Vũ lại nhìn qua bên phải, trong mắt lóe ra vài tia chờ mong.

- Đa tạ thiếu gia chỉ điểm, Lâm Trác đã có chút lĩnh ngộ!

Lâm Trác cầm lên Ánh Thủy kiếm bị đánh rơi dưới đất, múa thử vài chiêu thức. Vừa rồi những sợi dây leo kia tấn công vào những địa phương còn thiếu sót của hắn. Giờ khắc này hắn đã có thể sửa chữa lại, mặc dù còn chưa thành thục, nhưng bởi vì thói quen còn chưa kịp tu chỉnh hoàn toàn mà thôi.

Nhưng ở trước mặt Nhạc Vũ, hắn vừa lộ ra vẻ vui mừng liền cười khổ nói:

- Chẳng qua Huyền Huyết Đằng của thiếu gia lần này tựa hồ mạnh hơn lần trước nhiều lắm, hơn nữa còn linh hoạt hơn vài phần…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.