Ngay khi Nhạc Vũ đem viên kim chúc tối đen đưa tới gần Hộ Oản, đột nhiên nguyên linh bên trong Hộ Oản sản sinh ra phản ứng vô cùng kịch liệt.
Từng đợt hồn lực ba động tản ra khắp mọi nơi.
Dù hồn thức của Nhạc Vũ cũng cảm giác được tin tức đầy khao khát bên trong truyền đến. Hắn khẽ mỉm cười, đem dán sát vào Hộ Oản, nhưng Hộ Oản tuy lóe ra quang mang mạnh mẽ nhưng không cách nào thu nạp được những viên bi kim chúc kia dễ dàng như Huyền Thanh Thủy Mẫu.
Cũng đúng! Những tài liệu này rốt cục không như những linh thủy kia, bản thân có thể hóa thành linh lực tinh thuần. Hơn nữa cũng không có hình dạng cố định, thật dễ dàng thẩm thấu hấp thu. Xem ra tiên khí tuy có năng lực tự mình chữa trị, nhưng cũng không phải điều gì cũng tự làm được cả.
Nhạc Vũ suy ngẫm chốc lát, liền hiểu ra nguyên do. Tiếp theo hắn lại phiền não, nếu Hộ Oản không cách nào hấp thu, như vậy kế hoạch đem Hộ Oản chữa trị chỉ sợ không thể nhắc tới. Điều này đã nằm ngoài cực hạn năng lực của hắn, trừ phi có được ngọn lửa cấp bậc như Địa Tâm Tử Diễm bên trong Tử Vân tiên phủ, đem những viên kim chúc màu lam này tế luyện.
Nghĩ tới Địa Tâm Tử Diễm, trong nội tâm Nhạc Vũ đột nhiên chợt động.
Ta không có Địa Tâm Tử Diễm, nhưng trên người ta có hỏa chủng cao hơn cả nó! Chẳng qua ta còn chưa cách nào điều khiển ổn định mà thôi. Dù sao không phải chính mình luyện bảo, mà là vật này cần tài liệu để tự mình chữa trị. Nếu thành công, ta có được lực bảo vệ chính mình. Mặc dù không được, hẳn cũng sẽ không có hậu quả xấu gì.
Nghĩ ngợi thỏa đáng, Nhạc Vũ lấy ra Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, sau đó đem Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa bị Ngũ Sắc Thần Thạch trấn áp trích ra một bộ phận, bắt đầu thiêu đốt kim chúc màu lam.
Giờ phút này trong tay hắn không còn đỉnh lô, mặc dù vẫn còn Vân Văn Đỉnh nhưng không cách nào chịu đựng nổi Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa kể cả Tiên giới cũng được xếp vào hàng hỏa chủng cao cấp. Hắn lấy pháp lực hút nhiếp cũng sẽ không được bền chắc, chỉ có thể dùng nguyên từ lực của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn cố khóa ngay trên không trung.
Nhưng quá trình rèn luyện vật này sinh ra linh lực lưu thật sự quá lớn. Cho dù Nhạc Vũ toàn lực thúc giục thủ ấn do Tử Vân đạo nhân sáng chế cũng thật khó mà khống chế. Cũng may đây không phải luyện đan, vô luận luyện thế nào cũng sẽ không giảm bớt, chỉ bị rơi chút linh tính mà thôi.
Sau đó ước chừng vài phút thời gian, viên kim chúc màu lam nhỏ như móng tay đã bị dung hòa thành dịch thể kim chúc.
Nhạc Vũ thầm khen Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa đúng là bá đạo, vừa thật cẩn thận đem dịch thể để sát vào Hộ Oản.
Quả nhiên chất dịch kia cũng giống như những giọt Huyền Thanh Thủy Mẫu, lập tức thẩm thấu đi vào. Quang hoa mặt ngoài Hộ Oản nhất thời lóng lánh lên lần nữa, còn kéo dài hơn so với lúc trước, loáng thoáng còn nổi lên nhiều tia minh văn mơ hồ.
Về sau, Nhạc Vũ lại liên tục hòa tan thêm vài viên kim chúc cỡ móng tay kia, nhưng đến lần thứ tư Hộ Oản cũng không còn phản ứng.
Nhạc Vũ không cách nào phân tích, nhưng có thể dùng pháp lực tra xét những phạm vi chuyển động mạch lạc linh lực liền có thể hiểu được, một phần linh trận của Hộ Oản đã được chữa trị xong.
Năng lực phòng ngự của bảo bối này chỉ sợ đã tiến tới nhị phẩm đỉnh phong. Chẳng qua thật sự không biết ngày sau có thể đột phá tới cảnh giới nhất phẩm hay không. Khi đó cho dù gặp lại Lý Không Liên cùng Phong Bạch, cũng có được lực lượng tự bảo vệ mình.
Nhạc Vũ không đè nén được nội tâm hưng phấn. Nếu đã xác định kim chúc màu lam đã vô dụng, liền đổi lại những kim chúc khác. Cũng không biết có phải là trùng hợp hay không, lần này từ trong mấy trăm loại tài liệu tìm được thích hợp cho Hộ Oản có tới bảy loại kim chúc, nhiều ít không đồng nhất, đều bị Hộ Oản hấp thu vào.
Đợi đến khi không còn tài liệu gì có thể thử tiếp tục, cả Hộ Oản đã chuyển thành màu lam, Huyền Vũ minh văn bên trên đã như ẩn như hiện.
Càng làm cho người vui mừng chính là khí linh bên trong tựa hồ đã có dấu hiệu thức tỉnh. Mấy ngày nay trải qua hắn dùng máu huyết tế luyện, cộng thêm trợ giúp chữa trị, đối với hắn lại có vài phần lưu luyến không muốn xa rời. Khiến cho hắn giá ngự vật này cũng càng trở nên thêm dễ dàng.
Nguyên linh của vật này hơn phân nửa là thần hồn của Huyền Quy nhất tộc. Bên trong bao gồm đạo pháp cũng thuộc một hệ thần thông của Huyền Quy. Nếu là như thế ta gọi nó là Huyền Quy Tiên Trạc vậy.
Nhạc Vũ đeo lên tay, bắt đầu thúc giục, quả nhiên Huyền Vũ huyễn ảnh còn chân thật hơn mấy ngày trước đây liền xuất hiện, hơn nữa còn có thể cương có thể nhu, thậm chí còn có thể trích ra bộ phận làm trọng điểm phòng ngự.
Tuy điều khiển còn chưa quá thuần thục, vẫn chưa xông phá được giới hạn nhất phẩm. Chỉ tương đương giữa nhất phẩm cùng nhị phẩm, nhưng đã làm hắn vô cùng hài lòng. Nếu hôm nay gặp lại thanh niên mặt sẹo kia, thắng bại có thể đã đảo ngược. Trong mắt hắn bắn ra hàn mang, Nhạc Vũ đem một luồng hồn thức thăm dò vào bên trong Tam Bảo Linh Lung Tháp, chỉ thấy Chiến Tuyết vẫn còn đang ngủ say, ở ngực nàng trôi nổi mảnh nhỏ kim chúc, vô số sợi tơ trong suốt đang bao phủ chung quanh người nàng.
Nhìn thấy được cảnh tượng này, trong lòng Nhạc Vũ liền biết trong thời gian ngắn Chiến Tuyết còn chưa thể tỉnh lại. Có lẽ cần lâu hơn thời gian mười ngày mà Chiến Tuyết đã suy đoán.
Hắn lập tức ổn định tâm tư, lấy ra mấy trăm viên hạt giống cùng chút dược thảo tương đối bền bỉ đặt trong tay.
Thần thông mạnh nhất của Thanh Đế Trường Sinh Quyết cũng không phải Vạn Mộc Phong Thần Bích, cũng không phải công dụng đào tạo linh dược, chẳng qua giờ phút này trong tay Nhạc Vũ lại không có hạt giống nào có thể sử dụng để thi triển uy năng chân chính của nó.
Thật ra lần này hắn muốn thử sử dụng Hồng Ngọc Phù Tang Mộc chính là tài liệu không còn gì tốt hơn. Chẳng qua vật này Nhạc Vũ không cách nào phân tích, Thanh Đế Trường Sinh Quyết tầng thứ sáu của hắn muốn thúc giục loại thần mộc này cũng còn kém một chút, về phần Huyền Huyết Đằng đã sớm không còn được sử dụng.
Duy nhất có thể nghĩ biện pháp chính là lấy phương pháp cấy ghép sinh vật. Vì bản thân mình đặc biệt chế tạo ra một loại thực vật chuyên dùng trong chiến đấu.
Không ngừng phân tích, sau đó vận dụng hệ thống trí năng phụ trợ tính toán, Nhạc Vũ phát hiện đến tầng cấp hiện tại như hắn, muốn kết hợp một loại thực vật so với việc trước kia chế tạo Huyền Huyết Đằng còn thêm khó khăn hơn vô số lần. Ngoại trừ cơ nhân tế bào cơ bản nhất, bên trong còn tính toán phù triện phù hợp, cùng hiệu quả cuối cùng sẽ như thế nào, mọi việc đều phải nằm trong sự lo nghĩ của hắn.
Lần này Nhạc Vũ thôi diễn thời gian tương đối lâu hơn dự định. Ước chừng hơn mười ngày sau, ở trong tay Nhạc Vũ mới từ từ hiện ra một loại hạt giống mới. Vẫn màu đỏ như máu, bên trong bảo lưu lại một bộ phận đặc điểm của Huyền Huyết Đằng, trên cơ sở này lại gia trì thêm một chút, ngoài ra Nhạc Vũ còn tăng thêm vài loại công dụng, hẳn sẽ có trợ giúp trong chiến đấu.
Tứ phẩm!
Nhạc Vũ nhàn nhạt nhìn hạt giống còn chưa hoàn toàn thành hình trong tay, hôm nay thời gian không còn bao nhiêu, vật này xem như đã là tác phẩm cực hạn của hắn trong mười mấy ngày qua.
Bên trong còn có vô số thiếu sót, cần ngày sau nghĩ biện pháp đền bù, nhưng với trước mắt mà nói, đã miễn cưỡng đạt tới yêu cầu của hắn. Phối hợp với Thanh Đế Trường Sinh chân khí, có thể khiến cho vật này tăng cường tới trình độ tam phẩm đỉnh phong, đã có thể đánh một trận với những nhị tam phẩm huyền binh.
Nhưng ngay lúc hắn đang khắc lục phù triện cuối cùng, lại dâng lên một loại cảm giác tâm huyết dâng trào.
Nhạc Vũ nhìn lên bầu trời, chỉ thấy trên không trung lại có một cỗ kiếp vân hội tụ, một cỗ năng lượng hủy diệt khổng lồ đang tụ tập bên trong không trung. Chỉ trong chốc lát lại một đạo lôi quang màu vàng không kém lôi kiếp của Đằng Huyền thẳng đánh xuống.
Khẽ cau mày, Nhạc Vũ cũng không thúc giục Huyền Quy Tiên Trạc ngăn cản, chẳng qua tay phải che phủ hạt giống trong lòng bàn tay, tùy ý cho lôi quang màu vàng đánh lên trên thân thể hắn.
Nay khi lôi lực hủy diệt từ cánh tay truyền vào, Nhạc Vũ dựa theo khẩu quyết của Cửu Thiên Lôi Động Quyền đem lôi lực truyền khắp thân thể rèn luyện nhục thể cùng thần hồn của mình.
Lần này lôi lực cực lớn, tu sĩ tầm thường nếu va chạm sẽ chết ngay lập tức. Nếu là mấy tháng trước, Nhạc Vũ dám làm như vậy, nhất định hài cốt không còn!
Nhưng hôm nay bên trong thần hồn của hắn đã có thêm vài phần dương tính. Thân thể đã có tới một ngàn ba trăm thạch lực, kim lôi tuy mạnh nhưng không làm gì được Nhạc Vũ.
Đợi đến khi lôi lực từ từ tiêu tán, Nhạc Vũ liền cảm giác được bên trong thân thể của mình biến thành sinh cơ bừng bừng.
Dương tính bên trong thần hồn cũng càng thêm chân thật.
Sau đó lại là hai đạo kim lôi giáng xuống, nhưng toàn bộ đều bị Nhạc Vũ hóa giải. Ngay khi hắn cảm giác còn chưa thỏa mãn, kiếp vân trên không trung đã tiêu tán.
Lần này nếu kiếp lôi lên đến đạo thứ năm, có lẽ Nhạc Vũ còn thoáng xem trọng, nhưng ba đạo trước, thật còn chưa vào được trong mắt hắn.
Bước đầu tiên của Cửu Thiên Lôi Động Quyền chính là phải luyện quyền trên không trung. Dẫn lôi kiếp nhập vào thân thể rèn luyện căn cơ. Nhờ vào thiên kiếp lần này, xem như ta đã hoàn thành một bước!
Cảm giác được bên trong cơ thể đột nhiên tăng lên mười thạch lực, cùng biến hóa bên trong nguyên thần, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy cả người thật thư sướng, sau đó ngửa mắt lên trời, ánh mắt nghi ngờ nhìn xuống hạt giống nằm trong tay.
Chế tạo ra vật này vì sao lại đưa tới thiên kiếp? Vật này tuy sinh mệnh lực mạnh mẽ, nhưng cũng sẽ không sinh sôi nảy nở đại quy mô, sẽ không tạo thành uy hiếp đối với thế giới này làm ảnh hưởng thiên đạo, hay chỉ là vì hạt giống này chỉ là giống mới sáng tạo?
Nhạc Vũ lâm vào trầm tư, một lúc lâu sau chợt thở dài. Hắn biết ngày sau nếu mình còn muốn đi làm loại chuyện này, nhất định phải cực kỳ thận trọng!
Hôm nay chỉ là ba đạo kim lôi, như vậy nếu ngày sau sáng tạo ra loại đồ vật gì ảnh hưởng tới thiên đạo, vậy sẽ như thế nào?
Đem hạt giống được hắn đặt tên là Huyền Huyết Thiên Đằng gieo xuống đất, không bao lâu được Thanh Đế Trường Sinh Quyết thúc giục, nhanh chóng mọc rễ, kết xuất đóa hoa màu hồng phấn, cuối cùng những hạt Huyền Huyết Thiên Đằng dần dần thành hình.
Đem mười mấy hạt giống mới sinh ra toàn bộ gỡ xuống, Nhạc Vũ lại vỗ vào Tam Bảo Linh Lung Tháp trên đỉnh đầu.
Tiếp theo chỉ thấy Chiến Tuyết đã sớm tỉnh lại, hóa thành một đạo quang hoa từ trong bay ra, mà bên cạnh nàng chính là Bạch Đế kiếm.
Chẳng qua giờ phút này, thanh kiếm đã biến thành màu vàng nhạt sáng bóng, không còn thấy được ánh sáng trắng như lúc trước.
Nhạc Vũ cẩn thận nhìn, liền biết vật này đúng như lời Chiến Tuyết nói cũng không có đột phá. Chẳng qua khí tức mạnh mẽ hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần. Ánh mắt Nhạc Vũ nóng cháy nhìn thật kỹ, mới xoay người hỏi:
- Hôm nay có nắm chắc đánh một trận với người kia không?