- Đã hết thời gian?
Nhạc Vũ nhìn xem trên không nhíu mày, tiếp theo không chút do dự thu hồi toàn bộ linh thạch quanh Chu Thiên Tinh đàn.
Trong khoảnh khắc đại trận bị phá đi thì chênh lệch thời gian quanh đàn đã trở lại bình thường, biến hóa thời không loạn lưu khiến Nhạc Vũ hơi không thích ứng
Cầm trong tay trấn thế chung đã bị che khuất tất cả linh quang, Nhạc Vũ phi thân từ trên đàn xuống. liền thấy Lý Trường Canh đã sớm chờ sẵn, thần sắc lạnh lùng hơn vài phần so với trước khi hắn sử dụng
Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận.
, trông thấy Nhạc Vũ liền cúi đầu cười nói: - Chúc mừng Đại Đế, tu vi lại tiến, càng luyện được dị bảo hiếm thấy. Nghĩ đến Đại Đế lần này đi phương bắc nhất định hàng phục rất nhiều Yêu Thánh phản nghịch, bình định chư thiên bắc phương như trở bàn tay.
- Như trở bàn tay?
Nhạc Vũ không đáp cười nhẹ, tiếp theo nhìn thẳng Lý Trường Canh nói:
- Đa tạ Thái Tể cát ngôn, lúc này ta chỉ muốn biết mấy vật ta yêu cầu chuẩn bị đã xong chưa? Còn nhớ Thái Tể đã từng nói sẽ đem Dịch Linh Tử tống vào Thiên Lao, cho ta một cái công đạo nhưng vì sao mấy ngày trước lại có thể bình yên tu hành trong Chu Thiên Tinh đàn? Việc này ta không so đo với Thái Tể, cũng mặc kệ ngươi có khổ tâm gì trong đó, tóm lại phải cho ta một lý do, lại có phải đền bù tổn thất gì.
Lý Trường Canh kinh ngạc nhìn Nhạc Vũ rồi khẽ vui vẻ:
- Đại Đế quả thật thẳng thắn, nhưng lão hủ đã chuẩn bị xong nhiều loại nghi thức, mời Đại Đế đi theo ta.
Sau khi dứt lời thì vung tay phá xuất không gian bay lên một đóa tường vân tiến về thiên cung rồi dừng lại ở trung đình
.
Nơi này có hơn ngàn người xếp thành hàng, một ngàn đồng giáp lực sĩ lái trăm chiếc Hoàng Đồng chiến xa, hai trăm Ngân Giáp lực sĩ lái hai mươi ngân sắc chiến xa, còn có bốn mươi kim giáp lực sĩ lái bốn kim xa. Mười tên lực sĩ hợp với một cỗ chiến xa đã có thực lực tương đương với ngọc tiên tu sĩ.
Ngoài ra còn có 16 vị Hoàng Cân lực sĩ, đầu đội hoàng cân, trên người mặc văn giáp, đều uy vũ bất phàm phân ra trên hai Tử Kim chiến xa. Tám Hoàng Cân lực sĩ hợp lực với một chiến xa có thể tương đương với một Thái Ất Chân Tiên.
Chỉ là chiến xa vương triều dân gian đều dùng số mệnh gia trì còn chiến xa Thiên Đình lại dựa vào tín ngưỡng lực.
Tiên nữ tiên đồng tùy tùng cũng đã đầy đủ, long liễn cũng chuẩn bị thỏa đáng do bốn linh long kéo theo, quy mô tuy kém hơn một chút so với định số của thiên đình nhưng ra ngoài cũng xứng với khí phái đại đế một phương.
Trong Diễn Thiên Châui, Ngao Tuệ than nhẹ một tiếng, mang theo ý nản lòng thoái chí.
Trong long tộc, siêu cấp huyết mạch xưng là Thần Long, cao giai huyết mạch xưng là Chân Long, trung giai huyết mạch là Huyền Long. Về phần đẳng cấp thấp nhất chính là Linh Long trước mắt.
Bốn đầu Linh Long này tuy giai vị thất nhưng cũng có đủ tư cách xếp vào Long tộc nhất mạch, nhưng nhìn thần tình ôn hòa hiển nhiên đã bị triệt để thuần hóa, không thấy nửa phần khí tức ngạo thiên địa của Long tộc thời thượng cổ, không trách Ngao Tuệ lại than thở.
Nhạc Vũ cười nhẹ, cũng không để ý tới, cẩn thận nhìn qua ngàn người rồi thoả mãn gật đầu, quay sang nhìn về phía Lý Trường Canh nói:
- Thái Tể lao tâm rồi, Uyên Minh thật sự đa tạ nhưng chuyện của Dịch Linh Tử…
Lý Trường Canh cười khổ rồi dùng một đạo pháp lực đưa cả hai tới một chỗ vắng lấy ra một cái ngọc tỷ, đưa tới nói:
- Chuyện của Dịch Linh Tử, ta cùng với Thiên Đế chính là bất đắc dĩ, đưa vật này coi như đền bù tổn thất như thế nào?
Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động tiếp lấy ngọc tỷ, thấy ngọc tỷ này có Long Phượng quay quanh, đúng là chế từ Tiên Thiên Nguyên Thủy thạch. Phong ấn bên trong là chín chân long còn sống, đều có cảnh giới ngọc tiên.
Linh trận bên trong lại cực kỳ đơn giản, dưới đáy có khắc ‘An Thiên Huyền Thánh, ký thọ Vĩnh Xương’, vừa cầm vào tay đã có cảm giác dị lực gia thân khiến áp chế của Hồng Hoang với hắn cũng giảm đi mấy phần.
Ý niệm khẽ chuyển, Nhạc Vũ liền biết lai lịch vật này, bất giác khẽ giật mình nói:
- Đây là bảo vật số mệnh?
- Vật này chế thành từ hương hỏa tín nguyện của vạn dân, thực sự cùng tu số mệnh công đức, đồng dạng với ấn tỉ của Hạo Thiên thượng đế. Số mệnh cường hoành có lực áp Đại La Kim Tiên.
Lý Trường Canh cười híp mắt giải thích, thấy Nhạc Vũ nhìn chằm chằm vào Chân Hoàng Chân Long bên trong thì lộ vẻ do dự rồi lắc đầu nói:
- Đại Đế không cần vì thế ưu phiền, đây là tùy tùng của Đế Tuấn Thái Hạo lúc Hồng Hoang chưa vỡ, sau khi xảy ra kiếp nạn thì phản nghịch nên bị Thiên Đế bắt giữ giam ở Thiên Lao, ngay cả hai tộc Long Hoàng cũng không nhận. Lần này chế tạo bảo vật số mệnh mới lấy ra. Ngươi có thể thấy trên trán có chúng có ấn kí.
Nhạc Vũ cúi đầu nhìn kỹ thì thấy quả nhiên trên trán những Chân Long Chân Hoàng này đều có một ấn phù, chắc là tiêu ký tù nhân, trong tiêu ký mơ hồ lộ ra khí tức hai tộc Long Hoàng, khôn chừng là do hai tộc tự tay khắc lục.
Ngao Tuệ lại lần nữa thở dài, lần này còn thương cảm hơn lần trước. Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, cũng không thể cười lại. Cái gọi là ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, lúc trước đã từng xưng bá Hồng Hoang Long tộc, hôm nay cơ hồ biến thành súc vật mặc người chém giết. Mà hôm nay Nhân tộc nhìn như số mệnh tràn đầy, tương lai cũng chưa chắc không có một ngày rơi xuống tình cảnh như vậy.
Biết vật này không gây tai họa, Nhạc Vũ liền an tâm thu hồi rồi nghe Lý Trường Canh lại tiếp tục nói:
- Kỳ thật có thể đi theo Đại Đế cũng có thể tính là phúc phần của bọn chúng, nếu một ngày tích lũy đủ công đức thì có thể thoát thân tù tội. Lần này Đại Đế đi phương bắc cần nhớ, Thiên Đình tối đa chỉ có thể cung cấp cho ngươi tối đa thập thất giai vu lực. Nếu muốn tăng cường thực lực phải cần thu thập tín ngưỡng vạn dân. Số mệnh công đức vật này cũng không thể bỏ qua. Kỳ thật Đại Đế nếu có thể đứng vững căn cơ ở phương bắc thì coi như Thiên Đình cùng Đại Đế cùng vinh cùng nhục.
Nhạc Vũ khẽ gật đầu, biết Lý Trường Canh đang ám chỉ chính mình nếu muốn đem thiên đình cột vào một chỗ trợ giúp đối kháng chèn ép của Xiển giáo thì tăng tín nguyện lực và công đức số mệnh của phương bắc chính là biện pháp tốt nhất, còn lại hết thảy thủ đoạn chỉ là hư ảo, cho dù thắng được nhất thời nhưng cũng khó lâu dài.
- Đại Đế quả nhiên thông minh
Lý Trường Canh mỉm cười, tiếp theo lại lấy ra một tập chiếu thư có đóng dấu ngọc tỷ thiên đế:
-Ngọc tỉ dù tốt nhưng lại cần Đại Đế chính mình tụ tập số mệnh. Trong lúc nhất thời sợ cũng khó dùng đến. Hôm nay Thiên Đình ta ở phương bắc, ngoại trừ trăm vạn binh mã thì gần như để trống. Sau này Đại Đế có thể tự nhiệm quan lại, tự lập đế đình phương bắc, nhưng vật này có thể cần dùng đến
Nhạc Vũ tiếp nhận, ngẫm lại ở lại thiên đình cũng không còn chuyện gì muốn làm, có muốn nhiều hơn cũng khó đào được của lão hồ ly, ở thêm cũng vô ích, ngược lại biết đâu sinh biến.
Cáo từ Lý Trường Canh, Nhạc Vũ liền trực tiếp bước lên Long liễn, vừa muốn đi vào thì trong lòng chợt động, xoay người nói:
- Thái Tể, Uyên Minh còn có một chuyện cuối cùng muốn nhờ. Nghe nói trong thiên đình có chứa pháp quyết Tứ Cửu Huyền Công, chẳng biết có thể để cho Uyên Minh mượn để xem?
Lý Trường Canh nhướng mày, lộ ra dị sắc rồi chiêu lấy từ trong Vạn Tượng Tham Huyền tháp ra một đạo hào quang chuyển cho Nhạc Vũ nói:
- Bản Tứ Cửu Huyền Công này là sao chép, Đại Đế lấy xem cũng không cần trả lại.
Nhạc Vũ cười ha hả, hơi chắp tay với Lý Trường Canh rồi ngồi xuống trong Long liễn, dẫm chân một cái khiến bốn đầu Linh Long phát lực kéo ra cửa bắc.
Chỉ trong chốc lát Long liễn đã ra khỏi Diệu Pháp Đại La Thiên. Lần này vừa thấy nghi trượng của Nhạc Vũ chạy tới thì tướng sĩ coi thành đều cúi người bái lạy đến khi xa giá biến mất mới đứng lên.
Nhạc Vũ lúc bắt đầu còn có chút không quen, tốc độ của bốn đầu Linh Long tuy không chậm nhưng vẫn kém hắn lúc ngự không phi hành không chỉ một bậc, huống chi còn ngàn tên đồng giáp, hai trăm Ngân Giáp đi theo.
Tuy nhiên qua nửa canh giờ thì hắn dần biết chỗ tốt của Long liễn mà Lý Trường Canh tặng cho.
Long liễn này giống như một động thiên phúc địa di động, bên trong chẳng những có năng lực điều tiết thời gian, mà còn luon duy trì linh lực tương đương linh mạch nhị phẩm. Lực phòng ngự cũng có thể so với Tứ phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, thêm vào có Chướng Nhãn pháp che hết mọi thứ bên trong.
Mui xe cũng có hiệu dụng đồng dạng, về phương diện phòng ngự lại càng mạnh hơn mấy tuyến, cùng loại với khí cụ Vu Thần, tổng hợp từ số mệnh và tín ngưỡng. Chỉ cần đầy đủ số mệnh cùng tín ngưỡng lực gia trì thì dù là Đại La Kim Tiên ra tay, cũng có thể ngăn cản một lát.
Toàn bộ long liễn lộ ra uy phong lẫm lẫm, khí phái trang nghiêm, lại cực kỳ thực dụng. Nhạc Vũ ở bên trong có thể tu luyện như trong động phủ, cũng không hề cảm giác bất tiện.
Tìm tòi một lát, Nhạc Vũ cười tự giễu, đem bản sao Tứ Cửu Huyền Công nhìn thoáng qua rồi nhét vào không gian tu di. Vừa rồi hắn yêu cầu vật này cũng chỉ vì muốn để Tứ Cửu Huyền Công có thể được Uyên Minh sử xuất mà thôi.
Tiếp theo là ngọc tỷ, vật này hiển nhiên được luyện chế vội vàng tuy nhiên phẩm giai Tiên Thiên Nguyên Thủy thạch không dưới Ngũ Sắc Thần Thạch cùng Cửu Thiên Tức Nhưỡng, lại là bảo vật số mệnh tuyệt hảo, thêm vào chín Chân Long Chân Hoàng phong ấn bên trong nên khí tức không kém Tứ phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, linh trận đơn giản nhưng cũng tụ tập đầy đủ số mệnh.
Đang lúc Nhạc Vũ tính toán hoàn thiện vật này thì đột nhiên ngọc liễn lắc lư một hồi rồi ngừng lại, Nhạc Vũ nhíu mày, nhìn ra xa phía trước.