Không ngờ đã hoàn toàn thức tỉnh linh trí!
Ngay khi hồn thức vừa thăm dò vào, Nhạc Vũ liền cảm giác được tình hình của đoàn năng lượng ngũ sắc bên trong đan điền đã có điều bất đồng, dĩ càng đoàn Hỗn Nguyên Khí này tuy đối với hắn không có địch ý, nhưng có bản năng bài xích sự dò xét của hắn.
Nhưng lần này hồn thức của Nhạc Vũ không chút trở ngại xâm nhập vào bên trong. Linh trí của đoàn Hỗn Nguyên Khí bắt đầu chủ động theo sát trao đổi cùng với hắn. Tựa như Vô Hình Hàn Phách Kiếm vừa mới thức tỉnh khí linh, giống như một tờ giấy trắng. Đối với hắn có ý thức thân cận cực kỳ mãnh liệt, ngoài ra khi tiếp xúc thần hồn với hắn, cũng như thủy nhũ giao hòa, không phân lẫn nhau.
Nếu đổi lại là ngày thường, Nhạc Vũ nhất định sẽ mừng như điên. Nhưng hiện tại vừa trải qua chuyện của Đoan Mộc Hàn không lâu, chân mày hắn chỉ cau lại, tâm tình vẫn còn trầm trọng như trước.
Trong mơ hồ hắn cảm giác được ý thức của đoàn Hỗn Nguyên Khí đang cộng minh cùng bản thân mình.
Quả nhiên vật này đã chẳng khác gì một phần khác của ta! Cơ hồ tương đương với thân ngoại hóa thân, là ý niệm cực hạn lúc trước của ta đã làm nó thức tỉnh sao?
Nhạc Vũ thử thăm dò bắt đầu tiếp tục điều động đoàn năng lượng, nhưng lại bị ý thức của Hỗn Nguyên Khí dứt khoát cự tuyệt. Hồn thức cảm ứng có thể cảm giác được ý tứ oán trách mãnh liệt của nó.
Đối với việc này hắn không hề có chút ngoài ý muốn, ngay sau đó hắn lại lâm vào trầm tư. Khí linh thức tỉnh đương nhiên là việt tốt, nhưng trong khoảng thời gian ngắn đối với hắn mà nói vẫn không có trọng dụng.
Đoàn năng lượng ngũ sắc giờ phút này so sánh với mấy ngày trước tựa hồ có chút nhạt đi. Hiển nhiên trong cuộc đại chiến lần này đã bị tiêu hao không ít. Đối với một tiên thiên linh bảo mà nói, mặc dù không xem vào đâu, nhưng giờ phút này nó đang trong thời kỳ dựng dục, tình hình sẽ khác hẳn. Nếu muốn khôi phục cũng còn cần dùng ít thời gian.
Ngoài ra cho dù tiên thiên linh bảo có thể thành tựu trong tương lai, ngày sau nếu có thể không cần sử dụng nên tận lực không dùng cho thỏa đáng.
Bởi vì đoàn Hỗn Nguyên Khí này ngày sau có thể dựng dục ra tiên thiên linh bảo hình thức nào, hắn vô cùng mong đợi. Bất quá hôm nay vật này bị hao tổn nhiều, ngày sau dựng dục ra linh bảo uy năng nhất định sẽ càng bị ảnh hưởng.
Về phần ý thức khát khao trong đoàn năng lượng bộc lộ ra, chính là bản năng mưu cầu lớn mạnh sau khi giác tỉnh. Ngày sau bản thân hắn còn phải tìm kiếm nhiều đồ vật tương tự Ngũ Hành Tinh Khí cho nó cắn nuốt. Tạm thời gác qua chuyện này, Nhạc Vũ thu hồi hồn niệm khỏi đan điền, sau đó bắt đầu tìm tòi bên trong giới chỉ của mình.
Lần này thật đúng là nói bị tổn thất thảm trọng. Chu Tước Chân Hình Phù, Kỳ Lân Chân Hình Phù đều bị tiêu hao không còn vài tờ. Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù lúc ấy tuy đã hấp thu trăm ức linh thạch, nhưng phát ra một kích với thanh y phụ nhân đã bị tiêu hao chín thành, vô cùng bất lợi, trước khi thu nạp càng nhiều linh khí, vật này chỉ có thể xem như dùng bài biện.
Duy nhất thu hoạch chính là một viên nội đan mười ba cấp của yêu long, cộng thêm một chút tài liệu thuần hóa là có thể luyện chế thành Hàn Phách Chân Dịch. Cộng thêm nội đan của Hỏa Hoàng, có thể luyện chế được Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm, như vậy tầng tiếp theo của Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết liền có thể được giải quyết.
Ngoài ra Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao, giờ phút này mặc dù còn chưa sánh bằng Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, nhưng chỉ kém hơn một bậc mà thôi. Gặp phải cảnh giới Linh Tiên trở xuống, không thua bất kỳ loại thần thông kiếm quyết nào trên thế gian, đủ được liệt vào một trong những truyền thừa trọng yếu nhất của Quảng Lăng Tông.
Nếu có được một thanh Âm Nha Đao chất liệu tốt hơn, từ Tán Tiên trở xuống vô luận bao nhiêu người muốn tấn công hắn, hắn cũng tự tin có thể ứng phó.
Nhưng khi nghĩ tới bí quyết này, trong nội tâm Nhạc Vũ chợt cảm thấy khổ sở, ngay sau đó liền đứng dậy rời khỏi phòng tĩnh tu.
Sơ Tam cùng Đằng Huyền thấy hắn liền mừng rỡ. Trong lòng Nhạc Vũ cảm thấy khổ sở hơn nhiều, liền đưa tay khẽ vẫy đem hai yêu thú thu vào linh thú đại, trực tiếp bay ra ngoài động phủ.
Đầu tiên hắn nhìn về phương hướng Trích Tinh Động, Nhạc Vũ ngây người hồi lâu, khe khẽ thở dài xoay người bước ra Quảng Lăng sơn. Đi tới sơn môn, chỉ thấy bên trong tòa kiếm trận do hắn bố trí linh lực đang không ngừng xoay chuyển.
Nhạc Vũ dùng hồn niệm thăm dò vào bên dưới, quả nhiên nhìn thấy ba người Lệ Bi Hồi đang dùng toàn bộ dư lực giãy dụa không thôi. Giờ khắc này phảng phất như cảm ứng được hắn, trong hồn thức ba động hàm chứa phẫn hận vô tận, oán độc cùng sợ hãi.
Trong mắt Nhạc Vũ không khỏi lộ ra một tia lãnh ý, lại nhớ về một tháng trước khi đọc được nội dung bên trong Hồn Ngọc. Lệ khí đã sắp tiêu tán gần hết nhất thời bay lên lần nữa.
Hắn không muốn cho ba người này được chết dễ dàng, nỗi phẫn hận đau đớn cùng hối hận trong lòng hắn chỉ sợ cho dù qua trăm ngàn năm cũng sẽ không giảm xuống, làm sao cho phép bọn hắn được chết thống khoái? Cũng chỉ làm cho ba người này không còn chút hi vọng, ngày đêm bị hành hạ, thống khổ tuyệt vọng giãy dụa mới có thể giảm bớt nỗi hận của hắn. Chẳng qua giờ phút này Nhạc Vũ vẫn cảm thấy chưa đủ, trừng phạt như vậy, xa xa chưa đủ!
Thở sâu một hơi, Nhạc Vũ tiện tay lấy ra ba tờ Hồng Ngọc Phù Tang Diệp, dùng tinh huyết bản thân bắt đầu vẽ phù triện. Sau đó toàn bộ đánh xuống dưới đất. Ngay khi ba tờ phù triện bị mạnh mẽ đánh vào tận sâu trong thần hồn ba người kia, vô luận là Lệ Bi Hồi hay Thương Ngô, thân thể liền co quắp lại, thần hồn không ngừng rung động cũng từ từ yên tĩnh xuống tới, không còn sức lực để tiếp tục giãy dụa.
Nhạc Vũ thở ra một hơi, cảm thấy trong lòng ngực chợt thư sướng. Trong lòng hắn biết được ba tờ phù triện kia sẽ mang lại đau đớn cực hạn thế nào cho bọn hắn, hơn nữa chỉ cần có ba tờ phù triện này, vô luận hắn đang ở phương nào, chỉ cần có ý niệm, liền có thể chấm dứt tính mạng của bọn hắn tức khắc.
Chỉ tiện nghi các ngươi!
Nhìn xuống dưới lần nữa, Nhạc Vũ lạnh lùng hừ khẽ, trực tiếp phá khai không gian đi về hướng bắc.
Vô luận là Trúc Hồng hay hai đầu Yêu Vương, đều là người chứng được trường sinh. Mặc dù không tu hành, cũng có được vạn năm tuổi thọ. Giờ phút này bị kiếm trận trấn áp, có thể miễn qua thiên kiếp.
Nếu theo bổn ý của hắn, muốn đem ba người này toàn bộ trấn áp cho tới chết. Song có ba phù triện hành hạ mỗi ngày, có thể làm tổn thương nguyên khí nặng nề, đem thời gian rút ngắn đi còn ngàn năm, nhưng con cá cùng tay gấu, vốn không thể cùng lúc lấy được.
Chỉ qua vài khắc, Nhạc Vũ đã đi tới bên ngoài Tử Vân tiên phủ. Khác hẳn với mấy năm trước, những tu sĩ Đại Thừa tụ tập nơi này đã vơi mất phân nửa.
Nhạc Vũ thoáng suy ngẫm liền hiểu đây là một trong những hiệu ứng sau khi Li Trần Tông diệt vong. Thực lực của Quảng Lăng Tông đoán chừng giờ phút này đã được các đại môn phái thừa nhận, đã thừa nhận Tử Vân tiên phủ xem như là thuộc về Quảng Lăng Tông, vì thế mới triệu hồi nhân thủ.
Bình thường mà nói với thực lực một mình hắn tiêu diệt Li Trần Tông, uy thế tự mình xông vào Thanh Châu nhưng vẫn toàn thân thối lui, những tu sĩ Đại Thừa này vốn không thể làm gì được hắn, thay vì vậy nên rút lui còn hơn.
Về phần những người còn ở lại, hoặc là những tán tu còn không cam lòng, hoặc là không e ngại Quảng Lăng Tông.
Dùng Thập Phương Môn xuyên qua không gian, Nhạc Vũ trực tiếp tiến vào bên trong tiên phủ. Ngay lập tức đi tới bên cạnh thi thể hai đầu Yêu Tiên chân long.
Nhìn hai đầu thân thể chân long khổng lồ, Nhạc Vũ không khỏi cảm thấy một trận hoảng hốt. Hắn nhớ tới mười mấy năm trước chẳng qua hắn chỉ nhìn một lần liền không thể chịu đựng được, mà giờ khắc này hắn đã có thể chân chính chạm vào.
Hiện tại thần hồn của hắn mạnh mẽ, tuy hiện tại vẫn còn có chút cố sức, nhưng không còn sợ hãi long uy. Pháp lực mênh mông cũng đã đạt tới đỉnh cao của thế gian này, trực tiếp đi tới gần thi thể hai đầu chân long, thu vào bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ, sau đó bản thân cũng đi vào bên trong.
Dùng Thiên Mộc Kiếm mổ ra bụng chân long, lấy Càn Khôn Hồ Lô thu hết toàn bộ máu huyết, sau đó đem long lân cùng da lột xuống tới.
Cũng may bên trong giới chỉ của hắn có được những mảnh nhỏ Ác Kim có thể sánh ngang với tiên khí, nếu không hắn cũng thật sự khó thể làm được. Cuối cùng là huyết nhục xương cốt, những thứ này có thể dùng làm tài liệu luyện đan, toàn bộ tháo xuống, ném vào bên trong Càn Khôn Hồ Lô.
Đến cuối cùng chỉ còn lại long đầu, Nhạc Vũ thở nhẹ một hơi, vẻ mặt ngưng đọng lại, hai tay kết ấn liên tục đánh ra mấy chục pháp quyết, đưa long hồn ẩn bên trong lấy ra ngoài.
Long hồn dài hơn ngàn trượng, hướng Nhạc Vũ liên tục gầm thét không thôi, giống như vẫn còn ý thức. Nhạc Vũ mặt không đổi sắc, lấy ra ba tờ Hồng Ngọc Phù Tang Diệp dùng tinh huyết vẽ phù triện, sau đó dán lên long hồn, chỉ trong nháy mắt long hồn khổng lồ liền ngưng tụ thành một đoàn, bị hắn thu hồi. Một đầu khác cũng dùng cách bào chế như vậy, sau đó cũng thu vào trong.
Cuối cùng hắn phá vỡ đỉnh đầu lấy ra yêu đan. Khi hai viên long đan ẩn chứa vô số canh kim khí tinh thuần tản ra bạch quang bị hắn nắm vào trong tay, trong mắt Nhạc Vũ liền lóe lên tinh mang.
Quả nhiên là toàn hệ long đan!
Tuy nói thuộc tính của long đan vô luận đổi thành loại nào cũng là bảo vật vô giá, nhưng nếu hắn muốn trọng luyện huyền binh, tựa nhiên phải dùng kim hệ long đan làm chủ!
Lần này dùng lực lượng hai viên long đan đủ tạo ra huyền binh tăng thêm hai đẳng cấp! Hiệu dụng nói không chừng dù là tiên thạch ngũ lục phẩm cũng chưa chắc có thể so sánh.
Đem hai long đan thu vào Càn Khôn Hồ Lô, Nhạc Vũ thật cẩn thận lấy ra xương cổ của chân long, ngay sau đó liền phát hiện bên trong long đầu có ba mai hắc châm, hắn liền dùng pháp lực lấy ra, nhiếp tới trước mặt quan sát.
Cũng không hề có mùi tanh hôi, hình như chưa từng bị bôi độc vật. Lúc này hắn dùng tay tiếp xúc bắt đầu phân tích. Hắn chỉ cảm thấy linh trận bên trong vô cùng phức tạp, mà chất liệu hoàn toàn không thể phân biệt rõ.
Tuy hôm nay Nhạc Vũ chưa có tiên binh, nhưng có thể cảm giác được sáu hắc châm tất nhiên là đồ vật quý giá vô cùng, có thể giá trị không thua kém tiên binh.
Vật này hẳn do Tử Vân đạo nhân sử dụng cấm chế hai đầu chân long. Cũng có thể là nguyên nhân cái chết của bọn họ. Ta thật sự kỳ quái, thi thể chân long từ mười một cấp trở lên vốn có tuổi thọ hơn vạn năm, mà cấp bậc Yêu Tiên lại càng đi tới cảnh giới bất diệt. Tại sao bị vây năm vạn năm trong Tử Vân tiên phủ lại bị bỏ mình. Mặc dù nơi này không có thực vật, nhưng linh lực đầy đủ, đủ cho họ tiếp tục tu hành rồi!
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, vừa định thu hồi, trong lòng chợt động, nhớ tới một đoạn nội dung từng được xem qua trước kia.