Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 836: Chương 836: Linh trận khắc địch




Huyết sắc quay cuồng, chỉ chốc lát toàn bộ các đường rẽ đã bị nhuộm thành màu hồng sắc, huyết ảnh ngập trời, cơ hồ tràn ngập khắp không gian phạm vi vạn trượng.

Dưới chân Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết, linh trận lóe lên linh quang, một cỗ sức đẩy đem huyết quang ập đến bài xích ra bên ngoài.

Trên mặt thanh niên tuấn tú hiện lên vẻ dị sắc, vẫn thận trọng chưa lập tức động thủ. Huyết quang bên cạnh trướng lên, ngay cả hai đồng bạn của hắn định khuếch tán huyết quang cũng bị hắn ngăn lại, bắt đầu cẩn thận quan sát linh trận rõ ràng do đối phương vội vàng bố trí.

Cũng không phải do hắn quá mức cẩn thận, mà là tình hình trước khi nhập vào sát trận này, hắn đã khắc sâu ấn tượng đối với tu sĩ thần bí trước mặt. Ngay trong lúc lực lượng vẫn còn dư thừa lại đột nhiên ngừng lại không tiếp tục chạy trốn, thật khó nói không có mưu kế gì khác.

Tựa hồ không cách nào giải thích kết cấu quái dị của linh trận, sau một lát thanh niên tuấn tú ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc. Hai người bên cạnh hắn lúc này đã dường như mất hẳn kiên nhẫn.

Trước mắt Nhạc Vũ giờ phút này tuy có một mảnh huyết quang nồng đậm che lại tầm nhìn, nhưng vẻ mặt của ba người đối diện thế nhưng hoàn toàn rơi vào trong mắt hắn. Bộ dạng Nhạc Vũ vẫn không hề thay đổi, vẫn thản nhiên như không để ý tới, nhưng nơi khóe môi lộ ra ý cười trào phúng.

Chỉ có hồn áp cùng huyết khí quay cuồng làm tinh thần của hắn trỗi lên từng đợt đau đớn, tựa như ngọn núi lớn tùy thời có thể đè sập tinh thần của hắn!

Thanh niên tuấn tú như có điều cảm giác, ánh mắt băng sương như đao khẽ quét qua trên người Nhạc Vũ, tiếp theo hừ lạnh một tiếng, huyết sát lực lại tăng thêm ba thành!

Trong chốc lát toàn bộ thiên địa linh lực nơi này đều bị huyết quang bài xích tán ra, huyết quang phấp phới, tựa như yêu ma đang nhảy múa.

Chiến Tuyết vừa định bước lên ngăn cản ngay trước người Nhạc Vũ, lại bị Nhạc Vũ kéo lại cánh tay, lôi ra sau lưng mình.

Giờ phút này khóe môi hắn đã tràn ra tia máu, thân hình vẫn thẳng tắp tựa như một thanh kiếm đã rút khỏi vỏ, nhu mà không cong, cương mà không gãy, còn lộ ra vài phần chân khí sắc bén, dưới chân không lùi nửa bước!

Trong thần hồn của hắn giống như bị hàng ngàn hàng vạn lưỡi đao sắc bén xoắn vặn, dưới trọng áp cuồn cuộn lại gần như lâm vào hỏng mất. Nhạc Vũ phảng phất như hoàn toàn không có cảm giác, liền đem phân nửa hồn thức dùng để cảm ứng linh mạch bên cạnh, tay phải giống như gọng kìm nắm chặt tay Chiến Tuyết không cho phép nàng vọng động.

Vô luận là kiếp trước hay kiếp này, kể từ sau khi có ý thức, Nhạc Vũ cũng chưa bao giờ để nữ nhân chắn ngay trước mặt mình! Nếu đổi lại là trước kia thì cũng thôi, nhưng hiện giờ hắn làm sao lại đem Chiến Tuyết tiếp tục đối đãi như khôi lỗi hay người hầu của mình?

Ánh mắt thanh niên tuấn tú lóe ra hồi lâu, vẫn không ngừng do dự bất định. Hắn cảm giác trong ánh mắt kia có chút cổ quái, nhưng làm sao cũng không nghĩ được thông suốt, thẳng đến khi phát giác chân khí bên cạnh hai người càng lúc càng thêm cuồng bạo, mới bất đắc dĩ trầm xuống tâm tư, khi mở miệng lại thu liễm toàn bộ sát khí, vô cùng ôn hòa:

Tiên thiên linh vật bên trong hang động chính là thiên ý định cho U Minh Huyết Hải chúng ta đoạt được, cùng nhị vị đạo hữu vô duyên. Không bằng giao cho chúng ta, nể tình trước đó ngươi giúp chúng ta thoát khỏi sát trận, hôm nay bỏ qua tính mạng cho các ngươi!

Nhạc Vũ lạnh lùng trầm mặc, liếc mắt nhìn hai người bên cạnh hắn, sau đó liền thu liễm ánh mắt lẳng lặng đứng yên trong trận, ngay hứng thú trả lời cũng không có.

Thanh niên tuấn tú vốn khó hiểu ý tứ của hắn, chỉ trong giây lát liền trông thấy Tả Dung cùng Khôi Sư hai người, trong mắt lộ ra vẻ đỏ thẫm, máu huyết trong cơ thể cuồn cuộn, toàn bộ oan hồn đều phát ra tiếng rít gào đói khát, trong lòng liền sáng lên.

Một thân huyết nguyên tinh thuần của hai người này dù chính hắn cũng cảm thấy vô cùng động tâm, nếu có thể cắn nuốt sẽ giúp tu vi tiến nhanh, huống chi là hai đồng bạn của hắn ở phần lớn thời điểm chỉ làm việc theo bản năng mà thôi?

Trong lúc mơ hồ, mùi vị huyết khí từ trên người hai người trước mắt khiến tâm hồn hắn lay động, đặc biệt là khóe môi tu sĩ thần bí kia lại ứa ra tia máu khiến kẻ khác như muốn điên cuồng.

Thanh niên tuấn tú cảm thấy hoa mắt, hắn biết được nhân vật bậc này thường thường đều có huyết mạch kỳ dị, còn có căn cơ hùng hậu, nếu có thể cắn nuốt đúng là có ưu đãi lớn lao.

Nhưng chính vì bản năng gần như không cách nào khống chế, khiến trong lòng hắn liền cảnh giác, càng thêm nhiều phần đề phòng. Nhưng ngay sau đó Khôi Sư đứng bên trái hắn cũng đã hoàn toàn mất đi khống chế, cả người hóa thành một đoàn huyết quang, lập tức đánh tới. Huyết hải cuồn cuộn ngưng đọng thành một đoàn huyết quang thật nhỏ như cây châm, cơ hồ thế như chẻ tre đột phá bức tường cản trở của linh trận đâm thẳng về hướng Nhạc Vũ.

Tả Dung đứng bên phải lúc này tuy còn tồn tại vài phần lý trí, nhưng giờ khắc này lại sát khí tràn trề:

Cần gì dài dòng quá mức như vậy? Hai tên Linh Tiên mà thôi, có cần cẩn thận như vậy hay không? Lưu loát đem hai người này làm thịt, nuốt lấy huyết nguyên của bọn hắn, ta và ngươi còn có thể tiến thêm nhất giai!

Lời của hắn vừa rơi xuống ngay lập tức mười hai đạo huyết sắc đao mang từ trong cơ thể bay ra, xoay quanh bay múa, xoay vòng cuốn đi, phát sau mà đến trước, vây quanh hai người Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết đồng loạt đánh thẳng vào trong.

Ngay sau đó chỉ thấy trước người Chiến Tuyết bỗng nhiên tế ra thất thải đăng trản, quang mang lưu ly bảo vệ quanh người, mặc kệ cho đao mang đập vào nhưng vẫn lù lù bất động. Nàng lại chém ra một kiếm, toàn bộ sát lực bên trong cơ thể hội tụ ngay đầu mũi kiếm, cùng huyết châm đối chọi gay gắt. Bốn mươi lăm Tham Lang chân hình quay chung quanh Bạch Đế kiếm xoay quanh bay múa. Giằng co cùng huyết châm do Thái Ất Chân Tiên hóa thành thêm chốc lát huyết châm mới bị một đợt cự lực khủng bố đánh bay ra mấy ngàn trượng, sau đó bị đánh thẳng vào trong vách đá, toàn bộ thân thể đều bị ép vào trong vách động!

Vẻ mỉa mai trong mắt Nhạc Vũ càng thêm nồng hậu.

Trong lòng thanh niên tuấn tú nhảy mạnh, nhất thời cũng không chú ý tới lưu ly đăng trản cùng Chiến Tuyết có chiến lực mạnh mẽ vượt xa ý tưởng tượng của hắn, chỉ cảm thấy một cảm giác bất an đến cực điểm, đang cảm thấy vô cùng khó hiểu, chợt nhìn thấy Nhạc Vũ cầm một thanh thất phẩm tiên binh đột nhiên cắm xuống ngay trung xu của linh trận.

Chỉ trong thoáng chốc bên trong Linh Trận đã toàn bộ khởi động. Theo linh quang bắn ra bốn phía, vô số linh lực lưu từ trong trận lan tràn, hình thành một đám phù triện huyền ảo, chỉ trong chốc lát đã kéo dài tới vách động phương xa.

Trong lòng chợt nhảy, cuối cùng trong đầu thanh niên tuấn tú thoáng hiện linh quang, hiểu được chỗ huyền diệu của linh trận này, sắc mặt thoáng chốc một mảnh tái nhợt.

Trong tích tắc một cỗ hàn lực cuộn trào liền từ bốn vách tường chung quanh dẫn phát bung ra, lấy linh trận làm trung tâm, tàn sát lan tràn khắp chung quanh.

Huyết khí bao phủ toàn bộ không trung giờ khắc này cơ hồ đều bị đông cứng lại, Khôi Sư xem như đứng mũi chịu sào, cơ hồ thừa nhận gần phân nửa hàn lực đập vào, toàn bộ thân hình cơ hồ bị đông lạnh thành một đạo băng châm, thế bay vốn đang đâm thẳng vào hướng Nhạc Vũ lập tức chậm lại.

Thẳng đến một thoáng sau, huyết châm mới chấn động mạnh một cái, đem huyền băng đông cứng bên ngoài đều chấn khai, nhìn thế đi vẫn chẻ tre đánh thẳng tới Nhạc Vũ, thanh thế không kém gì lúc trước nhưng tốc độ phi độn đã chậm xuống bốn thành! Ngay cả huyết sắc đao mang quanh người hắn cơ hồ cũng đã rơi xuống từ trên không trung.

Nhạc Vũ lạnh lùng cười, đem Lưỡng Cực Hàn Diễm Kính tế lên đỉnh đầu, Băng Diễm Tuyệt Quang tầng thứ mười chín bắn ra, thẳng tới xa xa, hướng thanh niên tuấn tú vừa ngưng tụ ra hơn mười huyết sắc trường mâu.

Trong lúc nhất thời năm loại linh diễm cùng năm loại chân thủy trong cơ thể toàn bộ đều được thúc đẩy đến mức tận cùng, vô số diễm lực cùng hàn lực vô tận đều điên cuồng dung nhập thẳng tới bảo kính.

Lúc này Chiến Tuyết cũng vừa xuất thủ, một tầng lưu ly quang bích bảo vệ khắp toàn thân trên dưới, cùng lúc tám phiến hồng liên bao quanh người đồng loạt mở ra, ngăn cản huyết châm cùng mười hai Hóa Huyết thần đao toàn bộ bài xích bên ngoài liên hoa.

Ánh mắt thanh niên tuấn tú co rút lại, khi nhìn thấy lam hồng nhị sắc bảo kính liền cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, liên tục rùng mình. Cơ hồ theo bản năng chín đạo huyết sắc liên tục chém ra, cùng lam hồng quang thúc trên không trung bắn xuống đối chiến thẳng tới.

Chỉ nghe một tiếng vang lớn, dưới Băng Diễm Tuyệt Quang bắn trúng, huyết mâu đủ sức đánh chết Thái Ất Chân Tiên không ngờ lục tục nổ tung, hóa thành từng phiến băng trần lục tục bay ra.

Thân hình thanh niên tuấn tú nhất thời thối lui, thần hồn đau đớn như bị vặn xoắn, tựa như bị sinh sôi cắt mất đi một khối thịt lớn.

Huyết sắc trường mâu đều do bản thể của hắn biến thành, thế nhưng lúc này lại bị lực lượng băng tuyết tràn trề đông cứng lại, toàn bộ sinh cơ huyết nguyên đều bị phong kín, tiếp theo là vô tận diễm lực đánh úp tới, đem toàn bộ hồn thức ấn ký súc tích bên trong đều thiêu đốt phá hủy, không còn lưu lại nửa điểm dấu vết.

Trong mắt hắn không khỏi lộ vẻ hoảng sợ, chỉ cảm thấy cảm giác bất an càng thêm nồng hậu.

Nếu đổi lại là thường ngày, lam hồng quang thúc tuy có thể khắc chế Tu La thân, nhưng không phải không thể ứng phó, nhưng dưới hàn lực mạnh mẽ bao phủ chung quanh, một thân thực lực đã giảm xuống ba thành!

Mà khi hắn nhìn về hướng Nhạc Vũ, ánh mắt liền co rút lại.

Quanh người Nhạc Vũ không ngờ hiện lên một tầng thanh sắc quang hoa, tương trợ hồng liên cùng lưu ly quang bích của Chiến Tuyết chống đối mười hai Hóa Huyết thần đao.

Cùng lúc một đạo tử kim sắc từ bên trong Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù lan tràn, một đạo kim quang đánh xuống, hướng tới xa xa, ngăn trở Tả Dung vừa hóa thân thành đao đang đánh tới.

Trong tay Chiến Tuyết lúc này xuất hiện một cự nỏ, mũi tên lên dây, vô cùng âm sâm, một mũi tên vừa bắn ra, hướng thẳng huyết châm bay tới, một đạo hắc quang thoáng hiện, Đại Thôn Diệt Thuật trực tiếp đem huyết châm cắn nuốt gần phân nửa.

Tiếp theo phía sau liên tục ba mũi tên, một mũi so với một mũi càng thêm mau lẹ sắc bén.

Chỉ nghe một tiếng kêu rên chói tai, cuối cùng Khôi Sư không chống đỡ được nữa, thân hình tản ra, điên cuồng triển khai thân hình khổng lồ hơn ngàn dặm khiến bên trong hang động cơ hồ biến thành biển máu.

Nhưng mỗi một mũi tên của Chiến Tuyết lại cắn nuốt đi một bộ phận thân hình của hắn, đầu ngón tay Nhạc Vũ bắt đầu ngưng tụ ngũ sắc quang hoa.

Ánh mắt thanh niên tuấn tú lạnh lùng, liên tục ném ra sáu đạo huyết mâu đánh tới, thanh thế mạnh mẽ, đạo thứ nhất đã đem Lưỡng Cực Hàn Diễm Kính quay cuồng bắn ngược trở về.

Nhạc Vũ lạnh lùng không thèm để ý tới, cầm lấy Long Thương kiếm bên cạnh, không quản nó có nguyện ý hay không cắm thẳng xuống linh trận bên dưới.

Hàn lực bên trong Huyền Vũ Cương Nham nhất thời tràn ra ồ ạt, chỉ trong nháy mắt một cỗ nhiệt phong từ trong vách tuôn tràn ra…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.