Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 587: Chương 587: Linh trấn Lục Hợp




Hai trăm bản điển tịch từ Tu Di Giới trôi ra lơ lửng trước mặt Nhạc Vũ, sau đó hắn dùng thần niệm quét qua liền có thể đem toàn bộ nội dung ghi chép trong đó ghi vào đầu. Sau mấy phút những điển tịch này sẽ được đưa trả về trong Tu Di Giới để thay bằng các điển tịch khác chưa đọc qua.

Qua hai tuần đến nay, Nhạc Vũ đều dùng phương pháp này để ghi nhớ, qua hơn mười ngày đã ghi nhớ hơn phân nửa trong bốn mươi vạn đạo điển mà Tử Vân đạo nhân lưu lại.

Bất quá mặc dù với năng lực của Nhạc Vũ thì một lần ghi chép hai trăm tám mươi bản đã là cực hạn của hắn, càng chưa nói tới có chỗ lĩnh ngộ.

Ngoài ra mỗi ngày mấy ngàn bổn càng cần một thời gian ngắn để chỉnh lý những ký ức ghi chép không ít những thứ vô dụng với hắn, còn cần phân loại để ngày sau dễ tìm kiếm.

Đang lúc nhắm mắt để chỉnh lý thì Nhạc Vũ đột nhiên kêu nhẹ một tiếng rồi vẫy tay lấy ra một quyển đạo điển cầm trong tay, sau khi mở ra xem xét thì cười khẽ.

Đây là thuật thôi diễn thiên cơ thứ bảy mà hắn tìm được, tên là Tinh Hoàng Đạo Diễn bí quyết. Nhìn qua quyển sách này được làm thành từ da thú, linh trận vẽ trên đó để bảo tồn sách không bị phong hóa cũng đã sắp tiêu tán, hiển nhiên quyển sách đã có lịch sử lâu đời.

Lúc mới bắt đầu, Nhạc Vũ cũng chưa từng để ý, sáu loại thôi diễn pháp trước kia đã đầy đủ cho hắn sử dụng. Hơn nữa hắn nghĩ thứ ghi chép trong một cuốn sách không bắt mắt như vậy chắc cũng không phải là thứ gì tốt.

Sau một lát, thần tình hắn trở nên nghiêm nghị. Tinh Hoàng Đạo Diễn bí quyết này là do một vị Thái Thanh Huyền Tiên thời thượng cổ chế ra, nội dung trong quyển sách này chỉ là tàn bản nửa trước.

Trên lý luận mà nói, Tinh Hoàng Đạo Diễn bí quyết cũng chỉ tương đương với hai loại thôi diễn pháp có tính thực dụng nhất mà hắn tìm thấy trước đó mà thôi. Vấn đề hiện giờ là trong tay hắn lại cả một cái Càn Khôn Dịch Ngải Bàn.

Chí bảo của Quan Tinh môn mấy vạn năm trước này có ưu thế tuyệt đại về phương diện tính toán xem sao. Thôi Diễn thuật nếu như phối hợp với nó thì hiệu quả không chỉ đơn giản là một cộng một bằng hai.

Ghi nhớ xong nội dung quyển sách này, Nhạc Vũ suy nghĩ tham ngộ những ảo diệu trong đó rồi mới tiếp tục ghi chép.

Lần xem xét những đạo điển này đã cho hắn không ít kinh hỉ. Ví dụ như ba loại chân khí Thanh Đế Trường Sinh, Hỗn Nguyên Ngũ Hành cùng huyền băng Ly Hỏa có khả năng ngự sử một số thuật pháp thần thông, ngoài ra những thứ như Hi Hoàng Quan Tâm thuật có tác dụng gấp ba lần luyện phách sưu hồn đều là thứ hắn cần cấp bách.

Ước chừng ghi chép thêm được hơn hai ngàn quyển, Nhạc Vũ liền đình chỉ rồi bắt đầu nhập định để tiến hành chỉnh lý.

Tuyệt đại đa số công việc đều do hệ thống phụ trợ trí năng hoàn thành, Nhạc Vũ chỉ cần tiến hành thêm công việc phân loại là được. Lực chú ý của hắn tuyệt đại đa số đều tập trung vào những tư liệu lịch sự về những dật sự thời thượng cổ.

Ước chừng một lúc lâu sau, Nhạc Vũ rốt cục mở mắt, dường như đang suy nghĩ tới điều gì.

Hắn cảm giác được trong tương lai bản thân sẽ gặp phải nguy cơ nào đó.

- Quả nhiên! Phải biết nhân mới suy ra quả, muốn biết tương lai phải biết quá khứ. Nếu có thể tìm hiểu toàn bộ Tinh Hoàng Đạo Diễn bí quyết thì nhất định có thể tính ra nguy cơ lần này là đến từ phương nào, nguyên do ra sao. Cũng nhanh thôi! Qua mười ngày nữa là ta sẽ sử dụng được Nguyên Trí linh quả

Vươn người đứng lên, thân hình Nhạc Vũ lóe lên rồi sau đó xuất hiện tại một sườn núi cực lớn, ngay tại cửa một động phủ.

Nhạc Vũ lấy ra Long Tước phiến, sau đó quạt một cái vào cấm chế của cánh cửa khiến nó tiêu tán toàn bộ rồi chạy thẳng tới Dược Viên và chỗ để bảo vật.

Hắn đã có kinh nghiệm phong phú với loại chuyện này, ước chừng hai canh giờ sau đã lấy hết toàn bộ đồ vật trong Tiên Phủ. Bất quá đợi đến lúc đi ra, Nhạc Vũ cười khổ một tiếng.

Nơi này là động phủ của một vị Tán Tiên , trong toàn bộ Tử Vân Tiên Phủ chưa tới bảy vị. Bất quá đồ vật lấy được bên trong rất ít ỏi, hiển nhiên phần lớn đều đã bị người khác lấy đi, chỉ để lại Dược Viên. Cũng may không thiếu linh dược vài vạn năm, thêm vào một ít linh đan và huyền binh pháp bảo tam, tứ phẩm, đoán chừng là chủ nhân nơi này không dùng nên để ở đây.

Loại tình huống này, không chỉ là giới hạn trong một chỗ mà trong mấy động phủ linh tiên cùng Tán Tiên khác đều như thế.

Ngược lại trong những động phủ của Đại Thừa tu sĩ và Nguyên Anh tu sĩ lại có sở đắc. Tổng cộng hắn tìm được tới hai huyền binh nhất phẩm và ba pháp bảo nhị phẩm, còn thêm bảo vật tam phẩm cũng tới vài chục món, Duyên Thọ Đan có phẩm giai không thấp cũng tìm được hơn ba trăm hạt.

Ngoài ra còn có một bộ tam dương Tru Thần Kiếm có uy lực không dưới bộ Tứ Tượng tinh tú kiếm. Tổng cộng ba thanh đều là nhất phẩm hạ cấp, tuy số lượng không nhiều tới ngàn thanh như Tứ Tượng tinh tú kiếm nhưng lại có một kiếm đồ phối hợp.

Vào lúc lấy được vật này, Nhạc Vũ lợi dụng Ngũ Hành tinh khí gia cường rồi để vào Biểu Lí Càn Khôn Đồ, kết hợp nhất thể với hai bộ kiếm trận kia khiến cho toàn bộ kiếm trận mà hắn gọi là Vạn ác quỷ đại trận càng cường hoành.

Chỉ là ngoại trừ đó ra thì không có thu hoạch gì khác, Huyền Hạo Đan mà hắn để ý nhất cũng không có gì khác.

- Cũng không biết vào lúc Hồng Hoang tan vỡ đã xảy ra chuyện gì? Hơn phân nửa là những tu sĩ đã chứng nhận tiên đạo này, tự vấn có thể giữ được tánh mạng lại không muốn lưu lại thế giới này nên mới đưa hết đồ vật của bọn họ đi. Về phần những Đại Thừa, Nguyên Anh tu sĩ thì hơn phân nửa là có tâm liều chết hoặc tự vấn không thể thoát li khỏi thế giới nên mới lưu lại truyền thừa ở đây.

Ngẫm lại chuyện này cũng chỉ là gần kề suy đoán của mình mà thôi, hiện giờ cũng không có cách nào chứng minh là đúng.

Nhạc Vũ chỉ có thể khẽ lắc đầu, lại dùng Thập Phương Môn lách mình mà đi.

Lần đi này của hắn là một động phủ Tán Tiên cuối cùng, những chỗ khác đều đã đi qua. Đối với Huyền hạo đan, hắn căn bản là đã tuyệt vọng. Bất quá trong vài năm nay hắn cũng đã thu thập được trên ba vạn dược liệu trân phẩm trong Hoàng hôn giới, Tử Vân Tiên Phủ cùng với Thần Mộ, coi như được một hơn nửa tài liệu luyện chế Huyền hạo đan.

Mấy vị còn thiếu cũng không phải là vật quý giá gì, mặc dù là mua không được nhưng Nhạc Vũ cũng có đầy đủ tự tin tìm đươc linh dược thay thế hoàn mỹ.

Theo suy đoán đó, Nhạc Vũ lần nữa bước ra từ Thập Phương Môn. Trước mặt hắn là đan thất, chỗ trung ương theo thứ tự bày ba tòa kim đỉnh.

Đỉnh lớn nhất dĩ nhiên là Cửu Long Trầm Kim Đỉnh. Dưới uy áp của Long uy, hiện giờ Nhạc Vũ cũng chỉ có thể tới gần mười trượng. Khiến hắn chú mục là tòa kim đỉnh bốn chân nằm giữa trung ương, dưới đỉnh là cửa đá, đang phun ra hỏa diễm tử sắc. Côn Ngô đang đứng bên cạnh, khống chế được cường độ ngọn lửa này .

Kim đỉnh này cũng có danh tự tên gọi là “Xích kim đỉnh”. Tuy là không bằng Cửu Long Trầm Kim Đỉnh nhưng cũng là vật nhị phẩm. Vô luận luyện khí, luyện đan, đều diệu dụng vô cùng.

Lần trước Nhạc Vũ đến đã từng ý đồ đem lấy đi. Bất quá sức nặng vật này cũng tới hơn mười vạn thạch lực, Nhạc Vũ sử xuất toàn lực đều không thể nhấc lên nên cũng không có cách nào thu thập.

Hỏa diễm phun ra bên dưới chính là địa tâm phế hỏa, nhiệt độ cực cao nung xích kim đỉnh này đến hồng rực.

Nhạc Vũ đi đến trước đỉnh, đầu tiên xuất lân phiến bao trùm lên tay phải rồi mới đưa tay chạm vào đỉnh tiến hành phân tích.

Vật đang chế luyện trong đỉnh chính là Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn. Dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm, hơn mười vạn tinh thạch đều gần như bị hòa tan, chỉ có Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch ở giữa vẫn như cũ trấn áp Tiên Thiên Đâu Suất Khôn Viêm Chân Hỏa.

- Cũng kém không nhiều lắm, là lúc này rồi!

Nhạc Vũ có chút do dự, hai tháng này hắn thu nạp Ngũ Hành tinh khí, sớm đã hoàn thành hơn phân nửa hơn ngàn đạo phù văn cần thiết của Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ bảy. Chỉ chờ sau khi phục dụng Nguyên Trí linh quả thì thông qua Vô Cực thiên đan, chính thức nhảy vào đến tầng thứ bảy. Khi đó pháp lực tăng nhiều, luyện chế Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn nhất định càng có nắm chắc.

Bất quá ngay sau đó một lát, Nhạc Vũ liền bỏ đi chần chừ đánh ra từng viên linh thạch vào trong đỉnh Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, bắt bắt đầu toàn diện sửa chữa linh trận bên trong.

Ngọc Hoàng tông lúc trước cũng chỉ là tiến hành luyện chế thô thiển mà thôi.

Bản thân cũng không thể xem là chỉnh thể, vì thế cố kỵ nghạnh kháng với huyền binh.

Còn lần này, Nhạc Vũ chuẩn bị đem vật này hoàn toàn hòa hợp nhất thể. Hơn nữa còn kích phát lực từ lẫn địa khí của Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch đến mức độ lớn nhất.

Bên trong Nhạc Vũ còn thiết kế thêm mấy linh trận bên trong, cũng hoàn toàn lấy Ngũ Sắc Thần Thạch làm trung tâm luyện chế.

Lúc này Nhạc Vũ không chút nào keo kiệt, liên tiếp đánh ra hơn bốn mươi viên linh thạch khác nhau, bố trí theo tứ phương của Ngũ Sắc Thần Thạch. Theo sự hình thành của linh trận, vẫn trầm tinh thạch bên ngoài cũng dần dần co lại.

Đến khi hoàn thành bước cuối cùng, hình dạng pháp bảo đã không còn như chiếc chặn giấy mà nhìn qua như hình một cái ấn, bên dưới có hai chữ “Linh Trấn Lục Hợp”.

Ngay sau đó, Nhạc Vũ lại lấy thêm Từ nguyên Hàng Long đỉnh từ Biểu Lí Càn Khôn Đồ, đánh vào chỗ hạch tâm của Ngũ Sắc Thần Thạch cùng Tiên Thiên Đâu Suất Khôn Viêm chân hỏa.

Chiếc ấn vừa rơi vào thì tập trung tất cả lực từ vào đó. Từ nguyên Hàng Long đỉnh vốn là dùng kim bính nguyên thạch chế tạo, có có thể tăng cường tính chất va chạm của các vật trong thiên hạ, với từ lực cường đại kia thiếu chút nữa không khống chế được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.