Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 834: Chương 834: Ngũ Hành kiếm trận




Là Tiên Thiên Hỗn Độn Khí!

Nhìn thấy tại miệng bình tràn ra ngũ sắc linh khí, vẻ mặt Nhạc Vũ ngẩn ra, đột nhiên cảm thấy mừng rỡ như điên, nhưng ngay sau đó sắc mặt lại vô cùng cổ quái.

Đoàn Hỗn Độn Khí này ước chừng có khoảng bảy thành so với lúc lấy được từ chỗ Chúc Long. Không nghĩ ra những vị đại năng thời thượng cổ tựa hồ lại có sở thích thu thập Hỗn Độn Khí này.

Chúc Long là như thế, Hồng Vân cũng như vậy. Ngay cả Tử Vân đạo nhân tuy không lấy được Hỗn Độn Khí nhưng cũng góp nhặt được rất nhiều Ngũ Hành Tinh Khí.

Nhạc Vũ không chút do dự trực tiếp hấp thu vào trong thân thể. Có chừng tám phần rót vào bên trong đan điền, do đoàn năng lượng ngũ sắc bên trong đan điền hắn hấp thu. Tiếp theo còn có hai thành bị hút vào bên trong Diễn Thiên Châu.

Khi chân khí rót vào, viên tiểu châu lại chuyển thành màu trắng bạc.

Mặc dù Nhạc Vũ không biết theo tình huống bình thường phải cần có bao nhiêu Hỗn Độn Khí mới có thể hình thành tiên thiên linh bảo. Nhưng giờ phút này Diễn Thiên Châu trong đầu hắn chứng thật cần đủ điều kiện vốn có của tiên thiên linh bảo. Vô luận là lực lượng hay trình độ kiên cố đều có thể so sánh được với linh bảo.

Duy nhất kém hơn đó là liên hệ tới bổn nguyên hồng hoang đại đạo cùng đại đạo pháp tắc kết hợp.

Mười hai viên hoàng châu kết hợp cùng nó thật chặt chẽ, cơ hồ khó thể phân biệt được, một chút nhị sắc huyền hoàng chân khí từ trung tâm bổn nguyên Diễn Thiên Châu tràn ra, thế giới bên trong lại càng thêm mở rộng.

Bất quá giờ phút này Nhạc Vũ càng thêm chú ý chính là bên trong đan điền. Từ sau khi được hấp thu, đoàn Tiên Thiên Hỗn Độn Khí bên trong đan điền cũng không còn giống như một viên cầu, một bộ linh bảo đang loáng thoáng thành hình bên trong.

Thế nhưng không giống như trong sự tưởng tượng của hắn, không giống như hình dáng của Long Tước Phiến, mà là hình dáng năm thanh phi kiếm phân ra năm phương.

Bên trên đoàn năng lượng ngũ sắc hình thành kiếm phôi năm màu, tuy khí mang chưa mở, nhưng khí thế sắc bén đã gần với Long Thương kiếm. Hai đạo Hồng Mông Tử Khí cũng dùng bạch ngọc làm hạch tâm, hóa thành một trận đồ vô cùng phức tạp, dựa dẫm gần sát bên cạnh. Mỗi thời mỗi khắc đều có một tia Hỗn Độn Khí khó thể nhìn thấy được sinh ra, rót vào bên trong năm thanh kiếm kia.

Nội thị tình hình bên trong đan điền, ánh mắt Nhạc Vũ nhất thời thoáng thất thần.

Nghe đồn từ sau khi hồng hoang sơ khai, mỗi một kiện Hỗn Độn chí bảo đều sẽ dùng hai đạo Hồng Mông Tử Khí làm cơ sở. Như vậy mới đủ khả năng áp đảo uy lực của nhiều loại dị bảo thời hồng hoang.

Mà ý tưởng của hắn chính là dùng một đạo tử khí lưu lại cho mình sử dụng, một đạo tử khí khác lưu bên trong đoàn Hỗn Độn Khí, nhìn xem thử có điều vui mừng gì phát sinh hay không.

Nhưng không kịp chờ đợi cho hắn bắt tay vào thực hiện, thì bên trong đan điền của hắn rõ ràng đã sản sinh ra một Hỗn Độn chí bảo nguyên mẫu.

Năm thanh kiếm cùng trận đồ hình thành hai loại chí bảo, cũng hình thành một khí tương sinh lẫn nhau. Có thể sử dụng lực lượng, cũng có thể hỗ trợ tương sinh.

Trận đồ kia rõ ràng cho thấy có quan hệ tới Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận cùng Đại Ngũ Hành Tụ Linh Nhị Pháp đại trận mà hắn thường dùng. Mà năm thanh kiếm hơn phân nửa là bởi vì Ngũ Hành Phù Trận mà sinh, nhưng thật chẳng biết tại sao cuối cùng lại hóa thành hình kiếm, hơn nữa tựa hồ có thể thay đổi giữa hai loại hình thái đao lẫn kiếm.

Nhạc Vũ thở mạnh một hơi, mạnh mẽ đè nén nỗi lòng kích động của chính mình. Hỗn Độn chí bảo hiện tại còn đang trong giai đoạn hình thành, thật sự không biết cần thêm bao lâu kiếm phôi mới chân chính biến hóa thành kiếm, nhưng ngay trong giờ phút này cũng đã thể hiện ra vẻ bất phàm.

Được bộ kiếm trận kích thích, trong Ngũ Hành Phù Trận bên trong đan điền nhất thời càng có thêm nhiều phù triện được sinh ra, càng có thêm một cỗ nhuệ khí sắc bén trước kia chưa từng có.

Nhạc Vũ càng mơ hồ biết được nếu như hắn nguyện ý, không sợ chậm trễ thời gian bảo vật thành hình, hoặc làm cho bảo vật vừa sinh ra đã yếu ớt, giờ phút này chỉ có hạn độ, hắn có thể sử dụng được một bộ phận lực lượng của kiếm trận này.

Thậm chí Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm của hắn giờ phút này nhờ vào lực lượng của bảo vật tăng lên gần như gấp hai lần.

Khổng Dật chân nhân sinh ra đã có Tiên Thiên Hỗn Độn Khí biến thành năm vĩ linh tương trợ, vì vậy Ngũ Sắc Thần Quang càng thêm phá lệ mạnh mẽ.

Nhưng bản thân hắn giờ phút này cũng không hề thua kém, thậm chí chờ khi kiếm trận được thành hình, còn vượt xa hơn!

Thật sự không biết bảo vật này nếu so sánh với Thái Cực Đồ cùng Tru Tiên kiếm trận lại như thế nào?

Không tự giác Nhạc Vũ bắt đầu so sánh vài món Hỗn Độn chí bảo chấn động chư thiên chư giới. Sở dĩ hắn dùng Thái Cực Đồ cùng Tru Tiên kiếm trận so sánh, cũng bởi vì kiếm trận bên trong đan điền hắn cùng hai loại chí bảo này đều có chỗ tương tự.

Tiếp theo hắn cười tự giễu, có chút khó có thể tự chủ.

Nhạc Vũ nắm chắc mặc dù mạnh mẽ rút ra một đạo Hồng Mông Tử Khí, bảo vật cũng có thể được thuận lợi tạo ra, nhưng uy lực chỉ sợ sẽ giảm rất nhiều.

Năm thanh phi kiếm do Hỗn Độn Khí ngưng tụ thành hình nhiều nhất chỉ có thể xem là tiên thiên linh bảo. Thậm chí giờ phút này nếu phân cắt ra, cũng chỉ đạt tới trình độ nhị phẩm mà thôi. Chân chính có uy lực tuyệt đại chính là kiếm trận. Có thể đem năm thanh linh kiếm tăng lên cực phẩm!

Hắc! Lời nói của sư tổ, hiện giờ ta nghĩ nhiều như vậy làm chi? Bảo vật này sắp thành hình, có lẽ cũng cần tới mấy vạn năm dựng dục. Hoặc cần hấp thu thêm mấy lần Hỗn Độn Khí, thúc giục tiến thêm một bước, thời gian hiện tại còn quá sớm…

Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, thu hồi hồn niệm. Trong ánh mắt dần lộ ra vẻ tự tin. Mượn ngoại vật chứng đạo, chung quy cũng không phải chính đồ. Trước khi hắn thực sự có đủ thực lực, tuyệt sẽ không nghĩ tới phương pháp thành đạo nào khác.

Vừa lấy lại tinh thần Nhạc Vũ liền thấy Chiến Tuyết đang nhìn tầng sát khí dưới chân, thật lâu không nói chuyện, sắc mặt như thường, không nhìn ra được điều gì.

Trong lòng Nhạc Vũ thầm nhẹ nhàng thở ra, ngay sau đó chân mày chợt nhíu lại, nhăn thành một đường thẳng.

Cảm giác được có vài cỗ khí tức đang hướng nơi này bay nhanh đến. Còn chưa tới gần, liền nghe được một trận huyết khí xông vào trong mũi.

Vẻ mặt Chiến Tuyết khẽ động, như có suy nghĩ gì quay đầu lại:

Thiếu gia, ba người này là A Tu La nhất tộc? Cảm giác sát lực của bọn họ so với ta còn mạnh hơn mấy lần. Nhưng khí tức này thật sự quá chán ghét…

Đúng là Tu La Huyết Thánh! Thật không biết đã cắn nuốt bao nhiêu sinh hồn huyết linh, dĩ nhiên là khác hẳn với ngươi. Ba người này khó đụng chạm, có chút khó giải quyết, chúng ta tránh mặt rồi tính sau.

Nhạc Vũ cười khổ một tiếng, tiếp theo thoáng do dự chốc lát, vẫn dứt khoát nói:

Sau này không cần gọi ta là thiếu gia, gọi ta là sư huynh là được.

Chiến Tuyết nghe vậy ngẩn người, có chút ngoài ý muốn, tiếp theo vội vàng gật đầu, cười ngọt ngào nói:

Vũ sư huynh!

Nhạc Vũ đang định bỏ chạy, thế nhưng lúc này lại cảm thấy toàn thân tê rần, thân hình không vững cơ hồ như muốn rơi xuống. Thanh âm giờ phút này của Chiến Tuyết cũng đặc biệt thật ngọt, quả thật làm hắn mềm yếu tới tận xương tủy.

Thoáng định thần, Nhạc Vũ chợt than nhẹ một tiếng, lại hóa thành độn quang hướng một bên bay đi.

Chiến Tuyết thấy thế trong ánh mắt chợt lóe lên, vẻ mặt lại khôi phục vẻ băng sương lạnh lùng, nhìn thoáng qua phương hướng ba người đang bay tới. Tiếp theo đem Bát Diệp Hồng Liên nở rộ, giẫm chân, sau đó từng luồng thần lực mang theo sát phạt khí nồng đậm bắt đầu từ quanh người nàng tràn lan khắp toàn thân.

Cuối cùng nàng vung tay lên, ba đạo kiếm quang đỏ rực từ trong Bạch Đế kiếm chém ra.

Lại có sáu mươi lăm đầu Tham Lang chân hình quấn quanh thân kiếm, đan xen bên trong hang động, đem mặt đất tước mỏng đi một tầng, nguyên bản hai đạo vết kiếm cũng biến mất không còn thấy chút bóng dáng, mà trận pháp do Nhạc Vũ bố trí để đưa nàng tới toàn bộ đều bị phá hủy.

Chiến Tuyết dùng pháp lực cuốn quanh một vòng, đem những hòn đá mảnh nhỏ thậm chí là tro bụi tất cả đều biến thành hư không. Thẳng đến khi không còn chút manh mối gì tiết lộ thân phận được lưu lại, lúc này nàng mới hóa thành một đạo độn quang đuổi theo Nhạc Vũ.

Ngay sau khi Chiến Tuyết vừa rời khỏi, không tới ba phút sau mấy đạo hồng quang liền từ bên ngoài linh trận do Nhạc Vũ bố trí chậm rãi tiến vào. Sau khi hóa thành hình người, là ba thân ảnh huyết sắc, vô cùng tuấn mỹ.

Khi bọn hắn trông thấy sát lực nơi này đã bị hút đi hơn phân nửa, sắc mặt ba người chợt trắng bệch, cơ hồ theo bản năng đều nhìn lên trên thạch đài.

Quả nhiên bên trên cũng không còn vật gì khác.

Nam tử tuấn mỹ đứng giữa nhất thời vẻ mặt chợt vặn vẹo, gương mặt lập tức biến thành cực kỳ xấu xí.

Mà hai người khác lại trực tiếp hóa thành đoàn huyết vân khổng lồ, phát ra một tiếng rít gào cực kỳ chói tai, thanh chấn vạn dặm.

Nam tử đứng ngay giữa thoáng chốc liền bình tĩnh lại, gương mặt liền khôi phục lại như thường. Hắn nhìn thoáng qua xung quanh, hoàn toàn không có thu hoạch gì, tiếp theo dùng sức khẽ ngửi, sắc mặt liền lộ ra tia sáng bóng.

Hắn đưa mắt nhìn sang hai bên, sắc mặt lập tức phát xanh, tiếp theo lãnh đạm nói:

Tả Dung Khôi Sư! Hai người các ngươi còn không mau xuống dưới cho ta! Hai tên không nên thân, chẳng thể trách không lấy được niềm vui của Huyết Quân!

Hai luồng huyết vân tên Tả Dung cùng Khôi Sư vốn vọt tới mỗi cửa hang, giờ phút này nghe vậy đều hóa thành hình người lạnh lùng nhìn lại, trong mắt hiện ra sát khí.

Nam tử tuấn mỹ không thèm để ý chút nào, vẻ mặt thản nhiên nhìn vào một cánh cửa khác nói:

Hai người kia hẳn đã đi bằng con đường này, hơn nữa nhất định còn chưa đi xa!

Trong thanh âm của hắn lộ ra âm trầm dày đặc, hai người khác sát khí thu liễm, trong con ngươi lộ ra hồng quang chói mắt.

Đi cùng Chiến Tuyết ước chừng thêm một lát, xuyên qua hai chỗ rẽ, Nhạc Vũ cảm giác được cỗ huyết khí làm người khác ghê tởm muốn phun loáng thoáng tràn vào trong mũi.

Vẻ mặt Nhạc Vũ ngẩn ra, liền biết được hơn phân nửa hành tung của mình đã bại lộ, sau đó thoáng suy nghĩ lại, liền hiểu được mình đã sơ hở chỗ nào.

Nhất định do Chiến Tuyết vừa đi vào tiên giới, lại hấp thu rất nhiều sát lực không thể khống chế, có mấy tuyến hồn lực chân khí tràn ra bên ngoài.

Nếu như chỉ là tu sĩ bình thường tất nhiên sẽ không làm gì được bọn họ. Nhưng nếu là người có thiên phú dị bẩm, hoặc thông qua thần thông mật bảo lấy phương pháp truy hồn khóa chặt lại hồn niệm của Chiến Tuyết, như vậy mặc dù hắn có Nhất Khí Hỗn Nguyên Châu cùng Ngũ Sắc Thần Quang cũng khó hoàn toàn che lấp.

- Đúng như ta sở liệu, ba người của Huyết Hải đúng thật là phiền toái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.