Trong Trích Tinh động của Tiểu Quan Phong , Đoan Mộc Hàn thần sắc phức tạp nhìn vào một ngọc bội lam sắc lớn chừng hai ngón tay đang trôi nổi trước người nàng chừng ba trượng. Ngoại trừ ra bên cạnh nàng còn có một khối Hồn Ngọc nhưng từ đầu đến cuối nàng cũng không dùng thần niệm xem qua. Thật lâu sau, Đoan Mộc Hàn rốt cục thở dài một tiếng, đem hai thứ này thu vào tay áo, trong mắt có vài phần đau đớn thất vọng, cũng có vài phần thản nhien, bất quá nhiều hơn là giải thoát.
- Vận đoạn hiếu duyến, cuối cùng đã tới lúc kết thúc.
Trầm ngâm một lát, Đoan Mộc Hàn lộ vẻ kiên quyết bắt đầu đem mấy tờ đạo phù khắc lục quanh người, lại lấy ra hơn mười Tam phẩm linh thạch phẩm chất tuyệt hảo đánh vào trong cơ thể tạo thành một linh trận nho nhỏ.
Bất quá ngay vào lúc nàng vươn người đứng dậy, đang muốn phi độn xuất phủ thì ngoài cửa đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang mạnh mẽ ngăn lại độn quang của nàng. Sau một khắc đã thấy thân ảnh Nông Dịch Sơn, sắc mặt tái nhợt chắp tay đứng ở cửa động, giọng nói lộ ra vài phần lành lạnh:
- Đã biết rõ sát kiếp tới người, vì sao còn muốn cố ý ra ngoài? Là ngại Vũ nhi hắn hôm nay phiền toái còn chưa đủ?
Đoan Mộc Hàn không có vẻ ngoài ý muốn, thi lễ rồi khẽ lắc đầu:
- Đồ nhi hiểu được, sẽ không làm Vũ nhi thêm nhiều phiền toái.
Nông Dịch Sơn nghe vậy khẽ giật mình, cẩn thận đánh giá Đoan Mộc Hàn, sau đó có chút ngưng mày nói:
- Nói như vậy, Hàn Nhi ngươi hẳn đã tồn tử chí?
- Đúng vậy!
Đoan Mộc Hàn nhẹ gật đầu, trên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ thê lương:
- Lệ Bi Hồi ước gặp mặt ta, đơn giản là muốn tính toán Vũ nhi. Mặc dù lần này không thể bắt ta, chỉ cần ta thân vẫn sẽ làm đạo tâm Vũ nhi trọng thương, trì hoãn tu vi tiến cảnh của hắn. Bất quá khả năng hắn cũng chưa từng ngờ tới, Vũ nhi đã sớm chuẩn bị dùng Thiên nhân liệt hồn phân thân pháp lưu lại cho ta một tuyến sinh cơ. Kiếp trước ta thiếu hắn hai mạng, lần này trả hết cho hắn là được!
Nông Dịch Sơn nghe vậy phất tay, thanh âm càng rét run:
- Vậy ngươi có biết kiếp trước vì sao mà chết? Ngàn năm trước hắn bị chư tông Bắc Hoang ta vây công giết chết.
- Hàn Nhi biết rồi!
Đoan Mộc Hàn cười khổ một tiếng, tiếp lời Nông Dịch Sơn:
- Là Hàn Nhi cuối cùng vô ý bị hắn ép buộc, cho hắn một đường sinh cơ, sau này Thiên Hồ Sơn lần nữa quật khởi. Từ đó tâm ma Hàn Nhi nhiều lần khởi phát, cuối cùng dẫn tới thi giải.
- Nguyên lai ngươi đã biết toàn bộ chuyện tình kiếp trước?
Mục mang Nông Dịch Sơn chớp lên, thần sắc không thay đổi nói:
- Nếu như đã tận thông túc tuệ kiếp trước vậy thì cũng nên biết rõ kiếp trước ngươi đã trả hắn rồi! Vì sao còn muốn như thế?
Đoan Mộc Hàn nghe vậy lắc đầu:
- Hàn Nhi cuối cùng vẫn còn nợ hắn hai mạng, thêm vào ma chướng kiếp này quấy phá. Nếu không chấm dứt, chỉ sợ cả đời này cũng khó khăn nhìn qua Đại Thừa. Vũ nhi tuy muốn tính chuyện song tu nhưng trong lòng Hàn Nhi có thẹn nên cuối cùng cảm giác không dám đối mặt. Ngày sau chắc sẽ liên lụy tiến cảnh Vũ nhi. Đã như vậy chi bằng nhân cơ hội này chấm dứt hết thảy mới thỏa đánng.
- Chấm dứt hết thảy?
Nông Dịch Sơn trầm ngâm một hồi, thân thể lóe lên đã di chuyển tới bên quan tài thủy tinh, sau đó dùng hồn niệm thăm dò vào trong rồi cả kinh :
- Hàn Nhi thực muốn buông bỏ tất cả trí nhớ hai kiếp này?
Thần tình Đoan Mộc Hàn lạnh nhạt:
- Không như thế, không đủ để chặt đứt tâm chướng của Hàn Nhi!
- Cũng không hổ tính cách kiên cường của Hàn Nhi ngươi xưa nay.
Nông Dịch Sơn chợt cười, bất quá lập tức, lại chuyển thành sẵng giọng:
- Hành động lần này sẽ khiến Vũ nhi lo lắng đến thế nào? Quên hết mọi thứ kiếp trước có khác gì thân vẫn? Chớ quên Xương Sư thúc của ngươi, thật muốn Vũ nhi thương tâm cả đời hay sao? Hắn trăm phương ngàn kế, chuẩn bị phân thân cho ngươi để hóa giải kiếp số. Cuối cùng lại để ngươi chết vậy thì hắn sẽ thế nào?
- Sư tôn! Phân thân này dù không có trí nhớ kiếp trước nhưng vẫn là Hàn Nhi!
Nhìn vào trong quan tài thủy tinh, thần sắc Đoan Mộc Hàn vẫn kiên định, lần nữa cúi người thật sâu thi lễ:
- Vũ nhi thiên tư tuyệt đại, mặc dù sau đó sẽ có tâm chướng nhưng chắc cũng sẽ không quá hai năm sẽ hóa giải. Ngược lại là Hàn Nhi, như vậy lại liên lụy hắn, chỉ sợ sẽ chậm trễ càng lâu. Việc này vô luận là đối với ta hay là với Vũ nhi mà nói, kính xin Chưởng giáo thành toàn!
Nông Dịch Sơn im lặng một hồi, hai mắt vô thần, tựa hồ lâm vào trầm tư, qua một lúc lâu lại lộ vẻ không cho là đúng.
Đoan Mộc Hàn hơi trầm xuống, sau một khắc lại mạnh mẽ thôi động cấm chế linh trận trong động phủ, từng đạo lôi quang đem Nông Dịch Sơn bó vào giữa, bản thân lần nữa hóa thành một đạo hồng quang bỏ chạy ra ngoài động phủ.
Nông Dịch Sơn chau mày, tiện tay đâm ra vài đạo kiếm khí, đến lúc định thi triển pháp lực bắt lại Đoan Mộc Hàn đang ở xa thì ngoài động phủ đột nhiên có một pháp bảo hình tròn nện xuống, hoàn toàn ngăn lại kiếm khí của Nông Dịch Sơn.
- Là Cung sư thúc?
Mắt thấy Đoan Mộc Hàn đã thừa cơ viễn độn, trong nháy mắt xuyên thẳng ra ngoài Quảng Lăng sơn, Nông Dịch Sơn đành dừng tay kinh ngạc nhìn về bên trên, thần sắc vô cùng ngưng trọng:
- Việc này không phải chuyện đùa, sư thúc vì sao trợ nàng?
- Kỳ thật hài tử kia nói có lý!
Thân hình Cung Trí hiện ra, từng bước một đi đến trước người Nông Dịch Sơn, khóe môi mang theo vẻ khổ sở:
- Dịch Sơn ngươi lúc trước không tán thành chuyện Hàn Nhi cùng Tiểu Vũ song tu. Hôm nay xem ra vẫn là ngươi có dự kiến trước. Thực không nghĩ tới, tình nghiệt liên lụy của Hàn Nhi và người ở Thiên Hồ Sơn sâu đến như vậy. Càng không dự kiến, Bi Hồi bề ngoài quân tử nhưng hành sự xấu xa. Với thân phận tôn sư Yêu Vương nhưng liên tục hai lần làm chuyện bỉ ổi, thật khiến cho người khác nổi giận mà cười. Với tình hình hiện giờ thì biện pháp của Hàn Nhi cũng tốt, Vũ nhi không tiếp tục liên luỵ, Hàn Nhi cũng có thể triệt để quét hết tâm chướng, trùng kích cảnh giới Đại Thừa.
Nông Dịch Sơn lộ vẻ giận dữ:
- Cung sư thúc! Ngươi cũng đã biết, việc này nếu như bị Vũ nhi biết được, sợ sẽ sinh lòng oán hận!
- Ha ha ha!
Cung Trí cười lớn, sau đó mới lạnh lùng:
- Nếu có thể thấy Quảng Lăng tông cường thịnh thì ta sao phải quan tâm? Với lòng dạ của Vũ nhi, nếu như hắn muốn so đo với ta thì lão phu cũng đành chịu.
Nông Dịch Sơn hơi nhíu mày không đáp, chỉ lo lắng nhìn về phía Đoan Mộc Hàn đã rời đi. Hiện giờ bản thể ông mang theo Nguyên Dương đao luân đã bị kiềm chế ở Ký Châu. Đoan Mộc Hàn giờ phút này cố ý đi về phía đông, ông đúng là không có thủ đoạn gì để ngăn cản.
- Ngàn phòng vạn phòng vậy mà vẫn bị Li Trần Tông tính toán! Rốt cuộc là người phương nào, dám thay Lệ Bi Hồi đưa tin cho Hàn Nhi? Hắc! Quả nhiên là cướp nhà khó phòng!
Hừ lạnh một tiếng, Nông Dịch Sơn lóe lên sát cơ nhìn xuống bên dưới, trong nháy mắt đã thu hồi thân ảnh hóa thành một thanh tử kiếm bay về Thủy Hàn Phong.
Vào lúc cửu trọng Tử vi tuyền xu lôi đánh xuống thì thần hồn Nhạc Vũ rốt cục không thể tiếp tục hấp thu toàn bộ, một phần lôi lực bắt đầu dật tán đến bên trong thân thể.
Nhạc Vũ cũng không để ý, với lực lượng đạt tới chín ngàn thạch lực của Đại Thừa kim thân thì nhị cửu trọng lôi bình thường khó có thể tạo thành thương tổn, lôi lực tràn ra bị hắn trực tiếp dùng để tôi thể.
Sau khi có được rất nhiều di thể Đại Thừa tu sĩ lẫn Linh tiên ở Quy Khư cung thì hắn rất có tiến triển ở phương diện nghiên cứu giải tích thân thể. Lúc này càng muốn mượn nhờ lôi lực trực tiếp khống chế phương hướng tiến hóa nhục thân sau khi đột phá.
Con đường của hắn chính là kết hợp nhục thân và pháp lực nên cần gấp đôi lực lượng. Cũng may về phương diện này thì vốn liếng của Nhạc Vũ cực kỳ hùng hậu, hơn nữa Ngũ Hành tuần hoàn bên ngoài mỗi ngày tăng thêm trọn vẹn ba thành!
Lúc này Ngũ Sắc Thần Quang đột phá đến tầng thứ tám đã dẫn phát dị biến thiên địa, thu hút lôi kiếp. Bản thể cũng mở ra một bảo khố cực lớn tuôn ra lực lượng cực lớn đủ để chống chọi tăng trưởng nhục thân và pháp lực của hắn.
Đến đệ thất thập trọng lôi thì Nhạc Vũ mới bắt đầu diễn luyện Cửu Thiên Lôi Động quyền, mượn nhờ quyền thế bắt đầu hóa giải lôi kiếp.
Tử vi tuyền xu lôi đánh xuống lúc này đã dần chuyển qua màu tím sậm, nhảy múa cuồng loạn như yêu xà trên bầu trời, ngay cả Chướng Nhãn pháp trận mà hắn dày công bố trí cũng đã bắt đầu không che lấp nổi, khí cơ dao động mãnh liệt xuyên thấu ra ngoài trận. Sau mỗi lần trọng lôi đều khiến trên người Nhạc Vũ xuất ra mấy vết thương.
- Cửu Thiên Lôi Động quyền chuyên dùng cho Nguyên Anh tu sĩ tu tập, chính là pháp môn rèn luyện thân thể cao nhất, nhưng đến Đại Thừa thì đã kém hơn một chút. Ngày sau mình sẽ lưu lại cho tông môn, thêm vào một pháp môn rèn thể thượng giai.
Trải qua thất thập trọng lôi, qua ba trọng lôi sau thì Nhạc Vũ đã có cảm giác cố hết sức. Cũng may hắn sớm có chuẩn bị, đem Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận bắt đầu chuyển động nên bổ sung kịp thời lực Ngũ Hành, quả nhiên dễ dàng không ít.
Lôi quang lúc này càng thêm rừng rực nhưng hắn đã nắm chắc đến bảy thành vượt qua. Mặc dù thân thể chống đỡ không nổi, cũng có thể dùng pháp bảo ngăn cản, trong lòng triệt để dần an tĩnh, bất quá đột nhiên trong đầu lại chấn động.
- Có chuyện gì, tại sao mình cảm giác bất an như vậy.
Nhạc Vũ tinh tế suy ngẫm nhưng hồi lâu cũng không biết vì sao, ngược lại chỉ khiến cho tâm tình thêm nôn nóng làm nghiệp lực suýt nữa nhảy vào đan điền, thậm chí trước mắt xuất hiện vô số ảo ảnh.
Nhạc Vũ cả kinh, áp chế nóng nảy trong lòng, lần nữa áp chế nghiệp hỏa, chỉ là trong lòng vẫn tồn tại nghi ngờ.
Tuy nhiên lúc này cũng không cho phép hắn suy nghĩ sâu xa. Tử vi tuyền xu lôi đã khiến cho Long Lân kim giáp và Tử thụ tiên y trên người thoát ly khống chế của hắn tự động phát ra hai tầng Tử Kim Bảo Quang để bảo vệ nhục thân. Bất quá có tầng giảm xóc này cũng khiến cho tốc độ lôi quang tiến vào trong cơ thể hắn thoáng chậm lại. Đồng thời Tu La tán nhân ở sâu dưới địa mạch rốt cuộc cũng đã có động tĩnh.
- Rốt cục không trụ được sao?
Hồn niệm cảm giác được Tu La tán nhân sâu dưới mấy vạn trượng đã bay thẳng đến, Nhạc Vũ không hề kinh sợ mà còn lấy làm mừng.
Cơ hồ đầu tiên hắn lấy ra vài giọt tinh hoa sinh mệnh của Hồng Ngọc Phù Tang Tiên, thêm vào khí Canh Kim được Thôn Thiên Kim Nghĩ chiết xuất đến tận cùng, thêm vào địa tâm nô tủy bắt đầu dùng kiếp lôi trùng kích tầng bình chướng thứ tám của ba môn thần thông.
Đột phá đầu tiên là Đại tiên thiên huyền băng Ly Hỏa chân quyết. Có Huyền Thiên Tịnh Hỏa và Vô Vọng chân thủy làm căn cơ cộng với linh lực sung túc nên ý niệm Nhạc Vũ vừa động đã tiến vào tầng thứ mười.
Ngay sau đó là Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ quyết, Nhạc Vũ cố ý đẩy nhanh tốc độ thần thông này, vào lúc lần trọng lôi thứ hai mươi bốn đánh xuống thì khó khăn lắm mới xông qua đến tầng thứ chín.
Lúc này Tu La tán nhân đang điên cuồng trùng kích Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận, tuy có Chiến Tuyết thay hắn toàn lực trấn áp nhưng thỉnh thoảng phát ra tiếng nổ ầm ầm, rồi tan rã với tốc độ kinh người.
Nhạc Vũ không để ý, hắn đã sớm dự liệu đến chuyện này. Hạch tâm của Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận chính là Thập nhị diện Huyền Nguyên Tụ Linh Trận kì, thêm vào 12800 cây Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm, còn tuyệt đại bộ phận còn lại đều là diễn sinh.
Chỉ cần hai bộ khí cụ bố trận này vẫn còn thì Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận sẽ không chính thức tan rã, có thể cung cấp đầy đủ linh lực cho hắn độ kiếp Đại Thừa.
Lúc này Nhạc Vũ ngược lại phân ra một phần chú ý để áp chế chiến ý của Đằng Huyền để cho nó tụ khởi Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang nhưng không phát.
Đột phá thần thông thứ ba là Thanh Đế Trường Sinh Quyết. Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng kiếm cùng Ngọc Thanh Phân Quang kiếm xếp ở sau cùng.
Sau khi ba môn thần thông đạt đến tầng thứ chín thì một tia pháp lực màu xanh tựa như bộ rễ của cự mộc xuyên thẳng vào sâu trong mặt đất bao lấy toàn bộ địa mạch âm sát.
Sau một khắc, vô số địa khí cùng linh lực thổ hệ liền bị những ‘Đằng mộc” này điên cuồng hấp thu rót vào cơ thể Nhạc Vũ, thôi động Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ quyết đến cực hạn.
Nhạc Vũ lạnh lùng bắn ra một chỉ xuống đất, một tầng lực từ thổ hệ tầng tầng lớp lớp bao lấy địa mạch âm sát. Thêm vào một tầng bích chướng màu xanh hộ vệ ở ngoại vi. Huyền Thiên Tịnh Hỏa lan tràn xuống dưới, bắt đầu quét sạch một phần huyết nguyên mà Tu La tán nhân lưu lại trong địa mạch.
Lúc này quanh người hắn cũng phát ra tiếng nổ ầm ầm rồi Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận triệt để nứt vỡ. Tu La tán nhân điên cuồng hét lên:
- Nhạc Vũ tiểu nhi! Ta chẳng phải biết ngươi muốn dùng độ kiếp Đại Thừa dụ ta đi ra? Dù sao đi ra cũng là chết, trốn ở địa mạch cũng là chết. Đã lâu không động chân động tay, ta liều mạng với ngươi!
Thoại âm vừa rơi xuống, từng đạo Huyết Quang tựa như suối phun bay thẳng từ dưới lòng đất nhập vào trong tầng mây, hội tụ thành một đám mây máu cực lớn lao thẳng về đỉnh núi vô danh.
Sau khi bảo vệ hoàn toàn được địa mạch âm sát, Nhạc Vũ liền thở nhẹ ra một hơi, lúc này thấy thế thì cười lạnh.
Hắn vẫn không lệnh cho Đằng Huyền ra tay mà bắt đầu kết ấn thôi động Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận, bao gồm cả Thiên Mộc Trâm cùng Thông Thiên Long Ngục Ấn bên trong khiến cho linh lực Ngũ Hành lại một lần nữa tụ tập đến cực hạn. Tiếp đó hắn lại dùng Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn ngưng tụ thành một cự ấn ngũ sắc chộp lấy đám mây máu.
Sau khi Ngũ Hành phù trận bên ngoài hoàn thành thì lực lượng của hắn đã tiếp cận 60 vạn thạch lực. Hiện giờ hoàn thành độ kiếp thì từ pháp lực hay thân thể đều đột phá. Sử dụng Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn đến mười hai thành có sự trợ lực của Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận ẩn ước đạt tới 170 vạn thạch lực! Thủ ấn khổng lồ chụp về phía trước một trảo thì giữa chặt lấy đám mây máu.
Bất quá trong nháy mắt sau đó, Tu La tán nhân lại gầm lên, một đám lớn huyết quang bỗng nhiên nổ tung, cương lực cường hoành nhanh chóng đánh tan cự ấn.
Chiến Tuyết đã sớm có chuẩn bị, ném ra một tấm lưới tử kim khổng lồ, hóa thành phạm vi vạn trượng trên không trung bó chặt lấy Huyết Ma. Tiếp đó nàng lại dùng hóa sát vi cương đồng dạng sử pháp môn Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn ngưng tụ thành cự thủ huyết sắc, bên ngoài thêm vào một tầng màu xanh. Đoàn huyết quang dù giãy dụa thế nào cũng khó dao động mảy may.
Nhạc Vũ thấy thế không khỏi là lộ ra vẻ vui mừng, biết chuyện hôm nay đã thành đến tám phân, chỉ còn lại vài bước cuối cùng.
Vừa lúc này trọng lôi lần thứ 26 đánh xuống khiến thân thể hắn xé ra vô số vết thương, đại lượng huyết nhục dưới sự trùng kích của lôi quang không ngừng nứt vỡ.
Nhạc Vũ cũng không để ý, có thể cầm giữ Huyết Ma, thừa nhận đau đớn này cũng là đáng giá! Hắn thu hồi pháp lực bảo vệ địa mạch âm sát, tay phải bắn ra một chỉ càng thêm bao kín lấy đoàn mây máu. Còn có thêm vô số Huyền Huyết Cự Đằng bay lên cuốn bên ngoài thành một hình tròn.
Đến lúc này, Nhạc Vũ mới hoàn toàn buông lỏng, thôi động cầu trận phù văn thủy hệ trong đan điền đánh vào trong đó một đoàn Huyền Thiên Tịnh Hỏa, lạnh lùng quát:
- Đằng Huyền! Giúp ta một tay, chú ý không tổn hại sát lực!
Đằng Huyền đang nóng lòng, lúc này nghe vậy thì đại hỉ. Nó biết tâm ý của Nhạc Vũ khi lệnh cho nó bàng quan đứng xem là vì sợ Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang của nó sẽ khiến Tu La tán nhân tổn thương quá mức vậy thì không đẹp. Lúc này liền cẩn thận đem Thái Hạo Chân Viêm gia nhập vào tỏng, thấu nhập qua nhiều loại thần thông của Nhạc Vũ , ngưng tụ thành cấm chế rồi thiêu đốt đám mây máu, chỉ chú ý không suy giảm tới sát lực.
Thái Hạo Chân Viêm là khắc tinh của Huyết Hà quyết, mặc dù Đằng Huyền cẩn thận khống chế nhưng Tu La tán nhân cũng tổn thương cực lớn. Huyền Thiên Tịnh Hỏa của Nhạc Vũ có năng lực tịnh hóa mọi vật chất trên thế gian. Có hai thứ này tương hợp chỉ trong chốc lát đã luyện hóa đến bốn phần đám mây máu.
Tiếng hô của Tu La tán nhân cũng dần nôn nóng, tựa như thú dữ bị vây khốn chạy loạn bốn phía. Cuối cùng dẫn phát một lần chấn động linh lực kịch liệt, lần nữa trùng kích vào cấm pháp trùng trùng điệp điệp, phẫn nộ quát:
- Nhạc Vũ tiểu nhi! Ta đã vô sinh cơ, cho dù liều bản thể cũng phải khiến ngươi độ kiếp không thành!
Nhạc Vũ nhíu mày, thầm nghĩ đây chẳng phải muốn cùng hắn đồng quy vu tận sao? Hắn hơi nhếch môi rồi dùng Long Tước phiến thoáng phát lực thôi động Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười một đánh ra vào quả cầu Huyền Huyết Linh Đằng hóa giải dao động linh lực.
Sau một khắc, bên tai Nhạc Vũ truyền đến tiếng thét không cam lòng của Tu La tán nhân. Đoàn Huyết Quang cũng từng chút bị Thái Hạo Chân Viêm và Huyền Thiên Tịnh Hỏa dần dần hoả táng. Thời gian dần trôi qua, một điểm Huyết Quang dày đặc nhất cũng bị hai chủng linh diễm hoàn toàn luyện hóa!
Nhạc Vũ biết đây là phần bản mệnh tinh huyết của Tu La tán nhân, chỉ cần đem hỏa táng là có thể tách ra lực oán sát.
Bất quá vào lúc này thì Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần Đại Trận trên đỉnh núi cũng bị người đánh vỡ ầm ầm. Một luồng khí tức cường hoành chụp thẳng đến cùng với một thanh âm uy nghiêm, mang theo vô tận hàn ý nói:
- Là đạo hữu phương nào độ kiếp?
Nhạc Vũ nhíu mày, biết phiền toái cuối cùng đã đến, lại đúng vào lúc lôi kiếp sắp tận, không biết là bất hạnh hay may mắn?
Nếu một khắc trước thì hắn chỉ cần tiện tay đánh ra một đạo Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm là có thể đánh trọng thương người này. Tuy nhiên vào lúc này thì hắn cũng không có dư lực, song chỉ cần Đằng Huyền Chiến Tuyết cũng đã có thể chú ý.
Hắn cũng không có hứng thú trả lời, chỉ mạnh mẽ nuốt vào một miếng tiên đan, mượn đan lực thôi sử Huyền Thiên Tịnh Hỏa càng thêm vượng thịnh.
Chỉ một thoáng sau, tàn dư huyết nguyên của Tu La tán nhân đã bị triệt để luyện hóa. Ngay sau đó hắn lấy ra Tiểu Càn Khôn hồ lô đánh vào đó mười giọt linh dịch màu xanh khiến lực oán sát trùng điệp bị vây bên trong tụ lại thành một viên đan dược màu xanh.
Đằng Huyền xuất thân Tử Vân Tiên Phủ, bị vây trong sơn cốc mấy ngàn năm nên tính tình cực kỳ bạo liệt.
Lúc này nó thấy Huyết Ma đã được giải quyết nên ngay lập tức phun ra một ngụm Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang vào chỗ người vừa mở miệng.
Chiến Tuyết cũng vọt lên thôi động Thập ngự Phục Ma Kiếm trận, ba thanh siêu phẩm huyền binh cũng theo sát phía sau dẫn theo kiếm quang chém thẳng đến.
Nhạc Vũ chỉ nghe hừ lạnh một tiếng rồi trong mắt người kia bắn ra một đoàn kim quang giao kích với Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang. Chỉ qua một lát giằng co đã bị Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang xuyên thủng ngực, toàn thân bốc lên một đoàn hỏa diễm màu đỏ.
Ngay sau đó kiếm quang của Chiến Tuyết ập đến. Cũng không biết thân thể người này là do yêu thú gì biến thành mà cực kỳ cứng rắn, kiếm quang đánh vào trên người hắn phần lớn đều tiêu tán, chỉ có một phần nhỏ là tạo ra được vài vết thương nho nhỏ.
Đến khi ba thanh Ngự phong, Ngự thủy, Ngự mộc trảm đến thì trong mắt người này mới lộ vẻ kinh hoàng, khởi lên một sừng thú quái dị chắn trước người, cũng chỉ ngăn được Ngự thủy kiếm còn hai thanh kia vẫn xuyên thẳng vào.
Cơ hồ cùng lúc, trên bầu trời cũng đã hiện lên một đạo quang mang mạnh mẽ, tất cả lôi quang trong kiếp vân lúc này toàn bộ đánh xuống.
Toàn thân Nhạc Vũ bị đánh lỗ chỗ áng chừng mấy chục vết thương, thậm chí sâu tới tận xương. Vào trọng lôi cuối cùng giáng xuống càng khiến đại lượng huyết nhục hóa thành bột mịn.
Bất quá Nhạc Vũ vẫn như chưa tỉnh, ánh mắt lóe lên đem viên đan dược màu xanh cầm ở trong tay.