Cách đế đình chừng chín trăm triệu dặm lúc này đang có ba người nghênh gió tiến tới, hai người lưng hùm vai gấu, tướng mạo hung hoành, người còn lại gầy khô như que củi, tuổi tầm ba mươi, sắc mặt xanh lét lộ ra vài phần lệ khí âm lãnh, lúc này như có điều suy nghĩ nói :
- Nói như vậy, tai mắt của Âm Cửu Lệ ngươi ở đế đình xác thực đã trông thấy Uyên Minh răn dạy vị thống quân Long Vũ quân là Quảng Vũ tướng quân? Còn muốn sai sứ giả tới? Không có sai?
- Đúng là như thế!
Âm Cửu Lệ là trung niên bên trái, thân cao chín xích, tướng đi khệnh khạng nhưng khi lên tiếng lại có phần tao nhã:
- Không sợ hai vị hiền đệ chê cười, ta mưu tính địa bàn này đã lâu, cũng đã chờ đợi một số năm nên bố trí không ít nhân thủ ở hành cung kia, lại không ngờ Uyên Minh kia mạnh mẽ như thế. Bất quá hắn tuy đã chỉnh lý hành cung và quân tướng nhưng vẫn còn tai mắt của ta.
Thanh niên mặt xanh khẽ gật đầu, cười khẽ: - Trước mặt đại tướng còn nói như thế, nói như vậy thì thương thế của An Thiên Huyền Thánh Đại Đế mấy năm trước vẫn chưa hề phục hồi như cũ nên lúc này mới đóng cửa không ra, chuyện này có thể tin tưởng!
Lời còn chưa dứt thì bên cạnh đã nghe một thanh âm hùng hồn:
- Xa Xương nói vậy có ý gì? Uyên Minh dù cường thịnh đến mấy cũng không có khả năng chống cự mười một người chúng ta liên thủ hợp công! Lần trước chúng ta có cố kỵ nên mới để người này cuồng ngạo ở Bắc Cương như thế. Hôm nay có chư vị Yêu Thánh thủ lệnh liền có thể tề tâm hợp lực trảm sát!
Xa Xương cười hắc hắc, tuy không nói thêm nhưng trong mắt lộ vẻ tán đồng, bất quá vẫn nói dè dặt:
- Mấy vị đại nhân đã nói! Nếu như khí vận người này trong vòng trăm năm chưa suy giảm mà chúng ta tùy tiện ra tay sẽ nhiễm nghiệt lực vô tận. Dùng phương pháp tằm ăn rỗi, từ từ áp tới đủ đem khí vận người này co lại trong vòng hai mươi năm, khi đó mới là cơ hội tru sát.
Đại hán hùng tráng hừ lạnh rồi cũng không nói thêm, chỉ nhìn một chỗ yêu khí trùng thiên khác phía xa lộ vẻ mỉa mai:
- Vị Thác Bạt Vân Hạo kia lần này thực sự là dũng mãnh cấp tiến! So với ta và ba người các ngươi lại càng dụng tâm hơn.
- Không như thế thì làm cách nào? Lần trước hắn vì bảo vệ tính mạng mà cúi đầu trước An Thiên Huyền Thánh Đại Đế khiến mặt mũi mất hết, nghe đồn người sau lưng hắn vài ngày trước đó đã từng giận dữ muốn đem hắn trục xuất môn hạ! May sao lần này mười người chúng ta liên thủ nên không sợ Uyên Minh, sao có thể không dụng tâm dụng lực rửa huyết nhục?
Xa Xương cũng không có ý mỉa mai mà ngược lại như có điều suy nghĩ:
- Nhưng cặp Song Liên Yêu Hoàng lần này chưa đến lại có chút cổ quái!Tỷ muội này tự nhận lấy đạo gia nhất mạch, ý muốn nhập Xiển Giáo nhưng vói đại sự như vậy đã được mấy vị Yêu Thánh đồng thời chỉ lệnh lại dám bất tuân.
Hai người còn lại đều trầm ngâm, sau một khắc , thần sắc Âm Cửu Lệ đột nhiên lộ ra vài phần vui vẻ:
- Sứ giả đã chạy đến! Hai vị hiền đệ, nên xử lý việc này như thế nào?
- Dĩ nhiên là đem chém phân thây rồi đưa về đình!
Đại hán hùng tráng bên phải lóe lên sát khí:
- Uyên Minh này thật ngây thơ, hẳn là còn tưởng rằng chuyện đến nước này mà hắn vẫn có thể an ổn trên ngôi vị Đại Đế hay sao?
- Tính tình Xa Lôi hiền đệ vẫn nóng nảy như vậy!
Âm Cửu Lệ cười khổ khẽ lắc đầu, sau đó bình tĩnh nhìn về phía phương xa thấy cách đó chừng mười vạn dặm có một tu sĩ mặc triều phục thanh sắc đang cầm một quyển chiếu thư đứng trên chiến xa rồi lộ vẻ quái dị:
- Nếu là người ngoài thì tùy ý để hiền đệ chém giết nhưng người này là quân cờ ta bố trí đã từng đáp ứng bảo vệ tính mạng. Tính cách của Âm Cửu Lệ ta nhị vị cũng biết rõ, xưa nay nhất ngôn cửu đỉnh!
- Đã như vậy thì xử trí theo lời mấy đại nhân là được!
Sắc mặt Xa Xương vẫn âm lãnh, nói đến chỗ này mới hơi lộ ra ý cười:
- Trong Nhân Tộc vẫn nói hai nước giao tranh không chém sứ giả. Ta và ngươi đi gặp một lần miễn cho người của đế đình bảo yêu tộc phương bắc không biết lễ nghĩa!
Trong hành cung của Các Linh sơn.
Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động liền chiêu ra một bình ngọc trước người, mở nắp bình thì bên trong là một đoàn tinh hoa Ngũ Hành thuần khiết. Hắn hít mạnh một hơi liền hút tất cả vào mũi, dẫn vào đan điền, dùng ý niệm ngưng tụ thành một đám phù văn Ngũ Hành.
Nếu như thường ngày, Nhạc Vũ tuyệt không dám lỗ mãng như vậy mà sẽ chiết xuất rồi mới thu nhập vào đan điền hóa thành pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành, nhưng hôm nay Ngũ Hành Kiếm Trận Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang đã tiến một tầng nên thần thông phụ tu càng thêm thế như chẻ tre.
Chỉ trong chốc lát, Đại tiên thiên huyền băng Ly Hỏa chân quyết đã tăng lên đến tầng thứ hai mươi mốt viên mãn, những thứ còn lại cũng đạt đến tầng mười tám.
Sau đó hắn đem Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng Kiếm, Ngọc Thanh Xiển Môn Phân Quang Thác Ảnh Kiếm nhất nhất hoàn thành thời điểm.
Cuối cùng Nhạc Vũ không nhịn được kêu nhẹ một tiếng, cố ý áp chế chỉ vang vọng trong tẩm cung, lộ ra sát cơ âm trầm như dã thú gào thét!
Hắn nội thị đan điền thì thấy Ngũ Hành lần trước thoáng thất hành đã trở lại bình hành, phù trận trong chỗ hạch tâm xoay tròn không ngớt dường như có thể cung cấp cho hắn pháp lực vô tận.
- Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười bảy!
Ánh mắt Nhạc Vũ lóe lên, ngưng tụ một điểm ngũ sắc quang hoa vào đầu ngón tay rồi thôi động ngũ sắc kiếm trận trong đan điền.
Tầng 17!
Tầng 18!
Tầng 19!
Điểm ngũ sắc quang hoa trên đầu ngón tay Nhạc Vũ càng lúc càng sáng song sau một lúc hắn lại thở dài thu hồi lại.
Sau khi Ngũ Sắc Thần Quang tiến thêm một tầng thì dù hắn đem hết toàn lực cũng chỉ có thể đạt tới tầng mười chín đỉnh phong, thậm chí không cách nào viên mãn, chưa nói đến tầng hai mươi.
Uể oải một hồi, Nhạc Vũ lại cười cười, nếu như lúc ở Huyền Linh giới có được tu vi như vậy thì Dương Hạo đã không bị thương nhẹ như vậy!
Nhạc Vũ lại lấy ra Thủy Vân Kiếm dùng chân khí thuộc băng hệ mô phỏng chân khí dung vũ hóa vân, từng luồng tuyết sắc kiếm khí phun ra tại mũi kiếm khiến hàn ý tràn ngập trong điện.
- Gấp ba!
Sau khi Đại tiên thiên huyền băng Ly Hỏa chân quyết lại tiến một tầng thì hiện giờ chân khí dung vũ hóa vân mà Nhạc Vũ có thể mô phỏng đã tăng hơn gấp ba lần khiến Uyên Minh đủ đối kháng với Thái Thanh Huyền Tiên, dù là gặp La Tuyên Dương Hạo vẫn có thể đánh một trận!
Đem kiếm thu hồi, Nhạc Vũ khôi phục bình tĩnh. Kỳ thật lúc này có Ngũ Hành Kiếm Trận phụ trợ tu hành nên hắn cũng không còn quá vui mừng với việc đẩy nhanh tốc độ đề thăng của pháp lực bảo vật pháp môn, muốn đem .
Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười bảy tu đến viên mãn dù không có dược vật thì tối đa cũng chỉ mất khoảng hơn trăm năm.
Vấn đề là hắn tự hỏi đối với cảm ngộ thiên địa lại không nắm chắc tiến thêm một tầng!
Khẽ thở dài, Nhạc Vũ lại nghĩ tới kinh văn Tiên Thiên trong đan điền, gạt đi suy nghĩ này rồi lấy ra một tờ phù chỉ ngân sắc có thêm những huyết điểm, vẽ lên trên đó một đường cong và vô số điểm nhỏ lam sắc.