Ngạo nghễ đứng trên bầu trời Hạ Cơ sơn, sắc mặt Nhạc Vũ thật chăm chú nhìn xuống phạm vi ngàn dặm bên dưới, từ sau khi tiến vào cảnh giới Kim Đan, thị lực của hắn đã tiến hóa thật lớn, cùng sự giúp ích của hệ thống trí năng phụ trợ, khiến cho cảnh trí sự vật trong vòng hai ba trăm dặm đều hiện rõ trong tầm mắt hắn. Mặc dù ngoài ngàn dặm vẫn thật mơ hồ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được đường viền xa xa. Nếu phối hợp cùng linh thức, có thể dọ thám biết được hướng đi đại khái của đối phương, chỉ thấy bên phương xa có khoảng hơn ngàn người hội tụ trên một đỉnh núi, nhưng không thấy có ý tứ muốn tấn công.
Đã sắp có động tĩnh rồi sao? Tới thật nhanh!
Trong nội tâm Nhạc Vũ dị thường kinh ngạc, ngày đó hắn đánh ba người kia bị thương, ngoại trừ Giáo Hải, hai người còn lại cũng không thể khôi phục lại như ban đầu trong thời hạn nửa năm.
Thiếu hụt hai chiến lực Nguyên Anh trọng yếu như vậy, trừ phi đối phương lấy ra được hai mươi tên Kim Đan, nếu không quả quyết không thể nào là đối thủ của hắn cùng Chiến Tuyết. Trước kia hắn đã từng nghe nói, Phù Sơn Tông có bảy tu sĩ Kim Đan đỉnh phong, chẳng qua Kim Đan cùng Nguyên Anh chênh lệch quá mức khổng lồ, trừ phi Phù Sơn Tông cũng có được bảo vật Thất Khiếu Kim Đan giống như hắn.
Rốt cục Phù Sơn Tông có chủ ý gì? Chẳng lẽ bọn hắn đang quan sát linh trận nơi này?
Nghĩ tới đây, Nhạc Vũ lại bay tới sáu trăm dặm phía trước, cẩn thận cảm giác linh lực biến hóa. Đợi đến ba canh giờ sau, hắn lạnh lùng cười một tiếng, không chút do dự xoay người bay trở về chân núi Hạ Cơ sơn.
Đúng là không ngoài dự liệu, người của Phù Sơn Tông đang bày trận. Tuy không thể đến gần xác định đó là linh trận gì, nhưng Nhạc Vũ đã ước chừng là loại linh trận không dùng đả thương người hay phòng ngự. Hẳn là dùng suy đoán quy luật diễn biến của linh lực trong phương viên ngàn dặm. Trận Phù sư cao minh lấy việc này làm cơ sở mới dễ dàng tính toán ra cách hình thành Càn Khôn Hoàn Tỏa Tinh Thông trận của mười ba ngọn núi nơi này.
Nhạc Vũ đoán chừng quá trình kiểm tra ước chừng phải tiêu tốn thời gian bốn tháng. Trong Phù Sơn Tông có đông đảo Phù Trận sư liên thủ, hẳn chỉ trong hai tháng liền hoàn thành việc phân tích đại trận, sau đó cộng thêm thời gian một tháng dùng bố trí phương pháp phá trận.
Nói cách khác, nhiều nhất từ nửa năm tới tám tháng Phù Sơn Tông sẽ tấn công tới đây sao?
Nhạc Vũ khẽ cau mày, chui xuống dưới đất đem những linh thạch cấp thấp còn sót lại bên dưới bày ra một pháp trận trong nham tương, sau đó quay trở lại trên mặt đất.
Trận đạo của Phù Sơn Tông mặc dù không nổi danh, nhưng trong đó nhất định phải có hai ba người tinh thông trận phù. Nếu không cũng không đủ sức bố trí Ngũ Hành Càn Khôn Đoạn Giới đại trận. Nếu sau hai tháng thời gian bọn hắn phát hiện linh lực nơi này đã dị biến, Càn Khôn Hoàn Tỏa Tinh Thông trận của Hạ Cơ sơn trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhất định sẽ nghĩ biện pháp xuống bên dưới tìm tòi! Hắc! Lần này trước khi đại chiến ta sẽ cho bọn hắn chút lễ vật trước đã. Cho dù người của Phù Sơn Tông không đến, cũng không có gì tổn thất.
Trong lòng vừa nghĩ như vậy, Nhạc Vũ nhìn về phía phương đông, sau đó lại lộ ra nụ cười khổ sở. Vô luận nguyên nhân ra sau, Phù Sơn Tông có can đảm một năm sau quay trở lại, tóm lại đối phương đã có nắm chắc sẽ đánh hạ được Hạ Cơn sơn này.
Tuy hắn mượn Ngũ Sắc Thần Thạch cùng Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa đem Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn tế luyện vượt xa pháp bảo nhất phẩm, nhưng thật sự tính toán vẫn không nắm chắc được bao nhiêu phần thắng.
Duy nhất may mắn chính là trong thời gian mấy tháng, cuối cùng hắn đã luyện hóa được vài loại linh thủy linh hỏa trong cơ thể. Đem Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết tu luyện tới cảnh giới thứ tư, đã có thể sử dụng Băng Diễm Tuyệt Quang, xem như có thêm một lá bài tẩy.
Quay trở lại đỉnh Hạ Cơ sơn, hắn liền nhìn thấy thần sắc lo lắng của Đào Chính đang vội vàng chạy tới, vừa đến gần bên liền há mồm hỏi nhanh:
Tiểu Vũ, bên kia rốt cục động tĩnh thế nào? Phù Sơn Tông kế tiếp dự định làm gì?
Chuyện này đệ tử cũng không biết! Nhưng theo đệ tử nghĩ chúng ta nên mệnh lệnh cho người bên dưới phải chuẩn bị mới thỏa đáng. Trong vòng nửa năm sẽ có ác chiến!
Nhìn thấy sắc mặt Đào Chính biến thành một mảnh trắng bệch, Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, hiếu kỳ nói:
Sư thúc tổ không phải đã chạy về nội môn cầu viện tông môn sao? Vì sao nhanh như vậy đã quay trở lại? Bên kia có trả lời gì hay không?
Còn trả lời gì nữa!
Đào Chính cười khổ đáp:
Họ nói nhiều nhất trong thời gian ba năm sẽ phái một khôi lỗi mười hai cấp tới đây trấn giữ Hạ Cơ sơn. Bên kia trả lời cũng thật thống khoái, nhưng nếu thật sự như lời tiểu Vũ ngươi đã nói, đợi tới khi đó thức ăn đều đã nguội lạnh rồi.
Chân mày Nhạc Vũ cau lại, hắn biết bên trong tông môn hiện tại tổng cộng có hai cơ quan khôi lỗi mở linh trí, ngoài ra còn có bốn vị Yêu tộc tổ sư mười một giai trở lên đã sắp tiến hóa, tất cả đều có được thực lực tu sĩ Nguyên Anh cảnh.
Nhưng Yêu tộc tổ sư dùng để trấn giữ tông môn, trừ phi có nguy hiểm diệt môn, nếu không sẽ không thể xuất hiện, đó chính là lá bài tẩy cuối cùng đối phó Băng Nguyệt Tông cùng Vân Mộng Tông. Mà hai khôi lỗi lần này đang ở phía bắc cùng Xương Băng Hồng ứng phó Thái Huyền Tông.
Nếu đã hứa sẽ phái một khôi lỗi mười hai cấp chạy tới, như vậy nhất định là dùng tài liệu Long Cốt mười lăm cấp ngày đó hắn mang về núi, như vậy bên Ngọc Lãm Phong cũng đã có tiến triển trong việc luyện chế.
Ngoại trừ lưu lại tài liệu thay đổi xương cốt cho hai vị tổ sư ra, còn dư lại mắt của chân long, còn có thể chế tạo ra bốn cỗ khôi lỗi chưa mở linh trí. Bất quá nếu do Nguyên Anh tu sĩ điều khiển, cũng là thực lực khó lường. Đợi đến khi đó cho dù Vân Mộng Tông tấn công cũng không cần sợ, với lực lượng tông môn có thể xưng bá Bắc Hoang!
Trong đầu Nhạc Vũ vừa lóe lên ý nghĩ này, lại lắc đầu. Mặc dù có Long Cốt của chân long, nhưng khôi lỗi mười hai cấp làm sao dễ dàng chế tạo như vậy? Ba năm thời gian chế luyện ra một cỗ khôi lỗi như thế, sợ rằng Ngọc Lãm Phong cũng đã dốc toàn bộ thực lực.
Thật ra ban đầu hắn từng nghĩ qua sẽ chế luyện lại Côn Bằng. Cuối cùng nghĩ tới phải dùng đủ loại linh tài quý trọng, còn có phù trận cực kỳ phức tạp phải tính toán theo công thức, hắn đành bất đắc dĩ bỏ qua. Nếu chỉ dùng lực lượng một mình hắn, dù đầy đủ tài liệu sợ phải dùng tới thời gian mười năm. Dĩ nhiên phải chờ Đại Diễn trận bên trong thần quốc của Chiến Tuyết bố trí hoàn thành, lúc đó thì tình hình đã khác.
Ba năm sao? Mặt đông này chưa chắc thủ vững được ba năm.
Trong nội tâm Nhạc Vũ khẩn trương, trên mặt vẫn bình tĩnh như trước. Lúc này Đào Chính chợt nhớ ra một chuyện, đem một thanh phi kiếm màu tím cho hắn.
Thiếu chút nữa đã quên mất, có một đệ tử tên Thượng Ngạn đưa phi kiếm truyền tin cho ngươi. Khi ta về thuận tiện mang theo cho ngươi đó.
Nhạc Vũ cảm ơn, đón vào trong tay, sau đó sắc mặt chợt biến thành đặc sắc vô cùng.
Trữ Vân kia cứ vậy mà chết? Làm sao có thể? Tu La Huyết thân được xưng một trong những pháp môn chạy trốn nhanh nhất đương thời, dù cho huyết mạch của Đằng Huyền đúng lúc có thể khắc chế, nhưng cũng thật sự khó khăn giết chết được hắn!
Hơn nữa Thượng Ngạn còn nói tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới Kim Đan, là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ tên kia thật sự cắn nuốt thân thể Diêm Chí?
Thoáng nghi hoặc, Nhạc Vũ lại lắc đầu bỏ qua ý nghĩ này. Khóe môi hắn chợt nhếch lên, vô luận thế nào Trữ Vật thực sự đã chết, cây gai ghim sâu trong lòng hắn tất cả đều đã biến mất hẳn, đồng thời đã giải quyết xong tai họa ngầm bên phía Nhạc gia thành.
Càng khó được chính là hôm nay đã có thể triệu hồi Đằng Huyền, trong tay hắn lại có thêm lá bài tẩy mạnh mẽ, nhất là trong giờ phút này, càng mang theo ý nghĩa trọng đại.
Cáo biệt Đào Chính, Nhạc Vũ quay về đình viện của mìn. Lúc này ba người Nhiễm Lực đang ở bên trong thư phòng khổ học điển tịch tu chân hắn lưu lại. Nhạc Vũ nhìn chốc lát, sắc mặt chợt tối tăm xoay người rời đi.
Không phải hắn có gì không hài lòng, mà chỉ vì lo lắng sự an toàn của ba người. vốn hắn dự tính nhanh nhất ba năm Phù Sơn Tông mới có thể tấn công trở lại, nhưng theo tình hình hôm nay, nếu vạn bất đắc dĩ đành đưa họ về trước.
Hậu viện nơi này vốn là một dãy phòng, lúc này đã bị Nhạc Vũ mạnh mẽ san bằng, biến thành nơi tu hành. Hiện tại Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn đã biến thành một tảng đá lớn phiêu phù lơ lửng giữa không trung.
Ở bên dưới là một đoàn dược dịch linh lực tản ra bốn phía, hương thơm ngào ngạt xông vào mũi đang bị nguyên từ lực của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn ước thúc chung một chỗ, bên trong có một thân ảnh uyển chuyển luyện quyền.
Đó chính là Chiến Tuyết, giờ phút này nàng đang tu luyện Thái Ất Trường Sinh Quyền. Tuy quyền kình liên tục đụng nhau, lực lượng đạt hơn mấy ngàn thạch, nhưng bị lực lượng không gian bên trong Ngũ Sắc Thần Thạch cách trở, cộng thêm Ngũ Phương Môn phụ trợ, vì thế bên ngoài không hề cảm giác được, lại thêm dược dịch không bị tràn ra, cũng có hiệu quả tương đương Ngũ Hành Càn Khôn Đoạn Giới đại trận.
Thái Ất Trường Sinh Quyền đã được nàng tu luyện đạt tới cảnh giới viên mãn, phối hợp với dược dịch rèn thể tầng thứ hai, chỉ trong thời gian hai tháng ngắn ngủi đã tăng thêm bảy mươi thạch lực. Thật làm người khác không còn gì để nói! Trong truyền thuyết ở thời đại thượng cổ, thân thể Vu Thần thật sự rất mạnh mẽ, còn vượt xa Yêu tộc, lời này chỉ sợ tuyệt không khoa trương. Rèn luyện xong da thịt, kế tiếp lại luyện Nhật Nguyệt Ngũ Luân Quyền, chỉ sợ sẽ có đột phá, trong vòng sáu tháng, có thể tăng lên ngàn thạch lực!
Chiến Tuyết tiến vào Kim Đan cảnh, đã có được năm trăm chín mươi thạch lực. Cộng thêm vu lực gia trì hai trăm thạch, bây giờ lại tăng thêm bảy mươi thạch lực lượng.
Trong vòng sáu tháng, tăng lên tới ngàn thạch hẳn là chuyện dễ dàng. Dù sao Nhật Nguyệt Ngũ Luân Quyền dùng rèn luyện ngũ tạng lục phủ, hiệu quả còn mạnh hơn Thái Ất Trường Sinh Quyền.
Nhìn xem tình hình của dược dịch, Tuyết nhi đã sắp hấp thu xong toàn bộ, ít nhất sẽ còn nửa canh giờ.
Nhạc Vũ nhìn chốc lát, ánh mắt không tự chủ được dừng trên thân thể Chiến Tuyết.
Thật không biết phương pháp song tu ta tìm được từ bên Kinh Sóc Các có đáng tin hay không?
Chỉ chốc lát sau, vừa hồi phục tinh thần, Nhạc Vũ chợt lắt đầu bỏ qua ý niệm này. Dứt khoát khoanh chân ngồi xuống khôi phục lại tinh thần, vận hành Hỗn Nguyên Ngũ Hành công pháp.
Mấy canh giờ sau, trong cơ thể hắn tràn ngập nguyên lực như vỡ đê, xông vào khắp kỳ kinh bát mạch.