Một tia sát khí âm lạnh không chút nào che giấu hiện lên trong mắt nữ tử kia. Nhiệt độ trong lầu các nhất thời xuống tới băng điểm, thủy khí hầu như ngưng kết toàn bộ, ngưng tụ thành tầng băng trên tường đất và giá gỗ.
Nhạc Vũ cảm giác được một luồng khí lạnh ập tới khiến thân thể gần như đông cứng. Hắn cũng không để ý, vận chuyển Đại Tiên Thiên Càn Băng Ly Hỏa chân quyết, trong nháy mắt đã đem hàn khí thu vào đan điền, thản nhiên nói:
- Hôm nay ta đã hỏi sẽ không thay đổi, ý của Băng Liên tiền bối muốn làm sao?
Một tia vui mừng trong mắt Hư Nhược Nguyệt vừa lóe lên đã lập tức tiêu biến.
Nhạc Vũ chẳng lẽ thật sự cho rằng Băng Nguyệt Tông sẽ cố kỵ nhân vật phía sau hắn không dám động thủ sao?
Nàng cũng từng nghe nói Quảng Lăng Tông có hai vị tán tiên tọa trấn, thêm vào một vị Yêu Đế thập ngũ giai âm thầm bảo vệ. Nông Dịch Sơn cũng vừa đạt tới cảnh giới Đại Thừa.
Bất quá hiểu biết của nàng uyên bác hơn xa người cùng thế hệ, biết rằng nhân vật như Tán Tiên hay Yêu Đế đều không dễ dàng ra mặt. Với cục diện Quảng Lăng Tông hiện giờ cũng không nhiều khả năng nguyện ý vào lúc chuẩn bị nam hạ lại có thêm một cường địch.
Băng Nguyệt Tông cũng đồng dạng bị Quảng Lăng tông coi là đại địch, bất quá nếu Nhạc Vũ đã nói đến nước này thì đã không lời nào có thể giải quyết. Với tính tình của tổ sư thì có thể khẳng định không thể khuất phục một tiểu bối.
Có lẽ ngài sẽ cố kỵ đại cục mà lưu lại tính mệnh cho Nhạc Vũ, bất quá sẽ không tránh khỏi làm nhục một phen. Chuyện này tuy không quan hệ với nàng nhưng nhìn người này chịu nhục cũng cảm thấy thập phần hả giận.
Thần tình nữ tử kia thoáng ngưng trọng, lồng ngực phập phồng bất định, cuối cùng khẽ lắc đầu nói: - Sớm đã nghe nói Quảng Lăng Tông các ngươi có một đệ tử hậu bối mấy năm nay ngang dọc vô địch tại Bắc Hoang, trong vòng mười năm đã liệt vào đại cao thủ đương đại. Vô luận tư chất cơ duyên, thậm chí thông tuệ, đều không người có thể so sánh. Ta nguyên vốn cũng cực cảm thấy hứng thú. Không ngờ hôm nay vừa thấy thì quá thất vọng! Một người tiểu bối mà thôi, sao dám cuồng vọng như vậy. Mấy năm nay không có địch nhân xem ra làm cho ngươi ngang ngược kiêu ngạo không gì sánh được! Cho dù sau này ngươi thực sự có năng lực thông thiên thì hôm nay cũng đừng mong càn rỡ trước mặt ta!
Nhiệt độ trong lầu lại lạnh thêm mấy lần. Linh lực hàn hệ vô địch quanh người nữ tử tuôn ra tụ tập ngưng tụ thành một cự thủ lam sắc chộp vào Nhạc Vũ.
Nhạc Vũ nhất thời cười ha hả, tâm niệm vừa động thì Thông U Châu và Thập Phương Môn nổi lên trước ngực, tiếp đó hắn lấy ra Càn Khôn Dịch Ngải Bàn dùng pháp lực quán nhập, toàn lực thôi khởi linh trận càn khôn bên trong.
Sau một khắc, Chiến Tuyết đã mạnh mẽ đột phá hàng rào không gian xuất hiện phía sau Nhạc Vũ. Sau đó nàng vung Bạch Đế Kiếm, chuyển sát vi cương, một kiếm nặng nề chém lên cự thủ ngưng tụ từ băng.
Sau một thoáng, băng vụn bắn ra tung tóe trước người Nhạc Vũ rồi bị một trận gió lớn mang đi phá hủy hơn một nửa các lầu các nhỏ.
Chiến Tuyết chỉ lui một bước đã trụ vững, lực hồn sát trên người còn đang bộc phát, khuếch tán ra bốn hướng.
Nhạc Vũ cũng cầm Long Tước Phiến ra tay, ngũ sắc quang hoa hội tụ đánh ra một Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười một vào nữ tử kia.
Băng Liên tiên tử đầu tiên thầm kinh hãi vì lực lượng tương đương với bản thân của nữ tử vừa xuất hiện bên cạnh Nhạc Vũ. Ngay sau đó càng giận dữ quát lớn.
- Vô lễ!
Một tầng băng lam quang hoa tuôn ra từ thân thể Băng Liên tiên tử khó khăn lắm mới chặn lại được ngũ sắc thần quang, tuy là không ngừng tan rã nhưng cũng không để quang hoa đánh vào thân thể.
Nhạc Vũ cười nói:
- Tiền bối động thủ chẳng phải muốn vãn bối thúc thủ chịu trói? Điều ta muốn không chỉ là vô lễ mà thôi, còn muốn thưởng thức bảo vật ký thác nguyên thần của tiền bối. -
Lời còn chưa dứt, Long Tước Phiến trong tay Nhạc Vũ lại sáng lên quang hoa ngũ sắc, lần này đánh ra là Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm.
Một trăm năm mươi cây quang châm đánh thẳng về Băng Liên tiên tử, giao kích với hơn mười đạo băng lam quang hoa. Sau một tiếng nổ vang dội, những bảo vật còn lại trong lầu các đều vỡ nát, duy chỉ còn lại những huyền binh làm từ tài liệu cứng rắn và một phần tài liệu luyện khí là còn sót lại.
Nhạc Vũ dựng lên một tầng quang bích màu xanh trước người, sóng xung kích tràn ra từ vụ nổ không thể tổn thương hắn mảy may.
Chiến Tuyết phía sau hắn mở ra hai cánh bay vụt lên trong dòng linh lực lưu chuyển, tiếp tục đánh ra một kiếm về Băng Liên tiên tử. Hóa sát vi cương, thiên địa đại đạo hóa thành trên trăm vạn thạch lực trên thân kiếm khiến nữ tử kia biến sắc, cũng lấy ra một thanh kiếm để đối kháng.
Nhất thời một trận cương phong cuồn cuộn nổi lên. Trong phương viên ngàn trượng, những huyền binh đạt tới tam phẩm đều truyền ra thanh âm gây ra do quá tải, thậm chí một số phẩm chất chênh lệch đã mơ hồ nứt rạn.
Hư Nhược Nguyệt sớm đã bị Băng Liên tiên tử dùng pháp lực tống xuất còn Ngôn Vô Cực và Trâu Liên cũng kịp thời lui về sau mấy ngàn trượng.
Nhìn xuống cảnh tượng phía dưới bị linh lực chấn động lẫn vô số cương phong càn quét, mọi người đều cảm thấy kinh hoàng. Qua ba lần giao thủ, thanh thế hủy thiên diệt địa đã vượt ra khỏi dự liệu của bọn họ.
- Chẳng lẽ Nhạc Vũ đã đạt tới cảnh giới Đại Thừa?
Ngôn Vô Cực thở hắt ra, hỏi dò. Trâu Liên bên cạnh hắn ngưng mày khó hiểu:
- Ta đã từng gặp một số Đại Thừa tu sĩ, xem qua bọn họ xuất thủ. Uy lực thần thông mà Nhạc Vũ thi triển còn lớn hơn bọn họ rất nhiều, bất quá khí tức của hắn kiên quyết còn chưa tới cảnh giới Đại Thừa!
Đúng lúc đó thì từ một trận cương phong trên không trung đột nhiên lộ ra một cự thủ ngũ sắc chụp vào Hư Nhược Nguyệt. Trên người nàng nhất thời lóe len tử lôi hình thành một vùng từ trường kiên cố quanh thân, lại bị cự thủ kia mạnh mẽ phá nát, không hề úy kỵ tử sắc lôi quang lôi tuột Hư Nhược Nguyệt vào trong trận gió.
Băng Liên tiên tử nhất thời hét lên giận dữ, một đoàn tuyết sắc lôi quang đánh thẳng vào thủ ấn cực đại kia của Nhạc Vũ.
Chỉ nghe Nhạc Vũ cười khẽ một tiếng rồi đồng dạng đánh ra một đoàn tử lôi cực kỳ quái dị giao kích với tuyết sắc lôi quang. Vang lên một tràng âm thanh chấn động rồi hai đoàn lôi điện đan quấn vào nhau đến hơn mấy ngàn trượng.
, tiến sát đến cả hai người Ngôn Vô Cực khiến cả hai thối lui đến hơn trăm trượng. Sắc mặt cả hai đều tái nhợt, vốn tự phụ tu vi bản thân, lại có dị bảo hộ thân nhưng lúc này ngay cả một đoàn lôi quang vốn đã như nỏ mạnh hết đà cũng không ngăn cản được.
Đem Hư Nhược Nguyệt đến trước người, Nhạc Vũ cười lạnh thu hồi thủ ấn, chỉ chế trụ yếu huyệt toàn thân của nàng rồi dùng pháp lực trói buộc. Sau đó cũng không để ý tới mà lạnh lùng nhìn tình hình chiến đấu phía trước.
Lúc này Chiến Tuyết cũng không dở thêm thủ đoạn gì khác mà chỉ giang hai cánh đuổi theo Băng Liên tiên tử như hình với bóng, dùng Bạch Đế Kiếm loạn trảm. Phục Ma kiếm trận huyễn hóa ra vô số kiếm quang chém tới càng khiến cho Băng Liên tiên tử không thể triển khai thủ đoạn.
Nhạc Vũ cười lạnh, với chân khí Huyền Sát Chiến Ma tầng thứ mười bốn của Chiến Tuyết đã có thể ngạnh kháng với chân thân của Lệ Bi Hồi. Hiện giờ lực hồn sát lại được tám gương sen Bát Diệp Tử Tâm tăng cường lên rất nhiều, còn có chân khí Huyền Sát Chiến Ma tầng thứ mười sáu cùng với nắm giữ mấy loại pháp tắc trong Tử Khuyết Thiên Chương, cho dù là trong Đại Thừa tu sĩ cũng khó tìm được người có lực lượng đánh ngang tay.
Nhin vẻ mặt không còn một tia huyết sắc của Băng Liên tiên tử, Nhạc Vũ càng hiểu sâu sắc sự mạnh mẽ của những Tán Tiên, tuy chỉ là ký thác nguyên thần nhưng không thể coi nhẹ. Hắn kết xuất ra một thủ ấn, tế lên Thông Thiên Long Ngục Ấn đón gió trương lên ngàn mẫu đè xuống Băng Liên tiên tử khiến nàng lần nữa biến sắc.
Nàng tận lực né tránh mới thoát ra khỏi ràng buộc lực từ của Thông Thiên Long Ngục Ấn, sau đó lập tức quát lên:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Khởi động đại trận, không cần sống chết phải giết một nam một nữ này cho ta!
Trâu Liên nghe được mấy chữ “không cần sống chết” này thì biết vị tổ sư này của nàng đã bị chọc giận đến điên lên. Bị một hậu bối cách mấy ngàn năm mạo phạm như vậy, ngay cả đệ tử thương yêu cũng không thể bảo vệ được, cho dù người có lý trí thế nào cũng không xấu hổ đến mức giận dữ, huống chi là Băng Liên tiên tử đã từng ngạo thế một thời.
Ngẫm lại ân oán dây dưa giữa Quảng Lăng Tông cùng với Băng Nguyệt Tông, Trâu Liên không khỏi sầu não. Nàng cũng không dám cãi cọ, phối hợp với Ngôn Vô Cực tiến vào trong vòng đại trận, bắt đầu thôi động đại trận do mấy ngàn đệ tử tông môn hợp lại.
Nhạc Vũ vừa dùng từ lực khống chế thân thể Băng Liên tiên tử vừa xuất ra hai tờ Huyền Băng Ly Hỏa kiếm phù lơ lửng quanh thân.
Đang lúc muốn thôi động hai tờ kiếm phù thì Nhạc Vũ đột nhiên cảm giác có một luồng áp lực lớn hơn nữa áp vào. Hắn nhìn lại thì thấy đại trận hộ sơn đã bắt đầu khởi động, trên không trung ngưng tụ thêm mấy luồng hàn lực kinh khủng.