Thân thể Trấn Quốc Kim Khôi tuy khổng lồ, nhưng hoạt động rất lưu loát, còn có cửa quan sát bù đắp chỗ thiếu hụt cùng yểm hộ hai bên thanh đồng chiến xa, cơ hồ không chút sơ hở. Mỗi một động tác đều có linh lực dao động thật lớn, tiện tay đánh ra một kích, liền tương đương với tu sĩ Ngọc Tiên. Từ sau khi xuất hiện, đã đem hai bàn tay khổng lồ liên tục đánh ra, lập tức có tới mấy trăm tiên tu bị nó bắt giữ.
Nhạc Vũ âm thầm ngạc nhiên, nhưng cũng không cảm thấy Trấn Quốc Kim Khôi có gì dị thường. Nếu hắn có được tài liệu tương tự, hắn đủ tự tin có thể làm được như thế.
- Trấn Lương quốc đúng là đủ tài lực!
Nhạc Vũ âm thầm lắc đầu, rất nhiều linh thiết kỳ mộc chỉ sợ tìm khắp Hoàng Hôn Giới cũng không gom đủ cho một cỗ đại khôi lỗi như thế.
Theo như trí nhớ của đệ tử Hắc Đàm Tông, tuy Trấn Lương quốc nằm nơi Tây Vực, tổng cộng có được hai trăm quân trấn, dân cư chín triệu. Quốc thổ chiếm cứ cơ hồ tương đương Đông Thắng đại lục.
Nhưng bất đồng với hạ giới, những nơi linh sơn quáng mạch xuất hiện đều phụ thuộc từng tông môn đạo gia nơi đó. Nhưng ở nơi này bất cứ có linh vật gì xuất thế, bất luận lớn nhỏ đều do Trấn Lương quốc hưởng đầu tiên.
Kiến tạo Trấn Quốc Kim Khôi cũng chỉ có đại quốc như Trấn Lương quốc buông ra tài lực của một quốc gia mới có thể kiến tạo ra được.
Đại khôi lỗi vừa xuất hiện, làm khí thế hơn vạn Linh Tiên đang cố gắng đột phá vòng vây đào thoát trở nên ngưng trệ. Nhưng số lượng bốn mươi cỗ Trấn Quốc Kim Khôi lại quá ít, không thể bao vây toàn bộ nơi này.
Nhìn thấy được đường thoát không thông, những độn quang trên không trung lại chạy về phương hướng khác, chỉ trong nháy mắt lại mở ra mười mấy lỗ hổng.
Nhìn thấy Thanh Đồng Chiến Xa đại trận sắp bị phá vỡ, bên trong tầng mây đột nhiên truyền ra tiếng quát lạnh tận trời.
Một cỗ kim sắc chiến xa mang theo vạn trượng kim mang bỗng nhiên giáng xuống. Phía trước là bốn đầu kim sắc dực mã kéo xe, trên xe có một thiếu niên đang ngồi. Phảng phất như mang theo uy thế khôn cùng tiến đến, thiếu niên kia vươn người đứng thẳng, thần tình lãnh lệ âm chí. Những nơi hai mắt hắn đảo qua, phàm là người nào đối diện đều cảm giác thân hình băng sương, rét lạnh tận đáy lòng.
- Đây chính là Trấn Lương quốc tam vương tử, tựa hồ cũng không phải phàm nhân…
Nhạc Vũ liếc mắt liền nhìn ra tam vương tử kia tu vi không kém. Dù chưa đạt tới tiên cảnh, nhưng đứng trên chiến xa, khí thế mạnh mẽ, pháp lực thật lớn, còn vượt cả Xích Minh Thiên Tôn!
Hắn tiếp tục dùng Chân Long Nhãn tinh tế quan sát, đợi đến khi tử sắc khí mang chiếu vào trong mắt, trong lòng Nhạc Vũ chợt bừng tỉnh. Cuối cùng hắn đã hiểu rõ vì sao nỗ tiễn trên chiến xa chỉ là tài liệu bình thường nhưng lại có được chiến lực cường hãn đến như vậy.
- Thì ra là thế! Là do khí vận. Những chiến xa binh khí được khí vận gia trì. Khí vận của cả một quốc gia hội tụ, chỉ phụng dưỡng một vạn ba ngàn chiến xa kia. Chẳng thể trách lại mạnh mẽ bá đạo như thế! Ngoài ra kim sắc chiến xa còn mang theo một tia Nhân Hoàng khí bao phủ.
Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Nhạc Vũ chợt hoàn toàn bình phục lại. Hắn lại có ý muốn thử đoạt lấy một chiến xa cẩn thận nghiên cứu. Chẳng thể trách hắn nhìn thấy chiến xa cùng vũ khí phảng phất đều là bảo vật công đức.
Sự thật tuy không hoàn toàn đúng như suy đoán của hắn, nhưng cũng không sai biệt bao nhiêu.
Ở Thiên Nguyên Giới cũng có Nhân Hoàng. Các tông các phái nếu có thể được chia cắt vài phần Nhân Hoàng khí vận, nhất định sẽ giúp tông môn thanh thế hưng thịnh. Thái Huyền Tông chỉ lấy được phù chiếu của Nhân Hoàng, liền có thể đối kháng với Quảng Lăng Tông suốt mấy ngàn năm cũng là nguyên nhân bên trong.
Tính cả ba mươi ba châu kể cả Bắc Hoang, đều gặp chiến loạn không ngớt, thế lực khắp nơi cắt cứ xưng hùng. Nhân Hoàng khí vận lại tập trung tại Ti Châu cùng Lạc Châu. Trên danh nghĩa những nơi cai quản cũng chỉ có mười ba châu mà thôi. Xa xa không đạt tới thanh thế như Trấn Lương quốc, khí vận không hiển lộ.
Ngoài ra Hồng Hoang bản giới đối với việc áp chế tu sĩ chỉ sợ cũng là một trong những nguyên nhân. Mười phần thực lực chỉ phát huy ra được một phần. Nếu đặt tới Hồng Hoang chư giới khác, chiến xa tuy mạnh nhưng cũng sẽ không làm gì được tu sĩ Linh Tiên.
Khoảng cách mười vạn dặm chỉ trong chớp mắt liền tới. Khi kim sắc chiến xa tiến tới trước trận, một tầng kim quang dày đặc bỗng dưng lan tràn ra. Khiến thanh đồng chiến xa đều phủ kín một tầng kim sắc quang mang. Bỗng nhiên chiến lực của chiến xa, vũ khí nỗ tiễn đều biến thành vô cùng lợi hại không thể kháng cự nổi, những tu sĩ Linh Tiên toàn lực khống chế cửu phẩm tiên binh cũng khó thể chịu đựng nổi một kích của binh khí kéo tới, ngay lập tức liền bị đánh dập nát, sau đó một đạo quang hoa bay ra, liền có người bị bắt giữ.
Nhạc Vũ thầm cười khổ, nhân vật như những tu sĩ kia, nếu ở dưới hạ giới chính là độc bá nhất phương, xưng hùng một thời. Không ngờ sau khi tiến vào tiên giới, lại gặp phải hoàn cảnh như vậy, thật như bị một đòn cảnh cáo làm kẻ khác hoảng sợ.
Nhìn thấy kim sắc chiến xa rốt cục đã đến, trên mặt Hoàng Thao Tán Nhân cùng Thiên Thương Tán Nhân đều hiện lên lệ mang, cưỡng chế hưng phấn ẩn nhẫn chờ đợi. Thẳng đến khi nhìn thấy trên bầu trời có vài lỗ hổng bị phá vỡ, bỗng dưng quát lớn một tiếng:
- Chư vị đạo hữu, còn chưa động thủ? Tiếp tục chờ thêm nữa, sẽ khó thể thoát được!
Vừa dứt lời, hai người đồng loạt hóa thành một đạo hồng quang đánh úp tới xa xa. Theo sát phía sau là mười mấy đạo quang hoa màu sắc khác nhau, lục tục bắn lên nhắm về phía bắc.
Nhóm người này cự ly cách chiến xa đại trận rất gần, giờ phút này chỉ qua mười lần hô hấp đã xông tới trước một cỗ chiến xa.
Hoàng Thao Tán Nhân rống lên một tiếng, một đạo hoàng sắc kiếm quang bổ ra, cuồn cuộn như dòng sông lớn đánh thẳng tới thanh đồng chiến xa, kiếm khí cùng binh qua giao kích, nhất thời ngang nhau.
Theo sau tám cung nỏ đồng loạt bắn tới, hơn mười vị Thiên Tiên tu sĩ đều tế lên bảo vật, giúp Hoàng Thao Tán Nhân ngăn cản, kích ra từng đợt ngũ quang thập sắc quang hoa cùng linh lực phong bạo bắn ra tung tóe.
Thiên Thương Tán Nhân giờ phút này chém ra một kiếm, kiếm quang thê lương cực điểm chỉ một kiếm liền đem quang hoa bên ngoài thanh đồng chiến xa phá vỡ hơn phân nửa. Nhưng cuối cùng gặp phải kim quang của kim sắc chiến xa phủ tới mới bị kềm hãm trở lại.
Mặc dù còn chưa địch lại kiếm khí nhưng chỉ cần kéo dài được một thoáng, mấy chiếc chiến xa phụ cận đã gấp rút lao tới tiếp viện.
Khóe mắt Thiên Thương Tán Nhân như muốn nứt ra, mạnh mẽ phát lực, lại quát một tiếng:
- Nhạc đạo hữu, thỉnh giúp chúng ta một tay!
Nhạc Vũ cau mày, Thiên Ý Kiếm cùng Nghịch Thiên Đao của hắn đều đặt bên trong Diễn Thiên Châu, bên trong Cửu Long Trầm Kim Đỉnh để tế luyện.
Nhưng bảo vật tiện tay hồn luyện này tuy không có sẵn, nhưng tiên binh trong tay hắn lại có không ít. Tâm niệm vừa động, hắn liền lấy ra một thanh bát phẩm tiên binh, sử dụng hai thành pháp lực chém ra một kiếm.
Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ đại pháp được gia trì vào trên thân kiếm, chính phản từ lực tăng lên ngàn lần kể cả hoàng sắc kiếm quang mạnh mẽ bị chém ra, bị luồng kiếm quang xuyên phá, chiến xa kia nhất thời không cách nào chống đỡ, bị hai đạo thanh hoàng kiếm quang xé thành dập nát.
Những tu sĩ còn lại đều mừng rỡ, liền tế lên bảo quang hướng xa xa bay đi. Mấy người có được chí bảo viễn độn chỉ trong mười lần hô hấp đã vượt ra xa vài vạn dặm.
Những người còn lại rớt ra phía sau một bước, có hai gã tu sĩ Linh Tiên tu vi không sánh bằng rơi lại phía sau.
Nhạc Vũ thong thả đi giữa mọi người, thấy sắc mặt Huyền Nguyên Tử xanh mét, viễn độn thật gian nan, hắn không khỏi nhướng mày, vung ra một đạo pháp lực kéo hắn xuống bên cạnh, về phần người còn lại hắn cũng không có hứng thú xen vào.
Nhưng còn chưa kịp chờ Huyền Nguyên Tử cảm tạ, tiên tu cùng giáp sĩ bên Trấn Lương quốc đã phát hiện được động tĩnh bên này, hơn mười tiên tu liền bay tới, xa xa hơn hai mươi ngân sắc chiến xa liền thay đổi phương hướng.
Chỉ có Trấn Quốc Kim Khôi bởi vì khoảng cách quá xa nên tốc độ phi độn cũng không nhanh, không kịp chạy tới chặn đường.
Đảo mắt ngân sắc chiến xa đã đánh vào đám tu sĩ Thiên Tiên. Thiên Tiên tu sĩ xông đi phía trước nhất ngay lập tức bị bốn cự võng liên hợp bắt lấy.
Theo sát phía sau là Hoàng Thao cùng Thiên Thương, tuy đều thi triển bản lĩnh, pháp bảo huyền binh tế ra vẫn không tổn thương được ngân sắc chiến xa, nhưng vẫn có thể mở ra một con đường viễn độn rời đi, dù không được vẫn có thể tiếp tục giằng co thêm chốc lát.
Bên phía Nhạc Vũ cũng có hai chiến xa ầm ầm đạp không bay tới. Nhạc Vũ tiện tay chém ra một kiếm, hoàng sắc khí mang xuyên phá thiên không, Nhạc Vũ đang định tế lên Ngũ Nhạc Trầm Sơn Xích tăng thêm tốc độ phi độn, liền thấy từ phía sau có một trường tiên mang theo một đoàn ngân sắc lôi mang đánh tới.
Huyền Nguyên Tử vội vàng tế ra một mặt thuẫn chắn ngay phía sau, liền bị đạo ngân sắc lôi mang đánh vào, trong nháy mắt liền hỏng mất.
- Không biết sống chết!
Cảm giác được người ra tay phía sau chính là Lôi Thiên vừa thất bại trong tay hắn khi nãy, hai mắt Nhạc Vũ rét lạnh, độn quang bỗng dưng gia tăng thêm mấy lần, chỉ chợt lóe thân liền lôi kéo theo Huyền Nguyên Tử rời khỏi nơi đó, xuất hiện ở xa xa mấy vạn trượng.
Ngay sau đó một đạo Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ lực lượng xa xa hút nhiếp Lôi Thiên, ngay khi Lôi Thiên còn đang kinh hãi, đã bị Nhạc Vũ đẩy mạnh về phương hướng ngân sắc chiến xa.
Tiếp theo sau Nhạc Vũ cũng không tiếp tục quan tâm tới người này, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía một chiếc ngân sắc chiến xa.
Bên trên bốn mươi ngân sắc chiến xa, những người khống chế đều có được vương hầu tử khí thật nồng đậm, đều là người có được tước vị trên thân.
Mà giờ phút này người hắn đang nhìn tới tử khí càng nồng đậm nhất, còn ẩn chứa một tia kim sắc, chiến lực mạnh nhất trong số những ngân sắc chiến xa.
Nhân vật bậc này ở trong Trấn Lương quốc địa vị nhất định không thấp, không biết lần này bọn hắn muốn bắt giữ nhiều Linh Tiên như vậy rốt cục là vì nguyên nhân gì, bên dưới Huyết Vân sơn mạch rốt cục đã cất giấu bí mật gì?
Hai mắt híp lại, trong mắt Nhạc Vũ lấp lánh tinh mang, đang dự định ra tay, trong lòng chợt sinh cảnh báo, không khỏi theo bản năng lập tức bỏ qua ý định bắt giữ người kia, ngược lại nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy kim sắc chiến xa đã xa xa hướng bên này bay tới, vẻ mặt thiếu niên hung ác âm chí kia tràn đầy giận dữ.
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, tam vương tử này tuy làm kẻ khác kiêng kỵ nhưng còn chưa đủ sức làm cho hắn cảm giác được nguy hiểm.
Ngay sau đó hắn chợt thấy trên không trung xa xa một đạo quang mang chụp xuống, mấy người Hoàng Thao cùng Thiên Thương đã vùng thoát khỏi ngân sắc chiến xa lao ra hơn mười vạn dặm liền bị cuốn lấy, không chút sức phản kháng mạnh mẽ thu nhiếp trở về.
- Thái Ất Chân Tiên?
Nhạc Vũ chỉ thấy xa xa tựa hồ có ba bóng người đang đứng trên không trung, trong lòng hắn chợt kinh động, lập tức thu liễm pháp lực toàn thân bảo trì ở trình độ Linh Tiên cảnh giới đỉnh phong, tiếp theo ý niệm chợt động, đem các loại tiên binh tiên bảo cùng đồ vật ném vào bên trong thế giới của Diễn Thiên Châu.