Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1124: Chương 1124: Thai Tàng chủ kiếm




Qua gần mười ngày, bên ngoài Tam Linh Trấn Ma bàn liền có thêm một tầng đất màu đen do Bát Bảo công đức thần bùn cùng Cửu Thiên Tức Nhưỡng tạo ra. Vật đầu tiên bao hàm vô số công đức, thêm vào vô số đệ tử Tây Phương Giáo ngày ngày khẩu tụng kinh Phật khu trục tà ma, chính là vật mà thiên ma sợ hãi kiêng kị nhất, vật sau là do Tiên Thiên tạo ra, cực kỳ cứng chắc dẻo dai, vạn pháp khó phá.

Cả hai kết hợp khiến cho huyễn lực tinh thần đang lan tràn từ bên trong Tam Linh Trấn Ma bàn bị suy yếu đến cực hạn, không còn thể gây họa.

Đương nhiên dã tâm của Nhạc Vũ không chỉ dừng lại ở đó, Cửu Thiên Tức Nhưỡng còn dư thừa, thân hình con giun khổng lồ đang được Ngũ Hành Kiếm luyện hóa đều là tinh nguyên hành thổ tối tinh thuần, dù không thể so với Bát Bảo công đức thần bùn nhưng không hề dưới vật thứ hai. Chín thành trong đó đã được Nhạc Vũ dùng cho tăng cường mở rộng kết cấu trận bàn, bổ khuyết linh trận tránh cho ngày sau thiên ma phá vỡ phong ấn. Sau đó hắn lại vẽ lên một lớp cổ văn ở tầng ngoài cùng bao gồm ba ngàn chữ phong, ba ngàn chữ trấn và ba ngàn chữ nhiếp, kết nối nhất thể, có hiệu quả phong ấn đến tuyệt đỉnh.

Toàn bộ trận bàn là một màu đen nhánh, không hề lộ ra điểm linh quang, cũng không có một chút khí tức thiên ma, chỉ có dạng thức hơi có vẻ cổ quái, cho dù dùng tay chạm vào cũng không thấy lực huyễn hoặc tâm thần của thiên ma.

Đợi đến khi trận bàn triệt để hoàn thành thì vẫn không thấy bóng dáng La Hầu, chỉ thấy mấy khí tức Hỗn Độn ám ma ở đầu kia khiến Nhạc Vũ kinh hãi, cũng không phải bởi vì thêm vào mấy ám ma có thể so với Kim Tiên mà vì không biết mục đích của La Hầu đến cùng là đâu.

Nhạc Vũ cũng biết trong lúc nhất thời khó tìm được manh mối nên chuyên tâm luyện kiếm, Địa Long đạo nhân đã bị Ngũ Hành Kiếm Trận cắt nát qua mấy ngày, bản thể chỉ còn lại chưa đến 300 vạn trượng nhưng đây lại là phần tinh hoa nhất của kỳ thú thượng cổ này.

Lúc Tam Linh Trấn Ma bàn còn chưa hoàn thành thì Nhạc Vũ liền tạm thời lệnh cho Ngũ Hành Kiếm Trận dừng lại, chỉ đề phòng con giun khổng lồ này khôi phục nguyên khí, lúc này mới rảnh rỗi luyện hóa triệt để.

Hắn đánh vào mấy trăm cây Đại Ngũ Hành Nguyên Từ Diệt Tuyệt Quang Châm vào trong rồi đồng thời cho nổ tung khiến thân hình còn lại của Địa Long đạo nhân nát bấy sau đó cũng không sợ mất thời gian, kiên nhẫn dùng Ngũ Sắc Thần Quang tiêu trừ thần hồn huyết nhục thần hồn con giun khổng lồ.

Lần này lại càng phiền toái hơn với khi gia cố Tam Linh Trấn Ma bàn, qua gần nửa tháng mới triệt để luyện hóa tinh huyết của con giun khổng lồ, đến cuối cùng lại khiến Nhạc Vũ kinh hỉ.

Con giun này vốn tồn tại từ thuở Hồng hoang vừa thành, tuy thành đạo muộn nhưng cũng đã hơn mười vạn giữa năm, lại theo bản năng thôn hấp lấy hết thảy linh lực thiên địa. Điều khiến hắn kinh ngạc nhất là chỗ hạch tâm bản thể của hắn hàm chứa rất nhiều mẫu khí vạn vật hỗn tạp, bao gồm cả khí Hỗn Độn, Huyền Hoàng và Ngũ Hành Tinh Nguyên, thậm chí còn cắn nuốt rất nhiều Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch, cùng Cửu Thiên Tức Nhưỡng, trong thân thể lại có tới yêu đan.

Đáng tiếc những lĩnh ngộ này đều có quá mức hỗn tạp, hòa tan trong huyết nhục khiến khó có thể phục hồi như cũ, đoán chừng Địa Long đạo nhân sau khi thành đạo cũng biết những thứ này đều là tuyệt đỉnh linh trân, bằng lực của mình không thể nào rút ra nên ngày ngày chiết xuất để có thể luyện thành một kiện linh bảo bản mạng. Do đó phần này cũng là phần khó khăn luyện hóa triệt để nhất.

- Thật sự là phung phí của trời!

Nhạc Vũ thầm oán hận, kết hợp Ngũ Hành Kiếm Trận qua gần một tháng mới có thể triệt để xóa đi ấn ký tinh thần của Địa Long đạo nhân.

Hắn hơi do dự rồi lấy thanh chủ kiếm đại Thai Tàng kiếm đem toàn bộ khí huyết thần hồn của con giun đánh vào trong đó.

Khí huyết mà Địa Long đạo nhân lưu lại thực sự quá khổng lồ, bên trong còn bao hàm vô số thiên địa kỳ trân nên thanh nhị phẩm đại hư không kiếm cũng không có khả năng dung chứa hết, miễn cưỡng có thể đủ với tư cách chủ kiếm. Còn như với nhân vật trên chuẩn thánh thì với tu vi của Nhạc Vũ hiện giờ cũng chưa dám nghĩ đến.

Quả nhiên khi đem tinh hoa của Địa Long đạo nhân đánh vào thì phẩm chất thân kiếm bắt đầu nhanh chóng đề thăng, khí Hỗn Độn, Huyền Hoàng bắt đầu thẩm thấu mọi nơi rồi cố hóa khiến cho thanh Hậu Thiên nhất phẩm kiếm trong khoảnh khắc đã tăng lên một cảnh giới, đạt đến chí Hậu Thiên.

Xu thế tăng trưởng này vẫn chưa hề dừng lại mà qua hồi lâu thì kết cấu bên trong mới dần dần vững chắc, toàn bộ lưỡi kiếm đã tăng lên đến Hậu Thiên đỉnh phong!

- Đáng tiếc! Chỉ thiếu chút nữa mà thôi.

Nhạc Vũ có chút thầm tiếc, vốn chưa hẳn không có khả năng tiến thêm một bước nhưng chất lượng hồn ấn Địa Long đạo nhân thật sự quá kém nên đành dừng lại, áng chừng ngày sau nếu muốn tăng lên sẽ có muôn vàn khó khăn, nhất định phải trả một cái giá thật lớn.

Hắn nhân lúc Thiên Nhân cảm ứng thoáng tu chỉnh lại hồn ấn, đến lúc kiếm thành thì trên không trung không hề có phản ứng. Nhạc Vũ biết nguyên do là do hắn đã ngưng thành ngọc tỉ thực sự, vị trí trong thiên địa được đề thăng nên luyện chế vật Hậu Thiên cũng không nhiều trở ngại. Nhưng khi hắn đem thanh Đại Thai Tàng kiếm vào kiếm trận thì kiếp vân lập tức hội tụ cuồn cuộn, qua một lát mới biến mất vô tung.

Nhạc Vũ biết khi ba trăm sáu mươi bốn thanh kiếm hợp lực thì chỉ cách Hậu Thiên Chí Thánh Linh Bảo một tuyến, đã vượt ra khỏi vị trí Đại Đế phương bắc của mình, sỡ dĩ không có kiếp lôi đánh xuống là do có một người nào đó ở đâ không muốn bản thân tụ tập được ba loại cửu giai kiếp lôi mà thôi. Lôi kiếp này đối với hắn chẳng những không hại mà còn có chỗ tốt, Nhạc Vũ cũng không để ý mà dốc lòng quan đổ những biến hóa của kiếm trận.

Có chủ kiếm trấn áp, thế giới Thai Tàng lập tức bạo tăng chừng gấp bảy lần mới kết thúc, so với việc mở rộng thêm cả trăm lần trước kia thì không đáng giá nhưng xét theo quy mô lại cực kỳ kinh người.

Vận chuyển của kiếm trận càng thêm trôi chảy, tuy nhiên vì thiếu một chủ kiếm trấn giữ một phương nên thoáng có chút ngưng trệ.

- Thủy hỏa thổ mộc đã đủ, hôm nay chỉ còn thiếu hành kim mà thôi.

Nhạc Vũ mừng rỡ, đợi đến khi bộ kiếm trận này chính thức thành tựu thì sẽ đề thăng lên giai vị Hậu Thiên Chí Thánh, hắn sẽ có tư cách nhúng tay vào trận chiến của Hậu Thổ mở Địa phủ, chân chính giành được chỗ tốt trong đó. Nếu không dù hiện giờ chiến lực của hắn tuy có thể so với Kim Tiên nhưng chỉ có thể đứng ngoài quan sát mấy vị đại năng Hồng Hoang đánh cờ hoặc là làm quân cờ cho người khác thao túng.

Liên quan đến tranh giành lợi ích của mười tám tầng địa ngục, lục đạo luân hồi, nếu không đầy đủ thực lực thì dù là Hậu Thổ cũng không giúp được hắn quá nhiều.

Lúc này Tam Linh Trấn Ma bàn đã thành, một bộ Thai Tàng vô không kiếm trận cũng đã hoàn thành hơn phân nửa, thời gian trấn áp thiên ma trong thông đạo cũng đã qua mấy tháng.

Nhạc Vũ lại tế lên Côn Luân Kính chiếu về chỗ Hậu Thổ, chỉ thấy một mảnh hỗn độn, vô số cương phong linh lực tứ tán, không còn thấy bóng dáng của Hậu Thổ, mười tám linh kén cũng đã khuếch trương gấp ba, tựa như ngọn đèn trước gió, phiêu diêu bất định tùy thời có thể sụp đổ.

Hậu Thổ giao du rộng lớn, mấy vạn năm đã khiến cho không biết bao nhiêu tu sĩ thiên hạ thiếu nợ nhân tình, lúc này chỉ riêng Đại La Kim Tiên tụ tập trong lòng đất Cửu U , đã đạt hơn mười vị, Thái Thanh Huyền Tiên cũng có mấy trăm, bất quá mấy vị cự đầu ở đây lại càng thêm mạnh mẽ, ngăn chặn rất nhiều tiên tu ở ngoài tầng thứ bảy.

Có thể đột phá đến tầng thứ chín như hắn như hắn ít càng thêm ít, song phương vẫn còn lưu lực nên đến nay cũng chưa có người vẫn lạc.

- Thiên Đình cùng hai giáo không có ý ra tay ngăn cản sao?

Nhạc Vũ thầm nghĩ rồi nhìn thoáng qua không trung, mấy vị tâm giao vẫn bảo trì bình thản, chắc là đợi Hậu Thổ mở miệng cầu khẩn, tựa hồ cũng không sợ những linh kén kia sụp đổ.

Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ làm mờ hình ảnh trong Côn Luân Kính rồi lại chiếu vào ám giới, tình hình trong đó vẫn không quá khác biệt so với mấy tháng trước, bất đồng là có thêm không ít Hỗn Độn huyền ma, còn có khí tức của mấy vị Hỗn Độn ám ma.

Sau một lát , Nhạc Vũ cười lạnh:

- Không đi ra thật không? Vậy ta sẽ ép ngươi đi ra! Cũng muốn nhìn xem, ngươi có thể chịu đến bao lâu!

Vừa nói xong thì lập tức hắn đã xuất hiện ở cuối thông đạo, cảm giác được sự kinh ngạc của rất nhiều thiên ma rồi một luồng sóng triều hồn niệm công tới muốn thôn phệ tinh huyết. Nhạc Vũ không hề sợ hãi, mở ra kiếm trận Thai Tàng chụp xuống liền có mấy chục vạn Thiên Ma có phẩm giai khác nhau bị hút vào, tất cả đều không có thuật tái sinh như Địa Long đạo nhân nên chỉ bị Ngũ Hành Kiếm Trận xoắn một cái là nát bấy hơn nửa, toàn bộ hồn linh đều bị Nhất Khí Hỗn Nguyên châu thôn phệ. Phần còn lại nếu như là Hỗn Độn Huyền Ma thì đều đưa vào Tam Linh Trấn Ma bàn, nếu dưới đó thì tùy ý để Ngũ Hành Kiếm Trận tiếp tục trảm diệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.