Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 720: Chương 720: Thất Diệp Tịnh Đề




- Còn chưa chết !

Nhạc Vũ trước tiên chú ý đến mấy đạo hỏa quang đang muốn bỏ chạy tứ tán.

May mắn là Cửu Long Trầm Kim Đỉnh cùng Nhật Nguyệt Thiên Luân đều có phẩm chất cực tốt, chỉ có linh quang mờ đi còn không hề bị tổn hại. Một đạo ánh sáng ngưng chuyển vẫn vây lấy mấy tia hỏa diễm trong phạm vi 500 trượng khiến chúng không thể đào thoát.

Cười lạnh, Nhạc Vũ khẽ bắn ra một chỉ khiến Huyền Quy Tiên Trạc tuôn ra một tầng hàn lực triệt để diệt sát đoàn hỏa diễm!

Sau đó hắn đưa mắt nhìn quanh rồi bất giác cười khổ. Uy lực lôi quang quá mạnh mẽ khiến gần như toàn bộ vật tùy thân của Hoa Dục nát bấy.

Vô luận là đồ vật trong Tu Di Giới hay mấy thứ huyền binh pháp bảo của người này đều bị nát bấy. Hỏa diễm cự kiếm trở về nguyên bản bị Bạch Đế kiếm trấn áp tại mặt đất.

- Đáng tiếc! Mấy trăm lưỡi phi kiếm lai chỉ còn đến một phần tư.

Nhạc Vũ triệu hồi một số phi kiếm. Tuy đã kịp thời triệt khai nhưng cũng có gần trăm thanh phi kiếm có phẩm chất chênh lệch không tránh khỏi hạo kiếp vỡ vụn tung tóe, thật khiến người ta đau lòng.

Bất quá ngay sau đó, hắn lại kêu lên một kinh dị, tiện tay hút lấy hai thứ đồ vật dưới mặt đất đem đến trước người.

Chỉ thấy trong lòng bàn tay của hắn là một ngọn hỏa diễm vẫn không hề bị tàn lụi, còn có thêm một chiếc hộp ngọc rộng chừng ba thốn.

Nhạc Vũ vốn cho hỏa diễm là do Hoa Dục lưu lại, sau khi dùng linh thức thăm dò thì mới biết là không phải.

Nhìn hỏa diễm có phần cuối màu thanh lam nhưng phần trên lại là màu trắng, thần hồn Nhạc Vũ chợt chấn động.

Cẩn thận quan sát một lát, Nhạc Vũ nhướng mày lộ vẻ vui mừng.

- Thứ tốt, là Tiên Thiên Ba La Thần Diễm! Trách không được người này có thể tu luyện thần hồn cường hoành đến mức như vậy! Nguyên lai là muốn luyện hóa chủng hỏa diễm này.

Nhạc Vũ còn nhớ trong đạo điển của Tử Vân Cung có ghi lại chủng hỏa diễm này. Theo truyền thuyết thì Tiên Thiên Ba La Thần Diễm có thể khắc chế hết thảy tà đạo thế gian. Nếu có thể thu phục càng tăng thêm hiệu quả rèn luyện thần hồn, ngoài ra nó cũng có năng lực dao động nhân tâm như Tiên Thiên Đâu Suất Khôn Viêm Chân Hỏa.

Bất quá điều kiện đầu tiên để thu phục là thần hồn bản thân phải đủ cường hoành để áp đảo, các yếu tố như pháp lực thể chất xếp sau.

- Không ngờ hỏa chủng Đại Tiên Thiên huyền băng Ly Hỏa chân quyết lại ở trên thân thể người này!

Nhạc Vũ hơi vui mừng, thu hỏa diễm này vào trong Thông Thiên Long Ngục Ấn để Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch trấn áp.

Sau một khắc, hắn nhìn sang chiếc hộp ngọc.

Tu Di Giới của Hoa Dục bị lôi quang ngân sắc nổ tung nên không còn lại thứ gì nguyên vẹn.

Duy chỉ có hộp ngọc này vẫn được bảo tồn hoàn hảo, thậm chí không hề xước xát, quả thật khiến người ta hiếu kỳ.

- Không biết đây là kỳ trân gì?

Hộp ngọc này hoàn toàn phong kín, không hề có bất kỳ chỗ để mở, ngay cả hồn thức cũng không thể tiến vào dò xét.

Nhạc Vũ tiện tay chiêu xuất Nghịch Thiên Đao chém vào hộp ngọc một cái nhưng cũng không hề gây ra một chút sứt mẻ.

Tiếp đó hắn thử liền mấy tiên binh nhưng ngay cả chín cặp Nhật Nguyệt Thiên Luân cũng không thể chém vào khiến càng ngạc nhiên.

- Rốt cuộc là vật gì mà lại bảo tồn kín đáo như thế!

Kỳ thật lúc này vẫn còn có một cách có thể thử qua nhưng Nhạc Vũ lại không muốn ở đây lâu.

Một đại thần thông của linh tiên tu sĩ đã khiến hắn chật vật như thế, hao tổn hết tâm cơ mới có thể trảm sát. Nếu đến thêm một người sợ là sẽ trực tiếp lấy mạng hắn.

Ít nhất trước khi khôi phục pháp lực, tế luyện lại Cửu Long Trầm Kim Đỉnh cùng chín cặp Nhật Nguyệt Thiên Luân thì hắn không muốn đối mặt với bất kỳ tu sĩ nào của Thiên Huyền giới.

Bỏ lại chiếc hộp vào Tu Di Giới, Nhạc Vũ đánh một đạo Ngũ Sắc Thần Quang khiến cho thanh tiên binh màu trắng mất hết khí tức rồi giao cho Chiến Tuyết.

Chỉ thấy Chiến Tuyết im lặng tiếp nhận rồi lại bắt đầu dung hợp vào Bạch Đế kiếm.

Nhạc Vũ nhìn thấy bất giác á khẩu, thanh tiên binh này của Chiến Tuyết thật đúng là không kén ăn, cũng chẳng phân biệt đối tượng.

Lúc này bên trong mộc điện đều đã tan hoang, chỉ là linh trận bên trong chỉ mới bị phá hủy non nửa, vẫn bảo tồn được đại thể. Nhạc Vũ nhờ vào sự trợ giúp của Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn dễ dàng tiến vào trong. Đầu tiên hắn chiêu bốn thanh kiếm tiên đến bên cạnh rồi tiếp đó là cầm lấy cây dao cầm khẽ búng ra một chỉ khiến nó lập tức ngân lên một luồng thanh âm dễ nghe.

Tiếp đó hắn khẽ vận dụng một chút pháp lực thì trong vòng ba trượng hoàn toàn bình thường nhưng ngoài ba trượng dần hình thành sóng âm cuồn cuộn. Có một phần xuyên ra ngoài điện, dấy lên sóng nước ngập trời.

Nhạc Vũ cười nhẹ, hắn ưa thích âm nhạc nhưng lại không thích đánh đàn. Bất quá ngày sau nếu đem tặng cây đàn cho mẫu thân thì Nhạc Trương thị lại tất nhiên sẽ vui mừng đến cực điểm.

Về phần bốn thanh tiên kiếm cũng gần coi như sắt vụn. Nhạc Vũ chỉ phân tích một lát rồi đem để vào Biểu Lí Càn Khôn Đồ để trấn áp vạn kiếm đại trận.

Đúng vào lúc này trong lòng hắn khẽ động, có cảm giác không đúng, để mặc Chiến Tuyết ở bên ngoài tiếp tục thôn phệ thanh tiên binh còn bản thân đi vào Biểu Lí Càn Khôn Đồ hạ xuống bên cạnh hỏa diễm.

Cũng chẳng biết tại sao, Nhạc Vũ cảm giác trong này đang có cái gì đó sắp thức phục sinh.

- Quả nhiên! Hoa Dục chân nhân đã đem Toàn Tinh Diễm triệt để luyện hóa, chỉ cần hỏa diễm bất diệt thì có thể vạn kiếp bất tử!

Điểm hỏa diễm dưới sự trấn áp của vạn kiếm đại trận trấn vốn đang đau khổ dãy giụa. Thêm vào bốn thanh kiếm tiên giảo sát càng khó có thể trụ lại.

Nhạc Vũ không chút hạ thủ lưu tình, liên tục điều khiển vạn kiếm đại trận xoắn giết.

Vào lúc ý thức trong điểm hỏa diễm đã hoàn toàn thức tỉnh thời điểm, Nhạc Vũ cầm Thiên Ý kiếm, thần sắc hờ hững, ánh mắt lạnh như băng chém ra hoàn toàn kích diệt. Chỉ còn lại một đạo thần hồn không nơi nương tựa phiêu phù ở không trung, tạo thành hình ảnh Hoa Dục, trong mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

Nhạc Vũ tụ khởi Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn cầm đến trước người. Hắn thấy trong mắt người này tràn đầy vẻ oán độc, cũng không để ý mà dùng Hi Hoàng Quan Tâm thuật đánh ra một đạo hồn niệm chiếu nhập vào tâm thần người này.

Nếu nguyên bản là Hoa Dục thì hắn cũng không dám làm thế mà còn cần chút thủ đoạn phối hợp mới được. Nhưng lúc này đối phương vừa mới thụ thương, linh thức vừa mới thức tỉnh, tất nhiên là không cần cố kỵ. Sau một lát Nhạc Vũ liền nhíu mày.

- Nguyên thần tinh hạch, đây là thứ gì?

Hắn tìm hiểu thêm thì thấy là kí ức về vật cất giấu trong hộp ngọc, nhưng cho dù tìm tòi thế nào cũng không đoạt được thêm cái gì.

Hoa Dục tuy suy yếu nhưng căn cơ bản thân thâm hậu, không thể nào thao túng tự nhiên như linh tiên bình thường.

Nhạc Vũ bất đắc dĩ liền chuyển sang vùng kí ức khác, ngay sau đó lại lộ vẻ vui mừng.

- Nguyên lai Thiên Minh tông hiện giờ có quan hệ sâu xa với Quy Khư tông của vạn năm trước. Trách không được những người này có thể biết được chỗ hạ lạc của Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn. Ừ? Hiện giờ Thiên Minh tông còn có một vật muốn lấy, là một kí thác nguyên thần của Thất diệp tịnh đề liên.

Nhạc Vũ khẽ lẩm bẩm mấy câu rồi sau khi phân tích xong tin tức của Thất Diệp Tịnh Đề Liên trong hệ thống phụ trợ thì lộ vẻ kinh hãi.

Thất Diệp Tịnh Đề Liên cũng như Tuyết Hồn Châu đều là Tiên Thiên linh bảocó thể dùng ký thác nguyên thần, hơn nữa giá trị còn vượt qua Tuyết Hồn Châu. Tuyết Hồn Châu chỉ có thể bốn thành thực lực của bản thể còn Thất Diệp Tịnh Đề Liên lại có thể có bảy thành, hơn nữa còn là hai ký thác nguyên thần hóa thân.

Nếu bàn đến phẩm giai, Tuyết Hồn Châu chỉ có thể coi là không nhập lưu. Thất Diệp Tịnh Đề Liên lại đủ để xếp vào Tiên Thiên linh bảo đệ nhị đẳng.

Lần này người của Thiên Huyền giới tiến vào Quy Khư cảnh chính là vì vật này.

Những người này không dám có ý với Hi Hoàng kính nhưng Thất Diệp Tịnh Đề Liên lại quả thực mê người, có thể tương đương với hai thân ngoại hóa thân chính thức. Ngày sau nếu có đầy đủ tài liệu cũng có thể bổ toàn.

Còn đối với Nhạc Vũ mà nói, vật này cũng có hữu dụng. Nếu có Thất Diệp Tịnh Đề Liên, hắn chỉ cần hơn mười ngày là có thể tăng thực lực thân ngoại hóa thân lên tu vi Đại Thừa trung kỳ. Thậm chí ngày sau khi đến cảnh giới Thiên Tiên ngọc tiên cũng không cần lo lắng việc đề thăng tu vi của thân ngoại hóa thân.

Hơn nữa có vật này thì cảm giác tâm thầm cũng đại tăng, có thể điều khiển thân ngoại hóa thân trong phạm vi mười vạn dặm. Hơn nữa còn tăng thêm theo sự gia tăng tu vi bản thân.

Tiên Thiên linh bảo loại như vậy lúc này đang được trồng trong một dược viên của Phù Không đảo.

Nhạc Vũ đột nhiên thở gấp, trong mắt lộ ra vẻ thèm muốn.

Bất quá chỉ sau một lát thì Nhạc Vũ đã bình tĩnh lại, vẻ tham muốn trong mắt cũng triệt để biến mất.

- Vẫn nói đừng quá tham lam. Mục tiêu bảo vệ Hoàng hôn giới của mình đã đạt được, cũng không cần mạo hiểm vì vật này.

Sau một khắc, Nhạc Vũ lại tìm ra một tin tức khác.

- Nguyên lai mấy người kia tiến vào Phù Không đảo, ngoại trừ việc tìm kiếm linh trân thì còn để đi tắt. Nơi này có linh trận truyền tống nối thông với đỉnh núi, cách Đào Nhiên Cư không xa.

Nhạc Vũ hơi ngưng mày, đọc thêm một số tin tức khác rồi cuối cùng thần hồn Hoa Dục không chịu được triệt để tiêu tán.

Khi Nhạc Vũ ra khỏi Biểu Lí Càn Khôn Đồ thì lại lâm vào trầm tư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.