Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 464: Chương 464: Thiên Tru Địa Lục




Kiếm thế của Phong Nha kiếm chợt biến đổi, từ nhẹ nhàng chuyển thành bén nhọn, một ít linh quang bên trong một trăm năm mươi bộ đồ án chợt tăng cường, khiến cho quang ảnh hư ảo bao phủ quanh người Nhạc Vũ càng thêm rõ ràng chân thật, tương ứng theo động tác hắn gia tốc, mồ hôi bắt đầu tuôn rơi như mưa, miệng vết thương bởi vì vận động kịch liệt cũng phun ra thật nhiều huyết tuyến.

Đây chính là ba chiêu tiếp theo của Quảng Lăng Tuyệt Kiếm sao?

Sắc mặt Cung Trí có chút không dám tin. Hắn chỉ cảm thấy linh lực ba động nơi này vô cùng yếu ớt, đừng nói là ba chiêu đầu tiên của Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, dù là một ít kiếm quyết bí truyền của Quảng Lăng Tông cũng mạnh hơn nhiều.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, bên trong Quảng Lăng sơn ngoại trừ Nhạc Vũ, sợ không còn ai khác có thể làm tổn thương được Yêu Vương Thương Ngô.

Một trăm năm mươi bộ đồ án phóng ra hình ảnh của Quảng Lăng Tán Nhân không nghi ngờ là một lời chứng minh.

Không ngờ tổ sư còn lưu lại hậu thủ như thế. Phải hiểu được Quảng Lăng Tuyệt Kiếm chân chính mới có thể xuất ra được lực lượng của tổ sư! Quả nhiên trời không tuyệt Quảng Lăng Tông, tông môn đã có cơ hội chấn hưng rồi.

Ngón tay Cung Trí thoáng run lên, một nỗi vui mừng hòa lẫn vài phần cảm xúc lo lắng lan tràn khắp trong cơ thể hắn.

Ngay sau đó ánh mắt của hắn chợt biến đổi, nhìn ra ngoài điện, chỉ thấy có mấy bóng người đang nhanh chóng ngự kiếm bay tới. Mà người cầm đầu chính là một nam tử trẻ tuổi tuấn mỹ.

Tân Ngọc? Lẽ ra hắn phải trú đóng ở Hợp Dương Phong, lại vội vàng chạy tới như vậy, người này quả nhiên có chút cổ quái như lời Nông sư điệt đã nói.

Không kịp suy nghĩ thêm, Cung Trí vẩy ra một đạo pháp lực hùng hồn, trực tiếp ngăn cản hất lui mấy người kia trở về, quát lạnh:

Bọn ngươi tới đây làm chi? Còn không mau quay về thủ hộ vị trí!

Khi lời của Cung Trí rơi xuống trong nháy mắt, Nhạc Vũ lại phát ra một tiếng hừ đau đớn, da thịt toàn thân hiện ra mấy trăm đạo vết thương thật nhỏ, lớn cũng chỉ hai lóng tay, nhỏ cũng phải mấy ly, máu tươi phun tung tóe nhuộm đỏ cả đạo bào trên người. Phảng phất như trong cơ thể Nhạc Vũ có cỗ áp lực cường đại chí cực khiến thân thể hắn hoàn toàn không chịu nổi gánh nặng. Đoan Mộc Hàn nắm chặt hai tay, móng tay cơ hồ đâm sâu vào trong da thịt. Nàng cũng biết Nhạc Vũ có thể hoàn thành được chiêu kiếm quyết này hay không thực sự quan hệ tới sự tồn vong của Quảng Lăng Tông, chẳng qua nhìn thấy hình dáng thảm thiết như vậy của Nhạc Vũ, nàng thật sự có chút không thể khắc chế.

Cung Trí cũng nhíu mày, đi tới bên cạnh Chiến Tuyết, thử thò ngón tay ra dò xét, nhưng mới tới gần phạm vi mười trượng, đầu ngón tay Cung Trí đã tuôn ra một đoàn huyết vụ.

Đoan Mộc Hàn thấy thế hai mắt trợn to, trong nội tâm chìm tới đáy cốc. Cung Trí giật mình một lúc lâu cuối cùng thở dài nói:

Quả thế! Mặc dù ta không biết nguyên nhân vì sao, nhưng lực cắn trả của Quảng Lăng kiếm thức xác nhận cực mạnh. Nếu tùy tiện ngăn cản chỉ làm hại hắn. Cũng chỉ đành hoàn thành xong chiêu kiếm thức này thì Vũ nhi mới có một đường sinh cơ.

Đùi phải Nhạc Vũ lại lần nữa bạo liệt ra miệng vết thương, lần này tuy sâu tận xương nhưng cơ hồ không có chút máu dư thừa nào chảy ra, sắc mặt tím bầm, da thịt tái nhợt, nhưng trong mắt Nhạc Vũ vẫn rạng rỡ vô cùng.

Thức thứ tư không cách nào ngăn cản ngươi, như vậy thức thứ năm Thiên Tru Địa Lục thì như thế nào?

Giữa không trung ngoài Quảng Lăng Tông cao mấy vạn trượng, mấy chục rễ tử mộc dưới chân Thương Ngô bỗng nhiên đồng loạt gãy lìa. Ngay sau đó, khi quang mang huyết sắc linh trận vừa ảm đạm xuống, một chùm máu tươi từ giữ ngực hắn phun ra!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.