- Thật sự đúng dịp, đang lo lắng không có bảo vật đối phó Huyết Ma!
Nhìn thấy bên trong linh phù vẫn còn linh lực lưu chuyển, không hề bị mất đi hiệu dụng dù thời gian trôi qua thật lâu. Nhạc Vũ không khỏi cười lên một tiếng, Chu Tước Chân Hình Phù so với tiên phù được Quảng Lăng Tán Nhân ban thưởng tự nhiên không cùng một cấp bậc. Nhưng có thể biết được loại phù này cho dù là trong số tiên phù cũng thuộc về đẳng cấp trung hạ, uy năng không tầm thường, nếu không cũng không bị nhân vật cấp Thiên Tiên mang theo bên người, tùy thời chuẩn bị tranh đấu.
Chỉ tiếc hắn từ bên trong Tử Khuyết Thiên Chương tìm kiếm thiên đạo, nhưng không có ghi chép về hỏa hệ pháp tắc. Suốt thời gian mấy vạn năm, cũng đã làm vật này tiêu tán quá nhiều uy năng, uy lực đã giảm xuống tới một hai đẳng cấp.
Nếu không phải như thế, với lực lượng của những tiên phù này, dù chỉ dùng một trương cũng đã đủ đánh chết Tán Tiên thật dễ dàng. Thậm chí dù là Linh Tiên chân chính cũng phải kiêng kỵ né tránh.
Bất quá hiện nay những vật này vẫn là lợi khí dùng đối phó Tán Tiên cùng tu sĩ Đại Thừa. Nếu như lần trước hắn đến Băng Nguyệt Tông bên người có được mười Chu Tước Chân Hình Phù phòng thân, khi đó có thể càng khiến cho Băng Liên Tiên Tử phải nhượng bộ nhiều hơn.
Đối với Tu La Tán Nhân kia, tuy hắn có được thủy cảnh chi pháp, nhưng loại chiến thuật này cũng không phải điều kiện nào cũng có thể áp dụng. Nếu đổi lại địa hình, đổi lại là chiến trường ngay trong khe cốc hiện tại, chưa chắc đã có thể áp chế được hắn.
Mười trương hỏa hệ phù có thể khắc chế được Huyết Hà công pháp, đối với Nhạc Vũ mà nói thật sự đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Nhạc Vũ đưa mắt nhìn sang nơi khác, vị Thiên Tiên đã chết này, đồ vật giấu trong tu di không gian thực sự không nhiều lắm.
Ngoại trừ Tử Khuyết Thiên Chương, cùng mười tờ Chu Tước Chân Hình Phù, chỉ có thêm một hồ lô cỡ đầu ngón tay, cùng một bộ trận kỳ mười hai mặt. Ngoài ra có thêm ba bình tiên đan không biết có tác dụng gì, cùng một viên Hồn Ngọc.
Có thể đoán chừng bởi vì trong lúc chiến đấu hắn đã đem hết tiên binh tiên bảo đưa ra sử dụng nên hiện tại không còn được bao nhiêu bảo bối trong người.
Bên trong những đồ vật này, ngoại trừ trận kỳ cùng tiên phù, không còn vật khác sử dụng trong đấu pháp, không có khí linh tồn tại làm Nhạc Vũ vô cùng thất vọng.
Còn dư lại một ít đồ vật, hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là bộ trận kỳ kia, liền dùng pháp lực nhiếp tới cầm trong tay.
Trên thân trận kỳ có được dòng chữ Huyền Nguyên Tụ Linh, sau khi Nhạc Vũ dùng pháp lực tìm tòi, nhất thời vẻ mặt chợt trắng xanh, không phải bên trong có tồn tại bẫy rập, mà là chút ít tiên phù mới nhìn vào có vẻ không phức tạp bao nhiêu, nhưng ở trong mắt Nhạc Vũ lại huyền ảo chí cực, vượt xa năng lực hiểu biết của hắn.
Nếu như nói hiện tại bọn họ sử dụng phù triện chỉ đại biểu cho một loại thiên địa pháp tắc, như vậy tiên phù bên trong lại là kết hợp mười mấy tới trên trăm loại phù triện, càng là đồ vật thâm sâu hơn rất nhiều.
Vừa rồi Nhạc Vũ thật sự đã quá mức tự phụ, hắn tự cho là với thành tựu trận phù của mình mặc dù không hiểu được những tiên phù được khắc lục bên trong hoàn toàn, nhưng chỉ cần xem một chút cũng sẽ không có gì đáng ngại.
Hắn thật sự không tưởng tượng được chẳng qua chỉ đem hồn thức truyền vào bên trong tìm tòi một chút, tâm thần hắn liền bị công kích vô cùng mãnh liệt.
- Thật xấu hổ, không ngờ đã quá khinh thường rồi! Vật này dùng thực lực hôm nay của ta, sợ rằng còn chưa có cách nào sử dụng, nhưng cho dù nhờ vào phương pháp thô thiển, đem linh trận trấn áp, ngày sau cũng có thể làm trận pháp mà ta bố trí tăng thêm hai tầng uy năng! Còn có thể giúp cho ta tìm hiểu được tiên gia trận phù thuật…
Tuy hiện tại Nhạc Vũ cảm thấy tâm thần vô cùng khó chịu, nhưng tâm tình lại càng thêm vui mừng. Vật này gọi là Huyền Nguyên Tụ Linh Trận Kỳ, nếu không có gì ngoài ý muốn, chủ yếu do Thiên Tiên dùng để tu tập linh lực sử dụng.
Mặc dù hắn không biết vật này nên sử dụng thế nào, làm sao bố trí, nhưng nếu dùng bộ trận kỳ này dùng phương pháp bày trận bình thường, bố trí một Tụ Linh Trận đơn giản, đoán chừng uy lực cực lớn, nếu làm hạch tâm đại trận thật sự không còn gì tốt hơn.
Ngay sau đó Nhạc Vũ liền đem tiểu hồ lô cầm trong tay, nhìn thấy bên trên khắc ba chữ Tiểu Càn Khôn, Nhạc Vũ liền mơ hồ đoán biết công dụng cụ thể của vật này. Sau đó khi hắn quan sát, quả nhiên liền cảm giác được bên trong hồ lô cũng có một mảnh không gian vô cùng rộng lớn.
- Lại là một pháp bảo không gian!
Hồn thức tìm tòi bên trong một chút, liền nhận ra không gian bên trong tới mười vạn trượng phương viên, vô cùng rộng lớn.
Bất quá mấy tịnh bình lam ngọc hắn lấy được trước đó cũng đã đủ cho hắn sử dụng, nhận được vật này cho dù phẩm chất hơn xa mấy lam ngọc tịnh bình, nhưng hắn cũng không quá vui mừng.
Hắn chỉ nghĩ thầm, ngày sau khi pháp lực của hắn càng thêm đầy đủ, có thể khởi động Tiên Thiên Địa Tâm Tử Diễm bên trong Tử Vân tiên phủ, đem mấy lam ngọc tịnh bình luyện hóa chữa trị Biểu Lý Càn Khôn Đồ.
Bất quá khi hắn dùng hồn thức tiếp tục thăm dò bên trong Tiểu Càn Khôn, bỗng dưng cả kinh, vẻ mặt chợt mừng như điên.
Ở bên trong hồ lô có một đoàn hỏa hồng, bên trong còn tồn tại kim quang dịch thể. Vật này hắn có thể nhận ra, chính là một loại linh vật thổ hệ, còn được gọi là Địa Tâm Huyết Tủy, bên trong ẩn chứa thổ linh lực thuần túy nhất.
- Hắc! Nghĩ không ra thổ hệ thần thông ta còn chưa tìm được, nhưng có thể lấy được chí bảo thổ hệ công quyết có thể học cấp tốc…
Con đường tu hành, tự nhiên phải có căn cơ vững chắc, tiến hành theo chất lượng. Nhưng hiện tại tu vi của Nhạc Vũ đã không kém, đạo cơ lại ổn chắc vô cùng. Vì vậy chỉ nhờ vào sinh mệnh linh dịch do Hồng Ngọc Phù Tang lưu lại, cùng bên trong ổ kiến thu được canh kim linh tinh khiết, có thể giúp hắn trực tiếp đem Thanh Đế Trường Sinh Quyết cùng Vô Hình Hàn Phách Kiếm và Phân Quang Thác Ảnh tăng thêm phẩm cấp. Chỉ cần không phải công pháp vượt qua Ngũ Sắc Thần Quang công pháp, những điều khác không còn gì đáng băn khoăn.
Mà Địa Tâm Huyết Tủy nếu dùng tu luyện thổ thệ thần thông, đoán chừng có thể dễ dàng đuổi theo tiến độ của những công quyết các hệ khác. Thậm chí với phân lượng này, đủ cung cấp cho hắn tăng lên tới tầng mười bốn cũng đều dư dả.
Chỉ đáng tiếc chính là hôm nay hắn còn chưa có được thổ hệ thần thông thích hợp trong tay.
- Kỳ quái! Người này thu thập nhiều Địa Tâm Huyết Tủy như vậy để làm gì? Chẳng lẽ hắn cũng chuẩn bị tu luyện thổ hệ thần thông hay sao?
Nhạc Vũ âm thầm kỳ quái, có chút mong đợi đem Hồn Ngọc hút vào trong tay. Sau một khắc hắn bất đắc dĩ cười nhẹ, hoàn toàn không còn mong đợi. Bên trong Hồn Ngọc ghi lại không phải công pháp tu hành thổ hệ thần thông, mà là một loại phương pháp luyện chế tiên bảo thổ hệ.
Mà Địa Tâm Huyết Tủy cũng là một trong những tài liệu chủ yếu.
Nhạc Vũ cũng không nhìn tới đan dược, thầm nghĩ nếu không dùng để chữa thương cũng là đan dược dùng khôi phục pháp lực tinh nguyên của bản thân, ngày sau hắn có thể chậm rãi phân biệt kỹ hơn.
Lần này mạo hiểm tuy thiếu chút nữa hắn phải bồi luôn tính mạng, nhưng thu hoạch lại vô cùng phong phú. Chỉ nói về Tử Khuyết Thiên Chương, đã đủ cho hắn liều mạng một lần.
Vì vậy khi hắn đem đồ vật thu hồi vào bên trong giới chỉ, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng.
Tâm tình Hư Nhược Nguyệt càng thêm khó chịu, vừa rồi những đồ vật kia nàng đều nhận ra, chỉ nói về mười tấm tiên phù cũng đã đủ giúp Nhạc Vũ có được khả năng kháng cự Băng Liên Tiên Tử. Lại thêm bộ trận kỳ mười hai mặt, càng làm nội tâm nàng thêm bất an.
Thanh niên thanh tú trước mắt xưa nay nổi danh nhất không phải chiến lực tương đương tu sĩ Đại Thừa kỳ, mà là thành tựu trận phù của hắn. Trong mười năm nay chiến tích của hắn vô cùng sặc sỡ, trong mấy ngày trước còn đem trận đạo tông sư Ngôn Vô Cực của Băng Nguyệt Tông áp chế không còn sức phản kháng!
Nhạc Vũ đã biến thành tâm ma của nàng, trong nội tâm Hư Nhược Nguyệt không ngừng ghi khắc tầng tầng bóng ma ngày càng sâu đậm.
Hư Nhược Nguyệt theo bản năng đã không muốn trở thành kẻ địch của hắn, lại càng theo bản năng tìm cớ giải thích hết thảy những gì hắn đã làm trước đó, nàng làm như vậy là muốn tránh thoát hận ý nảy sinh trong nội tâm của mình.
Bất quá Hư Nhược Nguyệt cũng là nhân vật thiên tài của Băng Nguyệt Tông trong mấy ngàn năm nay, rốt cục vẫn còn tồn tại vài phần lý trí. Nàng biết được giữa Băng Nguyệt cùng Quảng Lăng đã có vết rách sâu đậm, tương lai rất có thể sẽ trở mặt lẫn nhau.
Dưới tình huống này, thực lực của Nhạc Vũ càng mạnh đối với Băng Nguyệt Tông mà nói cũng càng thêm bất lợi.
Hít sâu một hơi, Hư Nhược Nguyệt cố nén phiền não trong lòng, nếu người này đã không còn cách nào áp chế, như vậy cách làm chính xác duy nhất chính là hết sức chữa trị quan hệ, khiến cho Băng Nguyệt Tông hết sức dựa dẫm vào Quảng Lăng Tông, không để cho Quảng Lăng Tông tìm được lý do để động thủ với bọn họ.
Bất quá tuy nàng suy nghĩ như vậy nhưng vẫn không cách nào bỏ xuống mặt mũi, chỉ đành cười lớn nói:
- Chúc mừng Nhạc đạo hữu! Có được Thiên Tiên di bảo, nghĩ muốn chứng đại đạo đều có thể! Quảng Lăng Tông quả nhiên đã thật sự chấn hưng!
Nhạc Vũ nghe trong lời nói của nàng hiện ra vẻ lấy lòng, nhưng còn mang theo vị chua chát, không khỏi cười nói:
- Nhờ vào cát ngôn của đạo hữu! Lần này xem như ta đoạt được một chút cơ duyên của ngươi. Sau khi trở về ta chuẩn bị báo với tổ sư, ở Ký Châu sẽ để cho Băng Nguyệt Tông các vị lấy một khu vực làm đạo trường. Nếu chọn đạo trường của Cô Sơn Tông, cũng không biết Băng Liên Tiên Tử có chịu đáp ứng hay không…
Vẻ mặt Hư Nhược Nguyệt chợt giật mình, không khỏi nhìn chằm chằm Nhạc Vũ, thấy vẻ mặt hắn không hề có vẻ giả vờ, ngay sau đó trong lòng nàng thầm hô một tiếng, người này lợi hại!
Cô Sơn Tông cố thủ tại Ký Châu, tuy thực lực của Quảng Lăng cực mạnh, nhưng hôm nay bá chiếm linh mạch quá nhiều, vô lực tiếp tục tiến công.
Nhạc Vũ đầu tiên bắc thượng Băng Nguyệt, lấy thực lực mạnh mẽ hoàn toàn xóa bỏ dã tâm của Băng Nguyệt Tông. Ngay sau đó lại ném ra một chiếc bánh lớn, thật sự làm người ta khó có thể cự tuyệt.
Nếu muốn đuổi Cô Sơn Tông, Băng Nguyệt Tông nhất định phải lấy ra thực lực tương đối phối hợp cùng Quảng Lăng Tông. Muốn bảo vệ được nơi đây, cần phải có sáu bảy tu sĩ Nguyên Anh, thậm chí kể cả Băng Liên Tiên Tử cũng phải đến trấn giữ. Kể từ đó, có thể nói không điều kiện giúp Quảng Lăng chặn Phong Châu phía tây, cùng áp lực của mấy đại tông môn.
Bất quá nếu như vậy, nhiều năm tháng về sau Băng Nguyệt chỉ có thể ở lại bắc phương, cho dù biết rõ bị Quảng Lăng lợi dụng nhưng Băng Nguyệt Tông cũng không còn cách nào lựa chọn.
Từ khi lập phái tới nay đã qua mấy ngàn năm, thực lực Băng Nguyệt Tông đã đến bình cảnh. Muốn có thêm phát triển, tất nhiên phải cần có thật nhiều linh mạch, càng nhiều khu vực cung cấp đệ tử.
Mà đối thủ duy nhất của họ tại Bắc Hoang giờ phút này lại đã trưởng thành một quái vật khổng lồ khó thể đánh bại. Đã giống như một bức vách sắt cực lớn, vững vàng ngăn trở bọn họ xuôi nam mưu đồ Trung Nguyên.
Hôm nay chợt nhìn thấy một đường hi vọng, chẳng phải sẽ làm người ta vui mừng?