Một trăm năm mươi đạo ngũ sắc quang châm không cho Thương Ngô bất kỳ đường sống, vượt qua mấy ngàn trượng không gian xuyên thủng thân thể hắn lần nữa. Thương Ngô lại dời qua bản thể nguyên linh, sau đó kêu thảm một tiếng, trên mặt không còn tia huyết sắc.
Cách đó không xa Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Châm toàn bộ nổ tung, khí lãng khuếch tán làm thân thể hắn không ngừng lảo đảo. Tuy bản thể kịp thời tránh né, nhưng vẫn bị hai đạo Huyền Băng Ly Hỏa kiếm phù nổ tung trong người, còn vị vô lượng hàn lực của Vô Hình Hàn Phách Kiếm và kim canh kiếm khí chém trúng lần thứ ba, tiếp theo lại bị một trăm năm mươi ngũ sắc quang châm đánh trúng thân thể.
Dù bản thể hắn mạnh mẽ đến thế nào, dù khí tức miên man ra sao, yêu lực vô cùng vô tận, lần này vẫn bị thương trầm trọng. Yêu lực trong cơ thể cơ hồ không cách nào ngưng tụ lần nữa, bên trong thần hồn càng đau nhức khủng khiếp, giống như bị tiểu đao lăng trì không ngừng nghỉ.
Nhìn thanh niên thanh tú trước mắt, trong lòng Thương Ngô chợt dấy lên cảm giác hoảng sợ. Cảm giác nguy cơ này đã lâu hắn chưa từng biết đến, lần này đánh thẳng vào trong lòng, tu sĩ nhân loại chưa đầy ba mươi tuổi kia thật có đủ năng lực đánh chết hắn tại chỗ!
Thanh niên kia pháp lực cao cường, thậm chí còn mạnh mẽ hơn cả tu sĩ Đại Thừa kỳ. Nhưng cỗ kiếm ý có thể xuyên phá thiên không làm cho hắn bị thương nặng lại từ đâu mà đến? Lại còn rất nhiều pháp bảo siêu phẩm, từ khi nào Quảng Lăng Tông giàu có tới mức độ này?
Cảm giác rét lạnh tràn khắp trong lòng hắn, ngay sau đó Thương Ngô chợt nổi giận, vô tận nhục nhã cùng phẫn hận chợt dấy lên:
Ha ha! Hay cho câu tự mình tới lấy, đi chết đi!
Cơ hồ ngay lập tức quanh người Thương Ngô liền tụ tập ba mươi đạo Huyền Thiên Ất Mộc Lôi Thương, cả thân thể Thương Ngô liền mở rộng, hóa thành một cây đại thụ cao hơn ba vạn trượng, cho dù là cành cây nhỏ nhất cũng phải lớn hơn trăm trượng, khí thế ngập trời, phảng phất như thượng cổ ma thần phủ xuống nhân gian, lúc này nguyên từ lực bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ đã không còn khả năng hút nhiếp hắn, những nhánh cây khổng lồ giờ phút này lại giống như những cánh tay, mang theo linh lực mênh mộng đánh thẳng xuống!
Ánh mắt Nhạc Vũ lạnh lùng nhìn lên, nếu đổi lại thường ngày hắn nhất định sẽ cảm thấy kinh ngạc vì bản thể khổng lồ của Thương Ngô, không trách được hắn lại có lực lượng nhổ bật núi cao.
Nghe lời đồn thời thượng cổ hồng hoang có thập đại Tiên Thiên Linh Mộc, cơ hồ mỗi một linh mộc đều xuyên thẳng thiên không, độ cao có thể sánh bằng Côn Lôn. Tuy Thương Ngô không cách nào đánh đồng, nhưng thân thể to lớn cũng đủ làm người hoảng sợ.
Nhưng lúc này hắn cũng không còn thời gian suy nghĩ, tiếp theo liền vung một quyền toàn lực đánh thẳng về phía trước!
Đầu tiên long lân bao trùm cánh tay phải, sức lực ba mươi vạn thạch ầm ầm đánh thẳng lên cành cây màu tím đen, sức lực hủy diệt đem những cành cây khổng lồ đánh vỡ nát bấy trong nháy mắt!
Miệng mũi Nhạc Vũ tràn đầy máu tươi, thân hình thối lui ra sau mấy trăm trượng, cày xới thành một rãnh sâu trên mặt đất mới có thể ngừng lại. Hắn chỉ cảm thấy lực đạo của mình so với Thương Ngô còn kém gần gấp đôi. Lực lượng của Thương Ngô mạnh mẽ còn hơn cả hóa sát vi cương của Chiến Tuyết.
Thì ra bản thể là Thiên Hỏa Tử Đồng sao? Thương thế vừa rồi chỉ trong nháy mắt liền hồi phục gần phân nửa, quả nhiên thiên phú dị bẩm!
Nhạc Vũ cười lạnh, nhìn thấy ba mươi lôi thương màu bạc đang ập tới, mặt đất dưới chân có vô số rễ cây từ phía dưới tuôn ra, tựa hồ tùy lúc đều xuyên thẳng lên mặt đất.
Nhạc Vũ không chút hoang mang, đem Thiên Mộc Trâm trên búi tóc hóa thành thanh kiếm ném lên thiên không.
Thanh Đế Trường Sinh kiếm khí phụt ra liên tục ngay đầu mũi kiếm, tựa như thanh long phun châu, vô số mộc linh lực mạnh mẽ tản ra bốn phía, nơi nơi đi qua liền đem Huyền Thiên Ất Mộc Thần Lôi cuốn sạch, cuốn theo lôi quang màu bạc xông thẳng tới thân cây màu tím đen khổng lồ trước mắt.
Thương Ngô tựa hồ cũng nhìn thấy vật kia, sau vẻ kinh ngạc, trong thanh âm mang theo vài phần run rẩy, vừa hưng phấn lại vừa sợ hãi:
Thiên Mộc Trâm, ngươi lại có vật này!
Nhạc Vũ không trả lời, lấy ra Âm Nha Đao cắm xuống mặt đất, chỉ để lại nửa thân đao lộ bên trên.
Ngay lập tức Thất Chuyển Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao trận trận chấn vang, thẳng truyền vạn dặm. Toàn bộ tử hắc sắc đằng mộc dưới lòng đất còn chưa nhích tới gần đã toàn bộ nát bấy. Thương Ngô không khỏi rên lên một tiếng đau đớn, thần hồn hắn vừa bị thương, lại bị thất chuyển âm ba công kích thẳng tới bất thình lình, khó thể phòng bị, hồn niệm lập tức bị đánh sâu vào.
Nhạc Vũ lạnh lùng giẫm lên Cực Quang kiếm phóng lên cao, theo Thiên Mộc Kiếm xông thẳng tới Thương Ngô.
Thiên Mộc Trâm giờ phút này xông tới như chẻ trẻ, tất cả những nhánh cây cản đường đều bị Huyền Thiên Ất Mộc Thần Lôi đánh nát bấy, sau đó trực tiếp ghim vào bên trong cành cực mộc sâu tới tận gốc.
Bên trong Thiên Mộc Kiếm cùng Thanh Đế Trường Sinh chân khí của Nhạc Vũ đồng thời bộc phát, điên cuồng thu nạp mộc khí tinh thuần cùng sinh mệnh linh lực bên trong gốc Vạn Niên Thiên Hỏa Tử Đồng, thẳng tốc xông vào, quanh người Nhạc Vũ dấy lên hỏa diễm cùng hàn lực theo sau công thẳng tới.
Thư Hùng Băng Diễm Kiếm theo sát phía sau xông đến gần Thương Ngô, dù hắn không được như Đoan Mộc Hàn lĩnh ngộ được Chu Tước cùng Băng Long kiếm ý, nhưng hắn tu tập Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, nếu bàn về khả năng khống băng cùng khống hỏa, còn cao hơn Đoan Mộc Hàn mấy lần.
Giờ phút này mặc dù chỉ mượn sự sắc bén của hai thanh huyền binh siêu phẩm, nhưng băng phách cùng hỏa viêm kiếm khí vẫn tung hoành khắp nơi, đánh đâu thắng đó, đem những cành cây khổng lồ toàn bộ càn quét không còn.
Ngay khi đến gần chính bản thể của Thiên Hỏa Tử Đồng, Nhạc Vũ thu liễm kiếm khí, mạnh mẽ xuyên qua yêu lực cương phong cùng ngân sắc lôi võng giăng đầy trời, một trái một phải cắm vào bên trong thân cự mộc.
Liên tục thúc giục thần thông trọng bảo, giờ phút này pháp lực của Nhạc Vũ đã gần như khô kiệt. Vừa rồi hắn còn bị Huyền Thiên Ất Mộc Thần Lôi đánh trúng thương thế đã không nhẹ, nhưng hiện tại không chút nào để ý cười lớn, hai tay kháp pháp quyết, kết ra Thủy Hỏa Chư Thiên Âm Dương Ngũ Luân Ấn.
Bên trong Thư Hùng Băng Diễm Kiếm tràn đầy Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa chân khí ngay lúc này cùng bộc phát. Thiên Hỏa Tử Đồng không sợ nước lửa, vô luận là linh thủy hay linh hỏa cũng có thể sử dụng cho bản thân, nhưng nếu so sánh mà nói vẫn sẽ có cực hạn, cũng có được đồ vật tương ứng khắc chế.
Ngay khi ba loại linh thủy linh hỏa hoàn toàn khác hẳn tính chất đan xen cùng nhau ầm ầm nổ tung bên trong thân thể chính của hắn, cuối cùng Thương Ngô không thể khắc chế hét thảm một tiếng, thân thể cao mấy vạn trượng trong nháy mắt biến mất tích, sau đó hiện ra thân hình cách đó không xa.
Pháp tướng bản thể tuy có thể làm cho hắn tăng cường yêu lực cùng lực lượng thêm ba thành, nhưng nếu đối mặt với địch thủ yếu hơn vẫn còn được, nhưng với kẻ địch như Nhạc Vũ, mặc dù chỉ có Nguyên Anh cảnh giới nhưng đã bị hắn xem như đối thủ ngang hàng, đã trở nên không còn uy hiếp, nhược điểm bản thể hoàn toàn bại lộ không còn nghi ngờ! Trừ phi giống như Phượng Hoàng Thanh Loan hay Long tộc, thân thể hoàn toàn không có sơ hở.
Giờ phút này tuy hắn đã thu hồi pháp tướng, dời đi nguyên linh bản thể, nhưng Thiên Mộc Kiếm cùng Thư Hùng Băng Diễm Kiếm tạo thành vết thương không cách nào tiêu trừ trong nháy mắt. Ngay giữa ngực bụng có ba vết thương do kiếm gây ra, linh dịch sinh mệnh màu xanh biết đang tuôn trào từ miệng vết thương.
Nhạc Vũ cũng nhìn thấy vết thương đang từ từ khép lại, trong lòng hắn nhất thời trầm xuống, quả nhiên không hổ là yêu loại mộc hệ có khả năng khôi phục nhanh nhất trong Yêu tộc, sinh mệnh lực quả nhiên biến thái.
Không hề có chút ý tứ muốn nương tay, Nhạc Vũ tùy ý để Thiên Mộc Kiếm cùng Thư Hùng Băng Diễm Kiếm mất đi pháp lực chống đỡ rơi xuống, chỉ toàn lực thúc giục trăm đạo Vô Hình Hàn Phách Kiếm không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh bản thể của Thương Ngô, đang hướng vào bên trong nặng nề chém xuống. Lần này không chỉ chém vào bản thể của hắn, hơn nữa còn đem bộ rễ dưới chân hắn toàn bộ đoạn tuyệt.
Ngay sau đó Nhạc Vũ tụ tập Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí còn sót lại trong cơ thể truyền vào trong Long Tước Phiến, một kích này hắn chuẩn bị giết chết Thương Ngô ngay lập tức, mà ngũ sắc quang mang lóe sáng rực rỡ chưa từng có.
Nhưng ngay trong nháy mắt, một đoàn ngọn lửa khổng lồ từ trên giáng xuống, đem thân thể Thương Ngô bao vây bên trong.
Chính là Thất Linh Hỏa Hoàng, đang khổ đấu cùng Chiến Tuyết trên không trung, pháp tướng đã rút lại còn trăm trượng, hỏa diễm bao bọc đã trở nên vô cùng ảm đạm.
Thất Linh Hỏa Hoàng đem một đoàn Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm đánh vào bên trong cơ thể Thương Ngô, ngay sau đó đôi cánh vỗ mạnh, đột nhiên dùng phương pháp Hỏa độn đem bản thể nguyên linh của Thương Ngô đưa tới không gian hơn ngàn dặm bên ngoài.
Bên trong hai mắt Thất Linh Hỏa Hoàng tràn ngập vẻ tuyệt vọng thảm thiết, ngọn lửa quanh người liền trướng cao, khôi phục lại Thiên Địa Pháp Tướng bốn trăm trượng, chẳng qua hỏa diễm giờ phút này hoàn toàn biến thành không chút ổn định, phảng phất tùy thời đều có thể nổ tung.
Khốn kiếp!
Nhạc Vũ cau chặt mày liền chợt giãn ra, thầm nghĩ như vậy cũng tốt, một trong hai Yêu Vương hắn cũng chỉ nắm chắc lưu lại được một người bên trong. Hiện tại Thương Ngô có thể bỏ chạy nhưng có Thất Linh Hỏa Hoàng thay thế, càng hợp suy tính trong lòng hắn!
Sau một khắc, thân hình Chiến Tuyết liền xông thẳng xuống, Bạch Đế kiếm mang theo cương sát lực đụng vào trong pháp tướng của Hỏa Hoàng, một kiếm liền chém Hỏa Hoàng thành hai nửa.
Trên đỉnh đầu mang theo Thông Thiên Long Kích Ấn, Nhạc Vũ xông thẳng vào bên trong, không để ý tới hỏa diễm kinh người xuyên thấu ba tầng phòng ngự của Long Lân Giáp, Tử Thụ Tiên Y cùng Huyền Quy Tiên Trạc, thò tay xuyên thẳng vào trong thân thể Hỏa Hoàng, hung hăng nắm chặt, bắt được viên hỏa đan tinh thuần trong suốt sáng rực như hồng ngọc đang rung động dữ dội, bên trong Long Tước Phiến dâng đầy Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí, từ thần thông Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Châm vừa mới tích súc biến thành Ngũ Sắc Thần Quang, mạnh mẽ đánh vào trong yêu đan, trong khoảnh khắc liền làm hỏa yêu đan khôi phục lại vẻ bình tĩnh. Ngay lúc này Nhạc Vũ nhìn về phương xa, thấy Thương Ngô vừa bỏ chạy vào hàng rào không gian.
Ta nói muốn lấy một cánh tay của ngươi, tuyệt không nuốt lời! Há có thể cho phép ngươi chạy trốn nhẹ nhàng như vậy!
Đem Vô Hình Hàn Phách Kiếm chiêu tới trước người, Nhạc Vũ không còn sức ngự kiếm, dứt khoát cầm kiếm đánh ra thức thứ năm trong Quảng Lăng Tuyệt Kiếm!