- Chẳng biết tại sao cảm giác lần này giống như có chút không đúng!
Bên ngoài hồng hoang, trong hư không vô tận Huyền Đô Pháp Sư đang cau chặt mày đưa mắt nhìn về phía trước.
Trước mắt là từng đợt thời không phong bạo, nhưng ở cách đó không xa, hồn niệm của hắn tập trung vào một ngọn núi trùy hình thật lớn, đang di chuyển thật nhanh trong hư không.
Vân Trung Tử đứng bên cạnh vẻ mặt như buồn như vui, biến ảo không chừng. Giờ phút này nghe vậy không khỏi kinh ngạc:
- Đang lo lắng không ngăn được Đương Đồ cùng Chư Kiền sao? Nếu theo ta thấy, một trương Thái Thanh Chân Hình Phù cũng đã đủ rồi! Thái Thanh đạo tổ, chí tôn thánh nhân cho dù chỉ dùng một phần pháp lực cũng không phải hai Hỗn Độn Kim Tiên chỉ mới nắm giữ pháp tắc nhân quả có thể đối kháng. Uyên Minh cũng không phải người dễ dàng trêu chọc!
- Sư đệ, ta không phải lo lắng việc này!
Huyền Đô cười khổ một tiếng, cảm giác phiền muộn nói không nên lời:
- Hôm nay trong Bắc Hải Cực Lạc Thiên, tàng trân của Chúc Long kia vô luận ta nghĩ thế nào đều cảm giác có chút quá hiêu trương. Ta nghĩ lại với tâm tính của Uyên Minh, phải biết cơ hội truy tìm đại đạo bên trong Cực Lạc Thiên rất nhỏ, trái lại còn có thể gặp nguy hiểm tử vong. Vì sao hắn lại nảy sinh lòng tham, muốn mạo hiểm đi vào Cực Lạc Thiên trước thời hạn?
Vân Trung Tử thoáng cau mày, suy ngẫm chốc lát, trên mặt dần dần hiện lên tia dị sắc:
- Nếu nói như vậy xác thực là có vài phần kỳ quái! Xem toàn bộ an bài của hắn hôm nay thật sự rất có kết cấu. Hoặc là người này liệu định Huyền Đô sư huynh tất nhiên sẽ trợ giúp hắn một tay cũng không chừng!
Huyền Đô nghe vậy hừ lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên hàn ý thật sâu:
- Sư đệ! Nếu không phải hôm nay ngươi đang có mặt tại đây, nếu không phải người kia có liên quan lớn đến Vân Trung Tử ngươi, ngươi cảm thấy ta sẽ năm lần bảy lượt bao dung người có tính tình hung hoành vô pháp vô thiên như hắn được hay sao? Dám đem Bác Cảnh Cung của ta đùa giỡn trong lòng bàn tay, thật sự là cuồng vọng. Ta không tự mình ra tay trừ hắn đã xem như thật khách khí!
Khí tức Vân Trung Tử cứng lại, sau một lát cười khổ nói:
- Lần này là sư đệ nhờ ơn! Nếu nói như vậy, ước chừng Uyên Minh cũng sẽ không trông cậy có sư huynh viện thủ tương trợ. Vậy thì người này nếu đã biết rõ có hung hiểm nhưng tại sao lại làm như thế…
Hắn mới nói được một nửa, Vân Trung Tử đột nhiên khẽ động, tựa hồ nghĩ tới điều gì, vẻ mặt hắn chợt ngơ ngẩn, sắc mặt cực kỳ quái dị.
Huyền Đô lại thở dài một tiếng nói:
- Biết rõ hung hiểm nhưng vẫn làm như thế, trừ phi trong mắt hắn hành trình vào Cực Lạc Thiên căn bản không có chỗ nào hung hiểm…
Vân Trung Tử không đáp, chỉ bình tĩnh trầm tư, kháp ngón tay suy tính, thời gian càng lâu, sắc mặt hắn càng thêm quái dị.
- Sư đệ ngươi cũng biết Huyền Đô ta xưa nay cũng không thích làm chuyện ác ý suy đoán đối thủ. Nhưng việc hôm nay quả thật quỷ dị!
Huyền Đô Pháp Sư nói tới đây, bỗng nhiên trong mắt hiện ra vẻ do dự, sau một lát lại tiếp lời nói:
- Ta thậm chí còn có suy đoán, Uyên Minh có phải cố ý mượn chuyện của Cực Lạc Thiên cùng tàng trân Chúc Long để dụ địch, muốn trước khi xảy ra cuộc chiến Đào sơn, phải gạt bỏ đi một bộ phận cánh chim của Côn Bằng!
Vân Trung Tử không khỏi hít sâu một hơi lạnh, thần tình tràn đầy vẻ không tin. Trong lúc mơ hồ trong lòng hắn không ngừng xao động, xem việc hôm nay cũng không phải không có loại khả năng này, nhưng chỉ là một Thánh Thanh Huyền Tiên cảnh giới chứng được Kim Tiên hồn ấn, cho dù có được khí vận công đức gia trì, nhưng làm sao có thể làm kẻ địch của hai vị Hỗn Độn Kim Tiên?
Huyền Đô Pháp Sư cũng chợt cảm thấy lời nói của mình cực kỳ vớ vẩn, tự giễu:
- Ý niệm này chỉ là suy ngẫm trong đầu mà thôi, làm sao có thể? Nếu thật như ta suy đoán, tâm cơ của người này thật sự quá mức đáng sợ! Hơn nữa một thân chiến lực của hắn chỉ sợ còn phải quan sát lại thêm lần nữa!
Nhất thời tâm thần Vân Trung Tử chợt buông lỏng, đang lúc nói chuyện xa xa hư không bỗng nhiên truyền ra một trận nứt toác chấn đãng.
Từ xa nhìn lại, chỉ thấy mấy người từ sau lưng phi độn tới. Một đoàn thanh quang chói mắt cùng một đoàn hắc lam quang hoa không ngừng dây dưa.
- Vạn Vật Sâm La đại pháp, Thôn Hải Nạp Vân Quyết, là Mạnh Chương thần quân cùng Côn Bằng! Hai môn thần thông này thật sự là bất phàm! Còn có hóa thân của Lục Áp…
Huyền Đô Pháp Sư tán thưởng một tiếng, tiếp theo trong mắt như lộ ra vẻ suy nghĩ:
- Yêu sư kia lo lắng như thế, chẳng lẽ cũng đã có linh cảm?
Hắn nhìn lại ngọn núi lớn, nội tâm Huyền Đô lần đầu tiên dâng lên dục vọng muốn đi vào bên trong Cực Lạc Thiên tìm hiểu nguyên nhân tới tột cùng.
…
Bên trong Cực Lạc Thiên, trong sơn cốc vô danh.
Một đạo tử kim khí trụ ước chừng ngàn trượng đang dâng lên phía chân trời, chín đầu tử kim cự long đang quấn quanh thân thể Nhạc Vũ.
Cộng thêm long hồn Tổ Long, mười đầu cự long giao nhau, hội tụ thành một đầu kim long cực lớn bá tuyệt đang trôi nổi trên bầu trời.
Phong bạo khắp bốn phía, giống như vách tường lớn từ khắp bốn phương tám hướng nghiền áp tràn đi, thiên địa lay động, cả thế giới Cực Lạc Thiên không ngừng chấn đãng!
Cổ kim sắc cự long khổng lồ ngàn vạn trượng xoay quanh trời cao, thanh thế còn vượt hơn Chư Kiền một bậc.
Mỗi lần thân hình uốn lượn, lại một cỗ cương kình lực lượng mạnh mẽ bá liệt tuyệt đối tràn ra, sắp vượt qua cực hạn của thế giới nơi này, khiến tòa sơn cốc vô danh như muốn dập nát thành từng mảnh!
Ánh mắt Đương Đồ chân quân lập tức ngưng tụ lại, theo bản năng hắn liền cảm giác được có một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm, không chút do dự, bản thể hóa thành vô số mộc đằng đâm xuống dưới đất, cành lá duỗi thân, trong thời gian ngắn mở rộng vô số cành lá, che lấp mặt trời, cơ hồ bao trùm cả tòa sơn cốc.
Cỗ hóa thân còn lại cũng hừ lạnh một tiếng, quang hoa hiện ra trong tay, xuất hiện một thanh lam quang mộc trượng, chỉ vừa cất bước đã tiến lên trên bầu trời đối diện Nhạc Vũ.
- Một Kim Tiên nho nhỏ cũng không biết tự lượng sức mình! Chỉ bằng vào khí vận gia trì đã dám cuồng vọng như vậy. Hôm nay phải cho ngươi biết được thế nào là Chuẩn Thánh Kim Tiên! Mặc cho ngươi khí vận tràn đầy, có Thiên Đế vị cách cũng phải thân vẫn không sai!
Một trượng đánh ra, hóa thành ba trăm vạn trượng, bỗng dưng hướng ngay đầu kim long trực tiếp đánh xuống!
Chư Kiền cũng gầm nhẹ một tiếng, thanh sắc đao luân bay vút lên trời cao, sau đó lại giáng xuống, bám theo từng đoàn đao luân quang ảnh.
Thân thể thú hình cũng bước về phía trước, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã cách Nhạc Vũ chừng trăm vạn trượng.
Hai lưỡi đao cực lớn thẳng quét ngang trời, nhân quả gia trì khiến oai lực vừa đến nửa đường đã tăng lên tới mức tận cùng, liền đem khí cơ của người trước mặt chặt chẽ khóa chết.
Lam sắc cành lá trên không trung giống như vô số cự chưởng khổng lồ đem đầu của cự long chặt chẽ nắm lấy khó thể nhúc nhích.
Mắt thấy cự trượng muốn xuyên vào đầu cự long, bên dưới bỗng nhiên dâng lên một trận linh lực chấn đãng!
- Nguyên Từ!
Dưới chân Nhạc Vũ giẫm mạnh một bước, trọng lực nặng gấp mấy trăm vạn lần từ thân hình hắn lan tràn bao phủ khắp nơi.
Chỉ trong chớp mắt đã đem trọn sơn cốc áp chế trầm xuống hai trăm hai mươi vạn trượng!
Thân hình của hai thân thể Đương Đồ chân quân cùng Chư Kiền lập tức bị trầm xuống, trong lúc nhất thời vô luận là hai chi lưỡi đao của Chư Kiền hay cự trượng đều đánh hẫng vào không trung.
- Là Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông!
Hóa thân của Đương Đồ không khỏi hiện lên vẻ mặt kinh ngạc, ngay sau đó sắc mặt đang hoảng sợ của hắn chợt biến đổi.
Bóng người cao to thanh tú bên dưới giờ phút này đã tích súc khí thế tới mức tận cùng, Hồng Mông kiếm ý xông thẳng thiên không, hồn niệm kích thẳng tới hai người, mơ hồ giằng co lẫn nhau, không hề có chút thua kém.
Khí thế ngập trời, thân ảnh bên dưới tựa như một ngọn núi lửa sắp bộc phát, lù lù bất động vô cùng trầm ổn. Nhưng mặt ngoài bình tĩnh lại ẩn chứa năng lượng bàng bạc làm lòng người kinh hãi như sắp sửa bùng nổ.
- Trận bạo!
Vừa nói liền làm, từng trận dị lực khai thông thiên địa liên tiếp bạo vang bên trong sơn cốc.
Tựa như muốn hủy diệt thế giới, lại tựa như muốn khai thiên lập địa, trái phải bốn phương tràn đầy diễm quang dâng lên.
Khiến thế giới Cực Lạc Thiên lay động từng trận, liên tục nửa hơi thở cũng không ngừng chấn rung lắc lư dữ dội.
Không gian bên trong sơn cốc hoàn toàn vỡ vụn.
Giờ khắc này trong mắt Đương Đồ chỉ còn lại vẻ sợ hãi, trong đôi mắt đỏ rực của Chư Kiền cũng hoàn toàn kinh hoảng.
- Ngươi điên rồi sao? Khởi động Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, ngươi có ưu đãi gì?
Chỉ trong nháy mắt liền thấy trên bầu trời vô số tinh mang bắn xuống.
Trăm ngàn vạn đạo tinh mang rậm rạp như mưa lớn hàng lâm, vô số lam sắc mộc đằng trên bầu trời lập tức bị cắt thành phấn vụn.
Hóa thân của Đương Đồ không ngừng chớp động, vô cùng chật vật, tránh né vô số tinh mang từ trên trời giáng xuống.
Tiếp theo xa xa, hai Chúc Long Nhãn liền đỏ rực chiếu sáng, hai đạo viêm hoa nóng cháy tích súc đã lâu cũng bắn thẳng xuống bên trong sơn cốc!
Bản thể của Đương Đồ triển khai thành mấy trăm vạn trượng độ cao lập tức bị công kích, còn chưa kịp co rút lại thân hình thì đã bị xích diễm quang hoa bắn tới bên cạnh.
Chúc Dương Thần Chiếu đại pháp trực tiếp đem hơn phân nửa thân hình hắn hoàn toàn đốt thành tro bụi.
Chư Kiền giờ phút này cũng thu hồi thiên địa pháp tướng, thân hình co rút lại chỉ còn khoảng gần một tấc. Ở bên trong cơn mưa tinh quang thân hình vô cùng nhanh nhẹn tránh né, nhưng vẫn bị tinh mang đánh trúng không ngừng phát ra thanh âm đinh đương chói tai, lân giáp khắp toàn thân tràn đầy vết thương, bị đại trận truy sát ở bên trong không cách nào tránh né.
Thanh sắc đao luân trên không trung bị tinh quang đập vào, thanh thế liền suy giảm, đã quay về trước người bảo hộ chung quanh thân thể.
Giờ phút này thân hình Nhạc Vũ đã bắt đầu có động tĩnh, vốn giống như đi dạo lại chuyển bước nhanh hơn, tựa như muốn chạy thật nhanh.
Mỗi một điểm rơi dưới chân vừa lúc nằm ngay chỗ hở của tinh quang bắn xuống, tư thế vô cùng thản nhiên tiêu sái, không ngừng xuyên toa bên trong đại trận, mặc dù xoay chuyển không ngừng nhưng cũng vô cùng thành thạo.
Thân hình hắn hóa quang, từ cực tĩnh chuyển thành cực tốc.
- Phân Quang!
Ba trăm sáu mươi lăm thanh Đại Thai Tàng Hư Không kiếm chợt hiện ra sau lưng, ngay sau đó liền bắt đầu phân hóa.
Chỉ thoáng chốc đã phân tách thành trăm ngàn đạo kiếm ảnh.
Tổng cộng là ba ngàn sáu trăm năm mươi thanh, đều đang trôi nổi phía sau, khiến Thai Tàng thế giới chợt khuếch trương lên cảnh giới khủng bố!
Ngay sau đó bên trong trung tâm của hư không hắc ám, một thanh hắc sắc trường kiếm bỗng dưng tụ tập.