Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 614: Chương 614: Trấn sát lão long




Trước mắt Nhạc Vũ giờ phút này hiện ra vô số huyễn tượng, bao gồm cả quá khứ Chiến Tuyết. Nhưng đã có Vô Vọng Chân Thủy, ảo cảnh trước mắt hơn phân nửa đều bị hắn nhìn thấu.

Kính Hoa Thủy Nguyệt cũng được liệt vào hàng ngũ đại thần thông. Nhưng Lệ Bi Hồi dù sao cũng thuộc băng hệ, không phải thần thú thủy hệ thuần túy. Toàn bộ tinh lực tựa hồ đều rót vào Tiên Thiên Hàn Phách Thần Quang.

Thủy hệ như vậy thật sự có chút không giống ai.

Nhạc Vũ nhân cơ hội nuốt vào một viên đan dược, giúp pháp lực trong cơ thể có chút khôi phục lại, sau đó liền điều khiển kiếm quyết, hơn trăm đạo Vô Hình Hàn Phách Kiếm vẫn phong tỏa trên không trung như trước, Thư Hùng Băng Diễm Kiếm hóa thành Băng Phượng Hỏa Long, cùng nhau đánh xuống, đuổi theo thân hình của Lệ Bi Hồi, cộng thêm trăm đạo Huyền Huyết Cự Đừng khổng lồ không ngừng quấn quanh truy kích tới nơi này.

Những nơi Lệ Bi Hồi đi qua, mặt đất hoàn toàn đông cứng lại, phong tỏa không cho Huyết Đằng phá khai trồi lên mặt đất. Thỉnh thoảng lại chính diện oanh kích Thư Hùng Băng Diễm Kiếm.

Những vị Yêu Vương, phần lớn có một số bộ vị trên thân thể đã được luyện chế thành pháp bảo. Linh thú cùng thần thú vốn do thiên địa pháp tắc sinh ra, trên người vô luận lân phiến nanh vuốt hoặc lông mao đều là phù trận trời sinh, chỉ cần tế luyện là có thể thành tựu pháp bảo. Bởi vì là một phần của bản thể, tâm linh tương thông, còn vượt xa tu sĩ hồn luyện, không cần nhiều loại thủ ấn pháp quyết để thúc giục. Nếu bị đứt gãy hay tổn hại, có thể đặt vào trong cơ thể bồi dưỡng, liền có thể khôi phục như lúc ban đầu.

Lệ Bi Hồi tấn thăng mười ba cấp không lâu, có pháp bảo cũng chỉ là thanh tiễn đao mà thôi. Thậm chí không phải do hắn dùng bộ vị thân thể luyện thành, không phải là bổn mạng pháp bảo. Giờ phút này hắn chỉ có thể dùng thân thể chống đỡ, xuất ra vô tận hàn lực va chạm cùng Băng Phượng Hỏa Long. Đối mặt với hai siêu phẩm huyền binh nhưng hắn không đến nỗi bị rơi xuống hạ phong.

Cơ hồ mỗi một kích đều làm Lôi Vân Cốc trở nên rét lạnh hơn vài phần. Sơn cốc rộng lớn mấy vạn trượng, phía dưới kết thành một tầng băng thật dày, toàn bộ chiến trường biến thành thế giới băng tuyết, vẻ mặt Nhạc Vũ hờ hững, biết rõ Lệ Bi Hồi đang tranh thủ địa lợi nhưng cũng không hề để ý tới.

Thư Hùng Băng Diễm Kiếm sắc bén dị thường, tuyệt không phải người như Lệ Bi Hồi có thể chống lại. Chỉ qua mười mấy lần giao phong, móng vuốt trên người Lệ Bi Hồi đứt đoạn, trên người đầy những vết thương sâu tận xương, chẳng qua vì có thân thể của thần thú, năng lực khôi phục thật sự quá mạnh mẽ, những miệng vết thương mặt dù thật sâu nhưng không phạm yếu hại, chỉ cần thêm nửa khắc liền có thể khôi phục như lúc ban đầu. Một trận đánh hôm nay, rốt cục chỉ so sánh xem người nào không thể kiên trì được đến cuối cùng mà thôi.

Ngay tại lúc này, thần niệm của Nhạc Vũ liền cảm nhận được khí tức của Thủy Vân Phi bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ đã hoàn toàn biến mất. Trong mắt Nhạc Vũ nhất thời lóe ra tinh mang, thu hồi một bộ phận pháp lực truyền vào bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ, sau đó phẩy tay, Phong Nha kiếm đã bay tới trước người.

Nhạc Vũ kháp kiếm quyết, dẫn dắt Phong Nha kiếm lướt ra từng đạo quỹ tích vô cùng huyền ảo.

Bên dưới sắc mặt Lệ Bi Hồi nhất thời đại biến, nửa năm trước hắn từng tận mắt nhìn thấy Lệ Thiên Tuyết bị một chiêu kiếm này giết chết. Mà giờ khắc này kiếm chiêu của Nhạc Vũ càng thêm cao thâm khó dò, khí tức càng thêm cực kỳ nguy hiểm.

Chợt gầm lên giận dữ, Lệ Bi Hồi hóa thành long hình, một đạo bạch quang từ miệng phun ra, bay thẳng đến chân trời. Vừa lúc đánh trúng dưới chân Nhạc Vũ, ngay trong hư không tối đen suốt mấy trăm trượng phương viên, lại lần nữa bị mạnh mẽ đưa vào trong thời không loạn lưu.

Tiếp theo sau Lệ Bi Hồi phun ra một viên đan dược màu trắng như tuyết, chỉ cỡ nắm tay, mang theo mười mấy đạo bạch quang chói mắt vọt về phía chân trời.

Lần này Nhạc Vũ cũng không hề khinh thường, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, dùng Vô Hình Hàn Phách Kiếm siêu phẩm va chạm cùng viên đan dược màu trắng kia.

Sau đó phía dưới lập tức vang lên một trận ầm vang, hai cỗ hàn lực lạnh thấu xương đồng thời bộc phát, ngay cả Thập Phương Môn cùng Long Lân Giáp cũng không cách nào hoàn toàn ngăn cản, khiến chân mày hắn cũng phải kết thành một tầng băng mỏng.

Vô Hình Hàn Phách Kiếm thua kém một bậc hàn lực, bị tuyết đan kia toàn diện áp chế. Chẳng qua phi kiếm quá sắc bén, vượt xa lực cản của tuyết đan. Hai bên vừa va cham, viên đan dược trắng tuyết liền phát ra tiếng rít chói tai, phảng phất như đang gào thét, nhanh chóng rơi xuống, bên dưới Lệ Bi Hồi liền phun ra ngụm máu tươi, tựa hồ bị thương không nhẹ.

Trong mắt Nhạc Vũ mang theo vẻ kinh ngạc nhìn vào viên tuyết đan kia, biết đây chính là yêu đan mà Lệ Bi Hồi dựng dục suốt mấy ngàn năm tạo thành, bên trong súc tích đều là thủy linh lực cùng băng hàn lực, vô luận dùng luyện khí hay luyện đan đều là thượng phẩm.

Nếu có thể đem xử trí thêm một chút, cộng thêm chút tài liệu đặc thù làm hỗn hợp, sẽ xem như là một loại hậu thiên linh thủy. Cấp bậc còn tăng cao hơn cả Vô Vọng Chân Thủy trong cơ thể hắn, vừa có thể tăng thêm giai đoạn cần có thủy hệ linh vật để tu luyện Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết.

Chẳng qua nhìn thấy rất muốn lấy, nhưng trong lòng Nhạc Vũ cũng biết quả quyết không có khả năng câu thúc viên tuyết đan kia. Chỉ đành thúc giục Phong Nha kiếm hoàn toàn thức thứ năm trong Quảng Lăng Tuyệt Kiếm.

Trong nháy mắt sau đó, dưới xương sườn Nhạc Vũ tuôn ra một vòi máu, dòng máu màu vàng nhạt sái ra, cơ hồ lập tức liền đông lại.

Ở nơi xa, nữ tử đang triền đấu với Chiến Tuyết chợt kêu thảm một tiếng, chiếc cánh bên phải không chút nào dự triệu liền bị chặt đứt tới tận gốc. Một kiếm này của Nhạc Vũ không phải dùng tấn công Lệ Bi Hồi, mà là nữ tử vô danh kia.

Theo chiếc cánh lớn gãy lìa, thân hình nữ tử kia nhất thời thoáng chậm lại, quanh người nổi lên kình phong cuồn cuộn, trong nháy mắt kình phong yếu bớt mấy thành. Hồng quang trong mắt Chiến Tuyết chợt lóe, ngàn đạo kiếm quang của Thập Ngự Phục Ma kiếm đem nữ tử Yêu Vương kia vững vàng vây quanh. Trên thân Bạch Đế kiếm tỏa ra tín ngưỡng lực vô cùng vô tận, cùng Huyền Sát Chiến Ma chân khí của Chiến Tuyết và cương sát hồn niệm đều đan lại thành một thể. Một chiêu kiếm gần trăm vạn thạch lực chém xuống.

Kiếm quang mênh mông cuồn cuộn thẳng sâu xuống mấy vạn trượng, uy thế như chẻ tre, đem phân nửa chiếc cánh đen khác của nữ Yêu Vương chém đứt.

Giờ khắc này Lệ Bi Hồi dị thường nôn nóng, thân thể giao long ngàn trương ra sức vùng vẫy, hướng thân hình nữ tử kia lao đi, trong miệng còn đang tụ tập bạch quang.

Hắn biết rõ một khi đồng bạn của mình bị giết chết, bản thân mình tuyệt không thể chống đỡ. Nhưng vẻ nôn nóng phẫn nộ trong mắt cũng chưa từng giảm bớt.

Nhạc Vũ thấy vậy lạnh lùng cười một tiếng, nghĩ tới Lệ Bi Hồi không ngờ cũng là một tên si tình, nhưng trong lòng đối với vị Yêu Vương Thiên Hồ sơn này nhất thời càng thêm ác cảm.

Hắn vừa định đem Vô Hình Hàn Phách Kiếm bên cạnh lấy đi tính mạng của nữ tử kia, bỗng nhiên cau mày, cảm giác ở bên dưới Thông Thiên Long Kích Ấn, đầu Kim Sắc Văn Long bị hắn cơ hồ hoàn toàn đè ép lúc này lại có dị động.

Những lân phiến trên người lúc này càng thêm sáng bóng chói mắt, cả thân thể giao long bị đè dẹp cũng dùng tốc độ kinh người khôi phục lại như thường, yêu đan trong cơ thể nó vốn đã yên tĩnh lúc này lại tiếp tục hấp thu thiên địa linh lực, phảng phất như bầu trời Lôi Vân Cốc lại có thêm một trái tim mạnh mẽ hữu lực vô cùng.

Thông Thiên Long Ngục Ấn lúc này cũng bị thân thể giao long khởi động, tuy vẫn không thể tránh thoát, nhưng khiến cho con giao long già nua kia vẫn còn có chút không gian hoạt động.

Nhạc Vũ âm thầm cảm thấy kinh ngạc, tiếp theo liền hiểu ra. Con giao long bên dưới rõ ràng đang sử dụng phương pháp thần thông bí thuật thiêu đốt sinh cơ thân thể, có thể tạm thời kích thích tiềm lực của Long tộc, nhìn vào yêu đan ba động, hẳn đã tăng lên tới mười bốn cấp, đến gần mười lăm cấp. Nhạc Vũ cũng biết, đầu thổ hệ yêu long này trời sinh đã có được thần thông dời núi liệt địa.

Thổ hệ pháp bảo siêu phẩm có lực lượng hai trăm năm mươi vạn thạch, đối với những Long tộc khác có sức nặng áp đảo, nhưng ở trước mắt thổ hệ yêu long lại không khả năng trấn áp.

Cười lạnh một tiếng, Nhạc Vũ lắc mình đã đi tới bên dưới Thông Thiên Long Ngục Ấn, dưới chân giẫm mạnh, liền đem ấn tỳ khổng lồ bên dưới đè xuống lần nữa. Đem thân thể ngàn trượng của kim giao long một lần nữa chìm trở xuống dưới, Nhạc Vũ toàn lực thúc giục Thanh Đế Trường Sinh Quyết, khiến cho Huyền Huyết Cự Đằng khổng lồ lại điên cuồng sinh trưởng lần nữa.

Ngay tức khắc Lệ Cửu Thành nhất thời phát ra tiếng bi hào điên cuồng, tiếp theo lại quát lên một tiếng phẫn nộ:

Bi Hồi, ngươi còn không đi nhanh? Tên tiểu tử này lưu tính mạng của ta chính là vì muốn đem các ngươi dẫn dụ đến nơi này, một lần tru diệt! Còn do dự ở lại nơi này, chẳng lẽ thật sự muốn táng thân hay sao?

Lệ Bi Hồi vừa lao tới, làm Chiến Tuyết bất đắc dĩ thối lui, đem nàng kia cứu lại. Lúc này nghe vậy cũng phát ra một tiếng bi hống, hẳn đang súc tích đầy lệ khí oán hận.

Lúc này Lệ Cửu Thành cười ha ha nói:

Đừng quản tới ta, cứ bỏ chạy đi thôi! Vừa rồi ta đã dùng Tịch Thiên công pháp, trong cơ thể đã mất đi sinh cơ, cho dù chạy đi cũng không sống được! Xem ra cả đời này nhất định không thấy được mặt trời. Bi Hồi, nếu có tâm, ngày sau trở lại báo thù cho ta là được. Nếu ngươi có bản lĩnh, ngày sao tận tuyệt đạo thống của Quảng Lăng Tông, nam nữ già trẻ không bỏ sót!

Trong mắt Nhạc Vũ nhất thời hiện lên vẻ kinh ngạc, cảm giác được viên yêu đan của Lệ Cửu Thành đang liên tục ba động, từ từ kịch liệt, chính là dấu hiệu sắp vỡ tung. Hắn cũng thật sự không thể ngờ đầu lão long bị phong ấn nhiều năm lúc này còn kiêng cường như vậy, mắt thấy con Băng Ly bị gãy cánh, đã gọi bọn hắn chạy trốn, nào có dễ dàng như vậy?

Nhạc Vũ híp mắt, hồn niệm cảm giác ngăn trở Chiến Tuyết, sau đó cầm lên Long Tước Phiến, vẩy ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang, làm khí tức của yêu đan giao long nhất thời chậm lại.

Chẳng qua hắn chỉ có thể tạm thời quấy nhiễu yêu đan của con giao long đang thúc giục sinh cơ để gia tăng lên mười lăm cấp, không thể khiến cho nó hoàn toàn dừng hẳn, tiếp theo Nhạc Vũ đánh ra Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm, bố trí một linh trận bên cạnh Thông Thiên Long Ngục Ấn.

Hắn lại dùng Vô Hình Hành Phách Kiếm chém xuống, trực tiếp đem đầu Lệ Cửu Thành xuyên thủng trong nháy mắt.

Cùng lúc mấy pháp trận bên trong Thông Thiên Long Ngục Ấn cũng bắt đầu vận chuyển, đem linh hồn của cự giao long mạnh mẽ tước đoạt ra ngoài, phong vào bên trong Thông Thiên Long Ngục Ấn.

Chỉ trong nháy mắt yêu đan liền bạo liệt, chẳng qua linh lực tụ tập bên trong yêu đan đã bị Nhạc Vũ dùng Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười đánh tan gần phân nửa, tiếp theo long hồn của Lệ Cửu Thành cũng đã bị lấy ra, chỉ bạo liệt theo quán tính, uy lực liền yếu bớt hơn phân nửa.

Lực lượng yêu đan nổ tung chỉ đem Thông Thiên Long Ngục Ấn khởi động chừng nửa trượng, sau đó dư âm chấn động liền bị linh trận do Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm bố trí toàn bộ trấn áp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.