Hoàng y tu sĩ vừa nói một câu, không khí trong không gian này chợt trở nên căng thẳng ngưng trọng, sát cơ lạnh thấu xương.
Tám tu sĩ Thiên Tiên đều đưa ánh mắt lóe lệ khí nhìn qua, mấy đạo hồn lực vô cùng mạnh mẽ tuy bị Hoàng Hôn Giới kịch liệt bài xích nhưng khi hội tụ thành một thể lại chẳng khác gì tòa núi cao hùng hồn tràn trề ập tới.
Vẻ mặt Nhạc Vũ ngưng đọng lại, trong lồng ngực chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu, trong đầu như muốn nứt vỡ ra. Nghĩ tới tâm cảnh tương hợp cùng thiên đạo lúc trước, mới làm thần hồn cơ hồ sắp nứt vỡ lại ổn định lần nữa.
Nhìn thấy cảnh này vẻ mặt hoàng y tu sĩ càng lạnh lẽo, Nhạc Vũ đầu tiên quét mắt nhìn bốn phía, sau đó khóe môi mang theo vài phần nụ cười, nói:
- Nếu ta bị người sai sử, sao còn có thể chờ ở nơi đây?
Nghe được lời này quả nhiên vẻ mặt hoàng y tu sĩ chợt ngẩn ra. Tiếp theo Nhạc Vũ tiến lên một bước, không hề có chút nhường nhịn đối diện hoàng y tu sĩ nói:
- Bất quá nếu nói chuyện trong Hoàng Hôn Giới này không có người khác nhúng tay, chỉ sợ ngươi chưa chắc sẽ tin! Mặc dù ta không biết chuyện này đến tột cùng là như thế nào, nhưng biết được hôm nay các hạ đã tìm tới đây, có lẽ đã rơi vào tính toán của người khác!
Hoàng y tu sĩ theo bản năng chợt cau mày, bị Nhạc Vũ nhìn thẳng làm trong lòng hắn đã cực kỳ khó chịu, nhưng khi nghe được một câu cuối cùng, lại càng dâng lên lửa giận, lại có vài phần cảm giác bất an tràn ngập tận sâu trong đáy lòng. Hắn còn chưa kịp nói chuyện, một tu sĩ Thiên Tiên diện mạo chừng ba mươi tuổi trước ngọc liễn của hắn đã hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi bất quá chỉ là một tu sĩ Đại Thừa mà thôi, dám nói chuyện với Xích Minh Tiên Tôn như vậy? Chẳng lẽ cho rằng ta không thể giết được ngươi sao?
Nhạc Vũ cười cười, không nói thêm nhiều lời, tâm niệm vừa động, kết thủ ấn thúc giục Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận. Trên bầu trời chỉ một thoáng phảng phất như có chín đôi Nhật Nguyệt lóe sáng, quang hoa chói mắt, vô số kiếm khí cũng bay lên bắn ra khắp nơi.
Người vừa nói chuyện nhất thời con ngươi co rụt lại, tiếp theo lại cười lạnh một tiếng, đang định nói chuyện, vẻ mặt hoàng y tu sĩ đã bình tĩnh trở lại, tay áo vung lên ra hiệu cho người kia lui ra, tiếp theo nhìn lên chín đôi Nhật Nguyệt Thiên Luân trên bầu trời, nói:
- Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận? Cũng có chút môn đạo. Không nghĩ ra chín đôi tiên binh này của bổn tông lại bị ngươi dùng như vậy. Chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ bằng vào kiếm trận gà mờ này là có thể đánh một trận với ta hay sao?
Khi âm thanh hạ thấp, đầu ngón tay hắn liền bắn ra một lam sắc quang điểm nhỏ như hạt gạo, vượt nhanh qua không gian hơn mười dặm, đi tới trước mắt Nhạc Vũ liền ầm ầm nổ tung.
Giờ khắc này Nhạc Vũ cảm giác phảng phất như đạn hạt nhân nổ tung ngay trước mặt hắn. Đầu tiên một trận quang mang chói mắt lóe sáng, cơ hồ đả thương hai mắt của hắn, sau đó không hề báo trước một tầng linh lực phong bạo cùng cương phong khí bạo hủy diệt bỗng dưng cuốn khắp mọi nơi, mấy trăm dặm phương viên quanh thân toàn bộ núi non sông ngòi đều biến thành nát bấy.
- Huyền Thiên Thần Lôi!
Nhạc Vũ ở ngay trung tâm linh lực phong bạo, Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận quanh thân cơ hồ lập tức muốn hỏng mất bay tứ tán. Bên trong kiếm trận có một ít phi kiếm yếu ớt bị trọng áp cũng đã hiện ra dấu hiệu vỡ vụn tan rã.
Hắn từng đọc qua ngàn vạn đạo điển, rất nhiều sự vật mặc dù chưa từng nhìn thấy, nhưng có thể nhận thức ra được lập tức. Hắn biết Xích Minh Thiên Tôn vừa sử dụng chính là thành tựu cao nhất trong Ngũ Hành đạo pháp – Ngũ Hành Động Nguyên Thần Tiêu Lôi!
Trong lòng dâng lên báo động, ngay lập tức Nhạc Vũ liền điều động Thiên Ý Kiếm. Hắn thúc giục ba chiêu sau của Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, chỉ đơn giản huy ra vài kiếm liền tạo thành vô số thời không gấp trùng lên nhau, làm linh lực phong bạo hơn phân nửa chếch sang bên cạnh. Trước người hắn gió nhẹ nổi lên, áo bào phần phật, Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận vẫn nhô trên cao.
Ngay sau đó trong mắt Nhạc Vũ mang theo vẻ kinh hãi nhìn về phía đối diện.
Theo truyền thuyết đến Ngọc Tiên cảnh giới, một chút tu sĩ thiên tư bất phàm đã có thể bước đầu thông hiểu vạn vật bổn nguyên, pháp lực đã đạt tới cảnh giới nhập vi. Có năng lực đem toàn bộ thiên địa linh lực trên thế gian súc tích thành bổn nguyên lực lượng đánh ra, chính là Ngũ Hành Động Nguyên Thần Tiêu Lôi được xưng là Ngũ Hành Thần Lôi Pháp, cùng Lôi Đình Nhị Bộ trong lôi pháp có bản chất khác nhau.
Mà theo góc độ của Nhạc Vũ đến xem, lại còn có một cách giải thích càng thêm dễ hiểu.
Gọi là thông hiểu bổn nguyên vạn vật, thật ra chính là biết được bộ phận phân tử tạo thành linh lực. Mà dẫn dắt bổn nguyên lực lượng trong thiên địa linh lực thật ra chính là chỉ mạnh mẽ phá hư kết cấu phân tử linh lực, dẫn đến hiệu quả tách ra nguyên tử của thế giới kiếp trước.
Uy năng này càng lớn, vượt hẳn đạn hạt nhân của kiếp trước tới mấy lần. Duy nhất thiếu sót chính là rất khó làm nổ tung, dù là tu sĩ Ngọc Tiên pháp lực cũng không đủ phát huy, hơn nữa cần phải tiêu hao rất nhiều thời gian, bất lợi trong việc thực chiến. Phần lớn trước đó đã có bí pháp đem toàn bộ chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ thời cơ đến tiến hành dẫn phát là được.
Nếu muốn đạt uy năng lớn hơn nữa, có phương pháp tiếp tục hiểu rõ “bổn nguyên vạn vật”, tăng tiến pháp lực, có thể toàn diện phá hư phân tử linh lực. Chính là giống như Xích Minh Thiên Tôn, lợi dụng tiên thiên linh vật đạt tới Huyền Tiên dẫn động thần lôi. Trên căn nguyên khác với thiên địa linh lực bình thường, uy năng đương nhiên hoàn toàn khác hẳn.
Nhưng muốn làm được tới điểm này, phần lớn cần phải đạt tới cảnh giới Thái Ất Chân Tiên.
Nhạc Vũ biết được Xích Minh Thiên Tôn trước mắt nhất định là tu sĩ có đại thần thông không cần nghi ngờ. Nhưng hắn hoàn toàn không thể tưởng được tu vi của đối phương cao tới mức có thể tiện tay đánh ra Huyền Thiên Thần Lôi, nhìn vào tình hình vừa rồi, dường như hắn còn chưa xuất ra toàn lực.
Ngay khi phong bạo yên ổn trở xuống, trên mặt hoàng y tu sĩ cũng có nét ngạc nhiên. Khóe môi hắn thu hồi nét cười nhẹ, nhìn Nhạc Vũ khẽ gật đầu nói:
- Kiếm quyết này của ngươi cũng thật sự tinh kỳ! Có thể phá được Thiên Li Tông trận pháp còn có được đại công đức như vậy. Bên trong thế giới này còn được hưởng đại khí vận. Không trách được lại có can đảm lưu lại thế giới này. Hắc! Cũng quả thật có chút tư cách chống lại Thiên Li Tông chúng ta.
Nhạc Vũ cũng không hề phủ nhận, nếu không phải hắn đang ở bên trong Hoàng Hôn Giới nên có thể điều khiển thiên địa linh lực thêm gấp bốn lần, mới vừa rồi cho dù sử dụng Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, mặc dù Huyền Thiên Thần Lôi bị thế giới này ức chế suy yếu hơn mười mấy lần, nhưng tuyệt đối cũng không thể nào không bị chút tổn thương.
Trong lòng hắn vẫn vô cùng trầm trọng, chỉ tiếp tục kháp ấn, tùy thời đem uy năng của Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận dẫn phát tới lớn nhất.
Ngay sau đó lại nghe hoàng y tu sĩ tiếp tục nói:
- Con kiến hôi không biết trời cao đất rộng như ngươi, bổn tôn vốn phải lập tức tru diệt để răn đe. Nhưng ta niệm tình ngươi thiên tư bất phàm, nếu vẫn lạc như vậy thực sự có chút đáng tiếc, vì vậy cho ngươi thêm một cơ hội. Chỉ cần ngươi góp sức Thiên Li Tông, bái nhập Xích Minh môn hạ, hôm nay ta làm chủ tha cho ngươi khỏi chết! Chẳng những không truy cứu chuyện của Thiên Ngô Giới, còn mượn lực tông môn trợ giúp ngươi tiến vào Ngọc Tiên cảnh giới! Ngươi cũng không cần băn khoăn, nếu trước kia đã có sư thừa, lời thề nhập môn tông ta cũng sẽ thay ngươi giải quyết…
Nhạc Vũ không khỏi nhướng mày, trong lòng chợt cảm thấy dao động. Nhưng chỉ thoáng chốc hắn đã hiểu ra Xích Minh Thiên Tôn nhất định đang sử dụng huyễn thuật tâm thần nào đó, làm đạo tâm của hắn dao động. Trong lòng hắn kinh hãi, lập tức thu liễm suy nghĩ, chỉ trong chốc lát tâm thần hắn liền hồi phục thanh tỉnh như trước.
Không nói tới lời nói của người này có thật tâm hay không thật khó thể phán đoán. Cho dù là ngôn ngữ thành tâm thành ý, nhưng bản thân Nhạc Vũ cũng không thể phản bội Quảng Lăng Tông. Cả đời này hắn thiếu nhân quả của Quảng Lăng Tán Nhân thật sự quá nhiều, Nhạc Vũ cũng không phải hạng người lòng dạ dễ dàng thay đổi!
Hoàng y tu sĩ ban đầu chỉ cho rằng hắn đang suy nghĩ do dự, nhưng sau lại nhìn thấy thần thái của Nhạc Vũ không hề dao động, trầm mặc không đáp, gương mặt càng thêm kiên định, liền hiểu được ý nghĩ của hắn.
Hoàng y tu sĩ nhất thời nổi giận, bỗng dưng vươn người đứng lên trên ngọc liễn, lạnh lùng nhìn một nam một nữ trước mắt.
Chỉ một thoáng hồn lực bao phủ không gian nhất thời tăng lên gấp mười lần. Giống như một đầu cự kình nhảy ra khỏi mặt biển, biểu diễn thân thể khổng lồ, giờ phút này Xích Minh Thiên Tôn tạo cho người ta cảm giác không khác gì người khổng lồ đang hiện thế.
Thiên địa linh lực mênh mông cơ hồ hoàn toàn thoát khỏi lực khống chế của Hoàng Hôn Giới, lực lượng khổng lồ tuyệt luân gần như hóa thành thực chất, tựa hồ đem phiến thiên địa đè ép vỡ vụn băng liệt.
Trước đó hắn chỉ ngồi trên ngọc liễn đã làm cho người ta có uy áp lớn lao, giờ phút này khi hắn không còn che giấu, uy thế vô lượng càng làm lòng người run sợ.
Trong đôi mắt phượng dài nhỏ đều hiện lên sát cơ vô tận, một lúc lâu sau hắn bình tĩnh nói:
- Ta hỏi ngươi thêm một lần, có nghĩ kỹ chưa? Sau đó đừng nên hối hận!
Khóe môi Nhạc Vũ đầy máu, thân hình cơ hồ không thể duy trì muốn rơi xuống dưới. Ngay cả cảnh giới tương hợp cùng thiên đạo cũng không cách nào giảm bớt chút áp lực. Trong lòng cười lạnh, hiện tại Xích Minh Thiên Tôn vẫn không dám có chút mạo hiểm.
Nhạc Vũ cơ hồ dùng toàn lực đem hồn thức khuếch tán ra bốn phía, cố gắng thoát khỏi trọng áp như muốn nghiền nát hắn.
Hàng rào không gian bị đánh nát đang từ từ gia tăng sức ép, tam cửu kiếp lôi Vân Thiên Hạo Diệt Lôi cũng chuyển hóa thành tứ cửu kiếp lôi, Thương Tiêu Thiên Cực Lôi!
Mà lực lượng bài xích cũng càng thêm cường thịnh, cơ hồ đã đến cực hạn.
Hoàng y tu sĩ thấy thế, không khỏi liếc mắt nhìn Chiến Tuyết thật sâu, làm như không hề nghĩ tới nữ tử bên cạnh Nhạc Vũ cũng có được thực lực mạnh mẽ như thế.
Vẻ kinh nghi trong mắt hắn chợt biến mất, sát cơ rừng rực, tiếp theo liền hừ lạnh một tiếng, vài tia hồn lực vô cùng cường đại ẩn chứa bên trong, thanh âm tuy thật nhỏ nhưng nghe vào trong tai hai người như có tiếng nổ tung.
Trong miệng Nhạc Vũ lập tức phun ra một ngụm máu tươi, mà sắc mặt Chiến Tuyết cũng xanh mét, với hồn sát lực hiện tại của nàng cũng tựa hồ không thể chống đỡ nổi.
Mà giờ khắc này Nhạc Vũ lại không hề có chút sợ hãi, ngược lại còn tràn đầy ý mừng.