Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1125: Chương 1125: Bước nhầm vào xóm làng chơi




Đêm khuya người tĩnh, tiếng đi cờ cạch cạch không ngừng.

Chu Thục Huệ khoác áo ngủ đi vào, hai người đâu có chơi cờ, mà chỉ cầm quân cờ trong tay gõ vào bàn cờ. - Hai người có đi ngủ hay không, sắp 1 giờ rồi?

- Bà ngủ trước đi, giờ tôi đi ngủ cũng ngủ không yên được, ngồi thêm một lúc nữa.

Từ Học Bình nói. Đào Tấn còn có thể tiếp tục phát huy lực ảnh hưởng ở trên vị trí Phó Ủy viên Quốc hội Nhân dân, hai năm sau hắn lui xuống, chỉ sợ sẽ triệt để về hưu rồi. Nếu thật muốn nghỉ ngơi thì đợi đến lúc đó cũng không trễ.

Trương Khác ngả tay. Từ Học Bình tóm y ở chỗ này nói chuyện, y chung quy không thể chui về phòng đi ngủ.

Chu Thục Huệ bất đắc dĩ thở dài một hơi: - Ông nên học Đào Tấn ấy. Ông ấy đều lợi dụng người khác hóa giải áp lực thay mình. Ông thì ngược lại, toàn ôm trọng trách của người khác lên thân mình.

- Tôi học ông ta, là tứ bất tượng; ông ta học tôi, cũng là tứ bất tượng. . .

Từ Học Bình vừa cười vừa nói, lại vung tay, bảo vợ đừng ở chỗ này quấy rầy.

Chu Thục Huệ cảm thấy ban đêm hơi lạnh. Bà nắm chặt áo ngủ nói: - Để tôi giúp hai người làm hai chén bánh trôi, đợi lát nữa đói bụng ngủ cũng khó chịu. . .

Trễ thế này, bà cũng không tiện gọi bảo mẫu chuẩn bị bữa ăn khuya.

Trương Khác lại cùng Từ Học Bình thảo luận đến các nhân tố khác gây khó khăn cho khống chế giá nhà: - Cải cách nhà ở toàn quốc mới sơ bộ thực thi, đại quy mô cũng mới giật lại màn che không lâu sau, năm ngoái giá công trình dùng thép tăng 32%. Xây dựng cơ sở sản nghiệp sắt thép nghìn vạn tấn của Tân Đình mới là bước đầu tiên. Chỉ là quy mô mở rộng càng lớn yêu cầu nguồn vốn càng hùng hậu mới duy trì được. Sắp tới Cẩm Hồ chỉ kế hoạch thu mua nghiệp vụ sắt thép dưới cờ tập đoàn Đại Chúng của Singapore, xem như bổ sung cho kế hoạch chỉnh thể. Ở trên chuỗi sản nghiệp này có động tác lớn gì, còn phải đợi áp lực tư bản thoáng giảm bớt lại mới được...

- Nghiệp vụ sắt thép của tập đoàn Đại Chúng có năng suất bao nhiêu? - Từ Học Bình hỏi.

- Khoảng 2 triệu tấn. . . - Trương Khác nói.

- Ha ha, năng suất 2 triệu tấn cũng chỉ là bộ phận bổ sung của kế hoạch thôi. Từ Học Bình cười nói: - Có lực quyết đoán hơn nhiều so với một bí thư Tỉnh ủy như bác.

Trương Khác cười cười. Tổng năng suất sản nghiệp sắt thép trong nước trước mắt không đến 110 triệu, tổng năng suất sắt thép toàn cầu cũng không đến 800 triệu tấn. 2 triệu tấn cũng chiếm 2.5‰, sao cũng không thể xem như là hạng mục nhỏ được. Trương Khác nói: - Bộ phận nghiệp vụ sắt thép của Đại Chúng tuy nói có năng suất 2 triệu tấn, nhưng dưới cờ 16 nhà xưởng gia công sản phẩm sắt cùng tinh luyện kim loại phân tán tại các nơi Đông Nam Á, thậm chí tại Mumbai Ấn Độ còn có một nhà xưởng tinh luyện kim loại nhỏ. Bố cục sản nghiệp vô cùng phân tán của Đại Chúng rất không lý tưởng, khiến cho giá thành quản lý sản xuất rất cao. Khủng hoảng tài chính Châu Á làm cho ngành chế tạo của Đông Nam Á rất thảm đạm, càng không cần nói đến Đại Chúng với bố cục sản nghiệp phân tán như vậy. Temasek đã muốn kéo nghiệp vụ sắt thép của tập đoàn Đại Chúng vào tay từ lâu. Cái giá đưa ra cho năng suất 2 triệu tấn tập còn thấp hơn giá trị lúc đầu của sắt thép Đông Sơn. Chúng ta dự định tiếp nhận nghiệp vụ sắt thép của tập đoàn Đại Chúng. Ngoại trừ thấy được kinh tế Đông Nam Á có dấu hiệu khôi phục, chủ yếu vẫn là suy nghĩ đến bố cục sản nghiệp phân tán của nó rất có lợi cho tương lai chúng ta chiếm lĩnh thị trường sắt thép Đông Nam Á và Nam Á. Theo mưu lược đại quốc mà nói, Đông Nam Á hẳn là thành hậu hoa viên cho chúng ta, Trung Quốc mới có thể xưng là chân chính quật khởi.

Từ Học Bình cười cười: - Năm nay bác đã 63 tuổi rồi, không biết có thể mở mắt nhìn thấy ngày đó đến hay không. Đám thanh niên các cháu suy nghĩ nên lâu dài một chút...Nhưng bởi vậy, mâu thuẫn với các tập đoàn tài chính của Nhật vốn coi Đông Nam Á là nhà mình sẽ lại tăng lên một phần.

- May mà hiện tại không cần nhìn sắc mặt của họ nữa. - Trương Khác cười nói.

Cẩm Hồ tại Tây Úc đại quy mô đầu tư khai thác mỏ, xây dựng hệ thống hậu cần độc lập tiến hành bố cục sản nghiệp quan trọng như vậy, các tài phiệt của Nhật cũng không có quả đoán ra mặt gây khó khăn. Trương Khác căn bản là không lo lắng tài phiệt Nhật sẽ vì một việc nhỏ không đáng kể mà gây chiến khi họ thu mua nghiệp vụ sắt thép của Đại Chúng. Cho dù bỏ qua thu mua nghiệp vụ sắt thép của Đại Chúng, cũng sẽ không có ảnh hưởng quá lớn đối với đại cục.

Thu mua nghiệp vụ sắt thép của Đại Chúng, khiến năng suất sắt thép do Cẩm Hồ trực tiếp khống chế vượt quá 3 triệu tấn, so với nhu cầu của thị trường sắt thép ngày càng dồi dào trong nước, chút năng suất ấy còn xa mới đủ no. Trương Khác kế hoạch sau khi thu mua nghiệp vụ sắt thép của Đại Chúng, có thể trước tiến chuyển vận sản phẩm sắt thép đến thị trường trong nước để xoay cục diện suy yếu trước mắt. Mặt khác, thu mua nghiệp vụ sắt thép dưới cờ tập đoàn Đại Chúng của Singapore, cũng có thể xoay chuyển cục diện kỹ thuật lạc hậu về tinh luyện kim loại cùng gia công của sắt thép Đông Sơn trước mắt.

Trên nhiều khía cạnh, cho dù trình độ kỹ thuật của tập đoàn sắt thép liên hợp Đông Hải cũng không phải rất mạnh, hơn nữa ỷ lại tương đối sâu vào kỹ thuật của Nhật, muốn xoay chuyển cục diện kỹ thuật lạc hậu, tăng thêm đầu tư vào kỹ thuật là căn bản, nhưng hiệu quả nhanh nhất vẫn là tịnh cấu.

※※※※

Lần này Trương Khác đến Kim Sơn sau đó sẽ lại đi vòng đến Tân Đình, trong TP. Tân Đình sẽ gặp mặt với bí thư Thành ủy Khám Duy Đào và các quan viên của Tân Đình. Đến hoàng hôn thì mới chạy tới Đông Sơn.

Không để các quan viên cùng đi, sợ kinh động quá lớn, tiền hô hậu ủng, căn bản là nhìn không thấy cái gì muốn nhìn. Cũng không để cho Đào Thư Nghệ, Điền Mưu Đông, Mông Học Khánh vào trong thành phố đón y.

Trương Khác đến Tân Đình chỉ là tùy tiện xem xét, không muốn kinh động ai, nhưng trưởng phòng Tổng hợp của Thành ủy Trương Mai nói là có công vụ muốn đến Đông Sơn, Trương Khác cũng không cự tuyệt thiếu phụ phong tình xinh đẹp đi cùng, y liền đáp ứng. Khi lên xe, Trương Mai lại kéo Cao Tình lên xe, nói là cùng đến Đông Sơn xử lý công vụ.

Đem so với vẻ ngây ngô hai năm trước, lúc này dung mạo của Cao Tình đã nhiều hơn vẻ phong tình quyến rũ, đóa hoa tươi này thoạt nhìn đã bị người khác hái đi rồi.

Không đến trấn Đông Sơn, mà là trực tiếp đến công trường. Trương Mai cùng Cao Tình tự nhiên cũng thuận tiện cùng đi, không hề nhắc đến công vụ bọn họ đến Đông Sơn muốn làm.

Trước khi vào công trường, quản lý văn phòng liên lạc Đàm Thiên của thương vụ Cẩm Hồ đặt tại Tân Đình đã sớm chuẩn bị hai chiếc xe Jeep Bắc Kinh giống như đã lội qua bùn để đổi cho nhóm Trương Khác. Một chiếc xe quan ngoại giao Lincoln, một chiếc xe thương vụ Buick chuyển hướng chạy về sắt thép Đông Sơn phía bắc.

Trương Mai lại không tiện ở trước mặt nhóm Trương Khác gọi điện thoại nói cho bọn Đào Thư Nghệ đừng có đợi ở đó, Trương Khác kim thiền thoát xác đã vào công trường rồi. Nếu như họ lái xe đuổi theo tới sắt thép Đông Sơn phía bắc, vậy thì trúng bẫy rồi.

Dưới ánh nắng hoàng hôn, trụ cầu khổng lồ như một trụ chống trời dựng thẳng tại nơi đó.

Là một trong những công trình chủ thể xây cảng của đảo Đông Sơn, công trình thông đảo cũng đã bước vào thời kỳ cuối, đang tiến hành khâu cuối cùng trải mặt cầu. Tranh thủ trước khi vào đầu xuân năm tới sẽ chính thức thông xe. Đến lúc đó sẽ có chiếc tàu hàng viễn dương đầu tiên bỏ neo đến cảng Đông Sơn, quặng sắt sẽ thông qua cầu số 1 của cảng trực tiếp đưa vào trong lò luyện của Đông Sơn, càng nhiều hàng hóa sẽ cuồn cuộng không ngừng tụ lại phân tại cảng Đông Sơn.

Trương Mai cùng Cao Tình mang nón bảo hộ đi theo Trương Khác qua lại trong công trường, một bước không rời. Trương Khác người cao bước chân rộng, họ còn phải hơi chạy bộ đi theo sát.

Mỗi lần cao tầng Cẩm Hồ thị sát công trường, cách vài ngày văn phòng liên lạc của Cẩm Hồ sẽ đệ trình Uỷ ban kiến thiết công trình cảng Đông Sơn một số ý kiến cải cách. Trong thành phố, trong khu sẽ nghĩ hết mọi khả năng tranh đua với kỳ hạn công trình, xem kỳ hạn công trình là sinh mệnh.

Ý kiến cải cách phía đầu tư lại không thể không nghe, đặc biệt là ý kiến của Cẩm Hồ se càng trực tiếp quyết định tiến triển của công trình chỉnh thể, cho nên mỗi lần cao tầng Cẩm Hồ qua đây thị sát, trong thành phố đều tận khả năng phái người để ý sát một chút, có vấn đề nhỏ gì tùy thời tùy chỗ giải quyết, đừng đưa đến hội nghị công trình phải tốn hơi thừa lời nói.

Trương Mai thấy Trương Khác thỉnh thoảng sẽ dừng chân lại móc ra quyển sổ nhỏ nhanh chóng ghi lại chút gì, cũng không thấy y tìm người hỏi, hoặc cùng Đàm Thiên giao lưu cái gì, tự nhiên không rõ lắm tới cùng y viết cái gì lên quyển sổ.

Cô cũng không thể làm bộ phong tao vô biên ghé người qua nhìn lén. Trương Mai biết kiểu này không hữu hiệu với Trương Khác. Vài lần tiếp xúc không nhiều trước đó, cô biết mấy vị oanh oanh yến yến bên người Trương Khác mỗi người đều là tuyệt sắc, chỉ sợ làm khẩu vị của y càng kén chọn hơn rồi.

Cao Tình vẫn có phần thận trọng.

Trời sắp tối, ngồi xe đến trấn Đông Sơn, Trương Mai còn tưởng rằng Trương Khác sẽ trực tiếp đến khách sạn Bắc Sơn ăn cơm nghỉ ngơi. Khi đi qua cầu Sư Phạm, Trương Khác thấy đầu ngõ người đến người đi có phần náo nhiệt, y liền bảo tài xế chạy xe đến đầu ngõ.

Bởi trước đó Trương Khác minh xác nói không muốn quan viên trong thành phố đi cùng, Trương Mai cũng không tiện nhắc nhở y có các quan viên như phó bí thư Thành ủy, bí thư Công ủy đảng khu Đào Thư Nghệ cùng khu trưởng Điền Mưu Đông, phó khu trưởng Mông Học Khánh đều đang ở khách sạn Bắc Sơn chờ y qua cùng nhau dùng cơm.

Quẹo vào ngõ nhỏ, Trương Mai mới phát hiện nơi đây là xóm làng chơi của trấn Đông Sơn, con hẻm dài cả sáu bảy trăm mét, hai bên hẻm đều là các tiệm gội đầu tỏa ra ánh đèn đỏ đầy ái muội, các cô gái trẻ trong bộ quần áo thiếu vải ngồi ở sau cánh cửa thủy tinh nhìn có người đi qua liền gõ vào thủy tinh để khiến cho người qua đường chú ý.

Thấy được xe jeep thân xe đều dính bùn đi qua, họ càng vui mừng, bạo dạn hơn dạng chân ra, lộ ra chỗ thần bí giữa hai chân sau lớp váy như ẩn như hiện. Cũng có rất nhiều bé gái đứng ở bên đường bán hàng.

Sắc trời còn chưa hoàn toàn vào đêm, buôn bán cũng không quá phát đạt.

Phó Tuấn ngồi ở vị trí phó lái, Trương Mai cùng Cao Tình ngồi với Trương Khác ở ghế sau. Trương Mai ngồi ở chính giữa. Ghế sau của xe Jeep Bắc Kinh không phải là quá rộng rãi, người cô hơi dán vào người Trương Khác. Trương Mai vẫn chỉ coi như Trương Khác chỉ lầm đường mới quẹo vào con hẻm này, cô cũng không nói cái gì.

Thấy y nghiêng người nhìn ra ngoài cửa sổ, hình như có phần thích thú thưởng thức các cô gái trẻ bán sắc tướng mà sống sau cánh cửa thủy tinh. Trương Mai nghĩ thầm đàn ông đều là đức hạnh này, cô cũng ngoảnh mặt về phía Cao Tình đang làm bộ chỉnh lý tư liệu trong tay, không trở ngại y thưởng thức diễm sắc ở đầu đường.

Từ khi công trình xây cảng đảo Đông Sơn khởi động tới nay, đầu tư hơn 1 tỷ USD cũng có thể nói trực tiếp xếp trấn Đông Sơn thành Kim Sơn rồi. Ngoại trừ đại quân kiến thiết với quy mô gần 10 vạn, nhà cung cấp vật liệu xây dựng, nhà thầu xây dựng, nhà cung cấp máy móc, thương nhân cũng phải lấy hàng vạn đổ vào trong trấn Đông Sơn nguyên là thị trấn Bắc Hà với tổng nhân khẩu không đến 5 vạn, tự nhiên cũng có vô số các cô gái trẻ hoặc chủ động hoặc bị ép đến trấn Đông Sơn kiếm tiền. Loại xe mà nhóm Trương Khác ngồi liếc mắt nhìn qua biết là xe jeep của công trường, nên rất được các cô gái trẻ này hoan nghênh.

- Dừng một chút!

Trương Mai nghe Trương Khác phân phó tài xế dừng lại thì giật mình, cô vô ý thức nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy một cô gái trẻ đẹp mặc váy da đen đứng bên đường. Khí trời tháng ba còn hơi lạnh, cặp đùi trắng trẻo của cô gái dưới lớp váy da thật mê người, vóc người thon dài, khuôn mặt xinh đẹp, cổ áo đơm kim tuyến lóng lánh rất thấp, lộ ra nửa bộ ngực trắng tinh. Trang điểm cũng không đậm, có vài phần thanh thuần. Trương Mai nghĩ thầm: dạng phụ nữ nào mà anh ta không chộp vào tay được, lại đi thích loại gái đứng đường? Cho dù có loại sở thích này, hình như nên lén lút mới thỏa đáng.

Thấy Cao Tình kinh ngạc lại thất lễ nghiêng người nhìn chằm chằm vào Trương Khác, Trương Mai nhẹ nhàng véo cô một cái, nhắc nhở cô đừng thất lễ, cho dù Trương Khác có loại ưa thích đặc biệt này mà không tránh mặt họ, họ cũng chỉ có thể làm bộ mắt mù tai điếc.

Nghe có người gõ cửa sổ xe, cách cửa sổ xe nói vọng vào: - Trọn gọi một trăm, song phi hai trăm. . .

Trương Mai nghiêng đầu nhìn thoáng qua, cô gái đứng đường kia chủ động đi tới mời chào khách, mặt cô gái dán vào cửa sổ xe. Một cô gái xinh đẹp như vậy, không ngờ lại đứng ở đầu đường mời khách. Cô gái đó có lẽ thấy được hai người phụ nữ ngồi trong xe, cho rằng là bị đồng nghiệp nhanh chân cướp hàng rồi, cô bĩu môi thất vọng bỏ đi.

- Lui về phía sau một chút...

Trương Khác bảo tài xế vòng xe ra sau. Trương Mai kéo Cao Tình giả câm vờ điếc tiếp tục nhìn tài liệu trong tay, lẽ nào còn muốn giúp y xuống xe trả giá sao.

- Không ngờ bên này rẻ hơn bên Hải Châu nữa... Trương Khác nói với Phó Tuấn cùng ngồi ở hàng ghế trước.

Trương Mai nghĩ thầm: nếu như anh cao hứng bao cả gái ở trong hẻm này, còn tính toán đắt rẻ với Hải Châu sao? Thấy Cao Tình đưa tay chỉ vào một chữ "đức" trong tư liệu, một ngón tay khác dọc theo tư liệu tìm xuống dưới, dừng ở trên chữ "tính".

Trương Mai nhịn không được muốn cười, đàn ông đúng là loại đức tính này, cái gì quá dễ đạt được chưa hẳn quý trọng. Trương Mai nghĩ dạng phụ nữ nào mà Trương Khác không bắt vào tay được. Kim ốc tàng kiều tám mười người cũng được, nhưng lại có ưa thích này!

- Có muốn xuống xe xem không? - Trương Khác lại hỏi Phó Tuấn.

Trương Mai nghĩ thầm Trương Khác muốn chọn hai cô gái phong trần lên xe. Cô và Cao Tình có nên đến khách sạn Bắc Sơn hay không? Trong chiếc xe jeep phía sau ngoại trừ Đàm Thiên còn có ba bảo tiêu.

Những cô gái đứng đường thấy xe Trương Khác sắp mở cửa, cho rằng còn có cơ hội, liền như ong vỡ tổ ùa qua chào hàng bản thân: - Trọn gói một trăm, song phi hai trăm, kỹ thuật có tốt không, thử qua so sánh mới biết. . .

Trương Khác hốt hoảng, vội vàng đóng cửa xe lại. Thấy Trương Mai nhìn mình, y tự giễu cười: - Mấy cô gái này có phải quá nhiệt tình rồi không?

- Người ta chủ động nhiệt tình như thế, chẳng lẽ không tốt sao?

Cao Tình nghiêng đầu hỏi một câu có gai. Trương Mai muốn ngăn cản cũng không kịp. Thấy nụ cười trên môi Trương Khác hơi yếu đi, Trương Mai không nói gì thêm, xoay người mở cửa xuống xe.

Lúc này Trương Mai mới chú ý tới chỗ xe dừng là trước một đại lý bất động sản, ai có thể nghĩ đến cả con đường là tiệm gội đầu này lại còn có mấy đại lý bất động sản. bên đường dựng thẳng hai tấm giấy các-tông đỏ, một bên viết già nhà thuê ở trấn Đông Sơn, một bên viết nhà nhà bán ở trấn Đông Sơn. Thì ra vừa rồi Trương Khác nói với Phó Tuấn là giá nhà không rẻ bằng Hải Châu.

Chỉ cơ sở sản nghiệp sắt thép nghìn vạn tấn đã tạo ra gần hai vạn công ăn việc làm, rất nhiều hạng mục lớn của cảng Đông Sơn sau này vừa đến hai năm sẽ lần lượt hoàn thành, sẽ hấp dẫn rất nhiều công nhân ngoài Tân Đình đến Đông Sơn làm việc.

Hiện tại đang trong thời kỳ kiến thiết, đại quân kiến thiết gần 10 vạn phần lớn đều ở trong lều lán đơn sơ, nhưng đã kích thích giá nhà của trấn Đông Sơn, nơi sở tại của Chính phủ khu cảng Đông Sơn tăng cao, vật giá tăng cao, trực tiếp lấy trong chủ thành Hải Châu làm chuẩn.

Già phòng của khách sạn chiêu đãi Chính phủ khu Đông Sơn thậm chí đã sớm vượt quá tiêu chuẩn cấp 4 sao trong TP. Kim Sơn. Chuỗi khách sạn thương vụ mà Thế Kỷ Cẩm Hồ đầu tư tại Đông Sơn hầu như không có lúc phòng trống.

Trương Khác qua đây ban đêm muốn ở lại Đông Sơn cũng phải thông báo trước. Chỗ ăn chơi xa hoa truỵ lạc cũng càng ngư long hỗn tạp.

Trương Mai biết Cao Tình không biết nặng nhẹ đã nói lời động chạm đến Trương Khác. Cô thấp thỏm bất an xuống xe theo, nhìn Trương Khác chắp tay đưa lưng về phía họ đứng ở trước đại lý nhìn bảng giá không nói gì. Không biết trong lòng y đang suy nghĩ cái gì, nghĩ thầm y quan tâm đến giá nhà của trấn Đông Sơn có thể là suy nghĩ đến thời cơ để hạng mục tân thành trước cảng khởi động chăng? Bảo tiêu trong xe phía sau cũng đều xuống xe theo, ngăn cản các cô gái đến dây dưa mời mọc ở bên ngoài, nhưng vẫn còn có mấy cô không biết nặng nhẹ ở bên ngoài gọi: - Ông chủ có cần thêm một người không, thử xem khoái cảm cực hạn của tam phi đi...

Trương Mai nghe mà lạnh sống lưng, càng lo lắng lời vừa rồi của Cao Tình sẽ đắc tội Trương Khác. Thấy Cao Tình lúc này mới biết mình nói sai đang trong bộ dạng thấp tha thấp thỏm, Trương Mai cũng không tiện nói cô cái gì.

Trương Mai rõ ràng tâm tư của loại con gái này nhất, rõ ràng đã có bạn trai có thể nói chuyện cưới xin, gia thế còn rất tốt, nhưng vẫn kìm lòng không đậu bị loại đàn ông cực xuất sắc lại có quyền thế như Trương Khác hấp dẫn.

Vừa rồi Cao Tình nói móc vậy có lẽ là phản ứng vô ý thức của tâm tính mâu thuẫn cùng thất lạc mà thôi, ai kết hôn với loại con gái này mới thực sự là họa phúc khó liệu.

Thấy Trương Khác lại móc ra cuốn sổ bắt đầu ghi chép, Trương Mai cũng nghiêng đầu nhìn xem bảng giá của đại lý. Cô vẫn luôn nghe nói giá nhà của Tân Đình đang tăng cao, tiền thuê nhà đang tăng, nhưng vẫn không có khái niệm cụ thể gì.

Thấy một căn nhà 60 m² hai phòng ngủ một phòng khách xây từ cuối những năm 80 lại yết giá 12.8 vạn. Trương Mai giật nảy người.

Cuối năm kia, giá nhà cao nhất ở trấn Đông Sơn không phải chỉ có 8-900 sao? Tuy nói giá nhà trong TP. Tân Đình tăng khủng khiếp, giá nhà mặt tiền ở trung tâm thành phố cũng không đến 2000.

- Đây là giá vào cuối tuần, giờ lại tăng rồi. Từ trong đại lý đi ra một phụ nữ trung niên tuổi chừng 50, bà ta đánh giá nhóm người Trương Khác rồi nói: - Nhà tầm trung, mỗi nhà tăng 1 vạn, cũng không còn nhiều nhà để bán rồi. Mọi người vào trong rồi nói đi...

Trương Mai nghĩ thầm nhà tầm trung 60 m² kia, chẳng phải là muốn bán 13.8 vạn?

- Chúng tôi chỉ xem thôi. Trương Khác bỏ cuốn sổ vào trong túi áo, vỗ vỗ tay rồi xoay người vào trong xe, thấy Trương Mai ngồi vào theo mới nói: - Tôi còn tưởng giá nhà ở Tân Đình phải qua hai năm nữa mới có thể vượt qua Kim Sơn chứ, không ngờ giá nhà ở trấn Đông Sơn đã lấy Kiến Nghiệp làm chuẩn rồi. Giá nhà bình quân ở Kiến Nghiệp cũng không đến 2k2-2k3... Số liệu mà Cục Thống kê của TP.Tân Đình đưa ra, quả thật không thể tin được.

- Đúng vậy. Trương Mai vẫn ngồi sát với Trương Khác, nghĩ thầm Trương Khác quẹo vào trong hẻm là muốn thực địa nhìn xem giá nhà chân thực của trấn Đông Sơn. Cô dè dặt nói: - Hiện tại Thế Kỷ Cẩm Hồ trước tiên quy mô nhỏ khởi động kiến thiết tân thành trước cảng, hình như cũng là thời cơ...

- Có lẽ vậy.

Trương Khác không nói gì thêm với Trương Mai, liền bảo tài xế tìm mấy nhà đại lý ở trên đường, còn cố ý đến một nhà đại lý nói chuyện, mới quay trở lại khách sạn Bắc Sơn.

Vẫn không có cơ hội gọi điện thoại liên hệ, chạy tới khách sạn Bắc Sơn, Trương Mai mới phát hiện tổng giám đốc của Thế Kỷ Cẩm Hồ Thiệu Chí Cương cũng ở đây, cũng không biết hắn chạy tới lúc nào. Khám Duy Đào cũng cố ý từ trong thành phố chạy qua đây, cũng không biết họ đã đợi bao lâu rồi.

- Còn tưởng cậu mới đến chứ. Tôi từ Hải Châu tới đây cũng một giờ rồi.

Thiệu Chí Cương giơ tay ra hiệu cho Trương Khác nhìn đồng hồ của hắn.

- Trưởng phòng Trương đi cùng tôi lượn một vòng trên trấn.

Trương Khác nói, rồi nắm tay Khám Duy Đào, Đào Thư Nghệ đi vào trong, lại hỏi hỏi Thiệu Chí Cương: - Còn tưởng ngày hôm nay anh không thể qua đây, phương án của chúng ta, anh có nói chuyện qua với bí thư Khám và phó bí thư Đào chưa?

- Cứ để cậu tiết lộ cho bên bí thư Khám đi. - Thiệu Chí Cương nói.

- Ai nói không như nhau? Anh là tổng giám đốc của Thế Kỷ Cẩm Hồ, lại muốn tôi làm việc giúp anh hả.

Trương Khác cùng mọi người ngồi xuống, lại nói với Khám Duy Đào, Đào Thư Nghệ: - Thế Kỷ Cẩm Hồ trước đó đưa ra 1.2 tỷ tài chính, toàn diện khởi động kiến thiết tân thành trước cảng Đông Sơn, quy mô kiến thiết nhà ở trong hai năm nay của chúng ta lấy chứa được 10 vạn người là mục tiêu. Trong hai năm đã tranh thủ hoàn tất diện tích 3 triệu m². Vì dễ dàng cho các xí nghiệp như tập đoàn Cảng Khẩu, sắt thép liên hợp Đông Sơn, thuyền Dương Phổ, dầu Trung Hải hấp dẫn nhân tài, quyết định hạn chế giá tiêu thụ nhà ở tinh trang cho nhân viên trong khu công nghiệp Cảng Khẩu. Chúng ta thẩm duyệt qua thành phẩm, quyết định lấy mỗi m² giá 2000 tệ làm tiêu chuẩn, giá cả hàng năm di động không quá 10%... Trong thành phố còn có chính sách ưu đãi hấp dẫn nhân tài gì nữa, có thể chỉnh hợp ra một phương án rồi liên hợp lại công bố với bên ngoài.

Hải Châu cùng Tân Đình chỉ cách một dòng sông, Trương Mai đã từng đến tân thành quốc tế Cẩm Hồ tham quan, nếu như lấy nhà tinh trang ở tân thành quốc tế Cẩm Hồ làm tiêu chuẩn, mỗi m² giá 2000 tệ, gần như là giá thành phẩm rồi. Cô nghĩ thầm: Cẩm Hồ sẽ không dự định kiếm một phân tiền từ trong đó sao?

- Trấn Đông Sơn đã phát triển đến như vậy, tổng diện tích toàn bộ kiến trúc trên trấn cũng không biết có tới 3 triệu m² hay không? Đào Thư Nghệ sờ sờ cái đầu bóng loáng: - Quả thật tìm xí nghiệp của Cẩm Hồ gánh chịu hạng mục mới bớt lo bớt việc được...

- Có phải lo lắng chuyện tiêu thụ có vấn đề hay không? - Khám Duy Đào hỏi.

- Vừa bán lại thuê, các xí nghiệp trong khu công nghiệp Cảng Khẩu có thể dựa theo kế hoạch đã định đưa vào hoạt động, tổng quy mô thuê bán hẳn là vượt quá 10 người, chúng ta chung quy không thể để người nhà của công nhân vào ở trong túp lều. Chúng ta khai phát bất động sản là muốn lợi nhuận, nhưng cũng không thể đặt hoàn toàn mục tiêu lên người họ...

Thế Kỷ Cẩm Hồ còn hạch toán ra giá thành phẩm của phòng không, mỗi m² không đến 500 tệ. Chỉ là tung ra giá cả hạn chế như vậy, sẽ tạo thành trùng kích quá lớn đối với thị trường bất động sản của TP. Tân Đình lúc này đang có xu thế cuồng nhiệt.

Khi thị trường còn chưa có khái niệm gì đối với nhà tinh trang, tung ra giá nhà tinh trang có thể che tai mắt của mọi người. Ngay cả như vậy, mỗi lần khai phát một mẫu đất, trong thành phố vẫn có thể thu được lợi nhuận đất đai trên 30 vạn tệ.

Trương Khác biết rõ xu thế bất động sản trong nước mấy năm sau này, không nghĩ qua muốn sản sinh ảnh hưởng quá lớn đối với thị trường bất động sản toàn quốc, nhưng ở trên địa bàn của mình, y vẫn rất mất hứng khi thấy được người khác xằng bậy.

Kiến thiết nhà ở trong hai năm nay ở tân thành trước cảng Đông Sơn phải lấy dung nạp 10 vạn làm mục tiêu. Chỉ có quy mô khai phát khổng lồ mà nhanh chóng như vậy mới có thể tránh làm cho nhu cầu đột nhiên tăng vọt mà kích thích giá nhà của Tân Đình trong thời gian ngắn tiếp tục tăng cao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.