Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1216: Chương 1216: Cần tìm vệ sĩ.




- Còn chuyện cuối cùng nữa tôi muốn bàn với mọi người.

Nghe Trương Khác nói thế tất cả bất giác ngồi thẳng dậy, chăm chú nhìn y.

Trương Khác thấy vậy thì bật cười: - Đừng có nghiêm túc thế, tôi không bắt mọi người làm việc chuyện chống lại nhân loại đâu.

Mọi người nghe thế đều bật rộ lên, không khí tức thì buông lỏng.

- Quyết sách địa ốc mới ra đời, với chúng ta mà nói là một chuyện tốt, nhất là với sản nghiệp quặng sắt của chúng ta ở Perth. Quyết sách mới ra vài ngày các vật liệu xây dựng liên quan trong nước đã bắt đầu tăng lên, tin rằng không được bao lâu sẽ ảnh hưởng tới giá quặng sắt. Vốn trong dự kiến của tôi, sản nghiệp quặng sắt muốn hồi sinh sẽ phải mất hai ba năm nữa, hiện giờ tới quá sớm, ảnh hưởng xấu đem lại không ít. Nói tới đó Trương Khác dừng lại uống nước, để mọi người có thêm thời gian suy nghĩ.

- Bố cục của chúng ta ở Perth phải một năm nữa mới hoàn thành, công tác trước đó gần như không gặp phải lực cản gì là vì sản nghiệp vào thời kỳ chạm đáy, những kẻ muốn phá đám cũng chỉ đứng ngoài nhìn chúng ta tự lún vào vũng bùn không thoát thân được. Nhưng tình hình hiện giờ đã khác, ai cũng nhìn ra kinh tế địa ốc sẽ khiến sản nghiệp quặng sắt hồi sinh. Những kẻ trước kia cười thầm trong bóng tối sẽ nhảy ra. Phb Biliton và Rinotin to đã phát triển ở Tây Úc mấy chục năm, ảnh hưởng của Cẩm Hồ không sao bì được. Trong nước cũng có không ít kẻ thèm thuồng, đám người đó thành sự không đủ, hỏng việc có dư. Mặc dù Cẩm Hồ không phải không thể đối phó được nhưng sẽ ảnh hưởng tới tốc độ phát triển bình thường của Cẩm Hồ, cho nên tôi muốn thương lượng với mọi người. Trương Khác nhìn khắp lượt thành viên hạch tâm của Cẩm Hồ.

Lúc này Phó Tuấn che di động gõ cửa đi vào: - Điện thoại ở bên kia.

Vẻ mặt Trương Khác thoáng chút hưng phấn, đựng dậy nhận điện thoại ngay tại chỗ: - Ngay trong mấy ngày tới sao? Được rồi, phía bên Cẩm Hồ cũng sẽ phối hợp trong khả năng có thể. Dừng một chút, Trương Khác trịnh trọng nói: - Nếu như cuối cùng chuyện không được như ý muốn, hi vọng Cẩm Hồ được hân hạnh lọt vào mắt xanh của giám đốc Tiêu.

Tiếng thở phía bên kia điện thoại rõ ràng lớn hơn vài phần, mấy giây sau giọng khàn khàn của Tiêu Thụy Dân truyền ra: - Hôm nay tôi mới đột nhiên nhận ra, quen biết Khác thiếu gia là may mắn nhường nào.

Những người ở đây đều là nhân vật tinh minh, nghe thấy đoạn đối thoại một chiều cũng có thể cơ bản đoán được nội dung là gì rồi.

Cúp điện thoại rồi, nhìn vẻ mặt hưng phấn của mọi người, Trương Khác nói đầy hào khí: - Ở một vài việc trước giờ Cẩm Hồ luôn bị động, tạm thời chỉ có thể để người ta bắt nạt mà không thể đánh trả, lần này sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi. Rồi quay sang nói với Trần Tín Sinh và Tô Tân Đông: - Chúng ta cũng cần tận lực, phía Bắc Kinh vài ngày tới không thể thiếu người chủ trì cục diện, Tín Sinh và lão Tô, ai muốn tới đó.

Trần Tín Sinh cười: - Để tôi đi, dù sao tôi ở Bắc Kinh khá lâu, so với lão Tô ít nhất cũng sẽ không bị lạc lối.

Mọi người cười ha hả, biết Trần Tín Sinh nói chuyện lần trước tới Bắc Kinh một mình, đi lòng vòng mãi không tới được điểm hẹn, cuối cùng gọi điện báo đường để công ty phái người tới đón, mọi người lấy ra trêu suốt.

An bài lòng chuyện nhân sự đi Bắc Kinh, Trương Khác bào Phó Tuấn: - Liên hệ với viện trưởng Thôi, mời ông ấy chuẩn bị chuẩn bị viết một bài đánh giá phân tích ảnh hưởng việc Cẩm Hồ cấp quyền kỹ thuật cho sản nghiệp di động trong nước, ngoài ra bảo ông ấy cung cấp cho Giản Chí Khang của báo sáng Kiến Nghiệp tài liệu sản nghiệp di động sản xuất trong năm qua, làm phiền anh ta viết một bài báo chỉ ra khốn cảnh và căn nguyên của sản nghiệp.

Căn dặn xong Trương Khác ngồi xuống, cau mày nói: - Chỉ là hai bài viết này không thể tùy tiện tung ra, nếu không sẽ gây phản tác dụng.

Trong những người ngồi đây Tôn Thượng Nghĩa nhiều tuổi nhất, lịch duyệt nhất, bản thân xuất thân hào môn trong nước, với phương diện này rất thấu triệt, gõ tay lên ghế tính toán nói: - Đúng là cần phải có thời cơ chuẩn xác, sớm quá sẽ khiến người ta phản cảm gây phản tác dụng, muộn quá thì không có tác dụng, tôi thấy chỉ cần đám Tiêu Thụy Dân hành động, ngày hôm sau chúng ta liên tục tung ra. Có hành động của đám Tiêu Thụy Dân, người bên trên sẽ có chuẩn bị tâm lý, không tới mức đọc các bài viết liên quan lại suy đoán có phải là âm mưu gì của Cẩm Hồ không, ngoài ra có thể để bọn họ tĩnh tâm lại nhận thức hiện trạng, suy nghĩ ý tứ thực sự bài viết muốn biểu đạt, cũng góp thêm một bó lửa giúp đám Tiêu Thụy Dân.

Đúng là gừng càng già càng cay, Trương Khác vỗ đùi định đoạt: - Chuyện ở Bắc Kinh cứ quyết như thế, Tin Sinh, anh tới đó rồi giữ liên lạc thường xuyên với viện trưởng Thôi, có chuyện gì khẩn cấp chúng ta kịp thời liên hệ.

Tiếp đó quay lại chuyện đang dang dở: - Tôi nghĩ mọi người dự liệu được chuyện tôi muốn nói rồi, hiện với cơ sở yếu kém của Cẩm Hồ ở Tây Úc, lại chiếm mỏ có trứ lượng phó phú như vậy, xung quanh toàn ánh mắt tham lam, muốn thay đổi hiện trạng này, biện pháp tốt nhất là tìm cho chúng ta mấy vệ sĩ.

Diệp Kiến Bân gật gù: - Ví dụ này rất hình tượng, rất chuẩn xác song vệ sĩ này không dễ tìm.

- Đúng là phải lựa chọn thật kỹ, vệ sĩ quá yếu thì chỉ tốn tiền, quá mạnh lại lo khách át chủ, cướp luôn tiền trong tay chủ cũng không biết chừng. Trần Tín Sinh cũng thuận theo giọng điệu của Trương Khác nói:

- Này tôi chỉ thuận miệng lấy ví dụ thôi, không định bày trò cho các anh. Trương Khác cười nói: - Tôi suy nghĩ rồi, chuẩn bị bỏ ra 30 -40 % cổ phần chuyển nhượng cho Trung Dã và các xí nghiệp liên quan trong nước, ngoài ra cũng để thế lực đương địa Tây Úc tham gia vào.

*** Trung Dã: Luyện kim TQ.

Chuyển nhượng 30% - 40% cổ phần trong một lần, dù mọi người đã chuẩn bị tinh thần nhưng vẫn hít một hơi khí lạnh.

Chỉ riêng lượng quặng sắt hiện thăm dò được đã trên 1 tỷ tấn, hơn nữa là quặng sắt chất lượng cao hàm lượng phốt pho ít, mặc dù với sản lượng 10 triệu tấn một năm, dàn đều ra chi phí là 36 USD một tấn, với giá chuẩn của quặng sắt 26 USD một tấn như hiệu nay, sẽ lỗ không ít. Nhưng cùng với sản nghiệp ấm dần lên và quy mô khai thác mở rộng, chênh lệnh sẽ càng ngày càng thấp, sẽ tới lúc giá mỗi tấn thấp hơn giá chuẩn, cho dù chỉ chênh lệch 1 USD cũng tương đương dao động 1 tỷ USD, 30% - 40% cổ phần là con số kinh người.

- Tư bản người Hoa ĐNÁ trước kia luôn hợp tác vui vẻ với chúng ta, chỉ là oán trách phân ngạch trong sản nghiệp hạch tâm của Cẩm Hồ quá ít, lần này có thể tính tới bọn họ. Còn thực lực của Trung Dã ở Tây Úc dù không mạnh, nhưng là đại biểu cho xí nghiệp người Hoa, có họ gia nhập, bằng với có bộ phận tương đối lớn đồng bào ở Tây Úc gia đoàn kết với nhau, hình thành lực lượng không nhỏ. Ngoài ra cũng tính tới lực lượng chính trị của Trung Dã ở trong nước, thêm vào bối cảnh quốc xĩ của nó, Cẩm Hồ có thể lấy tâm da hổ này chắn ánh mắt tham lam của đám sói không bao giờ biết đủ trong nước. Còn về tư bản Tây Úc, suy nghĩ từ góc độ lâu dài, chúng ta phải kéo đám địa đầu xà này vào, nếu không Cẩm Hồ khó kháng cự lại được thủ đoạn đàn áp của tập đoàn Nhật thông qua chính quyền Châu ÚC.

Mọi người hứng trí rất cao, ăn tối xong lại tiếp tục bàn việc bất tri bất giác đã tới nửa đêm, Trương Khác nhớ đám Đường Thanh, thấy chủ đề chính gần như đã nói hết, những chuyện khác không cần tụ hết mọi người lại cùng bàn nữa, liền đứng dậy vặn mình nói: - Không xong, già rồi, mệt chỉ muốn đi ngủ thôi.

Chu Du cười: - Chúng tôi còn chưa kêu già mà cậu đã kêu cái gì? Ở đây cậu nhiều tuổi hơn được ai?

Trương Khác cười lớn: - Đỗ Phi, mày biết vì sao tao đưa mày đi theo rồi chứ? Đi, đi, đi cả đi.

Diệp Tiểu Đồng trừng mắt lên, nhưng không trêu y nữa, dù sao người khác đã đành, Tôn Tĩnh Hương sắp sinh, đúng là cần nghỉ ngơi rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.