Năm nay Quốc vụ viện nới lỏng hơn, cho tỉ lệ cổ phần xí nghiệp nước ngoài nắm cổ phần ngân hàng thương nghiệp tới 10%, Trương Khác đang có kế hoạch mua một ngân hàng hải ngoại vừa hoặc nhỏ, thông qua ngân hàng hải ngoại này tiến thêm một bước thẩm thấu vào hệ thống ngân hàng thương nghiệp hai tỉnh, đến khi nhà nước cho phép ngân hàng liên hợp kinh doanh vượt khu vực, Cẩm Hồ sẽ khống chế trực tiếp một ngân hàng tầm trung, như thế sẽ có ảnh hưởng lớn hơn với địa phương, với sản nghiệp.
Trương Khác vốn muốn Tôn Thượng Nghĩa làm việc này, cũng là vì nghĩ tới mấy năm qua ông vất vả bôn ba, phụ trách việc này sẽ nhẹ nhàng hơn, dù sao hiện trọng tâm Cẩm Hồ không ở đó. Tuy nhìn vào giống hành vi tước quyền của Tôn Thượng Nghĩa, Trương Khác vẫn nắm chắc thuyết phục được ông, chỉ có điều lúc này chuyện của y và Tôn Tĩnh Mông bị nhìn thấu, mặt y có dầy hơn thớt cũng không thể tự nhiên như không đi bàn chuyện này với Tôn Thượng Nghĩa.
Trương Khác thầm nghĩ :" Rồi rồi, cứ đợi qua hôn lễ rỗi tính kế lâu dài sau."
Thành viên hội nghị 29 người đều tham gia hôn lễ của Diệp Kiến Bân và Tôn Tĩnh Hương, cho nên hội nghị 29 người quý này sẽ tổ chức ở hai địa điểm Hong Kong và Maldives.
Ngày hôm Tôn Tĩnh Mông, Đường Thanh, Trần Phi Dung, Thịnh Hạ, Tịch Nhược Lâm cùng người của Diệp gia và Tôn gia bay sang Maldives chuẩn bị chuyện hôn lễ, Đỗ Phi và Mông Nhạc tạm thời chưa có tư cách tham gia hội nghị 29 người, bọn họ đi cùng vợ hoặc chồng của thành viên hội nghị 29 người sang Maldives trước. Trương Khác, Diệp Kiến Bân, Tôn Thượng Nghĩa và các thành viên khác ở lại Hong Kong mở cuộc họp quý một ngày, tiếp đó sang Maldives họp tiếp, đến ngày thứ 4 mới là hôn lễ.
Trương Khác không trao đổi trước với Tôn Thượng Nghĩa chuyện điều động nhân sự, tất nhiên cũng không nhắc tới ở hội nghị 29 người, đám Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông loáng thoáng đoán được nhưng không thấy Trương Khác nhắc tới thì lấy làm lạ vô cùng, chỉ là Trương Khác không nói, mà địa vị Tôn Thượng Nghĩa trong Cẩm Hồ chỉ kém Diệp gia, người khác tất nhiên không dám chủ động đề xuất.
Trương Khác đến Maldives tham gia diễn tập hôn lễ, y là phù rể, tất nhiên diễn tập không thể vắng mặt, đang lúc gà gật đứng cạnh Diệp Kiến Bân gà gật nghe cha cố đọc lời thề thì Đường Thanh đi tới nói với y: - Chị Vãn Tình và Hứa Tư tới sân bay rồi, nói hôm qua Chỉ Đồng bật điều hòa quá lạnh nên bị cảm, ở lại Kim Sơn, bà Chỉ Đồng cũng không tới. Mình và Phi Dung ngồi thuyền ra sân bay đón họ đây.
Maldives là quốc gia do nhiều đảo san hô tạo thành, ở đây xe hơi không có đất dụng võ, sân bay ở trên đảo Hulhule nằm phía đông bắc thủ đô Male, cách đảo Dhoni nơi tổ chức hôn lễ 2 km. Lúc này những người khác đa phần phân tán ở khắp nơi trên đảo Dhoni hưởng thụ ánh mặt trời chan hòa và hơi thở đại dương dễ chịu của Maldives, vì tổ chức hôn lễ này Diệp Kiến Bân bao luôn cả hòn đảo. Hiện giờ ba hòn đảo của Trương Khác còn chưa xây xong, nếu không đó mới là thiên đường cử hành hôn lễ, mặc dù đây là mùa đông ở Tây Úc.
Trương Khác tới tận bây giờ cũng không biết hôn lễ mời những ai, mới đầu cho rằng Tôn Tĩnh Hương sẽ mời Tạ Vãn Tình và Hứa Tư, chỉ là sau khi tới Hong Kong gọi điện cho hai cô đều không nghe nhắc tới chuyện này, còn tưởng Tôn Tĩnh Hương gạt họ khỏi danh sách này.
Nếu không phải gặp đúng cuộc họp quý của hội nghị 29 người, Diệp Kiến Bân và Tôn Tĩnh Hương không định mời ai tham dự hôn lễ, nên Trương Khác thấy nếu không mời Tạ Vãn Tình và Hứa Tư cũng không có gì bất ngờ, không ngờ bọn họ được mời tới rồi.
Nhìn Đường Thanh kéo Trần Phi Dung đi, chỉ còn vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Ngọc ngồi dưới xem diễn tập hôn lễ, mà Tôn Tĩnh Mông mặc váy hồng làm phù dâu đứng bên cạnh, Trương Khác lại cảm thấy mồ hôi bắt đầu chảy ra rồi, quan hệ giữa y và Hứa Tư bán công khai trong cao tầng Cẩm Hồ, vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa càng không lạ gì, dù tố chất tâm lý Trương Khác có cao tới đâu cũng không chịu nổi.
Cố gắng cầm cự nửa tiếng, cuối cùng buổi diễn tập cũng kết thúc, Trương Khác xem đồng hồ, ước chừng Tạ Vãn Tình, Hứa Tư đã tới rồi, nói với Diệp Kiến Bân một tiếng rồi rời nhà thờ trước, từ xa thấy Đường Thanh, Hứa Tư, Tạ Vãn Tình đi với nhau.
Hứa Tư mặc váy đi trên bãi cát trắng, đầu đội mũ cỏ rộng vành --- Hôm qua đi dạo phố, Đường Thanh mua mấy cái mũ cỏ cùng kính râm liền --- Hứa Duy thì đi bên cạnh chị gái trách: - Chị nói là bận cơ mà, hôm qua em còn nghĩ không biết bao giờ có thể cùng chị và ba mẹ tới đây nghỉ mát.
Giang Đại Nhi đi lùi lại đằng sau một chút, ánh mắt đón ánh mặt trời, như vầng trăng non, mỉn cười nhìn Trương Khác từ nhà thờ đi ra. Giang Đại Nhi cùng Hứa Duy từ Malaysia tới hôm qua, Giang Đại Nhi cực kỳ được hoan nghênh ở ĐNÁ, lượng album bán ra còn hơn xa ở trong nước, album mới cũng tới ĐNÁ tuyên truyền trước.
Tạ Vãn Tình, Hứa Tư, Giang Đại Nhi, Trần Phi Dung, Đường Thanh, đúng là đội hùng siêu hoành tráng, Trương Khác nhìn thấy chỉ muốn trốn ngay vào trong nhà thờ, nhưng vừa xoay người đi thì Tôn Tĩnh Mông ngạc nhiên hỏi: - Chị Vãn Tình tới rồi, còn Chỉ Đồng Đâu?
Nhìn Tôn Tĩnh Mông chạy tới đón, áp lực trong lòng Trương Khác lại tăng thêm một phần, thường ngày chẳng có ai ở bên cạnh, giờ này xuất hiện cả đám, quan trọng là chỉ có quan hệ với Hứa Tư là đã bán công khai, nhưng vẫn dấu Hứa Duy, vở kịch này diễn tiếp ra sao đây? Còn may là Trần Tĩnh và Địch Đan Thanh không tới, nếu không thì náo nhiệt phải biết.
- Nóng quá, tôi về phòng thay y phục đây, sắp đốt lửa trại rồi, mọi người nghỉ trước đi. Tham dự diễn tập phải mặc đồ tây nghiêm túc, tuy nói khí hậu Maldives dễ chịu, dù sao vẫn là quốc gia nhiệt đời, mặc đồ tây rất nóng, Trương Khác chỉ có cái cớ này trốn về phòng. Phòng của Trương Khác hoàn toàn làm bằng gỗ ở bên bìa rừng, sát ngay cửa sổ là nước biển xanh thăm, y lề mề nửa ngày trời trong phòng mới thay áo sơ mi quần ngố đi ra.
Tạ Vãn Tình, Hứa Tư, Giang Đại Nhi, Tôn Tĩnh Mông đều cố ý tránh Trương Khác, Đường Thanh cũng kéo Trần Phi Dung đi quấn lấy các cô gái khác, không thèm để ý tới Trương Khác, y cũng vui vẻ ở một mình đỡ áp lực.
Chiều ngày 28 tháng 7, hôn lễ của Diệp Kiến Bân diễn ra đúng dự định, sau khi kết thúc nghi lễ ở nhà thở, tiệc được tổ chức ở khách sạn. Trương Khác theo mọi người về tới phòng yến tiệc, phát hiện mình vẫn mặc y phục phù rể đúng là ngốc, chức trách đã xong, đổi y phục rộng rãi ăn uống mới thoải mái, vừa ra khỏi phòng thì nhìn thấy Tôn Tĩnh Mông ở đầu kia ngã rẽ nháy mắt với y, xác định y nhìn thấy mình rồi mới đi trước.
Không hiểu Tôn Tĩnh Mông có chuyện gì, Trương Khác đi theo, qua hành lang quanh co, cuối cùng là nhà vệ sinh, còn treo biển "đang quét dọn" bằng tiếng Anh, không thấy bóng dáng cô đâu.
- Vào đi. Tôn Tĩnh Mông đột nhiên từ nhà vệ sinh nữ thò đầu ra kéo Trương Khác vào, đi tới gian cuối cùng, đẩy Trương Khác vẫn đờ đẫn vì kinh ngạc vào rong, khẽ cắn môi, đôi mắt sáng long lanh nhìn y: - Không ai tới đây đâu, anh có hét khản cổ cũng vô ích ...
Trương Khác nếu ra sức vùng vẫy la hét thật thì không phải là vô ích, chỉ là y ngây như phỗng, trố mắt ra nhìn Tôn Tĩnh Mông cúi xuống cho tay vào váy cởi chiếc quần lót màu trắng đưa tới trước mắt y. Trong nhà vệ sinh ánh đèn dìu dịu, khi Tôn Tĩnh Mông cúi xuống, ánh mắt Trương Khác tức thì bị cặp đùi của cô lộ ra dưới mép váy thu hút, da thịt mịn màng phát màu trắng sáng mê hoặc, như mỡ đông, dụ dỗ ánh mắt người khác nhìn vào sâu hơn nữa.