Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1137: Chương 1137: Lâm Tuyết cảm thụ thấy nguy cơ




Biệt thự số hai Tân Mai Uyển từng là nơi ở của Từ Học Bình tại Kiến Nghiệp, Từ Học Bình rời Đông Hải, Lý Viễn Hồ chẳng muốn chuyển nhà lần nữa, người khác tất nhiên càng không tiện chen vào, thế là biệt thự đó để trống mãi.

Giang Mẫn Chi vừa tới Đông Hải, Đào Tấn liền chỉ thị văn phòng thành ủy an bài cho ông ta ở đó.

Trong sân cây cối um tùm tươi tốt, góc đông nam có một cây ngân hạnh, do Từ Học Bình đích thân trồng khi mới chuyện vào đây ở, hiện đã to bằng miệng bát, tán lá phủ tới ban công tầng hai rồi.

Giang Mi đưa tay ngắt một chiếc là ngân hạnh, cầm trong tay mân mê, bữa tiệc hôm nay Trương Khác chỉ nói qua loa vài câu đối phó với cô ta, làm trong lòng Giang Mi không được thoải mái lắm, dựa vào lan can, nhìn vào thư phòng, Tiết Minh Lâu đang chăm chăm nhìn vào màn hình máy vi tính, khẽ thở dài, cũng chẳng biết vì sao mình lại thở dài, ném chiếc là xuống đất, đi vào phòng hờn dỗi nói: - Cái tên đó thuận miệng nói một câu, mọi người lo sốt cả vó lên, làm người như thế không thấy mệt à?

- Phó thủ tướng Tằng khi chủ trì công tác nâng đỡ kinh tế nông thôn đã trực tiếp dùng con số trong báo cáo công khai của TT nghiên cứu KT Cẩm Hồ, em nói xem lời của tên đó có sức nặng ra sao? Tiết Minh Lâu ngồi vắt tay lên thành ghế rất thoải mái, lúc này Giang Mân Chi đẩy cửa đi vào, vội đứng dậy: - Tỉnh trưởng Giang.

- Ở nhà thì cứ gọi là bác Giang thuận tai hơn, mà cháu cũng đã chính thức tới văn phòng chính phủ tỉnh làm việc đâu. Giang Mẫn Chi vỗ vai hắn, bảo hắn không cần câu nệ: - Tra tài liệu ra sao rồi?

Tiết Minh Lâu là thư ký của Giang Mẫn Chi ở ủy ban thương mại quốc gia, rất được coi trọng, Giang Mẫn Chỉ một mình tới Đông Hải, nghĩ bên cạnh thế nào cũng phải có người yên tâm dùng được, liền đưa hắn tới Đông Hải, người đã tới, nhưng điều động công tác cần vài ngày nữa.

- Mùa thu năm ngoái TT nghiên cứu KT Cẩm Hồ từng đưa ra bài viết chỉ ra nguy cơ bong bóng tồn tại trong làn sóng internet hiện nay, sau đó cổ phiếu công nghệ trong nước có điều chỉnh nhất định, có điều hiệp định song phương Trung Mỹ ký kết, làm cổ phiếu Trung Quốc toàn cầu tăng giá, Côn Đằng Online trong một đêm giá trị tăng gấp đôi, rồi Âm nhạc toàn cầu bán được giá cao, cổ phiếu trong nước lại vọt lên. Tiết Minh Lâu trình bày điều thu thập được: - Cho nên báo cáo kia tất nhiên không có ảnh hưởng gì, cháu đã in nó ra, đánh dấu những chỗ trọng tâm, bác Giang nếu rảnh rỗi có thể xem qua một chút. Đưa chồng tài liệu bên cạnh màn hình vi tính cho Giang Mẫn Chi.

- Tên đó hôm nay nói cái gì mà bong bóng internet vỡ chỉ là nhắm vào Hải Túc thôi, sớm nghe nói mâu thuẫn giữa bọn họ, không ngờ tên đó thiếu kiên nhẫn như thế, tỉnh trưởng vừa mới tới, y đã chạy đến chơi xấu người ta rồi. Giang Mi dùng ngữ khí rất khinh miệt, cô ta cảm thấy mình có thể nhìn thấu Trương Khác, chẳng hiểu y có tài cán gì làm người khác ngạc nhiên, còn nói thêm: - Mọi người có nhìn thấy mỹ nữ chủ tịch Hải Túc không, cô ấy giận tới tái mặt. Rồi làm nũng với Tiết Minh Lâu: - Cô ta như con hồ ly tinh ấy, không cho phép anh có dính líu gì với cô ta đâu đấy.

Tiết Minh Lâu chỉ biết cười khổ.

Giang Mẫn Chi chẳng để ý chuyện hai bọn họ tình tứ với nhau, cầm lấy tài liệu xem qua, nói: - Cẩm Hồ là cán cờ kinh tế dân doanh Đông Hải thậm chí toàn quốc, tuyệt đại đa số mọi người chỉ biết tới Ái Đạt, Tân Quang, Hương Tuyết Hải, TTVT ... Mà không biết tới Cẩm Hồ. Trừ Cẩm Hồ ra, Hải Túc có thể coi là xí nghiệp dân doanh mới quật khởi nhanh nhất, chúng ta đều biết Hải Túc là bình cũ thay rượu mới, nhưng người dân bình thường không hiểu, bọn họ chỉ biết trước kia là công ty quốc hữu sao lại tồi tệ như thế, được vốn dân doanh tiếp nhận liền cải tử hoàn sinh.

- Có tệ tới đâu cũng chẳng liên quan gì tới ba, nếu gánh trách nhiệm thì cũng là của người tiền nhiệm, và lại sau khi trọng tổ, Hải Túc ăn nên làm ra còn gì? Giang Mi không hiểu: - Ba lo việc không liên quan làm cái gì?

- Đông Hải năm 97 điều chỉnh quy hoạch sản nghiệp với quy mô lớn, xin được rất nhiều chính sách ưu đãi từ quốc gia, tài nguyên trong tỉnh chuyển dời sản nghiệp công nghệ mới, sản nghiệp công nghệ mới liền đi vào con đường phát triển cao tốc, có điều thực sự được hưởng ưu đãi là xí nghiệp dân doanh, trong đó có thấy bóng dáng xí nghiệp quốc hữu đâu không? Giang Mẫn Chi mặt âm trầm nói: - Ngược lại, xí nghiệp quốc hữu chẳng những không quật khởi mà càng đi xuống, không bị tư hữu hóa thì cũng bị mua lại, như Hương Tuyết Hải, nhà máy ảnh Giang Âu, nhà máy TV Kiến Nghiệp những nhà máy có nền tàng khá sâu ...

- Cháu đã xem qua tư liệu, vấn đề của Hải Túc kỳ thực không ít ... Tiết Minh Lâu hiểu tâm tư của Giang Mẫn Chi, hôm nay ông ta tham dự bữa tiệc kia là tỏ vẻ thế thôi, suy nghĩ trong lòng hoàn toàn khác.

Mặc dù TW hạ lệnh cải cách quốc xĩ, rốt cuộc cải cách ra sao thì ý kiến không thống nhất, TW cũng cổ vũ bộ ủy ban và địa phương mày mò thêm nhiều con đường mới, suy nghĩ nhất quán của Giang Mẫn Chi là cường hóa tài sản quốc hữu, Đào Tân và Lý Viễn Hồ lại có thái độ khá tiêu cực với việc nâng đỡ quốc xĩ. Giang Mẫn Chi mới tới Đông Hải muốn thay đổi hiện trang ngay là không thể, đừng nói địa phương kết chặt lại với nhau, quan trọng Lý Viễn Hồ mới là người đứng đầu Đông Hải, hơn nữa kinh tế Đông Hải phát triển cao tốc, cho dù có vấn đề nhỏ cũng bị lấn át hết.

Phải để chính sách tỉnh Đông Hải thực thi trước đó lộ ra vấn đề nghiêm trọng, Giang Mẫn Chi mới nắm được chủ động.

Giang Mi như mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy dựng lên ngạc nhiên nói: - Hai người muốn lấy Hải Túc ra làm đá dò đường, há chẳng phải trúng gian kế của tên đó?

- Ý con nói mượn đao giết người? Giang Mẫn Chi cười lắc đầu: - Cho dù có sẵn lòng cầm dao y cho mượng để giết người cũng không phải dễ giết, những kẻ đứng sau lưng Hải Túc không dễ đụng vào.

- Ừm, ở Bắc Kinh con nghe nói con hồ ly tinh kia có quan hệ với Cát Kiến Đức ... Giang Mi gật gù:

Giang Mẫn Chi thì nghĩ tới tin đồn liên quan tới Nghiêm gia, Lâm Tuyết, Cát Kiến Đức không đáng để trong lòng, loại quan hệ trói buộc bằng quan hệ nam nữ rất mỏng manh, nếu thực sự có ai ra tay với Hải Túc, Cát Kiến Đức quá nửa sẽ lựa gió trở cờ.

Bất kể thế nào cũng không thể tùy tiện đắc tội với thế lực địa phương Đông Hải, cũng không thể vô duyên vô cớ gây thù oán với Nghiêm gia, dù có muốn lấy Hải Túc làm hòn đá dò đường cũng phải chú trọng sách lược.

Trương Khác đâu có mượn đao giết người, trên bữa tiệc y nhắc tới bong bóng internet bị vỡ là nhét đao vào trong tay Giang Mẫn Chi rồi! Ông ta hiểu rõ, nhưng quay về vẫn bảo Tiết Minh Lâu lên mạng tra tài liệu về bong bóng internet và Hải Túc, càng tỉ mỉ càng tốt, ít nhất cái cán cờ Hải Túc này đổ, ông ta có thể thuận lợi tiến hành điều chỉnh chính sách kinh tế trước đó của Đông Hải.

Lâm Tuyết không hệ biết trước đó thực ra Trương Khác và Giang Mẫn Chi đã có tiếp xúc thông qua Giang Tĩnh Hàm, cô ta có thể nghĩ tới việc y nhắc tới bong bóng internet trước mặc Giang Mẫn Chi là có dụng tâm chơi xấu Hải Túc, nhưng không ngờ dụng tâm của Trương Khác hiểm ác như thế.

Cô ta cũng không ngờ vì quan tòa kia phát biểu một câu lại sinh uy lực lớn như thế, khiến gia cổ phiếu của Microsoft tụt giảm 5%.

Do trước đó Thomas đã phát quyết tội danh lũng đoạn của Microsoft thành lập, Microsoft kháng cáo, lúc này Thomas lại nói có chứng cứ mới, khiến khả năng Microsoft bị tòa án tối cao bác đơn là rất lớn, một khi bị bác đơn, Microsoft không tránh nổi vận mệnh bị tách đôi.

Hiện Microsoft đang tới gần vận mệnh đó hơn bất kỳ lúc nào.

Là công ty công nghệ giá trị cao nhất trên TTCK, Microsoft luôn được coi là mũi tên chỉ đường cho hưng suy của làn sóng kinh tế mới, phân ngạch của nó trong chỉ số Nasdaq tương đối lớn, cổ phiếu của Microsoft tụt giảm khiến chỉ số Nasdaq cũng xuống theo.

Chuyện này sẽ sinh ra ảnh hưởng lớn thế nào thì rất khó nói, sợ đây là quân bài domino đầu tiên, càng tới gần kỳ hạn phát hành cổ phiếu mới, có kẻ càng trở nên mẫn cảm khẩn trương, chỉ sợ con vịt vào tay lại bay mất.

- Nếu Microsoft không tránh được vận mệnh chia tách, đó là tín hiệu cực tốt cho những công ty IT luốn bị Microsoft ép cho không ngóc đầu lên được, hiện chỉ là một phản ứng quá mức của thị trường, chỉ số sẽ mau chóng bình ổn thôi. Lưu Kỳ Tuấn thấy Lâm Tuyết và Vương Hải Túc sắc mặt khẩn trương, lên tiếng an ủi họ, cũng là an ủi bản thân: - Hơn nữa TTCK trong nước ít bị ảnh hưởng bởi nước ngoài, dao động trương ứng đều nằm trong suy tính của chúng tôi rồi.

- Tôi không hiểu, tôi về nghỉ ngơi đây, các anh muốn canh máy vi tinh thì tùy. Lâm Tuyết ngáp, cô ta không hiểu rõ về chỉ số Nasdaq lắm, nhưng cô ta đánh hơi được nguy cơ từ vẻ mặt của Trương Khác, cảm giác này làm cô ta không dễ chịu chút nào, nhưng cô ta sợ mình là chim sợ cành cong, Trương Khác có lợi hại tới đâu cũng không thể tác động vào chỉ số Nasdaq.

Nghĩ nhiều cũng vô ích, Lâm Tuyết quyết định về nghỉ.

Đêm trời đổ mưa xuân, về tới chỗ ở trống vắng không một bóng người, càng cảm thấy những lời Trương Khác trước mặt Giang Mẫn Chi có mùi vị nguy hiểm, cô ta không ngủ được, xách chai rượu ra ban công, nhìn hồ nước bên ngoài, ánh đè phía bờ bên kia rất mông lung, không rõ nơi nào, có lẽ dưới một ánh đèn là tên khốn đó cũng chưa biết chừng.

Có điện thoại gọi tới, Lâm Tuyết đặt chén rượu xuống lấy di động, là một giám đốc bên Tinh Điển gọi tới.

- Có chuyện gì mà gọi điện vào giờ này? Tâm tình Lâm Tuyết rất không tốt, giọng khô khốc, nghe nguyên do xong, mày nhíu lại, rít lên: - Cái chuyện cỏn con này mà các người không giải quyết nổi à? Ngay cả một hộ giải tỏa cũng xử lý không nổi, nuôi các người tốn cơm sao? Bắt mấy con rắn thả vào nhà, cắn chết cũng đáng đời, kẻ nào chắn đường bà đây thì không cần khách khí với chúng.

Lâm Tuyết ném di động xuống ghế sô pha, nhìn ánh đèn phía hồ đối diện, lòng bực bội khó tả, kéo mạnh rèm xuống, khỏi nhìn cho phiền lòng. Di động lại vang lên, là điện thoại của Cát Kiến Đức, cô ta liền ấn tắt chuông, không thèm để ý, một tên hạ lưu, không biết học đâu ra cái trò muốn cô ta tự sờ soạng rên rỉ cho lão ta nghe, lần trước làm xong buồn nôn mất nửa ngày.

Nhìn ánh đèn báo di động lóe lên hai lần nữa, nửa tiếng sau cô ta mới gọi điện lại cho Cát Kiến Đức, nghe thấy phía đối diện có tiếng nữ nhân thở hổn hển, biết Cát Kiến Đức không có kiên nhẫn, đã dùng thủ đoạn hạ lưu với nữ nhân khác rồi, cô ta cũng chẳng nói cho Cát Kiến Đức chuyện xảy ra buổi tối, cúp điện thoại choàng áo nằm xuống ghế sô pha ngủ. Đang ngủ say thì bị di động trên đầu reo đánh thức, đồng hồ trong phòng mới chỉ 5 giờ sáng, Lâm Tuyết lần mò di động, thấy số của Vương Hải Túc, liền ấn nút nghe: - Có chuyện gì?

- Chỉ số Nasdaq tụt dốc, mất liền 5 điểm, cổ phiếu Microsoft mất 9 điểm.

Tim Lâm Tuyết nảy lên một cái, cô ta không hiểu chỉ số chứng khoán mấy, nhưng biết tụt giảm 5% là chuyện rất khủng bố, nhất là ở thị trường hoàn thiện như Âu Mỹ, ngay cả khi bị cơn bão tài chính Châu Á lan rộng làm liên lụy, chỉ sổ Nasdaq cũng không tụt tới 5%.

Lâm Tuyết rửa ráy qua lo rồi tới tổng bộ Hải Túc, trời mới tờ mờ sáng, Lâm Tuyết vừa đi vừa suy nghĩ, không chú ý có một nữ công nhân vệ sinh đang quét dọn trong sân, gần sô phải mới phanh gấp lại, nữ công nhân hoảng sợ ngã lăn ra, nhưng nhìn đôi mắt Lâm Tuyết trừng trừng nhìn mình, vội vàng bò dậy, xin lỗi rối rít: - Xin lỗi giám đốc Lâm, tôi không chú ý xe giám đốc lái tới, lần sau tuyệt đối không như thế nữa, xin lỗi, xin đừng đuổi việc tôi.

Lâm Tuyết không thèm để ý, lái xe vào bãi đi thẳng tới văn phòng.

Vương Hải Túc, Lưu Kỳ Tuấn đều thức đêm trong văn phòng, thấy Lâm Tuyết đi vào, nói với cô ta: - Thế cục chưa chắc đã xấu hơn, tôi vừa mới gọi điện cho giám đốc Nghiêm, anh ấy sẽ tới Kiến Nghiệp trước buổi trưa gặp chúng ta.

Thấy Lâm Tuyết cau mày, còn tưởng cô ta đang suy nghĩ chuyện gì, đột nhiên cô ta nói: - Kẻ quét dọn vệ sinh dưới kia mùa mắt à, tôi lái xe tới mà cô ta không tránh, các anh thuê người kiểu gì vậy?

Vương Hải Túc biết Lâm Tuyết mỗi lần cảm thấy áp lực liền bới móc người dưới, hắn nhìn nữ công nhân quét dọn phía dưới, giờ mới là 5 giờ, quét dọn sớm như thế là do Lâm Tuyết bắt ép, nói: - Đợi các phòng đi làm tôi sẽ bảo họ đổi người. Hắn còn cười lấy lòng: - Ếch ba chân khó kiếm, còn người quét dọn hai chân dễ kiếm lắm.

- Giám đốc Nghiêm có nói gì khác trong điện thoại không? Lâm Tuyết lại đột ngột chuyển đề tài.

- Sự kiện mang tính ngẫu nhiên, xuất hiện phản ứng quá khích là bình thường. Microsoft còn chưa có phản ứng về tin tức vị quan tòa kia tiết lộ, mà tới trung tuần tháng 6 tòa án tối cao liên bang mới tiến hành xem xét lại vụ án, trước đó chúng ta không cần lo có tin tức xấu hơn nữa, chuyện cổ phiếu Microsoft mất giá hôm qua sẽ không xảy ra lần thứ hai... Lưu Kỳ Tuấn bình tĩnh nói:

Lâm Tuyết hỏi gấp: - Nói thế chúng ta vẫn còn có thời gian?

- Vấn đề hẳn không lớn, giám đốc Nghiêm sẽ trao đổi với người của Chứng khoán Tinh Hà, lúc đó giám đốc Lâm cũng tham gia chứ?

- Được. Lâm Tuyết nhận lời: - Tôi sẽ tham gia.

Chỉ số Nasdaq mất giá như thế đúng là làm người ta lo lắng, quan trọng là trấn an công ty chứng khoán, nếu nguy hiểm qua lớn, nếu phương án phát hành cổ phiếu được ủy ban chứng giám thông qua nhưng không có công ty chứng khoán nào nhận bảo lãnh thì cũng vô dụng, trong nước đã có tiền lệ này. Lâm Tuyết trở nên lo lắng, chớp mắt lại nhớ tới một việc, hỏi Vương Hải Túc: - Những lời Trương Khác nói hôm qua, anh có kể cho giám đốc Nghiêm không?

- Không ... Vương Hải Túc không cảm thấy chuyện đó là cần thiết: - Sao thế?

Lâm Tuyết nhíu mày, nhìn biểu hiện của Trương Khác sau khi nhận điện thoại, tựa hồ sớm xác định được phát biểu của vị quan toàn kia sẽ đả kích nặng nề TTCK Mỹ, còn nói chuyện bóng bóng vỡ với Giang Mẫn Chi, nụ cười đeo trên miệng y hôm qua rõ ràng là vui mừng trên tai họa của kẻ khác, là ném đá xuống giếng! Liệu có phải mình quá mẫn cảm không?

- Có thể biết được hành tung của y hôm nay không? Lúc này không tiện nói gì thêm với Nghiêm Văn Giới nữa, như thế là tỏ ra không tín nhiệm hắn, nhưng Lâm Tuyết không yên tâm được, muốn thăm dò hành tung của Trương Khác, nếu gặp được y, có lẽ còn có thể thăm dò được chút gì đó từ miệng y.

Trừ khi Lý Viễn Hồ, Giang Mẫn Chi, La Quân yêu cầu trực tiếp gặp mặt Trương Khác, nếu không chẳng ai có thể biết trước hành tung của y, Vương Hải Túc nghĩ thế, miệng lại nói: - Để tôi nghe ngóng, có tin tức sẽ báo cho cô ngay.

Ngày hôm nay Trương Khác cũng bị điện thoại đánh thức, là điện thoại của Trần Tĩnh đánh thức.

Nghe khúc dạo đầu quen thuộc của Lữ quán Gia Châu, Trương Khác lim dim quờ di động ở đầu giường, thấy số của Tạ Tử Gia, cảm thấy kỳ quái, di động của mình lưu số của Tạ nữ ma đầu từ bao giờ, huých Trần Tĩnh nằm bên cạnh: - Tạ ma đầu tìm anh làm gì? Lúc này màn hình di động ở tù đầu giường bên kia cũng ánh lên, mới nhận ra đây là di động của Trần Tĩnh, vội nhét di động vào tay cô, bò qua người Trần Tĩnh sang bên kia lấy di động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.