Xưởng ĐTDĐ của Khoa Vương Cao Khoa cùng Tân Nguyên chọn phía tây nhà xưởng Kim Sơn của Khoa Vương, vì mấy ngày trước điển lễ đặt móng đã mở mang một vùng đất trống bên cạnh đường cái, còn đặt một cái bàn, đêm hôm qua lại trải thêm tấm thảm đỏ, chỉ là vẫn chưa công bố tin tức gì, ngày hôm nay lái xe đi qua nơi đó, nhìn ven đường đứng một đám người, Tạ Kiếm Nam biết hoạt động của họ xem như chính thức khởi động rồi.
Xem từ tư liệu công khai, Khoa Vương Cao Khoa cùng với điện khí Tân Nguyên đều muốn xây dựng nhà xưởng lắp ráp ĐTDĐ với tổng năng suất một năm 10 triệu máy, tuy nhiên nhìn từ quy mô chi cho kỳ thứ nhất, cùng với quy mô chi phí dự lưu kiến thiết cho kỳ thứ hai của Phủ thị chính, dã tâm thực tế của Khoa Vương Cao Khoa cùng điện khí Tân Nguyên chỉ sợ to lớn hơn rất nhiều so với những gì họ công bố ra bên ngoài.
Tốc độ kiến thiết nhà xưởng lắp ráp tương đối nhanh, khi kiến thiết nhà xưởng, công tác tuyển dụng cùng huấn luyện công nhân cũng đồng thời khởi động, nhìn từ quy mô thông báo tuyển dụng trước đó của Khoa Vương Cao Khoa cùng với điện khí Tân Nguyên tại TP.Kim Sơn, chỉ sợ một năm sau, quy mô năng suất của hai xí nghiệp tại Kim Sơn sẽ đột phá 10 triệu máy.
Tạ Kiếm Nam đứng trước cửa sổ phòng họp ở phía tây ký túc xá, nhìn hiện trường điển lễ đặt móng phía tây.
Năm ngoái sau khi Khoa Vương Cao Khoa nhận được giấy phép, bằng vào seri ĐTDĐ bảo thạch, sản lượng tiêu thụ trong năm đột phá 1 triệu máy, doanh thu đạt được 3 tỷ, lợi nhuận gần 500 triệu. Xem như là một chú ngựa ô mới xuất hiện trong ngành điện tử trong nước vào năm ngoái, cũng dựa vào thành tích xuất sắc này chen chân vào vị trí trước 50 trong top 100 của ngành điện tử.
Lúc này Khoa Vương Cao Khoa theo ánh mắt nhìn từ bên ngoài, xây dựng nhà xưởng lắp ráp với năng suất mỗi năm 10 triệu máy đã tương đối có tầm nhìn xa rồi.
Điện khí Tân Nguyên không thể nhận được giấy phép ĐTDĐ, nhưng tham gia sản xuất linh kiện điện thoại cũng được thời gian hai năm. Vào năm ngoái sau khi Ái Đạt không đủ năng suất, nhưng không nóng lòng mở rộng quy mô nhà xưởng lắp ráp, mà giao bộ phận đơn đặt hàng cho điện khí Tân Nguyên. Điện khí Tân Nguyên bởi vậy tiến vào hàng ngũ xí nghiệp OEM ĐTDĐ.
Bởi điện khí Tân Nguyên có thể từ Cẩm Hồ thu được lượng nhất định linh kiện chính như màn hình tinh thể lỏng cùng chip ĐTDĐ nên tự thân cũng có năng lực sản xuất lắp ráp. Bắt đầu từ cuối năm trước, một số xưởng ĐTDĐ trong nước bị tình hình cung ứng linh kiện khan hiếm gây khó khăn nên cũng giao một bộ phận đơn đặt hàng sản xuất cho điện khí Tân Nguyên hoàn thành. Ngay cả như vậy, quy mô của bộ phận sản xuất ĐTDĐ của điện khí Tân Nguyên vẫn rất có hạn, xây dựng nhà xưởng lắp ráp ĐTDĐ với năng suất hàng năm 10 triệu máy tại Kim Sơn, đã bộc lộ hoàn toàn dã dâm của nó.
Rất đáng tiếc, bên ngoài nhìn không thấy dã tâm lớn hơn nữa cất giấu sau kế hoạch mở rộng năng suất công khai đối với bên ngoài của Khoa Vương Cao Khoa và điện khí Tân Nguyên, phía sau dã tâm này chính là Cẩm Hồ.
Đến buổi trưa, Tạ Kiếm Nam vẫn là từ trên ti vi mới biết được nghi thức đặt móng tiến hành vào buổi sáng. Cty Liên Kỳ phía dưới Liên Thông chuyên môn phụ trách nghiệp vụ ĐTDĐ định chế cùng Khoa Vương Cao Khoa, Liên Tín ký tên trên hiệp ước mua bán định chế với tổng sản lượng đạt 3 triệu máy. Liên Tín cùng điện khí Tân Nguyên ký tên trên hiệp nghị sản xuất OEM ĐTDĐ với tổng sản lượng đạt 1 triệu máy.
Chủ tịch điện khí Tân Nguyên Đinh Văn Tường trong buổi phỏng vấn trên TV tuyên bố sẽ tập trung làm tốt nghiệp vụ OEM ĐTDĐ, điện khí Tân Nguyên trong thời gian mấy năm sau sẽ bỏ cố gắng trực tiếp tiêu thụ nhãn hiệu ĐTDĐ của riêng mình.
Trong thời gian mấy năm nay, điện khí Tân Nguyên phát triển thuận lợi hơn so với Khoa Vương. Từ năm 98 đã bắt đầu chen vào hàng ngũ top 100 của ngành điện tử. Điện khí Tân Nguyên tự biết thế yếu trên kỹ thuật, không có thực lực đi theo con đường phát triển kỹ thuật của Cẩm Hồ, nên hết sức chuyên chú tăng cường quy mô nhà xưởng lắp ráp tầm trung và thấp.
Trong hai năm nay, lượng tiêu thụ đầu đĩa hàng năm của điện tử Ái Đạt đều trên 8 triệu máy, nhà xưởng sở hữu thực tế chỉ gánh chịu không được 1/3 nhiệm vụ sản xuất, còn lại đều giao cho Tân Nguyên làm OEM, ngay cả đầu đĩa của C-Cube tiêu thụ tại khu vực Âu Mỹ cũng đều giao cho Tân Nguyên làm OEM. Điện khí Tân Nguyên ngoại trừ sản phẩm điện tử tiêu dùng truyền thống, còn là xí nghiệp duy nhất trong nước được trao quyền kỹ thuật sản phẩm iplayer cùng USB flash drive của Cẩm Hồ.
Quy mô nhà xưởng của Tân Nguyên tại Hải Châu thậm chí còn khổng lồ hơn cả nhà xưởng dưới cờ tập đoàn Ái Đạt, lần này Cẩm Hồ lại kéo cả điện khí Tân Nguyên cùng ra trận, bởi sự lạc hậu của các xưởng ĐTDĐ trong nước trên phát triển, năng lực sản xuất lắp ráp, điện khí Tân Nguyên thu được Cẩm Hồ ủng hộ chưa hẳn không khả năng thành công trên nghiệp vụ OEM ĐTDĐ.
Cuối cùng đã vén cái màn ra!
Tạ Kiếm Nam khẽ thở dài, từ trong màn hình TV nhìn thấy phía Cẩm Hồ chỉ có tổng giám đốc bộ phận linh kiện Trương Á Bình dự thính, những cũng có thể nhìn ra manh mối: Cẩm Hồ cung ứng chủ yếu linh kiện, do Khoa Vương Cao Khoa, Liên Tín, điện khí Tân Nguyên ở phía trước xông trận.
Phát xong tin tức điển lễ đặt móng, màn hình TV chuyển sang tin tức bí thư Thành ủy Kim Sơn được mời tham gia điển lễ tham quan khu dân cư Thần Hi bên bờ tây sông Ẩm Mã. Xưởng giấy Tân Quang cũng xuất hiện ở trên màn hình. Tạ Kiếm Nam từ trong đám người thấy được bóng hình của Trương Khác. Thì ra y cũng ở Kim Sơn, không tham gia điển lễ đặt móng bên này, lại chạy tới tham quan khu dân cư Thần Hi.
Tạ Kiếm Nam đột nhiên cầm lấy điện thoại trên bàn, tìm số của Trương Khác.
Dãy số này cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng gọi qua, nhưng hắn biết gọi vào số này thì có thể trực tiếp liên lạc được Trương Khác. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào dãy số hết hai giây. Hắn cắn răng ấn nút.
Tạ Kiếm Nam nghĩ thầm Trương Khác có thể sẽ mặc kệ, có thể sẽ giao giao cho cho người bên cạnh xử lý, càng có thể y hoàn toàn không biết là ai đang gọi tới. Chỉ thoáng qua, trong đầu Tạ Kiếm Nam nghĩ tới rất nhiều chuyện, mãi đến khi giọng nói quen thuộc lại hơi trầm của Trương Khác truyền tới: - Tôi là Trương Khác, giám đốc Tạ tìm tôi có chuyện gì?
". . ." Tạ Kiếm Nam đột nhiên cảm thấy đưa ra yêu cầu gặp mặt thì có vẻ miễn cưỡng quá, do dự vài giây, xác định Trương Khác cũng không có gì khó chịu, hắn mới hỏi: - Vừa mới xem ti vi biết ngày hôm nay cậu đến Kim Sơn, không biết có thể gặp mặt cậu hay không?
- Tôi đang ăn cơm trưa ở xưởng giấy, cũng sắp xong thôi, rất xin lỗi không thể mời anh ăn cơm, nếu tiện thì tôi ở chỗ này chờ anh...
Xem tin tức thì 10 giờ sáng sau khi Triệu Hữu Luân cùng cao tầng của Liên Thông, Úc Bình, Đinh Văn Tường tham quan khu dân cư Thần Hi liền trở về trong thành phố ăn cơm, Tạ Kiếm Nam không ngờ Trương Khác còn ở lại xưởng giấy, cũng không cự tuyệt thỉnh cầu gặp mặt của hắn.
Tạ Kiếm Nam lập tức cầm lấy áo khoác, thông báo tài xế lái xe đưa hắn đến bờ bên kia sông Ẩm Mã.
Khu xưởng của xưởng giấy Tân Quang ở Kim Sơn ngoại trừ ngăn nắp cũng không có chỗ nào đặc biệt, trong khu xưởng có thể thấy được rất ít người. Chạy qua khu xưởng, phía trước là khu dân cư Thần Hi mới được tỉnh Giang Nam xây lại sau thiên tai. Trong thành phố khó mà tìm thấy khu dân cư nào có quy cách cao hơn ở đây.
Đi vòng qua từ đường Chỉ Hán, chạy tới quảng trường Thần Hi nơi Trương Khác hẹn gặp mặt, Tạ Kiếm Nam thấy Trương Khác đang chắp tay đứng ở giữa quảng trường, đang nheo mắt nhìn khu nhà phía bắc, ở đây cũng là khu trung tâm thương nghiệp của khu dân cư Thần Hi.
Bởi khu mới nên mọi chỗ còn rất thiếu thốn, Tạ Kiếm Nam cũng thỉnh thoảng đến đây mở tiệc chiêu đãi khách, hắn không rõ lắm Trương Khác đứng ở chỗ đó làm cái gì, chắc không có khả năng đặc biệt đi ra ngoài đón hắn.
Tạ Kiếm Nam thấy Trương Khác chú ý tới xe hắn chạy qua, chỉ hơi gật đầu, cũng không có ý đi ra ngoài quảng trường nghênh đón. Tạ Kiếm Nam đương nhiên cũng không có những hy vọng xa vời này. Hắn bảo tài xế đậu xe ở ven đường rồi xuống xe đi qua đó. Đi tới sát quảng trường, Tạ Kiếm Nam mới chú ý tới Phó Tuấn cùng vài bảo tiêu đều đứng ở bên mép phía bắc quảng trường, còn có mấy chiếc xe đang đậu ở đó, xem ra Trương Khác đợi rời khỏi ở đây.
Tạ Kiếm Nam nhìn theo tầm mắt của Trương Khác ra hướng bắc, chỗ đó là một siêu thị lớn mới khai trương không lâu ở trong khu dân cư Thần Hi. Bởi khi khu dân cư Thần Hi xây nên đã hình thành quy mô tương đối lớn, một siêu thị chiếm diện tích ba bốn nghìn m² như thế, cho dù đặt ở trung tâm thành phố Kim Sơn cũng không tính quy mô nhỏ, nhìn qua cũng không vắng vẻ.
Siêu thị mở ở lầu hai, tầng dưới cùng đối diện đường là hai tiệm thức ăn nhanh KFC, Bao Phúc Ký, cùng một tiệm Beauty Salon với trang thiết bị hiện đại, có tới hai con đường rộng rãi có thể đi vào. Tạ Kiếm Nam đã từng đến đây hai ba lần, cũng biết bố cục bên trong. Bên trong có một nhà sách và một tiệm ghi âm quy mô không nhỏ. Đi vào trong đại sảnh, có thang máy nối thẳng lên siêu thị ở lầu hai. Qua thang máy, phía sau là một con đường bán hàng hai bên, nối thẳng đến trong khu dân cư.
Tạ Kiếm Nam không biết Trương Khác đứng ở chỗ này quan sát để làm gì, nhìn vẻ mặt của y trông rất chuyên tâm.
- Ngày hôm qua gặp bí thư Đào Tấn ở Kiến Nghiệp, ông ấy nói là giá nhà ở Kiến Nghiệp đang tăng lên rất nhanh...
Trương Khác biết có một số nghi vấn Tạ Kiếm Nam sẽ không trực tiếp mở miệng hỏi, y liền dứt khoát tự động giải thích cho hắn lý do mình đứng ở quảng trường một mình.
- Nhu cầu quá nhiều, tiến trình thị trường hóa lại thoáng cái buông ra, xu thế giá nhà tăng lên chỉ sợ nhất thời khó mà ngăn chặn.
Tạ Kiếm Nam nói ra kiến giải của hắn, mặc dù cuối cùng chuyển nhượng quyền lợi của địa ốc Cẩm Thành cho đầu tư Hoành Tín của Nghiêm gia, cũng không ý nghĩa hắn không hề quan tâm tới thị trường địa ốc.
- Ừm, tôi cũng trả lời bí thư Đào Tấn như thế. Trương Khác gật đầu: - Bắc Kinh, Thượng Hải là những thành phố trong nước buông ra thị trường bất động sản trước tiên, lấy quan điểm của giới truyền thông trước mắt thì đã sớm vượt qua phạm vi thị dân có thể tiếp nhận, đặc biệt là những gia đình có thu nhập ở mức trung bình và thấp... - Các khu vực không phải đều đang làm nhà kinh tế thích dụng sao? Cải cách chế độ phúc lợi nhà ở cho công nhân viên trong thành phố, Quốc vụ viện TW gần như là đồng thời đưa ra chính sách nhà kinh tế thích dụng, chính là hy vọng có thể giải quyết bộ phận gia đình có thu nhập mức trung bình và thấp. Có thể sẽ có chút hiệu quả. . .
Tạ Kiếm Nam nói.
Trương Khác lắc đầu cười. Chính phủ làm nhà kinh tế thích dụng, trong đó có cả mùi của chế độ hai mức giá(*), lúc thể chế kinh tế trong nước còn tương đối hỗn loạn, thị trường bất động sản làm chế độ hai mức giá chỉ cung cấp cho một nhóm người nào đó càng nhiều không gian trục lợi tô kinh tế mà thôi.
*Chế độ hai mức giá(nguyên văn HV: Giới cách song quỹ chế, là chế độ cùng một mặt hàng, trong chỉ tiêu kinh tế giá khác, ngoài chỉ tiêu kinh tế thì có giá khác để điều tiết cơ chế cung cầu của thị trường
Năm 99 là năm đầu tiên trung ương phổ biến chính sách nhà kinh tế thích dụng, cũng là năm đầu tiên thị trường bất động sản trong nước thâm nhập cải cách, lượng kiến thiết của nhà kinh tế thích dụng chiếm đến 15% trong tổng số nhà ở được xây, có thể nói là một năm huy hoàng nhất, nhưng cũng không giảm bớt vấn đề khó khăn về nhà ở cho tầng lớp gia đình có thu nhập trung bình-thấp. Mấy năm sau, quy mô kiến thiết nhà kinh tế thích dụng chiếm tỉ lệ ngày càng nhỏ, căn bản không sinh ra ảnh hưởng quá lớn đối với việc giải quyết vấn đề nhà ở cho gia đình có thu nhập trung bình-thấp và bình ổn giá nhà.
- Anh tìm tôi có chuyện gì?
Trương Khác hỏi, y không cần phải tiếp tục thảo luận sâu hơn về vấn đề bất động sản với Tạ Kiếm Nam, liền hỏi nguyên do hắn đột nhiền muốn gặp mình.
- Quyết tâm của Cẩm Hồ rất lớn, có thể không cần hai năm, Cẩm Hồ có thể xưng hùng tại thị trường ĐTDĐ tầm trung-thấp rồi chứ?
Tạ Kiếm Nam thận trọng lựa chọn chữ nghĩa thích hợp, ngữ khí thích hợp để biểu đạt ý hắn muốn biểu đạt.
- Nhiều chuyện chỉ có quyết tâm thôi thì không đủ.
Trương Khác nói. Y nghĩ thầm thủ thuật che mắt chung quy không có khả năng mê hoặc được mọi người. Những năm gần đây, ân oán dây dưa cùng Tạ gia cũng sâu, nếu nói người ngoài ai lý giải Cẩm Hồ nhất, chỉ sợ cũng chỉ có người của Khoa Vương thôi. Trương Khác nhìn Tạ Kiếm Nam một cái, nói: - Ai có thể biết hai năm sau, bố cục của thị trường ĐTDĐ sẽ phát sinh biến hóa thế nào? Hai năm sau, mạng lưới thông tin của China Mobie sẽ toàn diện thăng cấp đến thời đại GPRS, cho dù là ĐTDĐ tầm trung-thấp, cũng sẽ toàn diện chọn dùng chipset băng tần cơ sở GPRS, hiện tại chúng tôi cũng không nắm chắc có thể trong thời gian hai năm phát triển được chipset băng tần cơ sở GPRS, hiện tại nói những lời này, có lẽ hơi sớm rồi...
Tạ Kiếm Nam không rõ lắm Trương Khác nói những lời này với hắn có mấy phần là thật. Cẩm Hồ từ lâu đã chọn dùng chip ĐTDĐ của TI, đưa ra mẫu điện thoại GPRS tới các thị trường lớn như Singapore, Hồng Kông. Lấy dã tâm của Cẩm Hồ, hẳn là đã có chuẩn bị trên việc phát triển chipset băng tần cơ sở GPRS, hắn chỉ có thể nói theo Trương Khác: - Sau khi China Mobie toàn diện thăng cấp mạng lưới thông tin, Cty Liên Thông còn sẽ tiếp tục thời gian dài kinh doanh mạng GSM, trong khi bảo trì mạng GSM, đồng thời sẽ kiến thiết mạng CDMA để phát triển khách hàng trung cao cấp. Ngoại trừ Liên Thông, Đông Nam Á, Nam Á cùng với các khu vực khác có nền kinh tế không đủ phát triển, có rất nhiều nơi sẽ trường kỳ sử dụng mạng GSM, những địa phương này cũng sẽ là khu vực Cẩm Hồ khai thác thị trường tầm trung-thấp. Tại một số khu vực này, con đường tài nguyên của Khoa Vương Cao Khoa chỉ mới hình thành quy mô...
Nói đến đây, Tạ Kiếm Nam nhìn chằm chằm Trương Khác, cho dù từ trong miệng của Trương Khác lập tức nghe được lời cự tuyệt, hắn cũng sẽ không cảm thấy quá bất ngờ.
Trương Khác hơi mím môi, y rõ ràng ý đồ Tạ Kiếm Nam đột nhiên tìm tới.
Lúc trước Khoa Vương mở rộng thị trường Đông Nam Á, đối với việc mở rộng thị trường này, có thể nói là cây rơm rạ cuối cùng để áp đảo cha con Cát Minh Tín. Tổn thất liên tục nhận được trong khủng hoảng tài chính Đông Nam Á cuối cùng do cá nhân cha con Cát Minh Tín gánh chịu. Nhưng con đường tài nguyên chuẩn xác để lại cho Khoa Vương. Các sản phẩm ti vi, đầu đĩa của Khoa Vương lúc này đã thuận lợi chuyển vận đến những quốc gia và địa phương này. Tạ Kiếm Nam vẫn muốn tham gia nghiệp vụ ĐTDĐ, cho dù tạm thời không thể nhận được giấy phép ĐTDĐ, tạm thời không thể tiến vào thị trường ĐTDĐ trong nước, nhưng Khoa Vương vẫn có thể lợi dụng con đường hiện có để tiêu thụ ĐTDĐ đến các quốc gia khu vực ở Đông Nam Á, thậm chí Nam Á, Châu Phi, để cùng tham dự vào bữa tiệc ĐTDĐ số.
Ở trong nước, nếu như xí nghiệp quốc hữu trực tiếp thu được giấy phép ĐTDĐ từ Bộ Thông tin thì còn dễ nói, Khoa Vương muốn tham gia sản xuất cùng xuất khẩu ĐTDĐ, đầu tiên phải trở thành xí nghiệp thành viên của Hiệp hội xúc tiến kỹ thuật ĐTDĐ số thì mới có điều kiện thu được số lượng lớn tài nguyên kỹ thuật, càng nhu cầu từ Cẩm Hồ cùng các xí nghiệp liên quan thu được linh kiện cần để sản xuất ĐTDĐ.
Cẩm Hồ là một trạm kiểm soát mà Khoa Vương nhất định phải vượt qua. Không có sự đáp ứng của Cẩm Hồ, Khoa Vương cho dù cố gắng tiến vào ngành ĐTDĐ cũng không có triển vọng bao nhiêu.
. ." Trương Khác cũng không bởi vì Tạ Kiếm Nam tìm đến thỉnh cầu mà đặc biệt thần thanh khí sảng, Tạ Kiếm Nam lúc này làm cho người ta có cảm giác nặng nề hơn nhiều, sự sắc sảo cũng thu hồi, cũng có khí độ co được dãn được. Trương Khác thoáng ngừng lại mới nói: - Được thôi, tôi sẽ yêu cầu Cẩm Hồ đối nội đối ngoại phải tận khả năng làm được nhất trí, đối với các đơn vị hợp tác khác nhau bên ngoài cũng phải tận khả năng làm được nhất trí, cũng sẽ không đơn độc có chính sách ưu đãi đặc biệt gì cho Khoa Vương. Nếu như Khoa Vương dự định có hợp tác với chúng tôi trên nghiệp vụ ĐTDĐ, hy vọng anh có thể lý giải. . .
Tạ Kiếm Nam đương nhiên không hy vọng xa vời đạt được sự ưu đãi của Cẩm Hồ, hắn chỉ lo lắng nhận được kỳ thị đặc biệt mà thôi, Trương Khác thủy chung bảo trì thái độ việc chung làm chung, hắn cũng không có gì việc gì đặc biệt lo lắng.
Kinh tế của Việt Nam, Thái Lan khôi phục tương đối như ý người, lượng đầu tư vào thông tin di động cũng lớn hơn. Tạ Kiếm Nam suy nghĩ Khoa Vương muốn tham gia nghiệp vụ ĐTDĐ, trong thời gian ngắn không có khả năng ở trong nước nhận được giấy phép, thị trường hải ngoại trước tiên bắt đầu từ Việt Nam, Thái Lan, đó cũng là một lựa chọn không tồi. Có thể suy nghĩ đến cả thị trường Ấn Độ.
Sau khi gặp gỡ ngoài ý muốn với Tạ Kiếm Nam tại quảng trường trung tâm khu dân cư Thần Hi, Trương Khác ngồi xe từ Kim Sơn chạy đến Tân Đình. Dọc theo đường đi, y cũng không tỉ mỉ suy nghĩ đến quyết định của Khoa Vương muốn phát triển nghiệp vụ ĐTDĐ từ khu vực hải ngoại trước tiên. Trong lòng y vẫn đang suy nghĩ đến việc bất động sản cùng nhà kinh tế thích dụng.
Bắt đầu từ năm 95 Hồng Viễn đã có kinh nghiệm kiến thiết khu dân cư quy mô lớn, vì an trí cho các gia đình di dời trong cải tạo Sa Diền, trong thời gian 4 năm tại ngoại thành phía đông thành phố đã xây khu dân cư với kiến trúc đạt tổng diện tích 1.200.000 m², dành cho gần 8 vạn dân ở, gần bằng với quy mô nhân khẩu của hai thành trấn ở khu vực phía Đông, trở thành khu dân cư có quy mô lớn nhất TP. Hải Châu, thậm chí khu thành nam đã đặc biệt thiết lập một con đường với cơ cấu hành chính cấp một.
Bởi tính chất nhà an trí cho cải tạo thành cũ, còn quyên góp xây thêm hai nhà trẻ, một trường tiểu học cùng với các công trình công cộng như bệnh viện, công viên, bãi rác, khu hành chính cùng đồn công an, ký túc xá. Mặc dù tổng diện tích lên đến hơn 1 triệu m², tổng chi phí vượt quá 1 tỷ, bởi giá tiêu thụ nhận được hạn chế nghiêm ngặt, lợi nhuận Hồng Viễn cuối cùng thu được khá hữu hạn, cũng chỉ hai ba chục triệu mà thôi, lợi nhuận cũng không đến 3%.
Lợi nhuận chân chính của xây dựng Hồng Viễn chính là chính là khi thực thi thương nghiệp phụ thuộc 6 vạn m². Sau khi địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ thành lập, bộ phận tài sản này quy ra tiền 120 triệu đưa vào địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ, tiền thuê hàng năm lúc này cũng đạt được hơn 10 triệu. Theo ngành xây dựng của thành phố phát triển, mức độ thu nhập của người dân được đề cao, tiền thuê của công trình thương nghiệp phụ thuộc cũng đề cao trên diện rộng.
Bởi 6 vạn m² công trình thương nghiệp phụ thuộc còn chưa thể thỏa mãn nhu cầu của toàn bộ khu dân cư, Thế Kỷ Cẩm Hồ còn tiến hành sửa chửa xây dựng thêm công trình thương nghiệp, tăng diện tích thêm 3-4 vạn m².
Nếu có tiếc nuối, đó chính là cư dân trong khu dân cư còn không có thói quen nộp phí, họ thậm chí cho công trình thương nghiệp trong khu dân cư thuộc về tài sản công hữu, càng hùng hồn cự tuyệt nộp phí. Hàng năm địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ đành phải phụ thêm vào cho khu dân cư hơn 2 triệu tiền phí.
Lúc trước trong ý thức của rất nhiều người, lúc ban đầu Hồng Viễn xây dựng khu an trí, cũng cảm thấy chủ yếu là vì tăng thân phận chính trị trong cuộc tranh đấu chính trị tại TP.Hải Châu lúc đó cho Đường Học Khiêm, không có hy vọng xa vời có thể thu được nhiều lợi nhuận, nhưng thật không ngờ lại có kết quả vô tâm sáp liễu liều thành âm.