Quan Lộ Thương Đồ

Chương 910: Chương 910: Tuần lễ quốc khánh.




Được cha mình đồng ý, Lục Kiện vội vã làm thủ tục nghỉ việc ở đơn vị ngay vào thứ hai, tới công ty địa ốc Gia Lý của Ngô Khải Lập làm phó tổng giám đốc.

Địa ốc Gia Lý tiến vào Kiến Nghiệp không cần phải vội nhất thời, Lục Kiện lấy thân phận doanh nhân ở lại Bắc Kinh chính thức chuẩn bị đại hội mời gọi đầu tư địa ốc ở kinh thành.

Tạ Kiếm Nam tạm thời còn chưa biết những chuyện này, nhưng Nghiêm Văn Giới ở Bắc Kinh thì biết, trong khu biệt thự xa trung tâm, đứng trong bóng tối, Nghiêm Văn Giới cảm giác hình như mình đã đánh giá thấp kẻ đó rồi.

Hôm qua hắn nhận được điện thoại của Tiêu Minh Kiến, biết tin tức thế nào cũng truyền tới tai kẻ đó, phản ứng của bọn chúng nhanh thật, Vương Duy Quân ra tay khống chế ngược làm bên hắn trở tay không kịp, Bắc Kinh cũng có người đứng ra tạo thanh thế cho bọn chúng.

- Đây mới là lần đầu tiên!

Nghiêm Văn Giới lẩm bẩm, khóe miệng hơi nhếch lên.

~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~

Tạ Hán Tĩnh biết tin Khoa Vương có khả năng hợp tác với NEC, đồng thời lấy cổ phần ở địa ốc Cẩm Thành thế chấp vay được 200 triệu hơi muôn một chút, đồng thời rất ngạc nhiên sao cha con Tạ Hán Minh làm được điều này.

Chia nhà xong là tuyệt không qua lại nữa rồi, nhưng Tạ Hán Tính muốn biết động thái mới nhất của Khoa Vương rất dễ.

Chuyện kinh doanh thường ngày tập đoàn Chính Thái đã được giao cho đỗi ngũ quản lý mà ông ta dày công bồi dưỡng nhiều năm, thế nên thời gian cá nhân của ông ta trở nên dư dả.

Khoa Vương gặp được thời cơ xoay chuyển này làm tâm tình Tạ Hán Tĩnh khá là phức tạp, chẳng vui mừng cho cha con Tạ Hán Minh, cũng chẳng đặc biệt nuối tiếc.

Tạ Hán Tĩnh sau khi có được phương án hợp tác cụ thể giữa Khoa Vương và NEC, Hoa Hạ liền lái xe tới Kiến Nghiệp, ông ta cũng định đợi tập đoàn Chính Thái vận hành ổn định rồi sẽ tới Kiến Nghiệp định cư luôn, hiện về chiến lược phát triển xí nghiệp, ông ta chỉ có thể thương lượng với con trai.

Đứng ở ban công nhìn bóng đêm phồn hoa, Tạ Hán Tĩnh thầm nghĩ :" Y chẳng là có được tư liệu hợp tác giác Khoa Vương và NEC, Hoa Hạ rồi, không biết y có đánh giá ra sao?

- Đám tiểu quỷ chưa bao giờ làm ăn thua lỗ.

Tạ Ý vẫn tư thế gác chân lên bàn xem tài liệu nói:

- Trừ kỹ thuật và thiết bị đào thải, bọn chúng chẳng bỏ ra một xu nào.

- Nói thế nào thì cũng là phương án rất hấp dẫn, dù trong nước có nhiều nhà máy sản xuất TV, nhưng kỹ thuật NEC cung cấp vẫn rất có sức hút.

Tạ Hán Tĩnh lãnh đạm nói:

- Ba nói Cẩm Hồ sẽ có phản ứng thế nào?

- Ba nghĩ Cẩm Hồ chẳng có phản ứng gì, gần đây bọn họ chỉ nhắm vào cha con Cát Minh Tín.

Tạ Hán Tĩnh cau mày suy nghĩ:

- Khoa Vương tuy có thể nhân cơ hội này thở phào một hơi rồi, nhưng phương án này lấy cơ sở là hi sinh lợi ích của Gia Tín, riêng khoản ở khu công nghiệp Kim Sơn đã làm Gia Tín lỗ tới 700 triệu, bị tính toán hạ giá trị, sát nhập vào Khoa Vương. Hoa Hạ đầu tư vào Khoa Vương 200 triệu lấy 20%, đám Tạ Hán Minh lấy thêm 200 triệu đầu tư vào Khoa Vương nắm 42%, NEC dùng kỹ thuật và thiết bị sản xuất chiếm 22% nữa, cổ phần của Gia Tín ở Khoa Vương chỉ còn 5%, hơn nữa không được hưởng lợi gì từ liên doanh linh phụ kiện, cho dù không nói mấy trăm triệu HKD mấy nắm qua Gia Tín ném vào đại lục đã hỏng cả, nhưng chẳng có tác dụng gì. Cẩm Hồ sẽ vui vẻ thấy kết cục này.

Có một chuyện Tạ Hán Tĩnh cố ý bỏ qua đó là lợi ích của Tạ Chiếm ở Khoa Vương hoàn toàn bị loại bỏ, trở thành vật hi sinh không đáng một xu.

Tạ Ý thoải mái nói:

- Vậy cứ ngồi xem biến hóa là được rồi.

~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~

Trái ngược với sự thoải mái Tạ Ý, Cát Ấm Quân đang tối mặt xử lý hậu quả ở nhà máy Kim Sơn thì lại lồng lộn như thú điên, tới giờ phút cuối cùng hắn mới biết mình đã bị bán đứng.

- Vì sao lại làm thế?

Cát Ấm Quân lấy làm lạ sao mình có thể kiềm chế không rống vào điện thoại.

- Vì sinh tồn, tôi đã cố gắng hết sức tranh thủ lợi ích cho điện tử Gia Tín rồi.

Cát Ấm Quân bật cười, bọn chúng quyết định phương án xong mới thông báo, Tạ Kiếm Nam còn mặt dầy nói câu này, chẳng lẽ Gia Tín không thể tự tranh thủ vì lợi ích của mình sao? Thực sự coi hắn là trẻ lên ba sao ?

- Anh cho rằng chúng tôi sẽ tiếp nhận phương án này?

Cát Ấm Quân cố nén giận chất vấn.

- Địa ốc Hong Kong rớt giá còn chưa có dấu hiệu ngừng lại, nhà máy của Gia Tin ở Quảng Đông công suất chưa được 30%, bất kể là kéo dài hay để nhà máy ở Kim Sơn phá sản đều không có lợi gì cho Gia Tín ... Sao phải hành động theo cảm tính.

- Không cần Tạ Kiếm Nam mày dạy tao!

Cát Ấm Quân gầm lên gập điện thoại lại, hắn chưa bao giờ tin vào tình hữu nghị thời du học, nhưng hắn cũng chưa bao giờ ngờ được mình lại là kẻ bị vứt bỏ trong chuyện hợp tác với Tạ Kiếm Nam.

~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~

Kỳ nghỉ lễ quốc khánh, khu cao tân tổ chức một hội nghị luận bàn sản nghiệp địa ốc không chính thức, mời một số doanh nghiệp địa ốc Bắc Kinh cùng địa phương tới giao lưu.

Thời gian gấp gáp nên chuẩn bị cũng không được đầy đủ lắm, nhưng đây chỉ là bước chuẩn bị tiền kỳ cho đại hội mời gọi đầu tư sản nghiệp địa ốc thôi, cũng cho thấy thái độ cởi mở của Kiến Nghiệp.

Hoành Tín, Tinh Điển đều nhận được lời mời, Nghiêm Văn Giới hiểu rõ, cho dù Hoành Tín không bị từ chối tới Kiến Nghiệp khai phát địa ốc, nhưng kế hoạch mưu đồ chiếm lĩnh địa vị lãnh đạo sản nghiệp địa ốc ở Kiến Nghiệp của hắn đã hoàn toàn thất bại, hiện tới đó cũng sẽ bị hạn chế rất nhiều.

Trương Khác tới tận đêm Quốc Khánh mới về Kiến Nghiệp, các trường cao đẳng đại học Kiến Nghiệp đã cho nghỉ học trước một ngày, vì thúc đẩy nhu cầu trong nước, kỳ nghỉ hoàng kim đã được khởi động, về tới nơi Trương Khác gọi điện cho cha, khách du lịch Thiên Vân Sơn đã hơn 5 vạn người.

- Oa, đúng là con số cổ vũ lòng người.

Trương Khác nằm trên ghế sô pha, nói:

- Nói như thế bí thư Giang lui về, thị trưởng Lưu thay thế, không ai tranh vị trí thị trưởng với ba nữa rồi.

- Thằng nhóc này còn ham hơn cả ba.

Trương Tri Hành cười lớn:

- Hiện nghĩ tới điều này còn sớm.

- Không sớm, không sớm, bí thư Giang lui về làm chủ nhiệm HĐND, như thế cùng ba và thị trưởng Lưu tạo thành tổ hợp hoàn mỹ ở Tân Vu, chẳng cần ai nhắc bí thư Đào cũng sẽ nghĩ như thế.

Trương Khác ba hoa trong điện thoại:

- Có phải con nói trúng tim đen của ba rồi không?

- Thằng nhóc con, đừng tưởng xương ba không cứng bằng con nhé.

Trương Tri Hành cười mắng:

- Quốc Khánh con có nghỉ không?

- Cũng chẳng việc gì đặc biệt nhất định cần tới con, phải rồi, hai ngày nữa con về Tân Vu liệu có chật chội không?

- Xéo về đây ngay, còn tưởng con quên cả cha mẹ rồi.

Lương Cách Trân cướp lấy điện thoại, mắng xối xả:

- Tiểu Lan đã về từ 29, Đan Thanh có phải cũng nghỉ phép về nhà rồi không?

Trương Khác ở Kiến Nghiệp đợi Đường Thanh, Địch Đan Thanh mượn cớ kỷ nghỉ dài quốc khánh về Tân Vu rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.