Quản Lý Diệp Hôm Nay Không Làm Người

Chương 6: Chương 6: Cắn




Chương trình mà các nàng tham gia là một show trinh thám gần đây rất nổi tiếng, kịch bản đã được đưa trước để mọi người có thể phối hợp hiệu quả với máy quay. Trước khi quay, ekip gọi mọi người đến để bốc thăm.

Nhân viên vừa đem lá thăm tới, Diệp Diệc Hàm liền đảo đảo lá thăm, sau đó nói: "Ekip có thể cho em út nhà chúng tôi cùng đội với một thành viên nam không, nàng bình thường khá yếu bóng vía, chơi trò này có chút thử thách, nếu có người bảo hộ nàng, chúng tôi cũng tương đối yên tâm."

Mấy người đang chuẩn bị rút thăm đều sững sờ, chương trình có sáu người, hai MC là bạn chí cốt tuyệt đối không có khả năng tách ra, còn có hai sao nam gần đây đóng phim đam mỹ, cư dân mạng đang tích cực đẩy thuyền nên cũng không thể tách nhau được.

Ekip sớm đã sắp xếp xong đội hình, nếu Diệp Diệc Hàm đá Hạ Hựu Nhiên ra, vậy Hạ Hựu Nhiên lập tức trở thành dư thừa.

Thượng Văn Vân cũng sửng sốt, cô vốn cho rằng Diệp Diệc Hàm chỉ mạnh miệng mà thôi, không ngờ tới Diệp Diệc Hàm dám thẳng thừng tuyên bố trước tất cả mọi người.

Cô chạy qua kéo tay Diệp Diệc Hàm, nói nhỏ: "Em nói lung tung gì vậy, mọi thứ đã được sắp xếp xong xuôi lại muốn đi gây chuyện?"

"Em nào dám gây chuyện, chẳng qua là cho nàng một mình lên trang bìa, đãi ngộ như nữ hoàng luôn đó, Thượng tỷ, chị còn muốn trách em sao, bất công quá đi?"

"Tôi bất công chỗ nào! Chính em đang khó xử Hạ Hạ, em có suy nghĩ không vậy, em có biết những lời lúc nãy ác ý đến mức nào không, em tưởng cư dân mạng cũng ngây ngô giống em không nhận ra thâm ý bên trong hay sao?" Thượng Văn Vân hận không thể mổ đầu cô ra xem bên trong chứa gì.

Lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, còn không nhận ra cư dân mạng chỉ toàn là đám anh hùng bàn phím ném đá giấu tay sao? Tranh chấp với người ngoài như thế nào cũng không nói, đằng này lại lục đục nội bộ, không phải để mọi người chê cười sao?

Hạ Hựu Nhiên ngó lơ các cô, đi rút lá thăm, nói: "Tôi không cần người bảo hộ, nếu chị cần thì tự mình tìm đi."

"Thật sao? Chị nghĩ em cần đó." Diệp Dung từ phía sau đi tới, cười nói: "Cô ấy nói rất đúng, em cần có người bảo hộ."

Diệp Diệc Hàm nhếch miệng cười, cô biết Diệp Dung lại tiếp tục nhắm vào Hạ Hựu Nhiên, chỉ cần Hạ Hựu Nhiên cùng đội với thành viên nam, cặp đôi đam mỹ liền phải tách ra, cô hiển nhiên có thể cùng đội với bạn trai của mình.

"Có điều." Diệp Dung nói, "Không nhất thiết phải là nam, có thể em sẽ cần một người chị gái để bảo hộ."

Chị gái? Diệp Diệc Hàm và Hạ Hựu Nhiên là thành viên chung nhóm, trước đây Hạ Hựu Nhiên đều gọi cô là chị, Diệp Diệc Hàm mờ mịt khó hiểu.

Giây tiếp theo Diệp Dung lại nói: "Như chị chẳng hạn."

Tức khắc, tất cả mọi người kinh ngạc.

Diệp Dung đi đến bên cạnh Hạ Hựu Nhiên, dịu dàng ngỏ lời, "Em có đồng ý chung đội với chị không?"

Đây cũng không phải lần một lần hai Diệp Dung hỏi nàng có đồng ý hay không, Hạ Hựu Nhiên kiềm chế kinh ngạc trong lòng, cho dù nàng có ngây thơ thật thì vẫn nhận ra được cô ấy đang giúp nàng trả đũa.

Nàng dùng sức gật đầu.

Diệp Diệc Hàm cứng họng, cô muốn đẩy Hạ Hựu Nhiên ra đơn giản là để cùng đội với bạn trai, nhưng giờ Diệp Dung lại nói như vậy, khác nào biến cô trở thành người ham muốn đàn ông, lại còn là tiểu tam chia rẽ cặp đôi nhà người ta nữa?

Không hổ là quản lý Diệp, miệng lưỡi không ai sánh bằng, Diệp Dung trả đũa xuất sắc, cười với Hạ Hựu Nhiên: "Vậy còn không mau gọi chị đi?"

Hạ Hựu Nhiên xấu hổ cúi đầu.

Đạo diễn kinh ngạc trợn mắt há mồm, ghi hình xong một màn này, khó tin hỏi: "Diệp Dung, cô đồng ý tham gia sao? Thật à?"

"Đúng vậy, chỉ cần mọi người đồng ý."

Ekip chương trình tất nhiên là đồng ý, quản lý Diệp Dung nổi tiếng xinh đẹp, dưới trướng cô có hai ảnh hậu, một khi cô tham gia sẽ thu hút được bao nhiêu chú ý, ngày thường hao tâm tốn sức đi mời cũng không mời được.

Nhà đài nhanh chóng sửa lại kịch bản, thêm Diệp Dung vào, ban đầu Hạ Hựu Nhiên cùng đội với Diệp Diệc Hàm, hiện tại đổi thành Diệp Dung, còn Diệp Diệc Hàm mất đi đồng đội, cũng không thể chen chân phá hoại cặp đôi khác, chỉ có thể đơn độc một mình.

Diệp Diệc Hàm nghe xong mà choáng váng, một người thì làm sao gây được chú ý, nhất là với show trinh thám, ai lại muốn xem cô đi loanh quanh một mình chứ, đến lúc đó nhất định sẽ bị nhà đài cắt mất thời gian lên hình.

Tình huống như vậy, cô không thể hình dung nổi.

Hạ Hựu Nhiên lại vô cùng hài lòng với kết quả này, uống một ngụm nước, sau đó hùng hổ đi găp đạo diễn, nàng hiện tại rất sung sức!

Nhưng mà, giây tiếp theo nàng đã bị nhân viên trói tay lại.

Chủ đề tập này là Biệt thự bí ẩn, ekip chương trình đã thuê hẳn một căn biệt thự rất lớn, đạo cụ được làm vô cùng chân thật, khi đèn được bật lên, bốn bức tường dính đầy máu dần dần hiện ra.

Nàng còn chưa kịp hỏi thì nhân viên đã tắt đèn và đóng cửa lại, chờ một lúc, lại có thêm người bị đưa vào, cũng bị trói vào ghế giống như nàng, ở giữa hai người là một chiếc bàn dài, trên bàn đặt một bộ bài.

Người nọ chính là Diệp Dung, mắt của cô bị một mảnh vải đen che lại, cả người bị trói vào ghế, dây thừng quấn từ ngực xuống đến eo, siết chặt khiến cho thân hình càng thêm gợi cảm.

Diệp Dung khoanh chân, hoàn toàn không hoảng loạn.

Vô cùng quyến rũ.

Mặc dù xung quanh tối om nhưng Hạ Hựu Nhiên vẫn có thể nhìn rõ.

Diệp Dung không cử động được, thử thăm dò vòng xích tay, trong tiếng kim loại va chạm còn có thể nghe được tiếng lục lạc.

Mỗi người chơi đeo một cái lục lạc ở chân.

Dây xích rất dài quấn vào với nhau...... Hạ Hựu Nhiên cảm thấy chân hơi ngứa, nàng cúi đầu nhìn xuống, sợi xích kia nối liền với cái lục lạc ở chân nàng.

Các nàng bị trói chung với nhau.

Nhận ra điều này làm Hạ Hựu Nhiên thở dốc.

"Hạ Hựu Nhiên?" Diệp Dung phát hiện ra nàng, vừa nói tay vừa cử động, lục lạc trên chân Hạ Hựu Nhiên lại vang lên.

Diệp Dung nhếch miệng, "Chơi thôi."

Cô khẽ giãy dụa khỏi sợi xích khiến cho lục lạc bên Hạ Hựu Nhiên vang lên không ngừng, giống như đang chơi với một con mèo, vuốt ve lưng nó, làm cái chuông trên cổ nó reo vang.

Hạ Hựu Nhiên ra sức điều chỉnh nhịp thở, nhắc nhở chính mình rằng trong phòng còn có máy quay, nhất định phải kiềm chế, nếu không bị ghi hình lại sẽ rất mất mặt.

"Em nhìn được sao? Ừ, mà chắc là không thể nói chuyện được rồi, tập đầu tiên chắc sẽ không quá đánh đố đâu." Diệp Dung nói, "Trước tiên em hãy quan sát xung quanh một chút."

Hai người bị nối với nhau bằng một sợi dây xích, Hạ Hựu Nhiên khẽ dẫm lên xích sắt, Diệp Dung nhận được tín hiệu của nàng, ừ một tiếng, đã hiểu.

Lúc này loa phát thanh vang lên, "Hoan nghênh mọi người đã đến với Biệt thự bí ẩn, cách duy nhất để ra khỏi đây chính là điều tra được chân tướng và tìm ra hung thủ thật sự."

"Trong lúc đó, bạn sẽ phải đối mặt với các tình huống bất ngờ như bị bịt miệng, bịt tai, v.v... Sau khi giải cứu được bản thân, bạn có thể tiến vào những căn phòng khác, cướp đoạt manh mối của những người chơi khác, cũng có thể giết luôn họ."

"Mỗi một phòng sẽ có một manh mối tương ứng, lưu ý là, hung thủ ẩn trong số những người chơi, mục tiêu của hung thủ là ngăn cản mọi người thoát khỏi đây, nếu không có ai sống sót thì hung thủ sẽ giành chiến thắng."

Hạ Hựu Nhiên yên lặng lắng nghe, rút ra các quy tắc của trò chơi, có thể giết những người chơi khác khi vào phòng, trong phòng chứa manh mối, hung thủ ẩn nấp giữa những người chơi, hung thủ sẽ cản trở các nàng, nhưng bằng cách nào thì nàng không rõ, cách duy nhất là điều tra được toàn bộ chân tướng và tìm ra hung thủ để chiến thắng.

Trên loa bỗng phát ra một giọng nói kinh dị, "Ha ha, nếu hành động một mình hắn sẽ tìm đến bạn, phá vỡ mọi quy tắc, chiếm lấy linh hồn bạn, đẩy bạn xuống đáy vực sâu."

Lời thoại tuy rằng cũ rích nhưng vẫn rất doạ người. Hạ Hựu Nhiên nổi hết da gà, nàng nhìn về phía đối diện, Diệp Dung trái lại vô cùng an tĩnh, ngồi khoanh chân, mím mím môi, bóng tối bao trùm lấy cô, giống như ác quỷ chuyên đi ăn linh hồn mà lúc nãy trong loa nhắc đến.

Hạ Hựu Nhiên định lên tiếng nhưng không thể.

Diệp Dung dựa lưng ra sau, liếm môi vô cùng quyến rũ, "Chà, bên trong người chơi còn có gián điệp, thật đáng sợ, tiểu muội muội, em hát một bài cho chị đỡ sợ được không?"

Thanh âm Diệp Dung mang theo câu dẫn, Hạ Hựu Nhiên cũng không phải lần đầu nghe thấy, trước đó Diệp Dung cũng dùng ngữ khí này dụ dỗ nàng gọi tên cô, nàng không dám gọi, Diệp Dung liền cắn tai nàng.

Không được, mới ở cửa đầu tiên, tuyệt đối không thể bị dụ dỗ, phía sau còn mấy cửa nữa, phải thoát ra được căn phòng này thì mới có thể chơi cùng Diệp Dung.

Diệp Dung dụ dỗ mấy lần, vẫn không nghe thấy tiếng của Hạ Hựu Nhiên, cười cười, "Chọc em đó, mau nghĩ cách cứu chị đi."

Chỉ là hai người đều bị trói vào ghế, phạm vi di chuyển có hạn, tay còn bị xích lại thì làm sao cởi trói được?

Hạ Hựu Nhiên thật sự muốn giúp Diệp Dung cởi trói, một mặt là vì báo đáp Diệp Dung, mặt khác chính là để tạo ấn tượng tốt.

Hai người cử động khó khăn, muốn tìm được chìa khoá thì trước tiên phải cởi được trói, bằng không chỉ có ngồi chờ chết, Hạ Hựu Nhiên cố gắng dùng sức thoát khỏi dây thừng, thực rõ ràng, đạo cụ đã được ekip chương trình thực nghiệm tỉ mỉ, càng vùng vẫy lại càng siết chặt.

Tuy Diệp Dung không thể nhìn, nhưng các giác quan khác lại trở nên nhạy cảm hơn, trong lòng không khỏi kinh ngạc, cô bé này cũng quá thật thà đi, rõ ràng có một cách nhanh gọn nhất, lại khăng khăng chọn cách ngốc nhất.

Có biết bao người muốn thân cận với Diệp Dung để tranh thủ lưu lượng, chỉ trừ cô bé ngốc này, còn định thành thật làm theo kịch bản.

Diệp Dung nghiêng đầu, "Chị có một cách rất đơn giản, em có muốn thử không?"

Hạ Hựu Nhiên nghi hoặc nhìn nàng.

"Đi qua đây." Diệp Dung ra lệnh.

Hạ Hựu Nhiên thực nghe lời, nàng nhích ghế đi đến phía Diệp Dung, chân ghế chạm vào sàn nhà kêu cọt cà cọt kẹt.

Âm thanh làm người ta nổi da gà, Diệp Dung thở dài, "Chị còn tưởng, chị còn tưởng em sẽ bò từ trên bàn qua đây." Dừng một chút lại nói: "Mà thôi, bây giờ chị không nhìn được, làm sao còn so đo này nọ."

Tuy ngoài miệng Diệp Dung nói không nhìn được nhưng Hạ Hựu Nhiên lại cảm thấy mảnh vải kia căn bản không thể che đi tầm mắt của Diệp Dung.

Hạ Hựu Nhiên mệt lử người, xụi lơ dựa vào ghế, lát sau nàng lắc lắc dây xích, báo cho Diệp Dung biết nàng đã qua đây.

Diệp Dung khẽ nghiêng đầu, môi dán lên vành tai Hạ Hựu Nhiên, thanh âm chỉ đủ một người nghe "Ngoan, em ngẩng đầu lên, chị giúp em cắn bỏ khăn bịt miệng."

——————————————————-

Editor có lời muốn nói:

Ulatr tưởng truyện ngọt, giới giải trí, mà ai dè giờ thành show trinh thám luôn (・Д・)

Editor cũng cảm thấy ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.