Quan Môn

Chương 572: Chương 572: Nguyên nhân.




Ý nghĩ của nhị lão gia tử cũng có nguyên nhân, trong Ban kỷ luật thanh tra quân đội cần học tập tham khảo Ban kỷ luật thanh tra địa phương cũng không phải là chuyện đại sự gì, nhưng bên được tham khảo học tập vẫn vô cùng có mặt mũi.

Chuyện này chẳng những biểu hiện đầy đủ tính chủ động cùng tính tích cực của quân đội trong phương diện mở rộng kỷ luật giám sát, cũng có thể phản ánh được tình huống Diệp Khai mở rộng công tác kỷ luật giám sát tại Long Thành xác thực là ảnh hưởng khá lớn.

Về phần có muốn mở rộng kinh nghiệm như của Diệp Khai tại Long Thành trong quân đội hay không, vậy thì không nhất định, dù sao được gọi là tham khảo học tập cùng lời tuyên bố học thêm kinh nghiệm, cụ thể nên làm thế nào vẫn cần nhập gia tùy tục, dù sao quân đội cùng địa phương hoàn toàn khác nhau.

- Tôi đã đi qua Long Thành vài lần, địa phương rất tốt, nhưng trong mấy năm gần đây không khí ô nhiễm khá nghiêm trọng rồi.

Nhị lão gia tử quay đầu nhìn Mộc Uyển Dung nói ra.

Long Thành thậm chí là toàn bộ tỉnh Hà Đông trước kia vốn là địa phương non xanh nước biếc, về sau bởi vấn đề khai phát tài nguyên, hoàn cảnh cùng sinh thái nhận lấy ảnh hưởng rất lớn, có chút khu sinh thái thậm chí hoàn cảnh đã bị tai họa ngập đầu, đã không còn thích hợp cho nhân loại cư trú.

Bản địa Long Thành chẳng những có than đá có sắt thép, còn có thật nhiều xí nghiệp than đá, sắt thép, hóa chất dân dụng hàng ngày, những xí nghiệp này khi mới bắt đầu quy hoạch kiến thiết cũng khá tùy ý, thiếu khuyết tính nhìn xa, cho nên đã làm cả thành thị bị ảnh hưởng cực lớn, hiện tại biến thành vấn đề khó khăn trong việc phát triển thành thị.

Tuy Mộc Uyển Dung là chủ tịch thành phố Long Thành, nhưng gặp phải mấy vấn đề này cũng luôn cảm thấy thật đau đầu.

Phải biết rằng muốn cải biến toàn bộ cách cục của Long Thành, chỉ là ủy ban thành phố khẳng định không cách nào quyết định, điều này chẳng những là vấn đề khai phát tỉnh vực, cũng là vấn đề điều chỉnh ngành sản xuất tài nguyên trong cả nước, nàng có thể làm được chỉ là điều chỉnh trong một bộ phận phạm vi, khiến cho sinh thái thành thị đỡ hơn một chút mà thôi.

- Thành phố vẫn luôn một mực cố gắng trong phương diện này, nói thí dụ như quản lý quặng mỏ, thúc đẩy kiến thiết quy hoạch khoa học cho thành thị, giảm bớt việc xí nghiệp công nghiệp cùng khai thác mỏ gây ô nhiễm môi trường vân vân…

Mộc Uyển Dung nói:

- Đoạn thời gian vừa rồi chúng tôi đã mời chuyên gia trong hệ thống bảo vệ môi trường đến Long Thành hội chẩn, làm ra một ít biện pháp tu bổ rất hữu ích, gần đây tình huống môi trường Long Thành đã có được chuyển biến tốt đẹp nhất định, nhưng theo tốc độ tăng trưởng kinh tế, muốn đầu nhập trong phương diện này cũng là con số khổng lồ, chỉ dựa vào lực lượng thành phố Long Thành chỉ có thể nói là không đủ lực lượng.

- Đúng vậy, trước kia quốc gia phương tây cũng từng có quá trình như vậy, về sau muốn giải quyết đã phí vô số khí lực đấy.

Nhị lão gia tử gật đầu nói:

- Ân, loại chuyện này cần có trú quân địa phương phối hợp, cô có gì cứ để tiểu Khai nói cho tôi biết một tiếng!

- Vậy thật sự tốt quá, tôi đại biểu nhân dân Long Thành cảm ơn Diệp phó chủ tịch đã ủng hộ.

Mộc Uyển Dung nghe được lập tức cao hứng nói.

Bởi vì hàm nghĩa trong những lời này không tầm thường, ít nhất khi nàng công tác tại thành phố Long Thành đã nhận được lời tán thành của Diệp gia nhị lão gia tử, còn nguyện ý cho nàng một ít ủng hộ trong trường hợp nhất định.

Nếu như tin tức này truyền về Long Thành, nhất định sẽ sinh ra ảnh hưởng chính diện trong công tác của nàng, cũng có thể xem như từ sau khi nàng dựa vào Diệp hệ đội ngũ lấy được ủng hộ hữu lực.

Người được thế lực lớn ủng hộ cùng không có ai ủng hộ, ở trong mắt mọi người đương nhiên là hoàn toàn khác hẳn.

Bữa cơm giằng co hơn một giờ, mọi người vừa ăn uống vừa nói chuyện, cũng thật náo nhiệt.

Mặc dù Hách Đức Thắng cùng Lâm Uy có chút cẩn thận, nhưng sau vài chén rượu cũng thả lỏng hơn rất nhiều.

Nhất là Hách Đức Thắng, bổn sự trên quan trường hắn vẫn rèn luyện lịch lãm không ít, lúc này ở trước mặt Diệp gia nhị lão gia tử tự nhiên cẩn thận chọn lựa vài chuyện cười đưa ra làm náo nhiệt không khí, khiến mọi người cười ha ha, vô cùng vui vẻ, xem như phát triển hào khí sinh động.

Trước khi đi, nhị lão gia tử còn hỏi thăm chức vị cùng kinh nghiệm của Hách Đức Thắng, nhẹ gật đầu.

Mộc Uyển Dung đi cùng Hách Đức Thắng và Lâm Uy, dù sao xem như cùng đường, nhưng Mộc Uyển Dung lái xe của Diệp Khai, Hách Đức Thắng cùng Lâm Uy đi một xe khác.

Diệp Khai lên xe của nhị lão gia tử, phía trước cùng sau đều có xe cảnh vệ đi theo.

- Đột nhiên cháu mở tiệc chiêu đãi chủ tịch thành phố nơi mình công tác, còn gọi ông tới tiếp khách, có ý tứ gì vậy?

Nhị lão gia tử lên xe hỏi thăm Diệp Khai.

- Nhân tình vãng lai mà thôi.

Diệp Khai hồi đáp:

- Gần đây bí thư thành ủy rốt cục đã tiến vào ủy viên tỉnh ủy, bỗng chốc ngăn chận cháu rồi, cho nên tìm đồng minh cũng là rất trọng yếu.

Vốn bí thư thành ủy Kim Trạch Khải, chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung cùng bí thư Ban kỷ luật thanh tra Diệp Khai đều là cùng cấp bậc chính sảnh, vì vậy áp lực lẫn nhau không lớn, nhưng hiện tại Kim Trạch Khải trở thành ủy viên tỉnh ủy, nhảy lên phó tỉnh bộ cấp, hơn nữa còn là người đứng đầu thành phố, cho nên áp lực đối với Diệp Khai liền lớn hơn.

Tuy hiện tại Diệp Khai cũng không cảm nhận được Kim Trạch Khải có thái độ gì không thỏa đáng với mình, nhưng khả năng xung đột vẫn sẽ có, cho nên hắn cũng cần tìm kiếm minh hữu.

Đối với Mộc Uyển Dung mà nói, minh hữu như Diệp Khai có được cũng thật kịp thời.

Kim Trạch Khải trở thành ủy viên tỉnh ủy, người cảm nhận được áp lực lớn nhất chính là chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung.

Trước kia Kim Trạch Khải cùng Mộc Uyển Dung trên cơ bản không kém nhau bao nhiêu, hiện tại Kim Trạch Khải đè ép nàng một đầu, cấp bậc nâng lên, cho nên tình cảnh Mộc Uyển Dung trở nên tương đối khó khăn, vì vậy nàng thật cần tìm kiếm minh hữu.

- Kỳ thật công tác của Ban kỷ luật thanh tra trên cơ bản là độc lập, bí thư thành ủy thật đúng là không ép được cháu chuyện gì, đoán chừng là chính cháu có ý kiến gì đi?

Ánh mắt nhị lão gia tử nhạy cảm, bỗng chốc vạch ra mấu chốt trong lời nói của Diệp Khai, cảm thấy có chút không đúng sự thực.

Kỳ thật đụng phải nhân vật đặc thù như Diệp Khai, bình thường sẽ không có người nào tự dưng muốn đi trêu chọc hắn.

Kim Trạch Khải cũng là người lão thành trong chính đàn, tuy vừa nâng lên cấp phó tỉnh bộ, thế nhưng vẫn có ánh mắt, biết rõ không thể trêu vào Diệp Khai, cho nên rất khó tưởng tượng hắn sẽ cố ý nhắm vào Diệp Khai chuyện gì, nhị lão gia tử lại biết tính Diệp Khai, đoán chừng là vừa ý phần lực lượng của Mộc Uyển Dung mà thôi.

- Ha ha, nhị gia gia xưa nay luôn là người anh minh cơ trí thôi.

Diệp Khai lập tức gượng cười nói ra:

- Kỳ thật cháu chỉ muốn mở rộng lực ảnh hưởng của Diệp gia chúng ta mà thôi, Mộc Uyển Dung là do Từ lão đề bạt lên, điều kiện các phương diện thật không tệ, hơn nữa đang ở trong thời kỳ sự nghiệp bay lên, hiện tại cháu vịn nàng đoạn đường đối với bố cục sau này có lợi thật lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.