Quan Môn

Chương 250: Chương 250: Soviet đã xong




- Thật sự là quá ngưu bức rồi!

Lê Nhị nhìn chỉnh thể sơn thể sụp đổ xuống chỉ nói một câu như vậy.

Về phần nói Phùng Thiên Dịch có tư lịch mỏng hơn Lê Nhị rất nhiều thì bị khiếp sợ nói không ra lời.

Ngược lại người điều khiển phi cơ trực thăng tương đối bình thản, bay trên không trung vài vòng rồi mới đưa mọi người đến tân Thánh Vương thôn.

- Thôn trưởng......

- thôn trưởng, rốt cục anh trở về rồi!

- Thật tốt quá!

Các thôn dân coi như tìm được đường sống trong chỗ chết rất nhanh quay chung quanh Diệp Khai, tràn đầy kính ý cùng cảm kích.

Diệp Khai có chút ngạc nhiên, bất quá thoáng qua sẽ hiểu chỗ tốt chuyện này.

Kể từ nay, chẳng những tất cả mọi người nhận đồng cách nói địa chấn, đồng thời cũng có thể làm cho uy vọng của hắn trong Thánh Vương thôn tăng vọt, rất có lợi cho khai triển công tác sau này.

- Mọi người an tâm một chút chớ vội!

Diệp Khai thấy mọi người túm tụm liền phất tay rất có uy thế:

- Nhà mới sẽ có, hơn nữa rất nhanh, rất tốt! Địa chấn cướp đi cựu gia viên của chúng ta, như vậy chúng ta phải cố gắng kiến thiết tân gia viên, hi vọng đến sang năm xuân về hoa nở thời điểm, chúng ta có thể đón nhà trước biển!

Mọi người sau khi nghe xong, nhao nhao vỗ tay, dù vẫn có chút bàng hoàng không biết làm sao, đối với tương lai cũng mịt mờ nhưng có Diệp thôn trưởng ở chỗ này, mọi người cảm giác được tựa hồ là đã có người tâm phúc, sinh hoạt đã có lối ra, những thứ khác không nói, trong sổ tiết kiệm đều là mấy vạn an gia phí ah!

Chung Ly Dư đợi đã lâu, nàng cũng không nghĩ đến lại có thể sinh chuyện như vậy, mặc dù nói cự ly căn cứ Hoa Đông Thần Vận cùng Thánh Vương thôn không xa, nhưng ntrùng trùng điệp điệp sơn mạch cách trở, lại ảnh hưởng giao thông. Nhưng hôm nay Diệp Khai suất lĩnh các thôn dân Thánh Vương thôn dời đi địa chỉ mới, cách căn cứ Hoa Đông Thần Vận không quá mười kilômet.

Cự ly gần như vậy, chính giữa không còn có trở ngại gì, Diệp Khai cùng Chung Ly Dư trao đổi cũng thuận tiện nhiều hơn.

Căn cứ Hoa Đông Thần Vận đã lên quỹ đạo, hiện tại đã tiếp một số đơn đặt hàng trong ngoài nước, tận sức chế tạo tàu chừng từ trăm tấn tới mấy vạn tấn. Hôm nay toàn bộ căn cứ đều là một mảnh khí thế ngất trời, đơn đặt hàng chật ních, khắp nơi đều là tràng cảnh đại kiến thiết.

Quy hoạch tân Thánh Vương thôn là Chung Ly Dư giúp đỡ làm, ngoại trừ cân nhắc đến một số yêu cầu đặc biệt của Diệp Khai còn thì đều là tham khảo nhu cầu đặc thù cư dân vùng duyên hải, cho nên thiết kế xếp đặt cực kỳ hợp lý, chỉ có điều bởi vì thời gian ngắn nên còn mới ở giai đoạn nền tảng, đợi đến lúc mọi người vào ở chắc đợi đến lúc sang năm rồi.

Hiện tại các thôn dân Thánh Vương thôn sẽ ngụ ở nhà tạm di dộng.

Mặc dù nói là công trình kiến trúc tạm thời nhưng chất lượng cũng rất tốt, rộng rãi sáng ngời, chỉ là mật độ khá dày. Các thôn dân sau khi nhìn qua đều tỏ vẻ tương đối hài lòng, dù sao thứ này so với nhà cũ của họ thì tiện nghi hơn rất nhiều, không có gì không hài lòng.

Sau khi kiểm tra xong nhà tạm, Diệp Khai bỗng nhiên linh cơ khẽ động, nói với Ngô Tác Đống:

- Nói theo đạo lý, chúng ta cũng là nạn dân, cần báo cáo thượng cấp tình huống địa chấn hủy nhà của chúng ta, tổn thất cần liệt kê ra, không thể để cho trong huyện cảm thấy chúng ta không việc gì. Thậm chí] những gì căn cứ Hoa Đông Thần Vận cứu trợ cũng liệt ra cho trong huyện nhìn xem, tránh khỏi bọn hắn nói này nói kia, không làm một chút chính sự!

- Đã minh bạch, thôn trưởng!

Ngô Tác Đống sau khi nghe, gật đầu đồng ý, bất quá hắn lập tức đưa ra một vấn đề:

- Thôn trưởng, có lẽ thôn chúng ta nên cử hành một lần tuyển cử, tuyển ra Ủy hội thôn, cũng tốt cho giúp đỡ Diệp hôn trưởng làm tốt quản lý hằng ngày? Bằng không thôn trưởng một mình bận trước bận sau, luôn quá mệt nhọc đúng không?

- Ủy hội thôn?

Diệp Khai sau khi nghe, khẽ gật đầu, cười đáp ứng:

- Cái này cũng nên làm, cứ theo như cơ cấu Ủy hội thôn trước kia liệt ra danh sách để các thôn dân đề cử a.

- Được rồi.

Ngô Tác Đống nói.

Về cơ cấu Ủy hội thôn, Diệp Khai cũng có một phen chính mình cân nhắc, nói ngắn lại một câu, Ủy hội thôn tồn tại phải trợ lực cho Thánh Vương thôn tiến lên mà không thể cản trở. Cho nên về nhân tuyển, Diệp Khai cũng đưa ra một ít yêu cầu của mình, nào là tuổi trẻ hóa, tri thức hóa, tư tưởng không thể xơ cứng.

- Yêu cầu này không dễ thỏa mãn......

Ngô Tác Đống sau khi nghe, thì có một chút sầu lo.

- Tri thức hóa có thể từ từ sẽ đến, nhưng là tuổi trẻ hóa cùng tư tưởng không thể xơ cứng phải thỏa mãn, nếu không bất lợi với đại kế phát triển Thánh Vương thôn sau này. Anh quen thôn hơn nên cần quan tâm.

Diệp Khai giao cho Ngô Tác Đống.

Nhìn xem Ngô Tác Đống u sầu, Diệp Khai nói:

- Tiếp thu ý kiến quần chúng đi, anh có thể trao đổi thêm với Lê Nhị, Phùng Thiên Dịch, tin tưởng có thể giải quyết thích đáng vấn đề này.

Liên tiếp ba ngày, Diệp Khai đều bận rộn, mọi chuyện đều cần hắn ra mặt, trấn an mọi người, thực hiện an gia phí,…

Cũng may trong thôn không có cô nhi, bằng không mà nói, Diệp thôn trưởng càng thêm sứt đầu mẻ trán.

Buổi tối, Diệp Khai nhận được điện thoại của Diệp Tử Bình.

- Biết rõ tin tức chưa?

Diệp Tử Bình hỏi luôn.

- Tin tức gì?

Diệp Khai sửng sốt một chút, cả ngày hắn đều bận rộn chuyện tân Thánh Vương thôn, chợt nghe giọng này của Diệp Tử Bình liền không biết đang nói cái gì.

- Soviet đã xong! Diệp Tử Bình hồi đáp.

- Nha.

Diệp Khai lên tiếng, sau đó mới kịp phản ứng.

Từ khi đầu tháng tuyên bố độc lập, tổng thống Nga Boris Yelsil bắt đầu bức bách tổng thống Soviet Gorbachov giao ra quyền lực, cuối cùng đại thế đã mất, Gorbachov đành phải đồng ý từ chức.

Vì vậy vào ngày 25 tháng 12 năm 1991, Gorbachov thông báo chuyện từ chức qua TV.

Gorbachov nói chuyện xong, trên điện Kremlin hạ lá cờ búa liềm xuống, đổi thành cờ ba màu trắng, lam, hồng của Liêng bang Russia.

Ngày 26 tháng 12, Soviet tối cao tổ chức một lần hội nghị cuối cùng, thực hiện giải thể Soviet, các đại biểu giơ tay biểu quyết thông qua.

Ngày 27 tháng 12, Boris Yelsil nhập chủ điện Kremlin, lịch sử Soviet đã xong.

Từ lúc thành lập Liên bang Soviet từ năm 1922, Soviet tồn tại 69 năm, trước sau đã trải qua 7 vị tổng bí thưị: Lenin [1917--1924], Stalin [1924--1953], Khrushchev [1953--1964], Leonid Ilyich Brezhnev [1964--1982], Yuri Vladimirovich Andropov [1982--1984], Konstantin Ustinovich Chernenko [1984--1985], Mikhail Sergeyevich Gorbachov [1985--1991].

- Liên minh không gì phá nổi triệt để tan vỡ, một thời đại mới kéo màn......

Diệp Khai nói với Diệp Tử Bình:

- Địa vị siêu cường của Mĩ không cách nào dao động, toàn thế giới sẽ biến thành một cực, đối với nước cộng hoà mà nói, chỉ có vùi đầu phát triển sức mạnh kinh tế.

- Nói thật, Soviet nói xong cũng đã xong, đả kích tư tưởng rất nhiều người trong nước.

Diệp Tử Bình nói với Diệp Khai:

- Con có thời gian đến Minh Châu một chuyến, hai cha con hảo hảo mà nghiên cứu thảo luận một phen về tình thế sau khi Soviet giải thể.

- Cái này không có vấn đề, dù sao hiện tại con đến Minh Châu cũng chưa đến một giờ.

Diệp Khai lập tức đồng ý.

- Ừ, còn có một việc, chỗ núi các con sụp thế nào?

Diệp Tử Bình lại hỏi.

Chuyện này tuy coi lấy danh nghĩa địa chấn nhưng một số đơn vị vẫn mẫn cảm chú ý tới chỗ bất thường của trận địa chấn này. Dù sao quốc gia có năng lực tiến hành kiểm tra đo lường sóng địa chấn cũng không phải là chỉ có nước cộng hoà mà dù xa bên nửa Địa Cầu là người Mỹ cũng đã nhận được số liệu sóng địa chấn, hơn nữa đã tiến hành công bố.

Hôm nay tất cả quốc gia đều chú ý tới, dường như có địa chấn lớn ở một dãy núi nhỏ ngoài thành phố Minh Châu, hơn nữa độ chấn động không nhỏ, đã tạo thành ảnh hưởng nhỏ với nhà cửa thành phố Minh Châu.

May mắn là công tác cho thuê đất mà Diệp Tử Bình tiến hành đã xong, nếu không không vì thế mà xuống giá.

Nhưng trong nước vẫn có một số người chú ý tới chỗ bất thường, như thế nào Diệp Khai vừa tới Thánh Vương thôn thì toàn bộ Thánh Vương thôn di dời? Địa chấn? Có trùng hợp như vậy sao?

Đầu tiên là Diệp lão gia tử không tin tưởng, Nhị lão gia tử cũng không tin, Diệp Tử Bình hiển nhiên cũng không tin.

Chỉ là lão Diệp gia ba vị người lãnh đạo quốc gia cũng không biết Diệp Khai đến rốt cuộc đã làm gì để tạo thành loại tình huống này. Khi Nhị lão gia tử hỏi đến, Lê Nhị mới loáng thoáng tỏ vẻ, Diệp Nhị thiểu rất có thể là vận dụng chung cực vũ khí, tạo thành một hồi nổ lớn, san phẳng dãy núi.

Nhị lão gia tử lập tức ra lệnh giữ im lặng, cùng Diệp Khai thần kỳ nhất trí cho chuyện này là một hồi địa chấn!

Thật sự chuyện này nếu như truyền đi, ảnh hưởng quá lớn!

Vận dụng đạn hạt nhân mở ra núi sửa đường, loại chuyện này trong lịch sử cả nhân loại cũng là chưa từng có, Nhị lão gia tử bị sợ nhảy dựng, nghĩ mà sợ không thôi, may mắn Diệp Khai không có làm ra nhiễu loạn lớn.

Phải biết rằng, mặc dù là Nhị lão gia tử, cũng không có quyền lực vận dụng lợi khí đó của quốc gia.

Không nghĩ tới ah, Diệp Khai lại có thể làm được chuyện như vậy!

- Thật sự là một hồi địa chấn!

Diệp Khai ra vẻ vô tội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.