Quân phục của Diệp Khai đương nhiên không thể nào là loại của binh sĩ mà là loại quân phục xuân thu cấp tướng.
Tháng năm Kinh Thành tuy thời tiết vẫn chưa ổn định, nhưng nhiệt độ đã
dần tăng, chỉ là bên đại nội cây xanh râm mát nên mát mẻ hơn nhiều.
Đi vào đại viện, Diệp Khai cảm giác mát lạnh, bên tai rõ ràng còn truyền đến tiếng chim hót.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên liền phát hiện sâu trong đại thụ có rất nhiều
chim sẻ, không khỏi nhớ tới về một việc của triều đại Thái Tổ.
Chim sẻ vốn là một loại chim thường thấy, có một số vùng nông thôn vì
chim sẻ ưa hạt thóc, đậu nành hay ngũ cốc mà mỗi khi phơi nắng liền bảo
trẻ con canh chừng xua đuổi chim sẻ.
Mỗi lần như vậy, bọn nhỏ đều rất không tình nguyện vì chim sẻ trói tay chân của bọn chúng, liền lấy ná cao su bắn chim sẻ.
Trung Quốc thành lập không lâu, vấn đề lương thực rất cấp thiết, Thái
Tổ đem chim sẻ cùng chuột, ruồi, muỗi liệt vào bốn loại có hại, quyết
định từ năm 1956 sẽ trong vòng 5 năm,7 năm cùng 12 năm trên cơ bản tiêu diệt chuột, chim sẻ các loại.
Cả nước nhấc lên một hồi tiêu diệt chim sẻ, cho dù lúc ấy rất nhiều nhà
sinh vật học đều chỉ ra chim sẻ là loài chim có ích, không phải côn
trùng có hại, nhưng phong trào oanh oanh liệt liệt diệt chim sẻ không
thể ngăn cản.
Phong trào này bắt đầu từ năm 1958 trong kế hoạch đại nhảy vọt, khi đó
toàn trường học thầy trò xuất động chiêng trống vang trời, tiếng người như nước thủy triều, mọi người chiếm lĩnh tất cả chỗ sườn núi, lay
động nhánh cây khiến chim sẻ không có chỗ cư trú, chỉ có cách bay không
ngừng, cuối cùng mệt chết... Nghe nói chim sẻ đều vỡ tim mà chết!
Trong vòng tám tháng, cả nước tiêu diệt chim sẻ đạt đến 19 triệu con.
Trải qua kiếp nạn này, số lượng chim sẻ giảm mạnh, đồng thời vài chỗ côn trùng có hại nhanh chóng sinh sôi nẩy nở gây thành sâu bệnh nghiêm
trọng.
Ở các thành phố lớn, không ít lá hàng cây bên đường bị côn trùng ăn sạch.
Vì thế, ủy ban khoa học trình lên ý kiến phản ánh của nhà khoa học về
vấn đề lợi và hại của diệt chim sẻ, dùng số liệu khoa học cùng phân
tích trình bày chim sẻ ích lớn hơn hại, rốt cục thuyết phục Thái Tổ.
Không lâu, ông ra một chỉ thị về công tác vệ sinh, không diệt chim sẻ mà thay thế bởi con rệp.
Đến tận đây, một hồi tiêu diệt chim sẻ chưa từng có rốt cục cơ bản chấm dứt.
Người đứng đầu vĩ đại vì cái gì gây khó dễ cho chim sẻ nho nhỏ? Có lẽ
bởi vì quê hương của ông trồng lúa nước, lúc nhỏ từng tiếp nhận qua
nhiệm vụ xua đuổi chim sẻ, bị ấn tượng khó quên, chim sẻ rất tham ăn
lương thực!
Bởi vậy, vào sơ kỳ Kiến Quốc lúc mọi người còn ăn chưa no thì chim sẻ ở trong mắt ông xem ra cũng không phải là một vấn đề nhỏ.
Có lẽ còn có nguyên nhân là giấc ngủ Thái Tổ hồi đó không tốt.
Ông làm đêm ngủ ngày, thường thường bảo cảnh vệ xua đuổi chim chóc trong đại nội. Bởi như vậy, chim sẻ trong mắt lão nhân gia là phái phản động, bởi vậy phải đuổi tận giết tuyệt.
Diệp Khai nghĩ một hồi, cứ thế đi sau đồng chí Ông Thanh Nguyên đi tới văn phòng của đồng chí Giang Thành.
Chỉ thấy trong phòng của đồng chí Giang Thành đã tụ tập năm vị thường
vụ, còn có bảy tám vị ủy viên cục chính trị. Nhị lão gia tử thân là
quân ủy đệ nhất phó thủ trưởng lẫn đồng chí Cổ Kiến Nhung đều ở đây.
Đồng chí Giang Thành cùng đồng chí Cổ Kiến Nhung đều mặc quân phục, rất khác bình thường, ít nhất về diện mạo.
Lại nhìn mấy vị lãnh đạo khác, Diệp lão gia tử, thủ tướng Vân, chủ tịch Hứa của hội nghị hiệp thương chính trị, Phó thủ tướng đồng chí Hồng
Chính…đều biểu lộ nghiêm túc.
Thấy Diệp Khai đi tới, mọi người đều đứng lên, nhao nhao vỗ tay.
Diệp Khai lập tức như mơ, trong lòng tự nhủ hôm nay là làm sao vậy, cảm giác tràng diện này không phải là muốn chọn ta đem làm chủ tịch a?
Chuyện kế tiếp đơn giản hơn nhiều, có quân ủy đệ nhất phó thủ trưởng
đồng chí Cổ Kiến Nhung tuyên bố mệnh lệnh của chủ tịch quân ủy, bổ
nhiệm đồng chí Diệp Khai kiêm nhiệm phó cục trưởng cục cảnh vệ, phụ
trách công tác tình báo đối với Russia, trực tiếp báo cáo với chủ nhiệm
văn phòng trung ương, cũng trao tặng Diệp Khai quân hàm Thiếu Tướng để
khen ngợi đồng chí Diệp Khai làm ra cống hiến cực lớn đối với công tác
tình báo Russia.
Lúc đồng chí Giang Thành tự tay gắn một ngôi sao vàng lên quân hàm cho Diệp Khai, trong phòng lập tức vang lên tiếng vỗ tay.
Diệp Khai rất thức thời chào báo cáo theo điều lệnh với đồng chí Giang
Thành, sau đó vẫn bảo trì tư thế chào quay lại đằng sau rồi mới bỏ tay
xuống.
Lúc này hắn mới minh bạch tại sao phải mặc quân phục tới, nguyên lai là vì trao quân hàm cho hắn.
- Hoan nghênh đồng chí Tướng quân Diệp Khai trẻ tuổi nhất của chúng ta, cho mọi người nói hai câu nha. Trao quân hàm hoàn tất, đồng chí Cổ
Kiến Nhung vừa cười vừa nói.
Diệp Khai cũng rất kích động, mặc dù nói hắn có chút mâu thuẫn huấn
luyện quân sự, mâu thuẫn sinh hoạt quân doanh, nhưng vẫn rất hứng thú
với một ngôi sao trên bờ vai.
Đại khái nam nhân đều có ý nghĩ như vậy, mặc quân phục, bên trên có ngôi sao tướng là ngưu bức cỡ nào ah!
Không nghĩ tới, Diệp Khai chưa từng ở trong quân doanh cũng được thủ trưởng quân ủy trực tiếp trao quân hàm!
Nhìn nét mặt tươi cười của mọi người, Diệp Khai nhất thời cũng không biết nói cái gì cho thỏa đáng:
- Các vị thủ trưởng, hôm nay tôi có vinh dự này cảm giác quá bất ngờ.
Tuy tôi cũng vì quốc gia làm một số chuyện nhưng thật không nghĩ đến hồi báo. Chủ tịch tự tay trao quân hàm cho tôi, đây là vinh quang của tôi,
cũng cho tôi cảm thấy trách nhiệm trọng đại, trong lòng bất an. Ngôi sao trên vai tôi là vinh quang, cũng là trách nhiệm, tôi sẽ phấn đấu suốt
đời, không phụ sự tin tưởng.
Diệp Khai nói xong, đồng chí Giang Thành cũng vỗ tay.
Phải nói, không có chuẩn bị tâm lý được thủ trưởng quân ủy tự mình trao quân hàm, hơn nữa là trao tặng quân hàm Thiếu Tướng, Diệp Khai có thể
bảo trì trạng thái hiện tại, lại có nói rành mạch cảm tưởng như vậy
đã phi thường không dễ dàng.
Nếu là đổi một người khác, sợ là đã sớm không biết Đông Tây Nam Bắc rồi, huống chi mặt khác?
Diệp Khai thấy vẻ vui mừng trong mắt Diệp lão gia tử, Nhị lão gia tử,
trong mắt người khác, có rất nhiều khen ngợi, có rất nhiều cảm khái, có
rất nhiều hâm mộ, có rất nhiều ghen ghét... Về phần nói hận tạm thời còn không phát hiện, bất quá cũng không thể bài trừ sẽ không có, chỉ là đối phương che dấu tương đối sâu, không dễ dàng bị phát hiện mà thôi.
Lời nói thêm càng thừa thải, một câu cũng không có giảng.
Chỉ là bằng vào quân ủy đệ nhất phó thủ trưởng tuyên bố bổ nhiệm, thủ
trưởng quân ủy tự tay trao quân hàm, thường vụ trung ương chứng kiến,
bảy tám ủy viên cục chính trị đứng ngoài quan sát cũng đã là thiên đại
vinh quang rồi.
Coi như là lịch sử trao quân hàm của quân đội cũng chưa từng có một thiếu tướng nào có vinh quang như vậy.
Mọi người cũng biết Diệp Khai được trao tặng quân hàm Thiếu Tướng vì
thành tích gì, chỉ là chuyện này không thể nói, hơn nữa quân hàm Thiếu
tướng này tuy thuộc về quân đội nhưng bình thường cũng không lớn khả
năng đeo lên, chỉ là một loại vinh quang mang tính biểu tượng.
Đương nhiên, cũng không thể nói vị Thiếu tướng này là giả dối, trên
thực tế hàm kim lượng còn vượt xa thiếu tướng bình thường.
Cầm trở về cho quốc gia mười hai chiếc tàu ngầm hạt nhân hợp kim ti-tan, trao tặng một quân hàm Thiếu Tướng thực không đủ.
Nếu lmột thiếu tướng là có thể đổi về đến mười hai chiếc tàu ngầm hạt nhân hợp kim ti-tan thì đoán chừng thủ trưởng quân ủy nguyện ý một hơi
phong hơn mười hai mươi thiếu tướng... Nói như vậy, chỉ là số lượng tàu
ngầm hạt nhân cũng đem người Mỹ cho sợ tới mức tè ra quần.
Trao quân hàm hoàn tất, mọi người tựu nhao nhao tản đi, chỉ còn lại có
đồng chí Giang Thành, đồng chí Cổ Kiến Nhung còn có Diệp lão gia tử
cùng Nhị lão gia tử, đồng chí Cổ Kiến Nhung.
Chủ đề hiện tại bọn họ thảo luận chỉ có rất ít người bên trong tầng cao nhất nước cộng hoà mới có thể hỏi tới.
- Tiểu Diệp ah, lần đi Russia, liên quan trọng đại ah!
Đồng chí Giang Thành nắm Diệp Khai tay, phi thường cảm khái nói.
Là sinh viên du học lâu năm ở Russia, đồng chí Giang Thành rất rõ ràng
Soviet cường đại, nhất là vào lúc ông làm bộ trưởng từng tiếp xúc rất
nhiều phương diện của Soviet, hiểu được việc cần phải làm kế tiếp của
Diệp Khai mẫn cảm đến cỡ nào, trọng yếu đến cỡ nào, nguy hiểm đến cỡ
nào!
- Hôm nay, biên đội của chúng ta đã bắt đầu trở về địa điểm xuất phát rồi.
Đồng chí Cổ Kiến Nhung cũng nói.
Diệp Khai nghe xong, liền biết rõ tại sao lại trao quân hàm cho mình vào hôm nay, cũng là thời gian rất có ý nghĩa kỷ niệm.
Biên đội của hạm đội Đông Hải trở về địa điểm xuất phát có ý nghĩa là
mười hai chiếc tàu ngầm hạt nhân hợp kim ti-tan Russia mà mình mua sắm
đã đi ra trụ sở bí mật, cùng trở về với biên đội.
Đã đi ra khỏi lãnh hải Russia, đội hình tàu ngầm hạt nhân dưới biển lúc này đã coi như thuộc về hải quân nước cộng hoà.
Công tích như vậy, xác thực đủ Diệp Khai lấy được quân hàm Thiếu Tướng.
Đương nhiên, càng quan trọng hơn là công cuộc đào móc thêm của Diệp Khai đối với Russia vừa vặn kéo ra mở màn.
Nếu căn cứ bí mật dưới đáy biển của Soviet thật sự tồn tại thì khiêu
chiến Diệp Khai gặp phải sẽ càng thêm cực lớn, ảnh hưởng đối với nước
cộng hoà cũng sẽ là cực kỳ sâu xa.
- Trước mắt còn có hai chiếc tuần dương hạm đạn đạo cùng hai chiếc tàu
ngầm hạt nhân ở lại để trợ lực, hi vọng việc này thuận buồm xuôi gió, mã đáo thành công.
Đồng chí Giang Thành nói với Diệp Khai:
- Đảng cùng nhân dân chờ mong tin tức thắng lợi trở về!
- Mong thủ trưởng yên tâm, nhất định sẽ không cô phụ sự phó thác của đảng cùng nhân dân.
Diệp Khai lại trịnh trọng chào một cái, nhưng trong lòng nghĩ đến sức nặng của ngôi sao vàng này thật sự là quá nặng.
So với những ca sĩ văn công có thể lăn lộn đến thiếu tướng hay trung
tướng, Diệp Khai cảm giác mình thật sự là có chút quá ủy khuất.