Ads
Nhắc tới tạm thời không liên lạc được với bí thư thành ủy cũng không xem là việc lớn tới đâu.
Ở thời kỳ mà thông tin còn chưa quá thuận tiện, bí thư thành ủy cùng chủ tịch thành phố biến mất một hai ngày cũng là chuyện bình thường, bởi vì có thể họ đã đi xuống nông thôn, hoặc là đi nơi nào có việc gấp, hoặc là tham gia hội nghị trọng yếu tạm thời nào đó, không kịp đem tin tức báo về, lại bất tiện gọi điện thoại, tình hình như vậy cũng có.
Nhưng trong hai năm qua, loại tình huống này đã ít hơn nhiều, nhất là cán bộ phó bộ cấp trong tay dù sao cũng có bộ điện thoại di động đi? Tuy điện thoại có vẻ hơi thô to, không phải còn có thư ký giữ giúp sao, cũng không phải là không thuận tiện.
Chỉ là tình huống hiện tại hơi gấp một ít, là người thu mua nhà máy thép An Bình, Hắc Thất đột nhiên mất tích, mà Cục cảnh vệ trung ương trong truyền thuyết lại đột nhiên hiện thân trong thành phố An Bình, còn nhằm vào sự kiện của Hắc Thất mới đến, điều này làm chủ tịch thành phố Vạn Quân Sinh không còn cách nào giữ được bình tĩnh.
Cục cảnh vệ trung ương là đơn vị thế nào, người bình thường không biết rõ ràng, nhưng cán bộ cấp bậc như Vạn Quân Sinh vẫn biết một ít, cơ cấu này phục vụ trực tiếp cho năm vị ủy viên thường vụ Cục chính trị, một phó cục trưởng đi xuống địa phương cũng là đại nhân vật lợi hại, tuy nghe nói quân hàm chỉ tới thiếu tướng mà thôi, nhưng làm cho người ta không dám khinh thường sự hiện hữu của hắn.
Nói cách khác, nếu như Diệp Khai chính thức đi tới Liêu Đông vì công tác chung, tiếp đãi hắn phải là bí thư Tỉnh ủy Chu Định Phát, điều này không thể nghi ngờ, bởi vì địa vị của người ta thật sự là quá lớn, chẳng những có quân hàm thiếu tướng, còn đại biểu cho ý chí của cao tầng trung ương, không thể khinh thường.
- Vạn chủ tịch, không thể liên hệ tới!
Thư ký gọi điện một lúc sau, rốt cục có chút bất đắc dĩ nói với Vạn Quân Sinh:
- Hai bộ điện thoại di động của Bì bí thư cùng một ít điện thoại riêng ở các địa phương mà Bì bí thư thường tới cũng đã gọi qua nhiều lần, không nghe được bất luận hồi âm nào, mà cũng không liên lạc được với thư ký của hắn. Còn nữa, không gọi được cho Thạch phó chủ tịch, thư ký cũng không biết Thạch phó chủ tịch đi đâu, chỉ nói tối hôm qua cùng Bì bí thư đi tới nhà của Hắc tổng, về sau thì không còn tin tức.
- Quái, đây rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Vạn Quân Sinh cảm thấy bên trong nhất định phải có liên hệ gì đó, chỉ là không nghĩ ra được mà thôi, hắn tự nhiên là không tưởng được lúc này Bì Mộng Các cùng Thạch Hoằng Thủy lẫn Hắc Thất đều đã bị Diệp Khai cho người giam giữ trong một căn cứ quân sự bí mật.
Vạn Quân Sinh rơi vào đường cùng, liền nói vậy thì chờ xem sao, kết quả tới chiều vẫn không có tin tức Bì Mộng Các bọn họ, mà lại có thật nhiều báo cáo người mất tích gọi tới, kể cả bí thư thành ủy Bì Mộng Các, phó chủ tịch thường vụ Thạch Hoằng Thủy, bí thư Ủy ban tư pháp kiêm cục trưởng Cục cảnh sát Hà Chấn Vũ, cùng hai khu trưởng và một bí thư khu ủy.
Kết quả như vậy làm cho Vạn Quân Sinh cảm thấy khiếp sợ.
Rất hiển nhiên, mấy người này cùng Bì Mộng Các đều nằm chung trong một tiểu đoàn thể, cơ hồ đã nắm giữ vận tác hơn nửa thế lực chính thức của thành phố An Bình, cũng là cỗ lực lượng làm chủ tịch thành phố Vạn Quân Sinh cảm thấy thật nhức đầu, không nghĩ tới bọn họ lại đồng thời đều biến mất, đây phải nói là một chuyện đại sự.
Mặc dù nói trong đáy lòng Vạn Quân Sinh thật sự cao hứng vì sự mất tích của bọn họ, nhưng chuyện này lại không thể khinh thị, cho nên hắn rất nhanh đã đem chuyện này báo cáo lên Tỉnh ủy.
Chu Định Phát nghe được tin tức này, cũng cảm thấy phi thường đau đầu.
- Bì Mộng Các rốt cục đang giở trò quỷ gì?
Chu Định Phát phi thường bất mãn Bì Mộng Các.
Nhưng một quan viên phó bộ cấp đột nhiên biến mất, đây tuyệt đối là chuyện đại sự, chỉ là Chu Định Phát cũng không dám trực tiếp đem chuyện này báo cáo tới trung ương, dù sao chân tướng sự tình còn chưa được làm tinh tường, trực tiếp báo cáo trung ương không khỏi có chút cảm giác quá qua loa.
Chu Định Phát suy nghĩ một chút gọi điện thoại cho Sở cảnh sát tỉnh, cùng người phụ trách để cho bọn họ lập tức truy tra việc này, nhìn xem đám người Bì Mộng Các cùng Thạch Hoằng Thủy rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Sau buổi trưa, rốt cục có người đi tới biệt thự Hắc Thất, hỏi thăm hướng đi của nhóm người bí thư thành ủy Bì Mộng Các.
Người đến thuộc Sở cảnh sát tỉnh, đầu lĩnh là hai gã trưởng phòng.
Nhưng bọn hắn bị chặn lại ngay cửa lớn biệt thự, bảo tiêu phụ trách thủ vệ tỏ vẻ nơi này đã bị phong bế, không mở cửa cho người ngoài đi vào.
- Tôi là trưởng phòng Tiết Minh Vũ của đội hình sự Sở cảnh sát tỉnh, vị này là trưởng phòng Khổng Học Linh của đội điều tra, chúng tôi yêu cầu tiến hành kiểm tra biệt thự.
Người nói chuyện đưa ra giấy chứng nhận của mình, muốn dẫn hơn mười thủ hạ trực tiếp đi vào bên trong biệt thự.
Ai biết bảo tiêu căn bản không nhìn tới bọn họ, trực tiếp lấy ra một giấy chứng nhận đưa cho bọn hắn:
- Cục cảnh vệ trung ương phá án, các anh xác định tỉnh Liêu Đông muốn nhúng tay sao?
Hai người xem xét giấy chứng nhận của bảo tiêu, lập tức liền héo.
- Tôi xin chỉ thị của lãnh đạo một chút.
Tiết Minh Vũ không dám tự chủ trương, tranh thủ gọi điện thoại về trong sở.
Trong Sở nghe xong, lập tức thấy đau đầu, Cục cảnh vệ trung ương phá án đều là vụ án lớn, chỉ là bọn họ đi vào Liêu Đông lại không chào hỏi với trong tỉnh, cũng đã đủ chứng minh xảy ra đại sự, thậm chí là đại sự mà tỉnh Liêu Đông không thích hợp tham gia.
Đã như vậy, trong Sở liền tỏ vẻ vậy trước tiên rút quân về, đi nơi khác sưu tầm manh mối, đồng thời sẽ đem việc này báo cáo với bí thư Tỉnh ủy Chu Định Phát.
- Xem ra thật sự là Cục cảnh vệ trung ương ra mặt phá án, thật không biết rốt cục Hắc Thất đã trêu chọc chuyện gì, vậy mà chọc cho Cục cảnh vệ trung ương phải xuất động, chuyện này trong tỉnh còn phải giả câm vờ điếc sao?
Chu Định Phát nghĩ nghĩ, vẫn quyết định phái thư ký trưởng Tỉnh ủy đi giải thích tình huống bên kia.
Vì vậy tới buổi tối, thư ký trưởng Tỉnh ủy Liêu Đông Lý Trì Văn đã xuất hiện trong biệt thự của Hắc Thất.
Lần này Lý Trì Văn ngược lại nhận lấy lễ ngộ, có thể tiến nhập vào trong biệt thự Hắc Thất, gặp được phó cục trưởng tướng quân Diệp Khai của Cục cảnh vệ trung ương.
- Chào Diệp tướng quân, đêm khuya tới quấy rầy, thật sự là ngại quá.
Lý Trì Văn nhìn thấy Diệp Khai, tuy cũng có chút kinh ngạc bởi vì vị phó cục trưởng này thật sự là quá mức trẻ tuổi, nhưng hắn cũng không thất lễ, rất nhanh tiến lên phía trước bắt tay Diệp Khai, thái độ phi thường thành khẩn.
Diệp Khai biểu hiện cũng rất thản nhiên, mời Lý Trì Văn ngồi xuống, mời trà, sau đó mới lên tiếng:
- Cũng đều là vì công tác, không sao.
- Bí thư thành ủy thành phố An Bình Bì Mộng Các cùng phó chủ tịch thường vụ Thạch Hoằng Thủy, khuya hôm trước đã từng tới biệt thự này tham gia buổi tiệc sinh nhật của chủ nhân biệt thự tổ chức, sau đó không biết tung tích, sau khi nhận được báo cáo của thành phố, bí thư Tỉnh ủy Chu bí thư phi thường xem trọng, chỉ thị Sở cảnh sát tỉnh cùng điều tra việc này, để có thể báo cáo lên trung ương.
Lý Trì Văn đi thẳng vào mục đích đến.
- Nếu nơi này đã do Diệp tướng quân phụ trách, như vậy Diệp tướng quân nhất định hiểu rõ hướng đi của Bì bí thư cùng Thạch phó chủ tịch chứ?
- Hành tung của cán bộ phó tỉnh cấp tôi cũng không quan tâm, tôi tới đây chỉ là muốn bắt Hắc Thất, cho nên về chuyện bí thư thành ủy An Bình Bì Mộng Các đi đâu, tôi cũng không biết rõ ràng.
Diệp Khai thật trực tiếp đáp.
- Hắc Thất phạm vào sự tình gì? Hắn là thương nhân Hong Kong, hơn nữa còn là nhà đầu tư do thành phố An Bình mời đến, bên trong có phải đã có hiểu lầm hay không?
Lý Trì Văn tỏ vẻ.
- Cục cảnh vệ trung ương làm việc, có lúc nào từng hiểu lầm qua?
Diệp Khai lạnh lùng hồi đáp.
Lý Trì Văn vừa nghe, ngay lập tức trong lòng quất mạnh một cái.
Nói cũng đúng, Cục cảnh vệ trung ương làm việc, cho dù có sai lầm, cũng có thể nói là đúng, từng có bao giờ hiểu lầm qua? Vấn đề này hắn đã hỏi thật quá ngu xuẩn.
Bất quá bởi như vậy Lý Trì Văn cũng đã đạt tới mục đích đến nơi đây, dù sao hắn đã tới, cũng đã gặp được Diệp Khai, hơn nữa còn nhận được đáp án minh xác về đám người Bì Mộng Các, đã có thể về báo cáo với bí thư Tỉnh ủy Chu Định Phát, vì vậy chỉ nói thêm hai câu liền cáo từ rời đi.
Nhìn Lý Trì Văn rời khỏi, Hùng Nghị Vũ mới từ phòng bên cạnh chui ra.
- Thật không nghĩ tới ngay cả thư ký trưởng của bí thư Tỉnh ủy đều tự mình tìm tới tận nhà, xem ra chuyện này đã nháo lớn.
Hùng Nghị Vũ lau mồ hôi trán, có chút bận tâm hỏi thăm:
- Nhị thiếu gia, làm như vậy có phải là có chút quá mức? Trực tiếp bắt giữ cả quan viên phó bộ cấp, thậm chí ngay cả tỉnh Liêu Đông cũng không được biết, có thể làm cho Chu Định Phát cáo trạng ngài hay không?
Ý nghĩ của Hùng Nghị Vũ có đạo lý, ít nhất chuyện này làm không đủ nghiêm cẩn, điểm sơ hở rất nhiều.
Diệp Khai nghe được liền nở nụ cười:
- Lão Hùng không hiểu rõ trình tự xử lý trong Cục cảnh vệ trung ương chúng tôi, cho nên mới có ý nghĩ như vậy, nhưng cũng không có gì kỳ quái, bất quá lo lắng của anh chỉ là chuyện dư thừa thôi, yên tâm đi, không có việc gì đâu.
Thấy bộ dạng của Hùng Nghị Vũ vẫn thật lo lắng, Diệp Khai nói:
- Cục cảnh vệ làm việc không bị địa phương ước thúc, thậm chí cũng không bị các bộ môn khác trong trung ương ảnh hưởng, chỉ trực tiếp phụ trách với ủy viên thường vụ Cục chính trị mà thôi.
- Cho dù là bởi vì chuyện này Chu Định Phát đi cáo trạng tôi, đến lúc đó người không may sẽ không phải là tôi, nếu hắn là người biết chuyện, nhất định sẽ không vung chuyện này lên người của tôi. Huống chi xử lý xong chuyện này thì tôi đã vỗ vỗ mông rời khỏi, hắn có thể quản được tới tôi sao?
- Điều này cũng đúng.
Hùng Nghị Vũ gật nhẹ đầu, nhưng liền nói ra:
- Nhị thiếu gia, chuyện của tôi cậu nhớ an bài tốt nha!
Hắn vẫn có chút lo lắng vạn nhất xong chuyện Diệp Khai liền vỗ mông rời đi, như vậy lưu lại hắn một mình sống ở chỗ này, chẳng phải sẽ trở thành đối tượng bị mọi người đả kích.
Diệp Khai cười khoát tay, ý là không cần lo ngại, nhất định sẽ chiếu cố tốt cho hắn.
Trên thực tế nếu như Chu Định Phát thật sự muốn cáo trạng Diệp Khai, không phải là không có chút ảnh hưởng tới hắn, nhưng trong lòng Diệp Khai đã có ý định, muốn mượn việc này tới xem xét thái độ của năm vị cao tầng ủy viên thường vụ Cục chính trị đối với mình lại có lập trường như thế nào?
Nếu bản thân mình vì vậy mà bị trách phạt, tối đa chỉ là thu hồi chức vị phó cục trưởng Cục cảnh vệ trung ương mà thôi, đây cũng không có ảnh hưởng gì lớn với hắn, dù sao chỉ là kiêm chức, hơn nữa chức vị còn có chút mẫn cảm, đối với Diệp gia cũng chưa chắc có ảnh hưởng tốt.
Mà nếu như hắn sẽ không bị xử phạt, vậy thì nói rõ việc hắn tiến công chiếm đóng Liêu Đông lần này sẽ đại hoạch toàn thắng, người khác sẽ không bắt được điểm yếu gì, chỉ có thể nhắm mắt mũi mà nhận biết.
Chí ít có một điểm Diệp Khai nắm chắc, đó là hắn nắm giữ chứng cớ phạm tội của những lãnh đạo thành phố An Bình vô cùng chắc chắn, đến lúc đó nếu bày ra, dù là ai cũng không thể nói hắn đã làm sai, tối đa chỉ là làm sai về trình tự mà thôi.
Kết quả như vậy Diệp Khai vẫn có thể tiếp nhận!