Quan Sách

Chương 338: Chương 338: Bí thư tỉnh ủy Sa Minh Đức




Trần Kinh cũng không biết rằng cuối cùng mình là người gánh tội thay Phương Uyển Kỳ.

Hết Tết Nguyên Đán, trường Đảng khai giảng, Trần Kinh hoàn tòan nhốt mình trong tháp ngà voi nạp điện rồi!

Lần này tổng cộng Đức Cao cử 8 người đến lớp đào tạo ngắn hạn của trường Đảng, cả lớp tổng cộng có 60 người, Đức Cao chiếm 1/8, coi như chiếm tỉ trọng khá lớn.

8 người, bình quân 36 tuổi, trong đó Trần Kinh là nhỏ tuổi nhất, còn chưa được 27 tuổi. Nhưng, tuổi hắn nhỏ, uy tín lại cao nhất, mọi người đều là cán bộ cấp Phó cục, vị trí của Trần Kinh thuộc vị trí nòng cốt của thành ủy, tương đối có uy tín ở Đức Cao.

Cho nên chẳng nghi ngờ gì nữa, lần này Trần Kinh chính là thủ lĩnh của đám học viên Đức Cao.

Học ở trường Đảng toàn bộ đều theo kiểu khép kín, trừ thứ 7, chủ nhật được nghỉ có thể ra ngoài, còn lại những thời gian khác không được ra ngoài, trong trường hợp đặc biệt cần phải ra ngoài phải có giấy phép do Hiệu phó ký duyệt mới được, cho nên việc quản lý học viên trong lớp rất nghiêm khắc

Trường Đảng của tỉnh ủy mở lớp tập huấn thanh niên thế này là độc nhất vô nhị trong cả nước, chỉ có Sở Giang mới có lớp học này. Xây dựng lớp học này, mục đích bồi dưỡng cán bộ thanh niên, Bí thư tỉnh ủy Sa Minh Đức là người thúc đẩy xây dựng lớp học này.

Sa Minh Đức rất coi trọng lớp cán bộ trẻ, tuyệt đối không chỉ dừng lại ở nói miệng, hàng năm khi lớp Thanh niên xuất sắc Tỉnh ủy khai giảng, ông sẽ nhân cơ hội đó đi thị sát trường Đảng tỉnh ủy, trong quá trình thị sát trường Đảng tỉnh ủy, lớp Thanh niên xuất sắc chính là nơi ông chắc chắn sẽ đến, năm nay cũng không ngoại lệ.

Sa Minh Đức đến không báo trước, buổi sáng sau khi khai giảng xong, tiết đầu tiên của buổi chiều là tiết Chủ nghĩ Mác- Lênin, đoàn người của Sa Minh Đức đột nhiên bước vào phòng học.

Giáo viên đang giảng bài lập tức dừng lại bước ra ngoài.

Mấy phút sau quay lại nói với tất cả mọi người:

- Các đồng chí, hôm nay chúng ta vinh dự đón chào đồng chí Bí thư tỉnh ủy Sa đến thăm mọi người! Bí thư Sa rất coi trọng lớp Thanh niên xuất sắc của Tỉnh ủy, hôm nay, chúng ta hãy nhiệt liệt vỗ tay, hoan nghênh Bí thư Sa Minh Đức đến nói chuyện với chúng ta!

Trong phòng học tiếng vỗ tay như sấm vang lên, Trần Kinh cảm thấy dường như mình đang trở về thời đi học, cảm giác mãnh liệt thiêu đốt trong lòng, dùng hết sức vỗ tay, quên hết tất cả.

Sa Minh Đức mặt một bộ đồ màu xanh đen, vóc dáng không cao, nụ cười hiền lành, ước chừng khoảng 60 tuổi, tóc ông hơi bạc, ông cũng gõ cửa, bước vào đi thẳng lên bục giảng, sau đó đứng thẳng, mặt nhìn phái trước, lúc này tiếng vỗ tay của mọi người đột nhiên dừng lại.

Tất cả những nhân viên đi theo ông cũng đứng thành một hàng, ai nấy đều lộ vẻ tươi cười, Trần Kinh biết vài lãnh đạo, đó là Trưởng ban thư ký tỉnh ủy Đường Kiếm Bình, Phó chánh văn phòng tỉnh ủy, thư ký Bí thư Sa Minh Đức, Uông Minh Phong.

Lúc đầu Sa Minh Đức không nói lời nào mà làm quen với người của từng thành phố, ông gọi đến thành phố nào, học viên của thành phố đó đứng dậy, ông phẩy tay, sau đó mọi người ngồi xuống.

Lúc gọi đến thành phố Đức Cao, Trần Kinh và bảy người khác đứng dậy.

Sa Minh Đức vui vẻ nói:

- Năm nay Đức Cao là ngôi sao phát triển kinh tế của toàn tỉnh, lần này chiếm 8 danh ngạch của Lớp thanh niên xuất sắc tỉnh, tỉ trọng cũng khá lớn, ngang hàng với thành phố Sở Giang rồi! Thế này đi, 8 đồng chí hãy giới thiệu ngắn gọn nào!

Ông chỉ vào một cán bộ đứng sau cùng bên phải nói:

- Bắt đầu từ đồng chí!

Mọi người thay phiên nhau tự giới thiệu, chủ yếu giới thiệu tên, tuổi, cương vị trước đây, đến Trần Kinh, Trần Kinh cao giọng nói:

- Tôi là Trần Kinh, năm nay 27 tuổi, đến từ Thành ủy Đức Cao...

Sa Minh Đức dường như hơi ngạc nhiên trước tuổi tác của Trần Kinh, thư ký của ông Uông Minh Phong và Ngũ Đại Minh có gặp nhau một lần, gã ghé sát tai Sa Minh Đức nói mấy câu.

Sa Minh Đức gật đầu nói:

- Đúng là hậu sinh khả ủy! Tiểu Trần à, lúc tôi bằng tuổi với cậu, vẫn chỉ là một thanh niên trí thức, ngày nào cũng bán mặt cho đất bán lưng cho trời thôi!

Trần Kinh chẳng biết nói gì, chỉ đành cười ngượng.

Lúc này hiệu phó trường Đảng tỉnh ủy Trương Bình Hoa bước lại nói:

- Bí thư, tiểu Trần là học viên trẻ tuổi nhất trong lớp chúng tôi, 27 tuổi, thực sự khiến người ta giật mình! Hơn nữa lúc đó cậu ấy còn được Hội đồng nhân dân tỉnh lựa chọn và điều động xuống đấy ạ!

Trương Bình Hoa vừa nói xong, không chỉ có các lãnh đạo trên bục giảng kinh ngạc, ngay cả mấy học viên ngồi bên dưới, ai nấy cũng nhìn hắn với ánh mắt ngạc nhiên.

Hội đồng nhân dân tỉnh lựa chọn và điều động, điều cán bộ xuống cơ sở rèn luyện, đây là cách nói dễ nghe, còn nói khó nghe là bị giáng chức.

Mấy năm trước, bộ máy các đơn vị đều rất lớn, sau này phải tinh giản cơ cấu, Trung ương đưa xuống quyết định phải cắt giảm người.

Lúc này, mọi người đều đang làm công ăn lương, cắt giảm người đâu có dễ?

Tỉnh ủy phải làm gương nên đành phải đè mấy người bị dư xuống bên dưới, thành phố lại đẩy người xuống huyện, cứ đè xuống từng tầng từng tầng như vậy, người cuối cùng bị cắt giảm là mấy nhân viên công vụ không có bối cảnh ở cơ sở. Trần Kinh được điều động đúng vào thời điểm này.

Nếu không, bình thường, Hội đồng nhân dân tỉnh xuống dưới tạm giữ chức có thể được hiểu là trực tiếp điều cán bộ xuống cơ sở rèn luyện, cũng chỉ trong trường hợp đặc biệt mới có chuyện này.

Lúc trước mấy cán bộ bị đè xuống đều là mấy cán bộ không có bối cảnh hoặc không có năng lực. Trần Kinh oai phong hiển hách của Đức Cao hiện giờ hóa ra đã trải qua chuyện như vậy?

Cảm nhận được ánh mắt của người xung quanh, biểu hiện của Trần Kinh vẫn vô cùng thản nhiên.

Điểm này, hắn thật sự cảm thấy kiêu ngạo, hắn trước nay chẳng hề ngại xuất thân yếu kém của gia đình mình, hắn quả thật chẳng hề có mối quan hệ nào.

Hắn có thể đi cho tới hôm nay, đều nhờ vào cố gắng của bản thân, cũng nhờ quen được Bá Nhạc.

Trần Kinh rất thản nhiên, rất kiêu ngạo với những gì mình đã trải qua...

Tâm trạng Sa Minh Đức rất tốt, lúc mới nói chuyện, ông nói rất vui vẻ, bắt đầu nói từ Trần Kinh.

Ông nói, cán bộ trẻ tuổi chính là những người thừa kế và tiếp nối sự nghiệp Đảng, huấn luyện giáo dục cán bộ trẻ tuổi thật tốt, liên quan đến sự nghiệp phát triển của Đảng trong tương lai, việc này vô cùng quan trọng.

Sự thật chứng minh, chế độ phân công chọn lựa cán bộ Đảng chúng ta rất khoa học hợp lý, ví dụ như Trần Kinh, được đưa xuống cơ sở rèn luyện từ sớm, đến giờ đã trở thành cán bộ trẻ xuất sắc, quá trình trưởng thành này, có thể khích lệ rất nhiều thanh niên có lòng cống hiến, dũng cảm làm việc, cống hiến sự nghiệp cho Đảng, nỗ lực thực hiện giá trị cuộc sống của chính mình.

Cuối cùng Sa Minh Đức cổ vũ tất cả các học viên hãy chăm chỉ học tập, an tâm học tập, sau khi học xong sẽ có chỗ cần dùng đến!

Trong tiếng vỗ tay như sấm, mọi người tiễn Sa Minh Đức rời đi, tiết học của cả buổi chiều đã kết thúc như vậy

Tối, Trần Kinh mời khác, mở tiệc chiêu đãi các học viên Đức Cao ở căn tin, vì trong quá trình học không được uống rượu nên mọi người liền dùng trà thay rượu nói chuyện phiếm.

8 người này, trừ Trần Kinh còn 5 người khác đến từ Thành ủy và đơn vị trực thuộc trực tiếp Ủy ban nhân dân thành phố, chỉ có 2 người là đến từ quận huyện bên dưới.

2 người kia là Thanh Dương Phó bí thư quận ủy Đức Thủy và Ân Lâm Ninh Phó chủ tịch thường trực huyện Vạn Thọ, hai người này trước đây ít tiếp xúc với Trần Kinh, lần này, nhân cơ hội này, hai người cũng coi như thân quen với Trần Kinh rồi.

Thanh Dương và Ân Lâm Minh 2 người đều chưa đến 40 tuổi, với tuổi này mà đảm nhiệm Ủy viên thường vụ huyện ủy cũng coi như cán bộ tuổi trẻ tài cao rồi.

Hơn nữa, lý lịch kinh nghiệm và năng lực đã đến bước được cất nhắc, chắc hẳn sau đợt học tập, về sẽ được đề bạt. Một khi họ được đề bạt, sẽ trở thành nhân vật số một của Đảng ủy quận huyện, nói một cách không khoa trương, tiền đồ của hai người này thật sự vô lượng

Trừ 2 người bọn họ, năm người khác cũng chính là tinh anh trong số thanh niên Đức Cao, trong đó Trần Kinh tương đối thân với Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách và Phát triển Lý Kinh Nhiễm, Chủ nhiệm đài truyền hình Chúc Huống, Phó cục kinh tế mậu dịch Chu Hiểu, còn 2 người kia Trần Kinh không quen, bọn họ lại rất rõ về Trần Kinh.

Không khí bữa cơm tối nay khá tốt, có thể cũng do ảnh hưởng bầu không khí ở trường học, mọi người không có mấy biểu hiện dối trá như chốn quan trường nữa, mà biểu hiện khá thẳng thắn.

Lúc này, có mấy học viên khác cũng lục đục kéo qua góp vui.

Có một người ở cùng ký túc xá với Trần Kinh, đó là Phó chủ tịch thường trực quận Đông Thành của thành phố Sở Giang, Mã Bình, vì anh ta là tâm phúc của Vương Phượng Phi, cho nên sớm đã thân với Trần Kinh.

Anh ta chạy đến kêu la anh ta đã gia nhập vào núi Đức Cao, có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng, mấy đồng hương ăn thịt cá mà nỡ để gạt các anh em khác ra, như vậy là chơi không đẹp rồi.

May là trên bàn không có rượu, nếu không cảnh tượng chắc có thể tưởng tượng được, với cái miệng của Mã Bình, chắc chắn hôm nay anh ta sẽ quá chén.

Có lẽ lâu lắm rồi mọi người không được thoải mái như vậy, vừa được thoải mái là mọi người đã cảm thấy thật hưởng thụ.

Bình thường mấy người này nếu đi ra ngoài sẽ không được nhiều người ủng hộ, có ai mà đi đến đâu cũng được tiền hô hậu ủng chứ?

Thân ngồi ở địa vị này, phải mưu đồ chính trị, ngồi ở ghế đó, lời nói, hành động, cử chỉ, nhất cử nhất động, đều phải biểu hiện tương ứng với cái ghế đó. Mọi người ai cũng có mặt nạ riêng, phải che giấu nội tâm của mình càng sâu càng tốt.

Cũng chỉ trong những trường hợp như ngày hôm nay, mọi người mới hoàn toàn thoải mái, mới để lộ chút con người thật của mình.

Trần Kinh trước khi bước vào lớp đào tạo ngắn hạn đã nghe qua đặc điểm lớn nhất của lớp đào tạo ngắn hạn này.

Lớp đào tạo này, tất cả các môn đều phải thi. Thành tích thi, các giáo viên sẽ chấm điểm không chút lưu tình, thi được bao nhiêu nhận được bấy nhiêu điểm, sau đó khi tốt nghiệp sẽ cộng toàn bộ thành tích để xếp hạng.

Phiếu điểm, xếp hạng của từng học viên sẽ gửi về người phụ trách đơn vị, đồng thời phiếu điểm và xếp hạng sẽ lưu trong hồ sơ, là tư liệu tham khảo quan trọng trong các cuộc khảo sát cán bộ sau này.

đây là lệnh của Sa Minh Đức. Cũng vì như vậy nên mọi người trong lớp đào tạo ngắn hạn không ai là dám coi thường.

Dù sao, lớp huấn luyện toàn là mấy người xuất sắc của toàn tỉnh, xếp hạng trực tiếp như vậy, đầu tiên là liên quan đến vấn đề thể diện.

Quan trọng hơn là xếp hạng và phiếu điểm này sẽ liên quan đến tương lai của mình, tất cả đều là thanh niên tuổi trẻ tài ao, ai không mong tương lai của mình thật tuyệt vời chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.