Hơi thở của Chân Củng khá dồn dập, anh ta dùng 1 ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm Trần Kinh, mặt ửng đỏ.
Anh ta nói:
- Bí thư Trần, chuyện Hà Hoa, đến giờ đã ngừng, chúng ta đã rất bị động rồi! Ở thời điểm này, chúng ta điều tra quá nhiều, điều tra quá sâu, tôi cho rằng chưa chắc đã có lợi cho việc giải quyết vấn đề!
Hiện tại lòng người rất loạn, cảm xúc của dân chúng bên Hà Hoa cũng không ổn định, trước mắt nên vuốt ve là chính, nên nghĩ nhiều biện pháp cho vấn đề này!
Trần Kinh trầm ngâm không nói, sắc mặt có chút âm trầm.
Căn cứ theo điều tra của Cục công an về sự cố giải phóng mặt bằng, hiện tại đã điều tra đến Công ty xây dựng Phiếm Giang, thậm chí còn điều tra cả Tập đoàn Tam Giang.
Cuộc điều tra này đã dẫn tới chấn động lớn, hiện tại trong ngoài đều có rất nhiều lời đồn, nói Trần Kinh điều tra chuyện này, mũi nhọn chĩa thẳng vào Tập đoàn Tam Giang.
Trần Kinh và Tam Giang có mâu thuẫn, lúc hắn còn ở Thành ủy, giữa Trần Kinh và Liêu Triết Du cùng anh em họ Thiệu có mâu thuẫn tương đối lớn.
Sau đó, Trần Kinh được đưa xuống cơ sở rèn luyện, hai anh em họ Thiệu cũng không quên nhỏ thuốc nhỏ mắt cho Trần Kinh, họ đã nhiều lần lợi dụng quan hệ đặc biệt giữa Trần Kinh và Lưu Tích Nhân đứng bên bên châm ngòi thổi gió, châm ngòi thị phi.
Cho nên, nói điều tra sự cố giải phóng mặt bằng có liên lụy đến Tập đoàn Tam Giang, trong chuyện này có bàn tay của Trần Kinh dính vào dường như chẳng khiến ai dị nghị!
Hiển nhiên, Chân Củng cũng thấy thế, hôm nay, anh ta thật sự là không kìm nổi, cuối cùng đã bày tỏ lo lắng của mình trước mặt Trần Kinh.
Giờ Lưu Tích Nhân không có ở đây, nếu Trần Kinh cứ để tâm vào mấy chuyện vụn vặt, lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, vì vậy mà làm hỏng chuyện lớn, Lưu Tích Nhân trở về chắc chắn sẽ không vui, giữa ông ấy và Trần Kinh, làm sao sống chung nữa đây?
Chân Củng lo lắng cho chuyện này, anh ta rất sợ Trần Kinh nhận định sai lầm, cho rằng hiện nay hắn có thể sẽ đấu với Lưu Tích Nhân.
Nếu như vậy, hậu quả có thể tưởng tượng được.
Thần sắc Trần Kinh rất bình tĩnh, suy nghĩ của Chân Củng, hắn chẳng bỏ nhiều tâm sức để mà nghĩ.
Hiện nay điều làm hắn cảm thấy bực bội là chuyện Nhiếp Quang đang đứng sau lưng giật dây, rõ ràng Nhiếp Quang cho người điều tra, vậy mà bề ngoài lại cứ đổ tiếng xấu này cho Trần Kinh.
Trong chuyện này, rõ ràng cho thấy Nhiếp Quang đang đánh bừa dư luận, gã đang diễn trò 1 mũi tên trúng nhiều đích.
Điều tra sự thật, dùng cái này để khiêu chiến quyền uy của Lưu Tích Nhân, đồng lời ly gián mối quan hệ giữa Trần Kinh và Lưu Tích Nhân, còn nữa, cuối cùng là đem trách nhiệm xử lý vấn đề giải phóng mặt bằng Hà Hoa sang cho Quận ủy.
Nhiếp Quang khống chế hiện trường, nhưng khống chế giới truyền thông và khống chế dân chúng khiếu nại lại giao cho Trần Kinh.
Trần Kinh hết nước hết cái khuyên nhủ các lão đại của giới truyền thông, sau đó lợi dụng quan hệ này để dập lửa, gần đây, người hắn lại gầy đi 1 chút rồi.
Hiện tại năng lực giám sát của giới truyền thông ngày 1 manh, mấy ký giá này không chỗ nào là không nhúng tay vào, cực kỳ khó đối phó. Mà những chuyện như ở Đức Thủy lại là sự cố điển hình, muốn bọn họ ngậm miệng, không có bản lĩnh thì căn bản chẳng thể làm được.
Mấy ngày nay điện thoại của Trần Kinh reo liên tục, xin cha mẹ, lạy ông bà, cố gắng để khống chế cho được giới truyền thông.
Nhưng dân chúng khu Hà Hoa có đến mấy trăm người, muốn khống chế đám người này không lên trên khiếu nại khó khăn đến cỡ nào?
Vấn đề này, Ủy ban nhân dân quận cử đồng chí Phó chủ tịch quận phân công quản lý xây dựng đô thị Lưu Vĩ mỗi ngày đều đến báo cáo với Trần Kinh!
Trần Kinh đã tức giận, ban lệnh chết cho anh ta, cảnh cáo cho anh ta biết chuyện này là do sai sót trong công tác của ban giải phóng mặt bằng, xây dựng đô thị Ủy ban nhân dân quận, những sai lầm này cần phải có người đứng ra gánh trách nhiệm.
Trước mắt, mọi việc vẫn nằm trong phạm vi khống chế.
Nếu 1 khi sự việc không thể khống chế được, gây ra động tĩnh quá lớn, kết quả cuối cùng là sẽ chẳng có quả ngọt mà ăn đâu!
Cho nên vào lúc này, không có gì có thể nói, Lưu Vĩ là Phó chủ tịch quận quản lý xây dựng đô thị, anh ta không nghĩ được cách, không nghĩ được phương pháp đối phó thì anh ta sẽ là người đầu tiên nhận xui xẻo!
Lưu Vĩ cũng bị chuyện này dọa cho sợ hãi, anh ta tổ chức 1 tổ công tác, luân phiên thường trú ở Hà Hoa, chủ yếu là giám sát mấy hộ gia đình bên Hà Hoa không cho rời khỏi Đức Cao nửa bước.
Bọn họ muốn kêu oan khiếu nại cũng được, có thể đến Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận, thậm chí có thể đến Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, nhưng muốn lên tỉnh, lên Bắc Kinh, Lưu Vĩ kiên quyết không cho phép, nghĩ mọi biện pháp để ngăn cản việc này.
Trần Kinh nghĩ cách để ổn định giới truyền thông, ổn định các hộ khiếu nại keuoan, không ngờ bên hiện trường lại xảy ra chuyện!
- Lão Chân, anh cùng tôi đến Hà Hoa, chúng ta đến hiện trường xem thử, hiểu rõ thêm tình hình hiện nay! Hiện nay anh cũng biết, tình thế nguy cấp, chúng ta phải cố gắng nghĩ cách, cố gắng tìm nhiều lối đột phá, không thể kéo dài chuyện này đến khi Bí thư Lưu về được!
Trần Kinh thản nhiên nói.
Những lời đồn đại bên ngoài, trong lòng Trần Kinh hiểu rõ xảy ra chuyện gì, nhưng hắn cũng lười giải thích.
Tuy rằng, chuyện này hắn cũng hơi oan ức, hắn căn bản không tổ chức đội điều tra đến Công ty xây dựng Phiếm Giang và Tập đoàn Tam Giang, hiện tại hắn cũng nghĩ, bây giờ không phải thời điểm tốt nhất để điều tra.
Nhưng, nếu Nhiếp Quang đã điều tra chuyện này, hơn nữa bản thân sự việc là sự thật, hắn cũng chẳng cần phải giải thích làm gì.
Bất cứ chuyện gì đều có đạo lý. đều có pháp lý.
Công ty xây dựng Phiếm Giang nếu đã làm ra những chuyện như vậy, bọn họ bị tình nghi có dính dáng đến pháp luật, điều tra bọn họ không có gì đáng trách
Cho dù Nhiếp Quang không điều tra, Trần Kinh cần thì cũng sẽ đi điều tra chuyện này. Trần Kinh không kiêng kỵ người khác nói hắn và Tam Giang có mâu thuẫn, người ta đem những vấn đề Tam Giang gặp phải đổ hết lên đầu hắn, hắn cũng chẳng để ý, đây là sự kiêu ngạo từ trong xương cốt hắn.
Chân Củng hiển nhiên không hiểu ý của Trần Kinh, anh ta chỉ biết những lời khuyên của mình đã thất bại
Không chỉ thất bại mà Trần Kinh còn muốn đi xem thử, xem có thể tìm được lối thoát nào không, không cần chờ Bí thư Lưu về.
Điều này khiến Chân Củng bị dọa, Trần Kinh có ý gì? Hắn muốn làm mờ bóng dáng của Lưu Tích Nhân? Điều này có thể sao?
Anh ta ú ớ, nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Trần Kinh nhăn nhó nói:
- Được rồi! Anh ở Quận ủy bận rộn nhiều việc, để tôi đi với Mã Tiến, chuyện xảy ra lâu rồi mà tôi chưa đến hiện trường bao giờ, đúng là buồn cười!
Chân Củng dù sao cũng không phải người bình thường, nhanh chóng trấn định lại, nói:
- Bí thư Trần, để tôi thông báo với Cục công an...
Trần Kinh tức giận không hài lòng mà nói:
- Tìm cục Công an làm gì? Tôi đi xem thôi mà anh cũng muốn trải thảm, giát vàng sao? Có cần phải vậy không?
Chân Củng nghẹn lời, Trần Kinh thản nhiên nói:
- Tôi chỉ xuống xem thử thôi, không cần kinh động bất cứ ai, anh yên tâm, dân chúng chưa đến mức tạo phản đâu. Hơn nữa, tôi cũng là người của nơi này, tôi còn lo bị dân chúng tạo phản sao?
...
Sàn nhảy của Đoàn ca múa kịch Đức Thủy, mỗi tối, nơi này sẽ có rất nhiều thân sĩ phong độ cùng với nhiều mỹ nhân xinh đẹp ghé đến.
Thời buổi này, các Đoàn kịch đi theo hướng thị trường, đang là thời điểm làm ăn sa sút nhất.
Nhưng đoàn ca kịch Đức Thủy thì khác, nó đã trở thành tồn tại duy nhất trong toàn thành phố Đức Cao, hơn nữa còn là 1 đoàn kịch không tệ.
Không thể không nói, hơn nữa nguyên nhân là do Phương Khắc Ba. Phương Khắc Ba rất coi trọng những sản nghiệp văn hóa, bản thân của gã cũng thích làm những hoạt động thuộc phương diện này
Chẳng hạn như kinh doanh sàn nhảy của Đoàn ca kịch rất hot, hầu hết chuyện làm ăn đều đánh vào người trong chính giới.
Có rất nhiều người đều biết Phương Khắc Ba thích tìm thú vui ở đây, mọi người cũng thấy vừa ý, nên mỗi lần mời gã đi chơi đều đến đây. Còn về vài người khác, cũng thường xuyên đến đây là vì hy vọng Bí thư Phương gặp mình ở đây vài lần thì sẽ nhớ mặt mình.
Cứ thế, sàn nhảy của Đoàn ca kịch Đức Thủy nghiễm nhiên trở thành trung tâm hoạt động chính của các cán bộ, đàn ông phụ nữ đến đây căn bản đều dính chút quan hệ với chính giới.
Tại phòng riêng của sản nhảy, Thiệu Hồng Ngạn hơi bực bội đi qua đi lại, y muốn hút thuốc, nhưng lại lo mùi thuốc quá nặng, khiến khách quý không chịu được
Y đã chờ nửa tiếng rồi, nửa tiếng này đối với y còn dài hơn nửa năm.
Mấy ngày gần đây Đức Thủy đột nhiên điều tra chuyện Hà Hoa, lập tức điều tra đến Công ty xây dựng Phiếm Giang.
Trâu Hải của Công ty xây dựng Phiếm Giang ở Đức Cao chẳng quen biết ai, nghĩ chỉ cần dùng chút quan hệ ít ỏi là có thể dàn xếp được, không ngờ căn bản không thể nào được, nên đã bị Cục công an quận Đức Thủy tìm được chứng cứ cụ thể, bước tiếp theo là phải dính đến pháp luật rồi.
Trâu Hải biết chuyện đã tệ rồi, không biết phải làm sao nên chạy đến tìm anh em họ Thiệu hỗ trợ.
Thiệu Hồng Ngạn biết được việc này, phản ứng đầu tiên là vui mừng quá đỗi, lúc này liền vỗ ngực tỏ vẻ mình sẽ lo việc này.
Vốn, Công ty xây dựng Phiếm Giang trú ở Đức Cao, Liêu Triết Du đã giao mọi quyền cho Thiệu Hồng Ngạn, nhưng, vì cuối năm trước Công ty bất động sản Tam Giang xảy ra chuyện, sau đó chuyện này cũng bị xóa bỏ!
Nhưng trong lòng Thiệu Hồng Ngạn, y luôn canh cánh chuyện này.
Hiện nay, Công ty xây dựng Phiếm Giang xảy ra vấn đề, đây chính là cơ hội ngàn năm có 1, Thiệu Hồng Ngạn sao lại không bắt lấy?
Đối với Đức Thủy, Thiệu Hồng Ngạn rất tin tưởng, nơi này là sào huyệt của Phương Khắc Ba.
Phương Khắc Ba nói 1 câu, nơi này sẽ nghe theo ngay, Thiệu Hồng Ngạn rất tin tưởng vào điều này.
Nhưng, y không thể ngờ, mặt mũi của y không dùng được, y đích thân đến Công an, mang đủ quà tặng, nhưng lại bị trả về hết.
Người ta nói rất rõ, chuyện này là chuyện quan trọng, không thể nào thiên tư được, phải điều tra nghiêm túc.
Lần này đã khiến Thiệu Hồng Ngạn hoảng hốt, y nhớ mình đã vỗ ngực xưng danh trước mặt Trâu Hải như thế nào, giờ không xử lý được chuyện này, cái mặt mo của y biết để đâu bây giờ?
Y chẳng còn mặt mũi nào gặp ai, một khi sự việc điều tra đến Công ty xây dựng Phiếm Giang, rồi liên lụy đến Công ty bất động sản Tam Giang, thậm chí có thể ảnh hưởng đến đầu tư của Tam Giang ở toàn Đức Thủy.
Còn nữa, hình tượng của Công ty bất động sản Tam Giang vừa mới có chuyển biến tốt, giờ lại gặp chuyện này không phải lại chìm xuống nữa sao?
Thiệu Hồng Ngạn đã toàn tâm toàn ý đầu tư vào đây, lúc này, y lại nghe tin, lần điều tra Công ty xây dựng Phiếm Giang này là bút tích của Trần Kinh/
Y đã không chút do dự tin ngay điều này.
Cả Đức Thủy đã mở rộng cửa đón Tập đoàn Tam Giang, hiện tại Đức Thủy lại điều tra Tập đoàn Tam Giang, không phải Trần Kinh đứng sau thì còn ai vào đây?
Vừa nghĩ đến Trần Kinh, Thiệu Hồng Ngạn thù cũ hận mới chồng chất, 1 mặt y hận tới mức ngứa răng, mặt khác y lại vô cùng lo sợ. Trần Kinh là người thế nào y biết rõ, bị Trần Kinh nhìn chằm chắm như vậy chắc chắn sống sẽ rất chật vật.