Quan Sách

Chương 373: Chương 373: Chỉ chừa một người!




Cục trưởng Cục giáo dục quận Liễu Thanh năm nay 45 tuổi, là 1 người đàn ông mà nói, tuổi này đang là tuổi thích đáng cho sự nghiệp.

Cũng giống như nhiều cán bộ lãnh đạo hệ thống giáo dục, Liễu Thanh xuất thân là giáo viên, khi anh ta vừa tham gia công tác, đã dạy học ở trường trung học nông thôn. Anh ta lúc đó nhờ thành tích dạy học mạnh và công tác tốt nên đã được điều lên thành phố.

Những người quen của Liễu Thanh đều biết, Liễu Thanh có thể được như ngày hôm nay, cuộc đời của anh chuyển biến như vậy là nhờ cuộc hôn nhân của anh ta, vợ anh ta là con gái của Cục trưởng Cục giáo dục quận khi đó, vì nguyên nhân này, sau khi Liễu Thanh kết hôn đã kế thừa toàn bộ mạng lưới quan hệ của cha vợ.

Hơn nữa, trên con đường quan lộ của anh ta có cha vợ chỉ điểm, anh ta chỉ 1 bước đã lên tới trời, cho tới hôm nay, đã trở thành Cục trưởng Cục giáo dục quận rồi.

Lấy Liễu Thanh mà nói, anh ta 45 tuổi đã bước lên vị trí Trưởng phòng (cấp cục trưởng), thật sự khiến người ta phải chú ý.

Người Đức Cao vốn coi trọng giáo dục, Cục giáo dục không phải là nha môn bình thường, đặc biệt là trong một quận như Đức Thủy, vị trí Cục trưởng của Liễu Thanh hoàn toàn xứng với 4 chữ “quyền cao chức trọng”.

Liễu Thanh ở Đức Thủy mà nói, danh vọng vượt xa các cán bộ bình thường, quan điểm của người Trung Quốc là tôn sư trọng đạo, Liễu Thanh xuất thân là giáo viên nên càng thuận tiện, ở mảnh đất Đức Thủy này, anh ta nghiễm nhiên nằm trong xã hội thượng lưu, cùng với Hiệu trưởng Vương Hải Tinh của Đức Thủy được xưng là “Song tinh Đức Thủy”.

Hôm nay, Liễu Thanh 1 trong hai ngôi sao của Đức Thủy mang theo 2 bình Mao Đài, 1 cây thuốc lá Ngọc Khê đến nhà Trần Kinh, đặt mấy thứ này lên bàn, trên tay còn cung kính dâng bản kế hoạch cải cách hệ thống giáo dục quận do đích thân mình chỉnh lý, tổng hợp ý kiến cả Cục đến trước mặt Trần Kinh.

Trần Kinh cũng không nghiêm khắc phê bình những món quà quý mà anh ta đưa đến, điều này khiến trong lòng anh ta an tâm hơn 1 chút.

Mấy năm nay, Liễu Thanh lăn lộn trong chốn quan trường, sớm đã không còn là một giáo viên đơn giản thật thà như trước kia rồi. Vì đường công danh của mình, học theo cha vợ, làm quan anh ta coi trọng danh tiếng hàng đầu, những lãnh đạo càng nổi tiếng thì càng không dễ đắc tội, dù sao, chẳng có lãnh đạo nào muốn lại muốn xích mích, muốn cương với nhân vật thượng lưu nổi tiếng cả.

Làm việc trong hệ thống giáo dục mà nói, Liễu Thanh càng dễ nổi tiếng, khi anh ta làm việc ở Cục giáo dục, anh ta đã dứt khoát cỉa cách 1 loạt, tạo 1 mạng lưới quan hệ Đức Thủy hoàn toàn mới, phàm là những người nổi tiếng ở khắp nơi trong cả nước, chỉ cần là người Đức Thủy, Liễu Thanh đều nghĩ cách để kéo người này vào mạng lưới quan hệ.

Sau đó, anh ta phát động những người này về trường tổ chức kỷ niệm thành lập trường, Cục giáo dục ra mặt giúp họ sửa sang lại lý lịch cá nhân, để thành tích của họ cổ vũ thế hệ sau của Đức Thủy.

Sau đó, thông qua lôi kéo những mối quan hệ này, Liễu Thanh chủ trì cái gọi là công trình kiến thiết trọng điểm, tức là lập kế hoạch xây dựng 3 trường tiểu học, 2 trường Trung học cơ sở, 1 trường Trung học phổ thông trọng điểm trong quận Đức Thủy, trong đó quan trọng nhất là xây dựng trường Nhất Trung Đức Thủy.

Để xây dựng trường Nhất Trung Đức Thủy, Cục giáo dục Đức Thủy và nội bộ Nhất Trung đã cố gắng vận dụng các mối quan hệ, đồng thời quyên góp được hơn 20 triệu từ các tổ chức, ngân hàng và chính phủ, xây dựng trường Nhất Trung Đức Thủy có diện tích hơn ngàn mẫu, quy mô và khí thế còn vượt cả Đại học sư phạm Đức Cao.

Có cơ sở vật chất vững mạnh, Nhất Trung Đức Thủy đề xuất chiến lược thu nạp nhân tài, lập tức thu hút tất cả những giáo viên ưu tú trong toàn thành phố đến Nhất Trung dạy học, khiến hệ thống giáo viên của Nhất Trung trở thành hệ thống giáo viên hạng nhất của cả thành phố, chỉ tiêu tất cả các mặt thậm chí vượt xa Nhất Trung Đức Cao.

Có hệ thống giáo viên và cơ sở vật chất rồi, mặt học sinh, Nhất Trung Đức Cao chiêu sinh trong toàn tỉnh, để đạt được nguồn học sinh tốt, Nhất Trung Đức Cao bỏ tất cả những kiêu căng ngạo mạn của Trường Trung học phổ thông trọng điểm, cố gắng mọi cách để lôi kéo nguồn học sinh ưu tú chất lượng tốt của cả tỉnh.

Để thu hút nguồn học sinh, trường đã đề xuất 1 loạt các chế độ học bổng, thậm chí đối với các học sinh có thành tích ưu tú nhưng hoàn cảnh gia đình khó khăn còn có chính sách ưu đãi miễn học phí.

Trong kiến thiết trọng điểm của Liễu Thanh, tỷ lệ đậu đại học của Nhất Trung Đức Thủy sẽ liên tục tăng, sẽ trở thành trường Trung học phổ thông hạng nhất trong toàn tỉnh.

Bắt đầu từ 2 năm trước, Nhất Trung Đức Thủy cuối cùng đã được thông qua cuộc khảo hạch nghiêm khắc nhất của Bộ giáo dục, được xét duyệt thành trường Trung học phổ thông trọng điểm cấp quốc gia, cũng đưa danh tiếng Nhất Trung Đức Thủy và Vương Hải Sinh hiệu trưởng Nhất Trung Đức Thủy, cộng thêm Cục trưởng Cục giáo dục Liễu Thanh đạt đến đỉnh điểm.

Năm ngoái, hiệu trưởng Vương Hải Sinh của Trường Nhất Trung Đức Thủy phải nhập viện phẫu thuật, Bệnh viện Nhân dân Đệ Nhất thành phố Đức Cao bày tỏ đã chịu áp lực rất lớn đối với ca phẫu thuật này, vì, vào ngày phẫu thuật, bệnh viện bị những người quan tâm đến tình hình sức khỏe của ông ấy vây chật như nêm.

Có người còn nói đùa, mạng sống của Vương Hải Sinh còn quý hơn mạng của Bí thư thành ủy Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh nằm viện chắc chắn cũng chưa đến mức thế này.

Nói như vậy, phần nào có thể thấy được uy tín của Liễu Thanh và Vương Hải Sinh trong hệ thống giáo dục Đức Thủy.

Trần Kinh chăm chú nhìn bản báo cáo Liễu Thanh đưa lên, hắn vừa đọc báo cáo, vừa lấy gói thuốc trong túi quần ra, rút 1 điếu ngậm trong miệng.

“Xoẹt” 1 tiếng, Liễu Thanh đã bật quẹt, tiến đến mồi thuốc cho Trần Kinh.

Trần Kinh giật mình, vội lấy 1 điếu thuốc từ trong gói đưa cho Liễu Thanh, Liễu Thanh khoát tay nói:

- Cảm ơn Bí thư Trần, tôi không hút, anh cứ hút đi!

Trần Kinh hút thuốc, rít 1 hơi, ánh mắt không rơi khỏi bản báo cáo, 1 lúc sau, hắn mới đặt bản báo cáo lên bàn, chăm chú nhìn Liễu Thanh.

Liễu Thanh đang ngồi thẳng người, nghiêm túc đợi nghe Trần Kinh dạy bảo.

Đối diện với cậu thanh niên hơn 20 tuổi trước mặt mình, Liễu Thanh thực sự sợ hãi, 1 tuần trước, Liễu Thanh đã nghĩ hết mọi cách để bảo vệ Vương Văn Bân, lúc đó Liễu Thanh còn chẳng nghĩ Trần Kinh có thể làm nên trò trống gì.

Nhưng, anh ta tuyệt đối không ngờ rằng, Vương Văn Bân mà anh ta sống chết bảo vệ ngày hôm sau đã được điều tra rõ, bị Ủy ban kỷ luật bắt giam.

Vương Văn Bân không chút giấu diếm, đã đem những vấn đề y biết thú nhận với Ủy ban kỷ luật, Ủy ban kỷ luật ra tay cực kỳ nhanh chóng, nhanh đến mức nhanh chóng chỉnh sửa lại những lời khai của Vương Văn Bân, chỉ cần Trần Kinh gật đầu đồng ý, toàn bộ hệ thống giáo dục Đức Thủy sẽ bị lật đổ ngay.

Lúc đó Liễu Thanh thực sự sợ hãi, khi anh ta đang nghĩ đủ mọi cách thì Trần Kinh đến tìm anh ta.

Liễu Thanh mãi mãi không bao giờ quên cuộc nói chuyện ngày hôm đó, anh ta không dám tin 1 thanh niên hơn 20 tuổi lại có suy nghĩ và thủ đoạn thâm độc như vậy.

Trong cuộc nói chuyện, Trần Kinh đã bày tỏ nhiều tầng suy nghĩ với Liễu Thanh.

Đầu tiên, Trần Kinh khiến Liễu Thanh hiểu ra rằng, tất cả mọi chuyện của anh ta, Trần Kinh biết rất rõ. Chỉ cần Trần Kinh muốn, Liễu Thanh sẽ không có bất cứ cơ hội nào, lập tức sẽ rớt từ thiên đường xuống địa ngục, hoàn toàn thân bại danh liệt!

Dân chúng rất ghét phần tử tham ô, vượt xa cả sự tôn trọng mà họ dành cho vị lãnh đạo tốt của hệ thống giáo dục. Ngược lại, trước đây họ tôn trọng Liễu Thanh, nếu chỉ cần Liễu Thanh có hành vi tham ô, kết cục của anh ta sẽ càng thêm thê thảm.

Trong lần giao chiến này, thủ đoạn của Trần Kinh thâm độc, dần dần tiến lên, Liễu Thanh căn bản không thể chống chọi được lâu đã hoàn toàn bại trận.

Anh ta hiểu rõ 1 điều, dù anh ta có dùng cách gì, dù có bất kỳ mối quan hệ nào đều không giải quyết được chuyện này, vì Trần Kinh đã dùng người chuyên nghiệp nhất, dùng thủ đoạn chuyên nghiệp nhất biến vụ án này thành án thép.

Trong lúc Liễu Thanh đang tuyệt vọng, thậm chí trong đầu anh ta còn có ý định tự sát.

Đúng lúc ấy, lời nói của Trần Kinh đã xoay chuyển, bắt đầu khẳng định thành tích công tác của Liễu Thanh trong mấy năm nay. Khách quan mà nói, từ ngày Liễu Thanh nhận chức Cục trưởng Cục giáo dục đến nay, trình độ giáo dục dạy học Đức Thủy đã thay đổi, điều này có thể khẳng định được.

Trần Kinh đã dựa vào các số liệu trước và sau khi Liễu Thanh nhận chức, dùng phương thức trực quan nhất để thừa nhận thành tích của Liễu Thanh.

Cuối cùng, Trần Kinh tổng kết, chuyện xấu của Liễu Thanh là chuyện xấu có tính cảnh giác kỷ luật không cao, nếu Liễu Thanh có thể kịp thời cảnh giác, có thể tự dừng bước, hệ thống giáo dục Đức Thủy có thể có cục diện như ngày hôm nay không?

Hệ thống giáo dục Đức Thủy từ trên xuống dưới đã đến mức khiến người ta nhìn thấy mà đau lòng rồi, có rất nhiều người dân căm hận tận xương thủy đối với hệ thống giáo dục Đức Thủy.

Vì nguyên nhân này, thượng bất chính hạ tắc loạn, điểm này, Liễu Thanh phải chịu trách nhiệm!

Lời phê bình của Trần Kinh khiến Liễu Thanh lệ rơi đầy mặt, lúc này anh ta muốn quỳ xuống chân Trần Kinh, hy vọng Trần Kinh có thể mở 1 con đường, cho anh ta có cơ hội hối cải.

Liễu Thanh lúc đó đã hoàn toàn vứt bỏ ý niệm chống cự trong đầu, đã hoàn toàn rối loạn rồi.

Vào lúc này, lời an ủi của Trần Kinh đã khiến cảm xúc của anh ta ổn định lại, cuối cùng Trần Kinh đưa ra kế hoạch “Lập công chuộc tội”, kế hoạch này đã khiến Liễu Thanh cuối cùng đã hiểu ý đồ của Trần Kinh.

Trần Kinh hiểu rất rõ năng lực của bản thân, những phức tạp trong hệ thống giáo dục Đức Thủy cực kỳ lớn, hắn không đủ khả năng để hoàn thành cuộc cải cách này.

Cho nên, hắn cần có người làm việc này, tốt nhất là 1 người có quyết đoán, có năng lực, có danh tiếng thực hiện.

Suy xét mọi phương diện, trước mắt Liễu Thanh là chọn lựa thích hợp nhất.

Trần Kinh bày tỏ với Liễu Thanh, chỉ cần Liễu Thanh nhìn nhận rõ tình thế, biết hối cải, thay đổi triệt để, anh ta có thể tiếp tục làm Cục trưởng Cục giáo dục. Nhưng, sau này anh ta phải hoàn toàn thay đổi diện mạo, từ thái độ công tác cho đến đối mặt với công tác.

Nếu, từ 1 đến 2 năm có thể lập được thành tích, Trần Kinh có thể sắp xếp cho Liễu Thanh thuận lợi nghỉ hưu, không công bố những vấn đề còn tồn tại ra bên ngoài.

Hơn nữa, Trần Kinh còn hứa, sau khi sắp xếp cho Liễu Thanh nghỉ hưu, nếu biểu hiện tốt, nhận thức được sai lầm, có thể nội Đảng sẽ tiếp tục sử dụng anh ta, tất cả những cơ hội này đều phải do Liễu Thanh tự mình cố gắng!

Trần Kinh cho Liễu Thanh 1 kỳ hạn, kỳ hạn này chính là hắn muốn nhìn thấy bản báo cáo cải cách của Liễu Thanh, hôm nay, Liễu Thanh đã đem bản báo cáo này đến.

- Cục trưởng Liễu, bản báo cáo của anh làm tốt lắm, anh đã rất chăm chỉ!

Trần Kinh thản nhiên nói, hắn như ảo thuật gia biến ra 1 xấp tài liệu khác đưa cho Liễu Thanh, nói:

- Cục trưởng Liễu, anh đọc thử đi...

Liễu Thanh cầm xấp tài liệu đọc, suýt chút nữa làm rớt, dòng chữ đỏ lớn đầu tiên viết: “Báo cáo điều tra và kiến nghị xử lý đối với vi phạm kỷ luật nghiêm trọng của đồng chí Vương Hải Sinh...”

Tay Liễu Thanh run lên, anh ta hiểu rất rõ vì sao Trần Kinh đưa thứ này cho mình, anh ta và Vương Hải Sinh, Trần Kinh chỉ giữ lại 1 người...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.