Quan Sách

Chương 630: Chương 630




Nước nóng làm bỏng chân, có chút đau, nhưng nhiều hơn là cảm giác sảng khoái truyền khắp thân, làm cho người ta không kìm nổi muốn rên rỉ.

Người rửa chân tay nghề rất tốt, mặc dù là con gái, nhưng lực tay vừa đủ, cảm giác nắn vừa vặn xuyên thấu qua thịt vào đến xương, cảm giác có chút không chịu được cũng cực kỳ sảng khoái, rất hăng hái.

Mã Tiểu Na nằm trên giường mát xa, đầu gối cao lên xem tin tức mới của đài truyền hình Phượng Hoàng, cô ta bất giác hát lên.

Tin tức mới của đài truyền hình Phượng Hoàng hôm nay trọng điểm chính là công tác công tuyển của tỉnh Lĩnh Nam, nhân vật phỏng vấn quan trọng chính là người được chọn Trần Kinh.

Gần đây Trần Kinh vì một lần phỏng vấn đã chọc giận truyền thông Lĩnh Nam, và bị truyền thông bản địa Lĩnh Nam dùng văn chương để lên án, dường như rơi vào đường cùng.

Nhưng giờ khắc này, Trần Kinh trên màn hình lại cực kỳ thong dong trình bày suy nghĩ và lý giải của mình về công tuyển, hơn nữa trong quá trình phỏng vấn hắn không hề khách khí đưa ra môi trường truyền thông ác liệt của Lĩnh Nam.

Trần Kinh vẫn kiên trì quan điểm ban đầu, đó chính là công tuyển không nên tập trung quá, như vậy không có lợi cho thúc đẩy cải cách công tuyển.

Hơn nữa Trần Kinh với tư cáchlà cán bộ ban tổ chức, trình bày triệt để và toàn diện cách nhìn và lý giải của hắn về lần công tuyển này, và thái độ của hắn.

Không thể không nói, trình độ Trần Kinh rất cao, lới nói có lý có cứ, trật tự rõ ràng, rất có sức thuyết phục, làm cho người ta tin tưởng.

Đối với Mã Tiểu Na mà nói, người tên là Trần Kinh này, nói ra những lời mà cô ta vẫn luôn giữ trong lòng hoặc muốn nói nhưng không có cơ hội nói, hơn nữa lại nói một cách có lý có cứ, cú đánh này không hề nhẹ!

Hôm nay Mã Tiểu Na một mình mời khách, mời tổ cán bộ ban tổ chức thành phố Hải Sơn rửa chân, mục đích của tổ cán bộ lần này chính là lựa chọn những hạt giống mà Hải Sơn cần từ những cán bộ mà tỉnh ủy công tuyển còn thừa lại.

Quy trình công tuyển lần này đầu tiên là tỉnh trấn giữ, sau khi tỉnh trấn giữ các cán bộ được chọn ta sẽ lần lượt để cho các thành phố đến chọn.

Trong quy trình này có một vấn đề lựa chọn hai chiều.

Đó chính là các thành phố lựa chọn cán bộ, ngoài ra cán bộ cũng có thể tự lựa chọn khu vực.

Một cán bộ có thể được nhiểu thành phố chọn. Nhưng cuối cùng thì mỗi thành phố cũng chỉ có một suất, trên thực tế chọn lựa hai chiều như vậy, thành phố sẽ chiếm địa vị chủ đạo tuyệt đối.

Mã Tiểu Na giơ tay lên chỉ ti vi nói:

-Chủ nhiệm Lộ, cán bộ tên Trần Kinh, anh chú ý một chút, nếu ngay vòng thi đầu thi và phỏng vấn đạt yêu cầu, chúng ta gửi cho hắn một lời mời, cán bộ như vậy Hải Sơn chúng ta đang thiếu.

Mã Tiểu Na hơi nhếch mép, cô ta chọn Trần Kinh không phải la muốn dùn người, mà thực sự xem xong bài phỏng vấn ngày hôm nay, cô nghĩ rằng Trần Kinh rất có khoa học, đặc biệt là lúc nói đến kinh tế Lĩnh Nam, rất có nghiên cứu, điểm này rất quan trọng.

Đương nhiên, Mã Tiểu Na cũng không phải là thánh, cô ta nhắm trúng Trần Kinh ít nhiều cũng có ý trút giận.

Nhất là đối với Hầu Hồng Quân thành phố Nam Cảng, Hầu Hồng Quân thực sự rất đáng ghét. đặc biệt tìm một cái bẫy cho mình chui vào. Hiện tại cơ hội của bản thân đến rồi, không biết đường mà phản kích. Thực sự là tức không để đâu hết.

-Đinh, đinh!

Điện thoại trong tay Mã Tiểu Na vang lên, cô ta đột nhiên đứng dậy, cấp dưới bên cạnh tự giác cho nhỏ tiếng ti vi đi.

Mã Tiểu Na nghe điện, cô hơi chau mày, kinh ngạc nói:

-Cái gì? Ai đứng đầu? Trần Kinh?



Cũng là ban đêm, địa điểm đổi thành quán cà phê starbucks trước cổng nhật báo Phương Nam.

Chủ biên tòa soạn Lão Khâu tinh thần rất bình tĩnh, dùng muỗng cà phê nhẹ nhàng khuấy cà phê nồng đậm trong ly, đối diện với ông ta, Đường Ngọc vẻ mặt lạnh lùng, cực kỳ khó coi!

-Đường Ngọc, cô có chút sơ suất rồi, vốn dĩ là một việc tốt, làm như cô bây giờ bị động rồi!

Lão Khâu nói, thần thái ông ta vẫn rất bình tĩnh, không hề có chút kinh hoảng nào.

Đường Ngọc rất xấu hổ.

Hiện tại cô không nói được lời nào, bởi vì cục diện trước mắt cô không hề nghĩ đến, cô không ngờ rằng một trưởng phòng nhỏ bé ngoại lai lại có năng lượng lớn như vậy, trong một ngày huy động nhiều truyền thông như vậy, hơn nữa lại bám gáy cô ta không rời.

Không chỉ có vậy, chỉ trong mấy ngày này, tòa soạn và cá nhân cô ta nhận được vô số điện thoại khiến cô ta không thể chịu được, nếu như là điện thoại của cấp trên tạp áp lực thì thôi, Đường Ngọc cơ bản đều là nhận được điện thoại của bạn bè trong các hãng truyền thông mà cô ta quen biết bao nhiêu năm nay.

Những người bạn này dường như đồng thanh khuyên Đường Ngọc không nên đối đầu với những việc Trần Kinh làm, việc đó không hề có lợi cho cá nhân cô ta và toàn đại cục.

Như vậy Đường Ngọc vừa có chút mộng, vừa vô cùng cảnh giác.

Phóng viên truyền thông được mệnh danh là vua không ngai, mặc dù ở nước cộng hòa vẫn không làm được việc này, nhưng tòa soạn từ trên xuống dưới, tòa báo từ trung ương đến địa phương, thật sự có thể đắc chí. Cho nên, trong đám phóng viên truyền thông, không thiếu những người gây chuyện và thêu dệt chuyện, cũng không thiếu những người trời không sợ đất không sợ, hiện tại những người này đều đến khuyên Đường Ngọc, Đường Ngọc sao có thể không kinh ngạc?

Mà quan trọng nhất là, Đường Ngọc hiện tại rất bị động, sự việc Trần Kinh thông qua đòn phản kích của hắn, Đường Ngọc đối đầu hắn, ý đồ bôi nhọ dường như rất rõ ràng.

Nhật báo Phương Nam là một công ty truyền thông tiếng nói của tỉnh ủy, xảy ra chuyện như vậy, chung quy ảnh hưởng tiêu cực quá lớn, việc này đối với Đường Ngọc mà nói, cũng là một đả kích.

-Cô có biết vấn đề của cô ở đâu không?

Lão Khâu bưng ly cà phê lên uống một ngụm, nheo mắt nói.

Đường Ngọc lắc đầu nói:

-Khâu tổng, anh đừng vòng vo nữa, anh chỉ cho tôi đi!

Lão Khâu cười ha ha, nói:

-Cô và Mã Tiểu Na giống nhau, đều phạm lỗi chưa chín chắn về chính trị. Cô nên nghĩ đến việc cả Sở Giang mới cử một cán bộ đến, cô nghĩ người này có thế là người bình thường không? Hơn nữa cách làm của cô đơn giản như vậy, thậm chí có thể nói là thấp kém, động tác như vậy không phải là tự chuốc lấy khổ thì là gì?

Đường Ngọc gật đầu nói:

-Vâng, tôi đoán sai rồi! Khâu tổng nói rất đúng...

Lão Khâu cười ha ha nói:

-Không phải vội, nhật báo Phương Nam của tôi không dễ ăn hiếp thế đâu, bọn họ có cán bút, chẳng lẽ chúng ta không có sao? Trong thời gian diễn ra cuộc thi…

-Tít, tít!

Lão Khâu chau mày, ông ta gật đầu nói:

-Tôi nghe điện thoại trước đã!

Lão Khâu cầm điện thoại lên đi ra ngoài, qua khoảng một phút ông ta đã quay lại ngay, quay về liền ngồi trên ghế, buồn bực không nói một lời.

Đường Ngọc thấy ông ta có gì đó không đúng, vội hỏi:

-Khâu tổng, có chuyện gì vậy?

Lão khâu cười ha ha, nói:

-Vừa rồi ban tổ chức tỉnh thông báo, thành tích của cuộc thi công tuyển lần này đã có rồi, Trần Kinh đứng đầu cuộc thi viết!

-Gì cơ? Đứng đầu?

Đường Ngọc đứng phắt dậy,vẻ mặt khó có thể tin.

Cô ta cũng có chút ấn tượng với Trần Kinh, đó chính là rất trẻ, nhìn qua là một thanh niên chưa đủ long đủ cánh, một tên tiểu tử như vậy lại có thể thi đứng đầu danh sách?

Để thi công tuyển lần này Đường Ngọc có xem qua, đều là trình bày và phân tích sách luận, chính luận...phạm vi đề cập đến vô cùng rộng, cơ bản đề cập đến lịch sử, văn hóa, chính trị, kinh tế của Lĩnh Nam.

Trình độ của tên tiểu tử kia có thể vượt trội trong hàng trăm nhân tài?

-Đường Ngọc, người ta là thật sự có bản lĩnh! Đứng thứ nhất cái thành tích này là thật, không có bản lĩnh vững chắc, căn bản không thể làm được điều này! Số cô xui xẻo, tìm điển hình như vậy, chuyện này chúng ta hành quân lặng lẽ đi, không nên quậy nữa, tiếp tục quậy sẽ quậy ra to chuyện đấy!

Lão Khâu nói, ông ta có chút bất đắc dĩ, nhưng ngữ khí lại chắc như đinh đóng cột, không thể nghi ngờ.

Trần Kinh đạt được vị trí đứng đầu trong kì thi công tuyển Lĩnh Nam, thành tích này lập tức dẫn đến một trận chấn động ở Lĩnh Nam.

Không thể không nói, trận phê bình của nhật báo Phương Nam với Trần Kinh, mặt khác thêm sự quan tâm của truyền hình Phường Hoàng, khiến Trần Kinh cực kỳ nổi tiếng ở Lĩnh Nam.

Mà đứng đầu cuộc thi lần này cũng làm cho danh tiếng Trần Kinh ngày càng tăng lên!

Lần công khai công tuyển này có hơn 300 người tham gia, trong đó có cả thạc sĩ thậm chí tiến sĩ, Trần Kinh có thể từ trong đám người đó vươn lên, trở thành người đứng đầu, thành tích này không thể nghi ngờ, không ai dám nghi ngờ uy quyền của Lĩnh Nam.

Rất nhanh, truyền thông quan tâm đến sự kiện này liền bắt đầu tìm tòi lí lịch trước đây của Trần Kinh, danh tiếng tài tử Giang Nam Trần Kinh và đủ loại tin tức nhanh chóng bị truyền thông bản địa đào bới lên.

Mà sau khi thi viết, lập tức sẽ là thi vấn đáp của tỉnh ủy.

Lần thi viết cộng với thi vấn đáp này tổng cộng loại đi 2/3 thí sinh, từ hơn 300 người giờ chỉ còn hơn 100 người, Trần Kinh thuận lợi qua hai vòng, trở thành một trong 100 người đó.

Sau đó chính là vòng lựa chọn hai chiều, truyển thông rất nhanh đánh hơi được thành phố Hải Sơn muốn mời Trần Kinh, ngoài ra khiến người ta kinh ngạc chính là đặc khu Nam Cảng cũng muốn mời Trần Kinh.

Tất cả hãnh truyền thông đều đến trực tiếp, trong 100 người này, lưu lại cuối cùng chỉ có hơn 20 người, hiện tại Trần Kinh đã có mấy thành phố bày tỏ có hứng thú với hắn, điều này trong cuộc công tuyển lần này là có một không hai.

Mà truyền hình Lĩnh Nam cũng đã mởi Trần Kinh trả lời phỏng vấn, lần này truyền hình phỏng vấn không phải trực tiếp đưa ra đề nghị với Trần Kinh, mà là bọn họ phỏng vấn tổ công tuyển ban tổ chức tỉnh Lĩnh Nam, tổ công tuyển đồng ý để Trần Kinh trả lời phỏng vấn, sau đó bọn họ mới yêu cầu Trần Kinh trả lời phỏng vấn.

Vảo lúc này, rất nhiều người đều thấy rõ, tổ chức tỉnh ủy hiện tại cần một đội quân danh dự, bởi vì lần công tuyển này muốn thành công, cần phải có một phương án thành công, mà vừa hay, vào lúc này nhân khí rất cao, đồng thời cũng vì người đứng đầu kì thi công tuyển công khai Trần Kinh được tỉnh ủy nhắm trúng rồi.

Việc được chọn, cũng khiến cho những nghi ngờ Trần Kinh gặp phải trước đây hoàn toàn biến mất.

Nhật báo Phương Nam không chịu được áp lực, nhật báo đặc biệt đăng lên lời xin lỗi, trong đó nhật báo Phương Nam bày tỏ nội bộ đã nghiêm khắc xử lý phóng viên tên là Biên Hồng Lâm viết bài báo vô trách nhiệm, viết không đúng sự thật, đã bị khai trừ ra khỏi tòa soạn.

Không dùng tên của mình để đăng bài, thỉnh thoảng cũng là một thủ đoạn của Đường Ngọc, lần này cô ta chính là dựa vào thủ đoạn này để tránh được phong ba, nếu không danh tiếng thân phận phóng viên Lĩnh Nam của cô ta lần này có thể sẽ không giữ được, việc này đối với cô ta mà nói đả kích sẽ càng lớn, cô ta sẽ càng không chịu đựng được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.