Hội nghị thường vụ thành ủy Hải Sơn do chuyến viếng thăm đột của của Mễ Tiềm nên được hoãn lại một tuần.
Không nên xem thường một tuần trì hoãn này, bởi trong khoảng thời gian một tuần này, có rất nhiều chuyển biến chấn động.
Nói về quận Lân Giác, phó trưởng ban Tổ chức tới thị sát đã cho Lân Giác một sự khẳng định chắc chắn, ngoài ra báo Quảng Đông Phương Nam cũng đăng một bài đặc biệt để xin lỗi, trình bày rõ và sửa lại ý kiến của những bài báo công kích Lân Giác thời gian trước đó. Ở vị trí một nhà truyền thông uy tín, lại cho đăng những bài cải chính như vậy, hơn nữa còn xử lý những lãnh đạo chủ yếu trong tòa soạn, điều này đã trực tiếp khiến những tin đồn nghi vấn về Lân Giác trước đây đảo ngược lại.
Mà điều này còn lâu nữa mới chấm dứt.
Nội bộ Lân Giác cũng truyền ra một tin tức quan trọng, ủy viên thường vụ quận ủy Lân Giác, phó thư ký quận ủy, chủ tịch quận Lý Quốc Vĩ đột nhiên lại khai báo với ủy ban Kỷ luật sự thật từng có doanh nghiệp nào đó đút lót ông ta ba vạn nhân dân tệ, hơn nữa ông ta còn khai báo với Ủy ban Kỷ luật, người này còn coi ba vạn tệ này là lợi thế, nhiều lần ra ám thị, sai khiến, thậm chí ép buộc Lý Quốc Vĩ phải làm theo yêu cầu của họ.
Hỗ trợ ông ta bôi nhọ Lân Giác, trợ giúp hắn đối phó với Bí thư quận ủy Trần Kinh.
Tin đồn này không biết được truyền ra từ đâu, chỉ là tin này vừa được truyền ra, chính đàn Hải Sơn liền trở nên hỗn loạn.
Ngoài ra, Trần Kinh còn chủ trì tổ chức nhiều buổi tọa đàm như buổi tọa đàm Hội đồng nhân dân, buổi toạn đàm các cán bộ lão thành của Mặt trận Tổ quốc, những người nổi tiếng trong xã hội v..v.. Ý đồ tổ chức những buổi toạ đàm này của Trần Kinh rất rõ ràng, đó là muốn các giới xã hội Lân Giác cùng tới quy hoạch tình trạng phát triển và tương lai của Lân Giác.
Qua các buổi tọa đàm trên nhiều phương diện, các giới trong Lân Giác cũng lần lượt hiểu về sách lược phát triển của quận ủy Lân Giác và chính quyền quận. Trước mắt mọi người đều dành cho công tác của chính quyền quận ủy Lân Giác những lời đánh giá cao, cũng hy vọng chính sách này có thể được tiếp tục tiến hành, từ đó đưa nên kinh tế Lân Giác ngày càng phát triển.
Tới lúc này, chính đàn Hải Sơn mới phát hiện, Trần Kinh đã không có động tĩnh thì thôi, một khi đã hành động là tung ngay đòn tổng hợp, đòn tổng hợp này gần như làm mê muội toàn bộ chính đàn Hải Sơn.
Nếu cẩn thận phân tích những hành động của Trần Kinh sẽ không khó để phát hiện.
Tất cả những việc hán làm đều hoàn toàn liên quan tới nhau.
Không biết hắn đã dùng cách gì để khiến báo Phương Nam nhận sai, nhưng bài cải chính xin lỗi này, đủ để xóa bỏ hoàn toàn những tranh luận do những bài báo trước đây mang tới cho Lân Giác.
Chuyện Lý Quốc Vĩ chủ động khai báo ngay sau đó, rõ ràng cũng có Trần Kinh đứng sau lưng. Qua việc Lỹ Quốc Vĩ khai báo hối lộ, tìm cách bôi nhọ Lân Giác, ý đồ đứng trong bóng tối gây nên sự hỗn loạn tại Lân Giác này không chỉ khiến những bất động khoảng thời gian trước đây có cơ hội dịu xuống, mà còn là cơ hội khiến rất nhiều cán bộ trong thành phố bị hạ bệ.
Giữa Trần Kinh và Lý Quốc Vĩ rốt cuộc có giao hẹn gì người ngoài không thể biết được, nhưng có một điểm có thể khẳng định, đó là Lý Quốc Vĩ bị Trần Kinh nắm thóp. Một mặt, Trần Kinh phơi bày sự thật, mặt khác cũng đã khiến mọi người nhận thấy khả năng của hắn.
Cuối cùng, Trần Kinh đứng ra chủ trì tổ chức tọa đàm càng khiến người người cảm thán.
Khoảng thời gian trước không phải đâu đâu cũng có người bàn tán về vấn đề của Lân Giác sao? Một số lãnh đạo trong thành phố còn trực tiếp đưa ra nghi ngờ về phương thức phát triển của Lân Giác tại các hoạt động công khai, phái bảo thủ Lân Giác còn thể hiện rằng Lân Giác nên trở về vi trí trước đây, trở về trạng thái sinh hoạt phát triển trước đây của mình.
Vì vậy, Lân Giác thậm chí còn có chuyện cán bộ cấp trung “tạo phản”, những cán bộ cấp trung này đồng loạt phản ánh lên cơ quan cấp trên và yêu cầu giải quyết, khiến Lân Giác rơi vào thế bị động, khiến việc Lân Giác bị mọi người nghi ngờ càng trở nên hợp tình hợp lý.
Nhưng lần này đối sách tổ chức tọa đàm Mặt trận Tổ quốc, Hội đồng nhân dân, tọa đàm Cự chiến binh… của Trần Kinh có thể nói là một đòn phản kích với tất cả những chuyện này.
Việc làm loạn của quan chức không thể nói rõ vần đề tiếng lòng của nhân dân mới là quan trọng nhất
Một mặt Trần Kinh muốn giải quyết vấn đề quan viên, thu thập những vụ giao dịch mang tích chất thương mại của đám quan chức này, và những chứng cứ có liên quan đến việc tranh chấp không công bằng này, một mặt khác, hắn còn muốn mượn cơ hội tìm một sân khấu để các giới trong xã hội đều có thể nghe được tiếng nói từ người dân Lân Giác, khiến mọi người đều thấy được sự ủng hộ và tán thành với công tác của chính phủ và đảng ủy Lân Giác của đông đảo quần chúng nhân dân.
Không thể không nói, đòn phản kích của Trần Kinh rất có lực. Hướng gió gần đây ở Hải Sơn trong vòng mấy ngày ngắn ngủi đã có chuyển biến lớn.
Thành ủy Lân Giác
Hoàng Hoành Viễn đổ đầy mồ hôi trên trán.
Ông ta vừa nhận liên tiếp ba cuộc điện thoại gọi tới Ủy ban Kỷ luật hỏi về quá trình Lý Quốc Vĩ chủ động khai báo việc hối lộ. Nhưng sự tình khó bề phân biệt, khiến ông ta không làm thế nào bỏ xuống được.
Vì đợi tin tức của Ủy ban Kỷ luật, phải tới sau khi tan làm thư ký ủy ban Kỷ luật Bạch Thiếu mới báo cho ông ta tình hình cụ thể quá trình khai báo của vụ án Lý Quốc Vĩ.
Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Yến Kinh Lưu Thành hối lộ cho Lý Quốc Vĩ là hoàn thoàn chính xác, điểm này Lý Quốc Vĩ xác nhận rất tỉ mỉ.
Sau khi Lý Quốc Vĩ nhận số tiền này, đã chủ động trình báo lên Trần Kinh, Trần Kinh khuyên ông ta quyên tặng số tiền này cho vùng núi Sở Giang để xây dựng năm trường tiểu học Hy vọng. Về chuyện này, Trần Kinh hoàn toàn không hé mở gì thêm.
Về điểm này, Trần Kinh giải thích rằng hắn hy vọng có thể giữ cho Lân Giác một môi trường phát triển tốt hơn, ổn định hơn, càng hy vọng cả hai bên phạm sai lầm đều có thể nhận ra vấn đề của mình, từ đó mà lập công chuộc tội.
Trần Kinh bày tỏ, hắn cũng không sợ phải chịu trách nhiệm với chuyện này, mà hắn còn nhất mực cho rằng Lý Quốc Vĩ là người bị hại, tổ chức không nên xử phạt hắn.
Tất cả những chuyện này, trước sau đều có ghi chép rõ ràng, bao gồm cả năm ngôi trường tiểu học mới xây dựng, những người có liên quan đều có thể chứng minh hướng chảy của nguồn tài chính.
Đồng thời, Trần Kinh cũng bày tỏ với Bạch Thiếu.
Đối với thái độ tích cực của Lý Quốc Vĩ, thái độ của chủ tịch hội đồng quản trị Lưu Thành của tập đoàn Yến Kinh lại khá tiêu cực.
Trần Kinh không chỉ cảnh cáo anh ta một lần, nhưng Lưu Thành không những không tiếp thu, mà ngược lại càng thêm tác oai tác quái tại Hải Sơn.
Trong đó, khi Trần Kinh tới khu biệt thự ở lưng núi Hào Đình, Trần Kinh cũng lần đầu chỉ ra Lưu Thành có hơn nửa số biệt thự tại lưng núi Hào Đình, hơn nữa ông ta cũng mag những căn biệt thự này ra làm vật hối lộ. Lần trước đó Hải Sơn tra ra rất nhiều cán bộ cũng đều đã mắc bẫy của Lưu Thành.
Có một số là do bản thân bị mê hoặc, đó là đúng người đúng tội, một số người khác có thể hoàn toàn là do hiểu lầm, hoặc không rõ chân tướng mà chịu tổn hại.
Qua điểm này, Trần Kinh cũng thành công trong việc tìm ra hộp sọ của những rối ren thời gian trước đây ở Hải Sơn.
Sau khi nghe Bạch Thiếu báo cáo, Hoàng Hoành Viễn không nói lời nào.
Từ đó, ông ta cuối cùng cũng xác định được, trước nay Trần Kinh vẫn luôn có một bộ bài tốt, chỉ là hắn vẫn luôn giấu kỹ bộ bài này, không để lộ ra
Mà thời cơ để Trần Kinh tung ra bộ bài chính là cuộc viếng thăm bất ngờ của Mễ Tiềm.
Hắn bị bức tới đường chết, mượn lấy một cơ hội cuối cùng tung ra mấy quân bài quyết định, không chỉ vặn ngược tình thế, mà còn thêm một lần giúp hắn trở nên nổi bật.
Hiện nay Lân Giác vẫn là Lân Giác trước đây, thậm chí ngay cả công tác của Lý Quốc Vĩ cũng không thể điều chỉnh. Cho dù là với thành ủy hay chỉnh phủ thành phố, thái độ với Lân Giác cũng ít nhiều thay đổi, mà những điều này đều là những điều Trần Kinh cần.
Hắn cần thành phố ủng hộ hắn, để đạt được mục đích này, hắn cứng mềm đều nắm được, cứng mềm đều khống chế được, hiện nay có thể nói hắn đã thành công rồi!
“Hừ!” Hoàng Hoành Viễn hừ một tiếng, trong lòng có chút không thoải mái.
Đối với ông ta mà nói, điều khiến ôn gta khó chịu nhất chính là tính cách kiêu ngạo từ xương cốt của Trần Kinh.
Tên Trần Kinh này nhìn qua trẻ tuổi dễ nói chuyện, đối với lãnh đọa cũng hết sức kinh cẩn, nhưng bên trong hắn lại chẳng coi ai ra gì.
Hoàng Hoành Viễn cũng hiểu rõ bản thân, ông ta biết rằng, e rằng ngay cả cái vị trí Bí thư thành ủy này của ông ta, Trần Kinh cũng chẳng coi ra gì. Điểm này, Hoàng Hoành Viễn có thể cảm nhận được, mà điểm nfy cũng khiến ông ta vô cùng tức giận, trong lòng khó mà bình tĩnh lại.
Nhìn nhận từ vị trí của Hoàng Hoành Viễn, mượn cơn chấn động lần trước đó tại Hải Sơn, ông ta hoàn toàn có thể nắm được cục diện Hải Sơn.
Ý của ông ta là muốn Trần Kinh trở thành tiên phong của ông ta, chạy trước mở đường máu, ông ta ở phía sau dễ dàng hưởng thành quả.
Nhưng ông ta làm thế nào cũng không nghĩ ra rằng Trần Kinh cơ bản không rơi vào cái tròng đó của ông ta.
Trước khi kết thúc kỳ nghỉ phép cho hôn lễ, cả một thời gian dài Trần Kinh không hề giao lưu gì với Hoàng Hoành Viễn,, ngay cả báo cáo công tác cũng không. Những suy nghĩ và ý đồ của Hoàng Hoành Viễn nhắm tới Trần Kinh hoàn toàn đi vào ngõ cụt!
Hoàng Hoành Viễn vốn rất nhạy cảm, ở vị trí thư ký thành ủy, ông ta không hề có uy nghiêm của một Bí thư Thành ủy.
Một kẻ được điều động từ tỉnh lẻ về như Trần Kinh lại cũng không thèm để ý lời dặn dò của ông ta, điều này khiến ông ta rất tức giận.
Cũng vì tức giận dẫn đến mất bình tĩnh mà phán đoán sai tình hình, mà vô thức, Hoàng Hoành Viễn ông lại bị kẻ khác biến thành cây súng mở đường.
“Cốc, cốc!”
Hoàng Hoành Viễn nhíu mày, lúc này đã tan làm rồi, còn có ai đến đây?
- Mời vào!
Ông ta nhìn chằm chằm vào cửa, người vừa tới ông ta chỉ nhìn quan đã rõ, là Trưởng ban thư ký Chu Quốc Hoa.
Trên mặt ông ta chợt thoáng qua một cảm xúc phức tạp, sắc mặt có chút ngượng ngập.
Đối với vấn đề của Trần Kinh, Chu Quốc Hoa không chỉ một lần có lời kiến nghị với ông ta. Chu Quốc Hoa không hy vọng mối quan hệ giữa Trần Kinh và Hoàng Hoành Viễn xuất hiện vết rạn nứt, anh ta kiến nghị Hoàng Hoành Viễn nên kiên nhẫn hơn.
Nhưng lúc đó làm sao Hoàng Hoành Viễn nghĩ được rằng tính cách Trần Kinh lại ương ngạnh như vậy, hơn nữa lại lợi hại đến vậy?
Hiện giờ…
Hoàng Hoành Viễn lặng lẽ lắc đầu, khuôn mặt không mang cảm xúc gì hỏi Chu Quốc Hoa:
- Quốc Hoa, cũng tan làm rồi, còn có chuyện gì cần báo cáo?
Chu Quốc Hoa tiến tới cạn Hoàng Hoành Viễn, hạ thấp giọng nói:
- Là thế này, Trần Kinh của Lân Giác muốn báo cáo công tác với ngài, ngài xem…
Mặt Hoàng Hoành Viễn biến sắc, Chu Quốc Hoa nói tiếp:
- Bí thư, tôi hiểu người tên Trần Kinh này, hiện giờ hắn đang suy nghĩ lại, hắn cũng nhận thức rõ những sai lầm của mình. Hắn thành khẩn bày tỏ bản thân chưa chú ý tới phương pháp chính xác, có một số hành động quá khích, gây nên mâu thuẫn trong nội bộ Lân Giác, từ đó dẫn tới hàng loạt tranh chấp.
Ngoài ra, trong lúc khó khăn, trong lúc quan trọng, hắn lại không đẩy mạnh mối quan hệ với các vị lãnh đạo thành phố, không tiếp thu tinh thần chỉ thị của lãnh đạo thành phố…
Chu Quốc Hoa ở vị trí Trưởng ban Thư ký, khẩu khí đúng là lưu loát.
Những lời anh ta nói với Hoàng Hoành Viễn đều là những lời nhận sai của Trần Kinh, những lời này được nói qua ông ta, Trần Kinh hổ thẹn tự trách, hình ảnh dám nhận lỗi liền trở nên sinh động hoạt bát lạ thường.
Sắc mặt Hoàng Hoành Viễn tốt hơn một chút, lâu sau ông ta mới thản nhiên đáp:
- Được rồi, tìm buổi nào đó rảnh rỗi bảo cậu ta tới đây nói chuyện với tôi! Mục tiêu của cậu ta trong một năm này cũng khá lớn, hy vọng cậu ta không làm tôi thất vong!
Thấy Hoàng Hoành Viễn buông lời, Chu Quốc Hoa cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta nhớ lại vẻ điềm tĩnh tự nhiên của Trần Kinh, dường như Trần Kinh sớm đã đoán được Hoàng Hoành Viễn sẽ chấp nhận cành ôliu* mà hắn đưa tới.
*chú thích: cành ôliu là biểu tượng cho hòa bình, ở đây ý chỉ Trần Kinh tỏ ý hòa hoãn với Hoàng Hoành Viễn.
Với chính đàn Hải Sơn, Trần Kinh lại có thể hiểu rõ như vậy, có những chuyện ngay cả quan lớn như Hoàng Hoành Viễn cũng không biết được, thực sự rất khiến người ta toát mồ hôi!
DG: Du Lạc Tiểu ^^