Phó hội trưởng thương hội Lĩnh Nam-Đài Loan Chu Cảnh dẫn đoàn tới khảo sát Lân Giác, việc này khiến cả Hải Sơn chấn động một phen.
Lý Quốc Vĩ bị Chủ tịch thành phố Thanh Hương và Chủ tịch thành phố Phùng gọi điện tới mắng xối xả, Phùng Nhân Quốc không khách sáo mắng Lý Quốc Vĩ:
-Quốc Vĩ, tôi xem Lân Giác các cậu đúng là vịt hóa thiên nga! Khá lắm! Ngay cả một đoàn khảo sát chất lượng cao như vậy cũng bị các cậu thu hút đến!
Ông ta hừ một tiếng, sau đó tiếp tục nói:
-Nhưng các anh cũng không nên quên, Lân Giác là một phần của Hải Sơn, nếu các cậu đã đủ lông đủ cánh rồi, thì không cần phải xin nhiều chính sách ưu đãi như vậy từ thành phố nữa. Cậu nghĩ đi, việc lớn như vậy, các cậu lại không có báo cáo gì với thành phố, các cậu làm như vậy có được không?
Lý Quốc Vĩ khó xử nói:
-Chủ tịch Phùng, anh không biết! Việc này Bí thư Trần của chúng tôi đã gọi điện cho những lãnh đạo trong Cục xúc tiến đầu tư thành phố và Cục kinh tế thương mại thành phố, để báo cáo tình hình của đoàn khảo sát lần này, nhưng họ đều không có thời gian, vì vậy…
Phùng Nhân Quốc ngẩn ra, trong lòng đã hiểu rõ sự mở ám của chuyện này.
Sự nổi lên của Lân Giác khiến cho một số người ganh ghét, bọn họ âm thầm cắt đứt mọi liên hệ đối với Lân Giác và những cơ quan liên quan.
Cục kinh tế thương mại và Cục xúc tiến đầu tư và một vài đơn vị khác, rất ít liên hệ với Lân Giác.
Trần Kinh giao nhiệm vụ đối ngoại cho Lý Quốc Vĩ, nhưng Lý Quốc Vĩ vẫn chưa làm được gì đột phá.
Vì vậy trước tình hình đó, Trần Kinh lại phải sử dụng một số mánh khóe, hắn tự mình nối quan hệ với một số ban ngành, từ đó kiểm tra thành tích công việc của Lý Quốc Vĩ.
Hiện giờ vụ việc đoàn khảo sát gây chấn động lớn, Ủy ban nhân dân thành phố nhận được tin này quá muộn. Việc này thì phải trách ai?
Chủ tịch thành phố Thanh Hương trách Lý Quốc Vĩ không duy trì liên lạc với thành phố, nhưng Phùng Nhân Quốc có thể trách được Lý Quốc Vĩ không?
Lúc đó trong lòng Phùng Nhân Quốc có chút hối hận, ông ta nhẽ ra sớm phải giúp Lý Quốc Vĩ làm xoa dịu các mối quan hệ mới đúng. Hiện giờ mối quan hệ đó đã trở lên quá căng thẳng, cục diện này đối với Lý Quốc Vĩ rất bất lợi!
Sự phát triển của Lân Giác hiện giờ giống như một con bò điên, cản trở thế nào cũng không thể cản trở được, túm lại từ đằng sau cũng không được.
Trong nội bộ Hải Sơn Trần Kinh tuy không được chào đón, nhưng hắn và Bí thư Thành ủy Hoàng Hoành Viễn có vẻ khá hợp nhau.
Quan trọng hơn là con đường phát triển trong Tỉnh của hắn rất rộng. Có thể ở Bắc Kinh hắn còn có hậu thuẫn, nhìn chung những kế hoạch phát triển của hắn ở Lân Giác, tài chính của thành phố cơ bản là cũng không mất bao nhiêu. Tất cả đều có bên trên hỗ trợ.
Gần đây một vài công ty truyền thông danh tiếng của Tỉnh đều đưa tin về con đường phát triển mới của Lân Giác, thành phố cũng không thể không có một cái nhìn mới về sự tồn tại của Lân Giác.
Thành ủy Hải Sơn và Ủy ban nhân dân thành phố không thể để lại ấn tượng với giới truyền thông là họ đang kìm nén sự phát triển của Lân Giác, nếu lưu lại ấn tượng đó, các ban ngành của Hải Sơn chắc chắn sẽ nhận được nhiều sự nghi vấn!
So sánh thủ đoạn và hậu thuẫn của Trần Kinh, Lý Quốc Vĩ không thể sánh được với hắn.
Nếu Trần Kinh giao cho Lý Quốc Vĩ việc đối ngoại mà ông ta đều không làm tốt, Lý Quốc Vĩ là một người Hải Sơn chính gốc, cũng không thể giải quyết được sự việc ở Hải Sơn, vậy chức danh chủ tịch của ông ta còn có gì đáng nói?
Dựa vào thủ đoạn của Trần Kinh, bước tiếp theo hắn ta sẽ thay đổi người hợp tác không?
Ngược lại, nếu Lý Quốc Vĩ hiện giờ có thể kết hợp ăn ý với Trần Kinh, nắm chắc công việc mọi mặt của Lân Giác.
Công tác ở Lân Giác có được thành tích, anh ta làm chủ tịch cũng không ít công lao, tiền đồ sau này của ông ta cũng được bảo đảm.
Đứng trên lập trường của Phùng Nhân Quốc, Lý Quốc Vĩ có thể biểu hiện sự mạnh mẽ, đối với vị trí của anh ta trong thành phố rất có lợi, đây không phải là chuyện vui lớn sao?
Lúc Phùng Nhân Quốc ngắt điện thoại với Lý Quốc Vĩ, điện thoại cùng lúc đó lại rung lên.
Ông ta cầm điện thoại lên nói:
-Xin chào. Tôi là Phùng Nhân Quốc, anh…
-Chủ tịch Phùng, tôi là Trần Kinh! Về việc đoàn khảo sát thương hội Đài Loan, tôi xin tự kiểm điểm mình trước anh, là tôi không làm tốt công việc của mình!
Đầu dây bên kia giọng của Trần Kinh nghe rất chân thành.
-Suy nghĩ lúc đó của tôi là việc đoàn khảo sát vẫn chưa có quyết định chính xác. Tôi lo lắng mình vui mừng quá sớm, đến lúc đó đẳng cấp của những người đến đây lại không được như vậy, vậy không phải là làm trò cười cho mọi người sao? Không ngờ Chu Tổng lại nể mặt như vậy, đẳng cấp của đoàn khảo sát lần này rất cao…
Phùng Nhân Quốc ngẩn người, cười nhạt một tiếng, nói:
-Đúng vậy, rất tốt! Lân Giác các cậu là nơi luôn đem lại cho người khác sự ngạc nhiên. Lần này đột nhiên có thể thu hút đoàn khảo sát thương hội Đài Loan tới, việc này đối với Hải Sơn chúng ta mà nói là một việc lớn!
Trần Kinh nói:
-Cảm ơn, cảm ơn Chủ tịch Phùng. Là như vậy, theo ý Chu Tổng của thương hội Đài Loan, ông ta hi vọng có thể đích thân tới thăm hỏi anh, ông ta muốn tôi nghĩ cách, tôi có thể gọi điện thoại trực tiếp đến cho anh được không?
Phùng Nhân Quốc nhéo mày một cái, Trần Kinh lần này đã cho ông ta một cơ hội tốt rồi.
Danh tiếng của Chu Cảnh rất lớn, là một người nổi danh trong giới doanh nhân Đài Loan, ông ta lần này tới Lân Giác khảo sát, Phùng Nhân Quốc có thể gặp mặt ông ta, đây là một cơ hội lớn của Phùng Nhân Quốc.
Hơn nữa chỉ cần Phùng Nhân Quốc gặp mặt Chu Cảnh, cách nghĩ Lân Giác không coi Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố ra gì, không phải không cần đánh cũng tự đổ sao?
-Được rồi, vậy cứ sắp xếp vào buổi chiều, chúng ta sẽ gặp nhau ở khách sạn Quốc Tế!
Phùng Nhân Quốc nói, lời nói đó khiến lòng ông ta cảm thấy rất dễ chịu, những điều trước đây không vừa lòng về Lân Giác và Trần Kinh đều tan biến hết.
Hơn nữa cũng từ đó mà ông ta hiểu thêm về Trần Kinh.
Trần Kinh cũng không phải chỉ dựa vào hậu thuẫn, người thanh niên trẻ tuổi này làm việc biết cứng biết mềm, rất mưu trí.
Hắn ở Lân Giác điều khiển Lý Quốc Vĩ, khiến Lý Quốc Vĩ có thể nhìn rõ được tình cảnh của ông ta và tình thế mà ông ta phải đối diện trước mắt.
Điều khiển được Lý Quốc Vĩ, mượn mối quan hệ của Lý Quốc Vĩ mà thiết lập quan hệ với Phùng Nhân Quốc, tạo lập mối quan hệ thân thiết với Phùng Nhân Quốc, có lẽ đây là mục địch của hắn.
Để đạt được mục đích đó, Trần Kinh cũng không phải là một người làm việc theo cảm tính, hắn thông qua những một loạt những hành động đánh lạc hướng để cho Phùng Nhân Quốc nhận ra được giá trị của hắn.
Phùng Nhân Quốc và Trần Kinh hợp tác với nhau, đối với ông ta rất có lợi, địa vị của ông ta ở Hải Sơn cũng như thuyền gặp nước vậy, không ngừng tăng cao.
Ngược lại, nếu Phùng Nhân Quốc muốn điều khiển Trần Kinh, kết quả không những không thể điều khiển được, Lý Quốc Vĩ liền trở thành vật hi sinh đầu tiền, sau đó Phùng Nhân Quốc cũng rơi vào tình thế gây áp lực cho sự phát triển của Lân Giác, rồi cũng sẽ nhận được sự nghi ngờ từ bên ngoài.
Chó cùng đường đứt dậu, Trần Kinh hiện phải đối mặt với áp lực rất lớn, một khi chuyện không thành, lành làm gáo vỡ làm muôi, với bản lĩnh của hắn sẽ khiến cho Hải Sơn điên đảo không yên.
Đến lúc đó, danh tiếng của thành phố Hải Sơn bị bôi nhọ, nếu luốn lấy lại danh tiếng của mình, thành phố không tìm người chịu tội sao được?
Hơn nữa, những thế lực lớn ở Hải Sơn, phe của Phùng Nhân Quốc là yếu nhất, ông ta lại được phân quản về kinh tế, ông ta là người chịu tội không phải là rất hợp lý sao?
Trần Kinh sớm đã hiểu rõ chính đàn ở Hải Sơn, nhưng hắn không nói gì, khiến cho Phùng Nhân Quốc đến lúc khó khăn, thì hắn đột nhiên lại tạo cho Phùng Nhân Quốc một cơ hội, Phùng Nhân Quốc còn có chọn lựa nào tốt hơn ư?
“Hừ” một tiếng, Phùng Nhân Quốc vò đầu, trong lòng nghĩ thầm thảo nào Lý Quốc Vĩ không phải là đối thủ của Trần Kinh, người thanh niên này, cũng không đơn giản!
…
Hội trưởng thương hội Đài Loan Chu Cảnh dẫn đoàn khảo sát đầu tư vào Hải Sơn.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường vụ thành phố Phùng Nhân Quốc ở khách sạn Quốc Tế gặp mặt cả đoàn của Chu Cảnh, nói vài lời hoan nghênh họ đã đến.
Trong những lời chào mừng của Phùng Nhân Quốc, ông ta đã biểu thị sự nhiệt tình chào mừng đoàn khảo sát đầu từ do Chu Tổng làm trưởng đoàn đã tới Hải Sơn, mọi tầng lớp trong Hải Sơn đều nhiệt tình và chân thành đón tiếp những doanh nghiệp trong đoàn khảo sát, cung cấp mọi điều kiện tốt nhất, nguồn tin tức đầy đủ nhất cho đoàn khảo sát.
Hải Sơn sẽ cho đoàn khảo sát thấy hết tiềm năng của mình…
Chu Cảnh cũng phát biểu đôi lời, ông ta nói, đoàn khảo sát lần này rất có hứng thú với Lân Giác Hải Sơn, đoàn chúng tôi sẽ tập trung vào phát triển những thế mạnh trong quy hoạch phát triển kinh tế ở đây, đoàn khảo sát lần này đa phần đều là những doanh nghiệp đồ gia dụng, mọi người đều mang trong mình sự tò mò tới đây, ông ta có lòng tin là đoàn khảo sát lần này sẽ thu được những thành tích lớn.
Sau khi gặp gỡ xong, đoàn khảo sát tiến thẳng về Lân Giác, Trần Kinh cũng đang ở nhà hàng Kim Tinh của Lân Giác tổ chức một bữa tiệc nhỏ, trong bữa tiệc đón tiếp Trần Kinh phát biểu vài lời.
Hắn đi thẳng luôn vào vấn đề, dùng máy chiếu để giới thiệu tỉ mỉ về lợi thế của Lân Giác, thông qua đoạn phim chiếu, Trần Kinh đã đem Lân Giác cả trong quá khứ, hiện tại và tương lai giới thiệu cho những đại biểu trong đoàn khảo sát.
Hơn nữa, Trần Kinh nhấn mạnh vào nửa năm gần đây, Lân Giác đã có sự thay đổi vượt bậc, tất cả đều tập trung vào phát triển ngành công nghiệp ưu thế của vùng, nỗ lực hình thành quy mô kinh tế để phát triển những ưu điểm của mô hình phát triển kinh tế này.
Trong lúc nói, Trần Kinh cũng biểu hiện sự tin tưởng và nhận được những tràng vỗ tay rất lớn.
Hơn nữa những lời nói của Trần Kinh cũng được truyền thông thành phố phát đi, ngày thứ hai trên mặt báo phía nam đã xuất hiện một bào bình luận “Mô hình phát triển kinh tế ở kiểu Lân Giác đã có sức sống mới”, đây là lần đầu tiền truyền thông sử dụng khái niệm “Mô hình Lân Giác”-mô hình phát triển kinh tế.
Hơn nữa vì việc sử dụng khái niệm đó, mà đã thu hút sự quan tâm và thảo luận cả trong và ngoài Tỉnh.
Trong những cuộc thảo luận đó, các chuyên gia Lý luận phát triển kinh tế bắt đầu lên tiếng. Đầu tiên việc quy hoạch của mô hình Lân Giác, là những đoàn chuyên gia nổi tiếng đã hiểu rất rõ Lân Giác và sau khi nghiêm cứu toàn diện, từ đó họ đã đưa ra những kiến nghị với Quận ủy và Ủy ban nhân dân Quận, trong điều kiện như vậy, tư tưởng phát triển mới bất đầu hình thành.
Dựa vào sự phân tích của chuyên gia nổi tiếng ở Bắc Kinh, hiện nay kinh tế của vùng duyên hải đang phải đối diện với thách thức mới.
Một vùng công nghiệp chế tạo đang phải đối mặt với vấn đề tài chính, sức cạnh tranh vẫn còn quá kém và rất nhiều áp lực khác, vì những việc này, một số nơi đã đề xuất tạo ra sức cạnh tranh mới, đề xuất là chuyển đổi từ hình thức tập trung vào lao động sang hình thức tập trung vào trí óc, sự chuyển đổi như vậy không thể một sớm một chiều có thể hoàn thành được.
Còn nữa, nước cộng hòa là một nước có số dân rất lớn, nâng cao tố chất của nhân dân đòi hỏi một thời gian dài và quá trình gian khổ, trong tình hình hiện nay, hình thức tập trung lao động cũng không thể thiếu được.
Cái gọi là mô hình Lân Giác chính là dựa vào tình hình đã tổng hợp như vậy, dựa trên nhu cầu thực tế sau đó tập trung vào phát triển ngành kinh tế ưu thế, thông qua việc sản xuất nhỏ lẻ, sau đó hoàn chỉnh hệ thống sản xuất dây chuyền, tập trung tạo ra những sản phẩm có thương hiệu, tiếp thị những sản phẩm đặc biệt của từng vùng…từ đó khiến cho ngành sản xuất trở lên tinh tế hơn.
Từ đó thông qua quy hoạch hóa để tạo ra sức cạnh tranh mới, thông qua quy hoạch hóa dần dần khiến cho tài nguyên kinh tế của Quận được phân bố hợp Lý, đây chính là điểm mà một nước cộng hòa nên quan tâm…