Quan Sách

Chương 973: Chương 973: Lãnh đạo lớn muốn thị sát!




Văn phòng, Trần Kinh cầm một tập sơ yếu lý lịch xem, còn cẩn thận cân nhắc, đắn đo.

Đốii với Bí thư Quận ủy Tẩu Mã Hà, Trương Bình Hoa, Trần Kinh cũng không hiểu rõ lắm, chính đàn Hoàn Thành lại có rất nhiều lời đồn đại về Trương Bình Hoa.

Sớm nhất là khi Trương Bình Hoa đang làm Bí thư Đảng ủy thị trấn lại nuôi tình nhân, bị kiểm tra kỷ luật xét xử, sau đó như một kỳ tích, lại được lãnh đạo ủy thác trọng trách một lần nữa.

Trương Bình Hoa ở Cục Cải cách và Phát triển quậnquận Tẩu Mã Hà ba năm, sau đó trực tiếp được đề bạt làm Phó chủ tịch Quận ủy, Ủy viên thường vụ.

Làm Ủy viên thường vụ hai ăm, sau đó được bổ nhiệm là Chủ tịch quận, trên ghế Chủ tịch quận, Trương Bình Hoa được kiểm tra, đánh giá, phê bình là “thành tích cao”

Trần Kinh cẩn thận nghiên cứu ba chữ này, cuối cùng hiểu rõ, Trương Bình Hoa ở quận Tẩu Mã Hà muốn là công nghiệp chế tạo cao cấp, thành công tiến đền thành lập Ninh Á tập đoàn, Kim Hồng tập đoàn, Chấn Đông tập đoàn, và hơn mười xí nghiệp chế tạo đứng đầu toàn câu gia nhập, trước mắt mà nói, kinh tế Tẩu Mã Hà một mình độc bá, tới một mức độ nào đó, các xí nghiệp chế tạo cao cấp của quận Tẩu Mã Hà sẽ có được ưu thế cạnh tranh độc đáo.

Trong đó, công nghệ chế tạo bản PCB tiên tiến nhất toàn cầu của tập đoàn Ninh Á, các sản phẩm thông tin điện tử đứng đầu toàn cầu chủ yếu đều là do Ninh Á làm ra, hợp với tập đoàn Kim Hoàn thành xí nghiệp mạch điện mạnh nhất quốc nội, tham dự qua công nghệ chế tạo CPU của quốc nội, nhận được sự hưởng ứng của cả nước.

Mặc khác, tập đoàn Chấn Đông là xí nghiệp Đài Loan, với nền gia công châu báu trang sức nổi tiếng, trong đó tác phẩm đắc ý nhất là của một phú thương Hongkong, Lý Trạch Ba, gia công một viên kim cương 10kara, độ tinh khiết cao, công nghệ chế tác kim cương, nghe nói là đạt đến trình độ đứng đầu quốc tế, giới châu báu toàn cầu đều chấn động.

Con đường của Tẩu Mã Hà rất đúng đắn, tốc độ phát triển kinh tế vẫn luôn ở vị trí hàng đầu toàn thành phố.

Mà Trương Bình Hoa với chiến tích này được bổ nhiệm làm Bí thư quận ủy Tẩu Mã Hà. Hơn nữa hai năm trước ông ta liền được gia nhập vào danh sách Ủy viên thường vụ Thành ủy.

Trương Bình Hoa nhìn bề ngoài 10 phần cá tính.

Một cái đầu lớn trọc lốc, trên đầu đến một sợi tóc cũng không có, bộ dạng kia giống như phiên bản của Tưởng Giới Thạch vậy.

Nhưng vóc dáng ông ta cũng rất khỏe mạnh, cánh tay thô rộng, bụng phệ, bản mặt to bè, không những thế trên người còn có một sợi phỉ thúy.

Hình dạng của ông ta đứng giữa một đám cán bộ cao cấp hào hoa phong nhã, khí chất thanh tao rất đáng chú ý.

Từ góc độ của Trần Kinh, Trương Bình Hoa là một người vô cùng khôn khéo. Hành vi vô cùng có trình tự quy tắc.

Ông ta bề ngoài thô kệch, phóng khoáng. Hoàn toàn là cái vỏ ngụy trang tuyệt vời của ông ta, ông ở Tẩu Mã Hà mười mấy năm, sức ảnh hưởng không phải do người khác đem lại.

Mọi người đều nói ông ta làm việc rất độc đoán, nhưng Ban Tổ chức điều tra ông ta vô số lần đều không giải quyết được gì.

Lại có người nói ông ta vi phạm kỷ luật. Ban Kiểm tra kỷ luật cũng thường xuyên đến kiểm tra tình hình của ông ta ở Tẩu Mã Hà. Nhưng lần nào đều tra cũng đều là điều tra không thật.

Hiện tại, bên ngoài điều duy nhất rõ ràng đó là, ông ta đã chen chân đảm nhiệm qua hai đời Chủ tịch quận rồi, đồng thời, mọi người cũng biết rõ, hiện tại đứng đầu kinh tế Hoàn Thành chính là Tẩu Mã Hà chứ còn ai khác nữa.

Nghi nói ở đâu đó đồn đại rằng Trương Bình Hoa mạnh miệng công bố ưu thế của Tẩu Mã Hà ít nhất có thể duy trì được 10 năm.

Khả năng cũng là có người nghe nhầm đồn bậy, lời đồn còn nói Trương Bình Hoa nói, làm Bí thư quận ủy quận Tẩu Mã Hà, ông ta cả đời này cũng chỉ có mong ước này, vị trí này, người khác có đem Bí thư Thành ủy ra đổi ông ta cũng không chịu.

Tuy rằng đây đều là những lời đồn đại, nhưng thông qua những lời đồn đại này, cũng có thể từ đó mà hiểu được Trương Bình Hoa đích thực là có sức ảnh hưởng thật lớn đến quận Tẩu Mã Hà.

Ủy viên thường vụ liên hệ quản lý công tác với lãnh đạo Thành ủy , quy tắcc chi tiết đã phát ra từ lâu.

Nhưng Trương Bình Hoa cho tới bây giờ cũng chưa từng có biểu hiện gì với Trần Kinh, Trần Kinh còn đặc biệt thị sát quận Tẩu Mã Hà.

Trương Bình Hoa ngoài nóng trong lạnh, bên ngoài thì làm cho rầm rộ, thực chất tính toán gì cũng không cho Trần Kinh đụng chạm. Trần Kinh có thể cảm nhận được rất rõ ràng sự ngờ vực của hắn là vô căn cứ và bất an.

Nhẹ nhàng buông sơ yếu lý lịch của Trương Bình Hoa xuống.

Trần Kinh vừa mới châm một điếu thuốc, Liễu Tái Quý đã gọi điện thoại tới.

Trong điện thoại, Tái Quý nói, cảm xúc mấy hôm trước không được tốt, liên tiếp nói lời cảm ơn.

Trần Kinh vừa hỏi tình hình cụ thể và tỉ mỉ, hóa ra công ty vay nặng lãi tìm được anh ta, miễn đi phần lợi tức sau này của anh ta, trả lại cho anh ta hơn 80 vạn tiền mặt, hợp đồng song phường đồng thời hủy bỏ, tiền khoản nợ thanh toán xong, từ nay về sau anh ta không cần rầu rĩ về chuyện trốn nợ nữa.

Trần Kinh khẽ nhíu mày, nói:

-Hợp đồng đều hủy hết rồi sao? Sao lại thế? Lúc đó sao anh không gọi điện thoại cho em?

Liễu Tái Quý ngẩn người nói:

-Anh...anh đã làm điều gì sai sao? Anh nhất thời cao hứng, cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đến nay không nợ nữa rồi, công ty của anh lại có thể thấy mặt trời rồi, một nhà già trẻ lại có thể đoàn tụ!

Trần Kinh thở dài một tiếng, cúp điện thoại.

Hắn đưa điện thoại cho Trần Lập Trung, không đợi hắn nói chuyện, Trần Lập Trung liền chửi thề một câu, nói:

-Phó bí thư, quận Tẩu Mã Hà thực con mẹ nó tài tình rồi, thật sự là đâm không lọt, tạt nước không qua. Tôi thật vất vả kiếm được chút manh mối, không đợi tôi tiếp tục điều tra, đã liền điều chỉnh cắt đứt manh mối, tôi cái chó mà gì cũng đều không tra ra được!

Trần Kinh trầm giọng nói:

-Cậu phải động não nhiều hơn nữa, dù sao tình hình bây giờ chính là như vậy, nên tra nhất định phải tra rõ ràng, không thể hàm hồ...

Trần Kinh an ủi Trần Lập Trung vài câu, chủ yếu là không thể để cho lòng annh ta quá tiêu cực, Tẩu Mã Hà hình thức phức tạp, không phải dễ tìm sơ hở như vậy đâu, nhất định phải khéo léo sắp xếp, còn phải thật sự dụng tâm mới được!

Kết thúc cuộc nói chuyện với Trần Lập Trung, Trần Kinh dạo bước qua lại trong phòng.

Mấy ngày nay, Ủy ban Chính trị pháp luật, Vệ Hoa ngày này cũng đều ghé qua văn phòng, để xác định “thông báo” của Thành ủy, Vệ Hoa hạ quyết tâm, cố gắng quán triệt.

Nhưng dường như không hiệu quả, Trần Kinh kêu ông ta muốn tìm được sơ hở, tìm cơ hội phá vài vụ án trong hệ thống công an, sau đó lại ở viện kiểm sát, tòa án tạo ra vài trường hợp như vậy.

Trước không cầu thập toàn thập mỹ, chỉ cần có thể khuấy động cái mớ này lên đã là thành công rồi.

Trần Kinh dặn dò Vệ Hoa, nói cho ông ta biết, hiện tại công tác càng khó khai triển, chính sách càng khó xác định, ông ta đã nói lên vấn đề càng nghiêm trọng, càng phải xốc lại tinh thần, khai triển công tác.

Hiện tại đối với Trần Kinh mà nói, hắn phụ trách công tác Chính trị Pháp luật, khối công tác này hắn đã bước vào thì đã không có đường sống để lùi bước nữa rồi.

Hắn thậm chí không có cách tìm Nhạc Vân Tùng tìm kiếm bất kỳ sự ủng hộ nào.

Nên ủng hộ, Nhạc Vân Tùng đều ủng hộ rồi, Thành ủy công khai phát “Thông báo”, “Thông báo” quán triệt không tốt có thể trách ai được chứ?

Nếu đén cuối năm, công tác Chính trị Pháp luật không có đột phá, công tác của Trần Kinh liền đồng nghĩa với thất bại.

....

Giữa trưa, Trần Kinh đang ngủ gật ở trên ghế salon, Đường Ngọc điện thoại tói, nói cô qua Hoàn Thành, buổi tối nhất định phải cùng nhau ăn cơm.

Trần Kinh còn chưa kịp phục hồi tinh thần.

Vệ Hoa hùng hổ liền chạy tới, anh ta vừa vào cửa liền vui mừng nói:

-Trần Phó bí thư, ngài kêu chúng tôi tìm sơ hở, chúng tôi cuối cùng tìm được rồi!

Trần Kinh chỉ sopha kêu anh ta ngồi, Vệ Hoa ngồi xuống, cầm trong tay một tập hồ sơ thật dày, vội vàng đưa cho Trần Kinh, nói:

-Trần Phó bí thư, ngài xem, đây là tình hình nắm giữa gần nhất của cục Công an chúng ta. Công ty Tân Giang là công ty thương mại nổi danh tại Hoàn Thành chúng ta. Nhưng lại luôn ngầm buôn lậu. Cục chúng tôi đã bắt đầu làm công tác điều tra từ năm ngoái.

Ba ngày trước, công tác điều tra có tiến triển mang tính đột phá, căn cứ phần tài liệu này cho thấy, phần tài vụ của công ty Tân Giang có một lỗ hổng rất lớn, hơn nữa hành vi buôn lậu này cũng vô cùng hung hăng, ngang ngược.

Từ năm trước đến năm nay, bọn họ buôn lậu sản phẩm điện tử cao cấp, ước chừng tổng kim ngạch đã sớm hơn con số ức.

Mấy tháng ngắn ngủi,đã giải quyết riêng hơn trăm triệu hàng hóa, có thể tưởng tượng mấy năm nay đây là con chuột lớn cấp quốc gia mang lại nhiều tổn thất lớn.

Tôi hôm nay qua đây chính là xin anh chỉ thị, tôi chuẩn bị lập tức sắp xếp kế hoạch hoạt động, thành lập tổ công tác chuyên môn phụ trách việc này, nhất định phải bắt được con chuột lớn này!

Vệ Hoa bình thường không giỏi ăn nói.

Nhưng hôm nay ông ta vô cùng kích động, lúc nói chuyện còn lấy hai tay minh họa, khí thế 10 phần.

Sắc mặt Trần Kinh tĩnh tựa nước hồ thu, cầm tài liệu cẩn thận lật xem.

Vệ Hoa dường như ý thức được mình nói hơi nhiều, anh ta dần im lặng, ở một bên lo lắng chờ đợi.

Qua thật lâu, Trần Kinh nhíu mày nhìn Vệ Hoa, nói:

-Vệ Bí thư, anh có thể xác định tình báo điều tra này là thật chứ?

Vệ Hoa thẳng lưng, tin tưởng 10 phần nói:

-Tôi khẳng định! Đây là người cung cấp tin tức tôi tuyệt đối có thể tín nhiệm. Mặt khác, lần này tổ chuyên án Lập Trung Phó cục trưởng cũng có tham dự. Hành động kế tiếp, tôi còn chuẩn bị cho anh ta làm đội trưởng! Anh ấy làm việc, tôi rất yên tâm.

Trần Kinh cười ha hả, lời nói Vệ Hoa có ý coi ý tứ của một người ngoài như hắn là trung tâm.

Tuy nhiên, biểu hiện của Vệ Hoa không được tốt, nghe vào khiến cho người ta cảm thấy xấu hổ mất tự nhiên, ở trong quan trường lăn lộn nhiều năm. Biểu hiện của Vệ Hoa còn có rất nhiều sơ hở.

Trần Kinh không giằng co mấy thứ này, hắn thật sự suy nghĩ thật lâu, nói:

-Các anh cứ chuẩn bị phương án trước đi! Đem phương án cụ thể đến đây, nhất định phải làm thật cẩn thận!

-Được! Tôi lập tức đi sắp xếp, cam đoan phương án hoàn mỹ!

Vệ Hoa tin tưởng 10 phần nói.

Trần Kinh nhìn Vệ Hoa cao hứng tưng bừng đi ra, hắn chậm rãi thở dài một tiếng.

Có lẽ là tính cách của hắn không cho phép bản thân, Trần Kinh vẫn luôn thích một cán bộ trầm ổn, đối với những cán bộ khi thấy cơ hội liền nói năng lộn xộn, có chút thành tích hoặc là có cơ hội iền vui mừng ra mặt, hắn không rất ưa thích.

Vệ Hoa cung cấp tài liệu khiến hắn cảm thấy phấn chấn, nhưng đối với công việc của Vệ Hoa, hắn liền cảm thấy không yên lòng.

Không yên lòng a!

Cục diện Hoàn Thành phức tạp như vậy, nếu không cẩn thận một chút, sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Kinh nghiệm cho Trần Kinh biết, cục diện bây giờ bất luận sai lầm nhỏ nào, cũng có thể gây ra một sai lầm lớn, Vệ Hoa không cảm thấy được?

-Trần Phó bí thư, vừa rồi Trưởng ban thư ký thông tri, nói Phó bí thư an bài bốn giờ chiều, ngài phải tham gia!

Thư ký Trương Quốc Dân tiến vào hạ giọng nói.

-Họp? Họp gì?

Trần Kinh hỏi.

Trương Quốc Dân hơi trầm ngâm một chút, nói:

-Trưởng ban thư ký nói là về tiếp đãi hội nghị...

Trần Kinh gật gật đầu, đứng dậy, Trương Quốc Dân vội hỏi:

-Không phải hiện tại còn hơn hai giờ sao!

Trần Kinh vừa mới ý thức, chính mình vừa rồi hơi thất thần.

“Reng, Reng!”

Điện thoại trên bàn vang lên.

Trần Kinh khoát tay với Trương Quốc Dân, lập tức đến trước bàn làm việc, Kiều Chính Thanh rất to tiếng nói:

-Trần Kinh, gần đây tình hình Hoàn Thành không tồi nhỉ! Công tác của cậu có thuận buồm xuôi gió không?

Trần Kinh nói:

-Kiều Tỉnh cũng còn có chút trở ngại, đang cố gắng...

Kiều Chính Thanh nói:

-Ngày kia mọi người sẽ qua thăm Hoàn Thành, các anh nhất định phải coi trọng công tác tiếp lần này, thời kỳ nhạy cảm, thời buổi rối loạn, không cần bại lộ ra cái gì đâu....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.