Quan Sách

Chương 915: Chương 915: Lập tức thực hành.




Trần Kinh chậm rãi dựa sát vào vị trí đỗ xe của mình.

Chân hắn bước rất nhẹ, tới cách xe chừng 10 mét, cửa lái xe mở, Tam ca xuống giúp Trần Kinh mở cửa sau.

Trần Kinh chau mày nói:

- Không phải bảo anh tranh thủ thời gian nghỉ ngơi sao? Sao lại đợi ở đây?

Tam ca nói:

- Tôi vẫn luôn nghỉ ngơi, thấy anh ra tôi mới tỉnh.

Trần Kinh cười cười, một lời không nói tiến vào xe.

Tam ca khởi động ô tô, xe chậm rãi rời khỏi chỗ đỗ.

Thấm thoát Tam ca đã tới Ban hợp tác kinh tế làm được một tháng.

Anh ta dường như quan với cuộc sống hiện tại, công tác rất cẩn thận.

Từ khi anh ta làm lái xe cho Trần Kinh, hai chiếc xe công và tư của Trần Kinh đều sạch như li như lau.

Bình thường anh ta sở thích không nhiều, nhưng rất nhanh hòa nhập với những lái xe khác, quan hệ rất tốt.

Bên trong Ban hợp tác kinh tế, hiện tại cũng đều gọi anh ta là Tam ca, anh ta cũng luôn cười tủm tỉm đồng ý, con người rất hòa đồng dễ gần.

Chỉ có điều đôi khi, Trần Kinh để ý anh ta, vẫn có thể nhìn ra một vẻ thẳm sâu trong đôi mắt kia.

Mà cảnh như vậy thường là xuất hiện vào lúc anh ta tập trung lái xe.

Đương nhiên, điểm này khác thường cũng vì Trần Kinh luôn để ý quan sát anh ta, hơn nữa trong lòng Trần Kinh có chủ ý, bằng không chắc chắn không nhìn ra.

Trần Kinh rất tò mò về Tam ca.

Bởi vì hắn vĩnh viễn không thể quên chấn động đêm đó.

Giữ một người như vậy ở bên cạnh, Trần Kinh thậm chí có chút do dự.

Nhưng chung quy, hắn vẫn ra quyết định đó, đây hết thảy chỉ có thể nói là một chữ “tín nhiệm”

ở thời khắc sinh tử vẫn không quên đối tượng mình phải bảo vệ, người như vậy đúng là đáng tin tưởng…

….

Phòng họp số 1 ủy ban nhân dân tỉnh.

Hội nghị hôm nay chủ yếu là nghiên cứu chế độ tương quan kinh phí tam công của hệ thống chính quyền tỉnh.

Hội nghị hôm nay rất quan trọng, vì vấn đề chi phí tam công hiện tại truyền thông rất chú ý.

Tất cả đều là vì nguyên nhân kinh tế Lĩnh Nam trượt dốc.

Kinh tế Lĩnh Nam không tốt, nhân dân Lĩnh Nam không hài lòng, các giới xã hội Lĩnh Nam phản ứng rất mãnh liệt.

Chính phủ chuyển biến chức năng như nào, khống chế chi tiêu như nào, càng có hiệu suất như nào, tất cả hiện tại rất nhiều người chú ý.

Kinh tế không ổn, nhất định là chính sách chính quyền có vấn đề, mọi người nhìn chằm chằm vấn đề của chính quyền, điều này tạo nên áp lực rất lớn đối với chính quyền các tỉnh.

Chủ tịch Chu gần đây bố trí vận động chỉnh đốn tác phong chính quyền các cấp, vận động chỉnh đốn tác phong này bao gồm chỉnh đốn tác phong công tác, chỉnh đốn chi tam công, chỉnh đốn hình tượng chính quyền.

Mà lần này Uỷ ban nhân dân tỉnh cho ra đời chế độ khống chế kinh phí tam, đây là một động tác lớn trong cả phong trào chính đốn lần này.

Người tham dự hôm nay rất nhiều, cán bộ Phó giám đốc sở trở lên của Uỷ ban nhân dân tỉnh tất cả đều tham dự.

Chủ tịch tỉnh và bảy phó chủ tịch tỉnh, Trưởng ban thư ký giám đốc sở, phó giám đốc sở, còn cả lãnh đạo quan trọng của văn phòng sở, phòng Đốc tra, phòng nghiên cứu chính sách.

Hội nghị do Trưởng ban thư ký Hoàng Hoành Viễn chủ trì.

Hoàng Hoành Viễn hôm nay ăn mặt rất nghiêm túc, tóc chải mượt sáng loáng, có vẻ chấn hưng khác thường.

Đối mặt với rất nhiều ánh mắt ẩn chứa nhiều ý nghĩa trong chính quyền, ông ta đều thản nhiên, lộ ra sự tự tin hùng mạnh.

Lần này làm văn kiện chế độ khống chế kinh phí tam công, nội bộ chính quyền phân kỳ rất nhiều.

Vốn văn kiện này là do Phó chủ tịch tỉnh Vạn làm đội trưởng, Phó ban thư ký Giang Sở phụ trách thực thi cụ thể.

Lần trước Giang Sở nổi trội, khiến Hoàng Hoành Viễn rất mất mặt trong nội bộ chính quyền tỉnh.

Hoàng Hoành Viễn làm nhiều tài liệu, không có cái nào có thể khiến lãnh đạo vừa lòng, Giang Sở anh ta làm qua loa, lại có thể thuận lợi qua cửa.

Trong đại viện chính quyền tỉnh, có lời đồn Trưởng ban thư ký Hoàng không đủ năng lực, Trưởng ban thư ký Hoàng cán bút yếu, điều này khiến Hoàng Hoành Viễn khá bị động.

Lần này chính quyền tỉnh lại có tài liệu.

Giang Sở cướp muốn làm, khí thế có chút gây sự với người khác.

Nếu theo tình huống bình thường, Hoàng Hoành Viễn về việc xử lý vấn đề này chọn cách khá hòa hoãn.

Dù sao, vấn đề kinh phí tam công cũng khá mẫn cảm, khó có thể khiến tất cả mọi người vừa lòng.

Giang Sở nếu đã sốt ruột lập công, mà Phó chủ tịch Vạn lại có ý làm, vậy cứ để cho họ làm, làm xong, giải quyết vấn đề lớn, chẳng phải cũng tốt sao?

Nhưng tình huống hiện tại thay đổi, thứ nhất, Hoàng Hoành Viễn cảm thấy với tình hình hiện tại, nội bộ Uỷ ban nhân dân tỉnh ông ta tới lúc phải phát biểu tiếng nói riêng rồi.

Mặt khác, công tác của Uỷ ban nhân dân tỉnh hiện tại chịu nghi ngờ ở khắp nơi, áp lực của tỉnh ủy lại lớn.

Phó chủ tịch Vạn nhận được chỉ thị từ phía Bí thư Mạc càng ngày càng nhiều, về mặt công tác, tính quyết đoán của ông ta dường như trở nên mạnh hơn nhiều.

Chủ tịch Chu lòng dạ sâu xa, đối với vấn đề như vậy vẫn luôn không lên tiếng.

Nhưng Hoàng Hoành Viễn công tác ở bên ngoài lâu dài, ông ta sao có thể không hiểu áp lực của Chủ tịch Chu?

Nếu hiện tại chính quyền có vấn đề gì, Phó chủ tịch Vạn và cán bộ bên dưới đều giỏi, quyền uy của Chủ tịch Chu còn có thể bảo đảm không?

Còn nữa cuối cùng, Hoàng Hoành Viễn hiện tại rất thân với Trần Kinh, cũng đỡ lo về mặt cán bút.

Căn cứ vào tình hình như vậy, Hoàng Hoành Viễn đưa ra rất nhiều ý kiến đối với bản thảo tài liệu của Giang Sở, tài liệu của Sở Giang vì phân kỳ quá nhiều, không thể không xem xét lại.

Quá tam ba bận.

Giang Sở ba lần làm đều không được, cán bút số một chính quyền tỉnh như ông ta lập tức nghĩ tới đá hậu.

Ông ta đá hậu tốt nhất, Hoàng Hoành Viễn thẳng thừng tự làm, ông ta thuận lý thành chương, đem việc này kéo tới.

Qua một tuần đi sâu điều tra, phòng nghiên cứu chính sách chính quyền, Văn phòng, Phòng thư ký lại nổi lên, tài liệu này hôm nay sẽ cho mọi người xem trong buổi họp.

Là ngựa chết hay lừa chết, rút cục có được không, hôm nay sẽ rõ.

Hoàng Hoành Viễn rất rõ, hội nghị hôm nay nhất định phải thành công, mà ông ta cũng rất có niềm tin vào thành công.

Hiện tại ông ta đã có kinh nghiệm, tài liệu điều chỉnh bên dưới, ông ta trước tiên không lên tiếng.

Trước tiên tìm cơ hội uống trà với Trần Kinh, đem những thứ trong tài liệu kia nói với Trần Kinh.

Trần Kinh không chỉ giỏi công phu văn chương, hơn nữa nhìn vấn đề rất sâu, suy nghĩ toàn diện.

Không cần hắn làm tài liệu, chỉ cần hắn chọn vấn đề, chuyện này chẳng phải khá đơn giản sao?

Trần Kinh qua bên đó một chuyến, Hoàng Hoành Viễn đích thân lấy tất cả vốn liếng tiếp một lần, tặng lại tình thế vấn đề bản thảo lần một bên dưới nộp lên.

Năm lần bảy lượt sửa chữa, tài liệu rốt cục được đưa ra.

Sau khi hội nghị bắt đầu, Hoàng Hoành Viễn dùng giọng rất có nhịp điệu để tuyên đọc từng điều trong tài liệu chế độ liên quan, sau đó giải thích từng điều, logic rất rõ ràng.

Ông ta dùng ánh mắt thỉnh thoảng quan sát Giang Sở, từ biểu hiện của Giang Sở, ông ta có thể cảm thấy được tài liệu này của mình, Giang Sở rất ngạc nhiên, mà chỉ cần Giang Sở ngạc nhiên, tài liệu đã thành công một nửa.

Quả nhiên, sau khi Hoàng Hoành Viễn công bố tài liệu chế độ, sau đó làm báo cáo về tình hình phản ứng của việc trưng cầu ý kiến đủ loại,

Mấy Phó chủ tịch tỉnh đều phát ngôn cho rằng tài liệu khá ổn, quan tâm tới lợi ích các mặt, cũng có thể được giới truyền thông hài lòng, hơn nữa lại có hiệu quả thực hành nhanh.

Phó chủ tịch Uỷ viên thường vụ Kiều Chính Thanh lên tiếng nói:

- Vấn đề tam công rất mẫn cảm, vừa phải có tính có thể thao tác, lại phải khiến dư luận bên ngoài dịu di, hơn nữa còn không thể để bên dưới cảm thấy áp lực quá lớn, có thể nói tài liệu này rất khó làm.

Trước mắt tôi cho rằng tài liệu mà Bí thư Hoàng đệ trình này logic rất đầy đủ.

Đặc điểm của tài liệu này là bước đi khá lớn, về sau thực thi có thể đạt được hiệu quả rõ ràng.

Đồng thời, có chú ý tới rất nhiều vấn đề thực tế, đối với chỗ khó của những đơn vị phía dưới suy nghĩ rất chu đáo, lực cản thực thi khá nhỏ…

Kiều Chính Thanh xuất thân là Trưởng ban thư ký, có uy tín rất cao trong cơ quan chính quyền.

Bao gồm Giang Sở cũng là cán bộ ông ta lúc làm Trưởng ban thư ký đã để bạt lên. Ông ta tỏ ra khẳng định đối với Hoàng Hoành Viễn, xu hướng của cuộc họp có thay đổi rõ rệt.

Cuộc họp như vậy, Chu Tử Binh thường sẽ không lên tiếng.

Chế độ tập trung dân chủ trong Đảng, nhân vật số một lên tiếng quá sớm, định con đường quá sớm, sẽ ảnh hưởng không tốt.

Chu Tử Binh bình thường rất chú ý điểm này.

Hội nghị như vậy, ông ta thậm chí không phát biểu tổng kết, đây là đặc điểm làm việc của ông ta.

Cho nên, làm việc bên cạnh ông ta, không có bản lĩnh cứng rắn tuyệt đối không ổn.

Chu Tử Binh cũng rất chú ý điểm này.

Ông ta thường nhấn mạnh, Uỷ ban nhân dân tỉnh phải có tinh binh mãnh tướng, tinh binh mãnh tướng có tác dụng gì? Đó chính là có thể trụ vững trước áp lực, phải có thể quán triệt ý đồ của ông ta một cách thoải mái.

Hoàng Hoành Viễn đứng ở tuyến ngoài cùng của tinh binh mãnh tướng.

Quán triệt ý đồ của CHủ tịch tỉnh là chức trách của ông ta.

Nếu phải dựa vào sự ủng hộ của Chủ tịch tỉnh, ông ta mới có thể quán triệt ý đồ một cách triệt để, Trưởng ban thư ký như ông ta còn có giá trị tồn tại gì?

Chức năng quan trọng nhất của Trưởng ban thư ký là, phải lý giải ý đồ của lãnh đạo rõ ràng, hơn nữa không được lơ đãng phải quán triệt ý đồ của lãnh đạo.

Hôm nay Hoành Hoành Viễn chính là mượn cơ hội này, đạt được hiệu quả như vậy.

Mấy Phó chủ tịch tỉnh lên tiếng xong, Hoành Hoành Viễn liên tục khiêm tốn, chuyển chủ đề:

- Hôm nay chúng ta chủ yếu là phải thảo luận vấn đề, tìm được điểm có vấn đề của chế độ, Phó trưởng ban thư ký Giang, anh là người tham gia từ đầu tới cuối trong tài liệu này, tài liệu này có được ngày hôm nay, có thể được lãnh đạo khẳng định như vậy công lao của anh rất lớn.

Hôm nay anh cũng đưa ra ý kiến đi.

Giang Sở sắc mặt có chút khó coi, nhưng nhiều lãnh đạo ở đây như vậy, ông ta không được quá để ý.

Ông ta hơi trầm ngâm một chút, gật đầu nói:

- Tài liệu tốt lắm, đội ngũ thư ký của chúng ta đã trưởng thành.

Hoàng Hoành Viễn gật đầu nói:

- Lần này rất nhiều đồng chí phòng nghiên cứu chính sách, văn phòng, đều tham gia xây dựng tài liệu, mọi người rất dụng tâm, tôi ở đây xin biểu thị sự cảm ơn với mọi người.

Vạn Ái Dân mặt nhăn mày nhíu nói:

- Nếu tất cả mọi người cảm thấy không thành vấn đề, vậy trước tiên làm thử, trong quá trình thử chúng ta sẽ sửa chữa, hiện tại đã tới lúc chúng ta phải theo đuổi hiệu suất, làm thế nào làm tốt việc chỉnh đốn tác phong thật nhanh, đồng thời mau chóng làm tốt coonng tác chính sách kinh tế, đây là công tác chúng ta bắt buộc phải làm.

Thời gian không đợi ta các đồng chí ạ, chúng ta còn không nắm chắc vấn đề kinh tế, thì chúng ta vốn không có tương lai…

Lời nói của Vạn Ái Dân giống như lời tổng kết.

Tình huống như vậy rất bình thường trong hội nghị Uỷ ban nhân dân tỉnh, Chủ tịch Chu phát huy đầy đủ tài hoa của mọi người, để mọi người nói thoải mái, cuối cùng quyết nghị có dược rõ ràng thuận lý thành chương.

Hoàng Hoành Viễn trước kia không biết Chủ tịch Chu có thói quen này, nên tính cảnh giác về mặt công tác không đủ.

Hôm nay, ông ta có thể nắm hội nghị trong tay, trong lòng ông ta cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Quả nhiên, Chu Tử Binh nghe xong lời của Vạn Ái Dân nói cầm chén trà lên nhấp một ngụm, trên mặt lộ ra nụ cười:

- Ý kiến của Phó chủ tịch Vạn cũng là ý kiến của tôi, lập tức làm thử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.