Quan Sách

Chương 678: Chương 678: Liệu quyết tử rồi.




Phó chủ tịch thường trực quận Lân Giác Lưu Nhiễu Đường và Lý Quốc Vĩ đã hợp tác nhiều năm, năm đó khi xuống xã, thị trấn, một người là Bí thư Đảng uỷ, một người là Chủ tịch thị trấn, phối hợp rất ăn ý ngày càng tăng thêm sức mạnh, được gọi là đối tác tốt nhất.

Nhưng lúc này, hai người đều rất thảm hại.

Biện pháp duy nhất mà Lưu Quốc Vĩ giải quyết vấn đề chính là phải tỏ dáng vẻ chịu thua trước Trần Kinh.

Dáng vẻ này khiến cho Trần Kinh rất thỏa mãn, đồng thời lại khiến cho Trần Kinh vang danh trên công trình Bán Sơn Hào Đình đây không thể không nói là khảo nghiệm.

Ông ta và Lưu Nhiễu Đường hai người phân công mà đi, về phương diện liên lạc Ôn Hải, do Lưu Nhiễu Đường phụ trách.

Lý Quốc Vĩ chỉ thị Lưu Nhiễu Đường, để cho anh ta nói rõ với bất động sản Ôn Hải, để cho bọn họ nghĩ cách chủ động quan hệ xã hội, phải làm công tác từ hai cấp trong thành phố, phải chăm chỉ phối hợp với ban chỉnh đốn và cải cách tương quan, thái độ rất quan trọng.

Do vì đủ loại nguyên nhân, Lý Quốc Vĩ và bất động sản Ôn Hải vẫn giữ khoảng cách tương đối, điểm này có liên quan đến nhóm của ông ta trong thành phố. Ông ta không thể quá thân cận với Ôn Hải, cho nên có nhiều lời ông ta không thể nói, có nhiều việc ông ta cũng không có cách nào làm.

Nhưng Trần Kinh bên này, công việc của ông cần phải tự mình làm, vừa nghĩ đến đây, ông lại cảm thấy uất ức.

Có đôi khi trong đầu ông ta đã nghĩ, Trần Kinh ngày thường ngây thơ, vẻ lịch sự như vậy, lại còn trẻ tuổi, làm sao trong bụng lại có nhiều mưu ma chước quỷ như vậy?

Lý Quốc Vĩ là liên tiếp trúng chiêu, liên tiếp chịu thiệt, dường như chỉ cần ông ta có tâm tư xấu, lập tức đối mặt với xui xẻo.

Kết quả là ông ta lừa người không thành lại bị người khác hãm hại, khiến cho dở khóc dở cười, hận thấu xương.

Chuyện đầu tiên mà Lý Quốc Vĩ làm, đương nhiên là dưới sự trói buột cực lực của lãnh đạo văn phòng uỷ ban các cục khoa, ông ta đặc biệt mở cuộc họp dự án Bán Sơn Hào Đình, trên cuộc họp ông ta còn nghiêm túc phê bình một số đồng chí không lấy đại cục làm trọng, không ý thức đến tính mẫn cảm của Bán Sơn Hào Đình.

Lý Quốc Vĩ còn nhấn mạnh, bất kỳ đơn vị hay ban ngành nào không nhất tề ý kiến với Quận uỷ và Uỷ ban nhân dân quận. Đơn vị như vậy và người phụ trách tương quan sẽ chịu phản ánh sâu sắc.

Lý Quốc Vĩ mở một cuộc họp đằng đằng sát khí trong cuộc họp không chỉ nhắc đến quyền uy của Đảng uỷ, thể hiện thiện ý với Trần Kinh, thái độ yếu kém được thể hiện rõ ràng.

Không chỉ là như thế, mấy ngày trước còn hung hăng hơn so với mấy phần tử cầm đầu, Lý quốc Vĩ còn ra lệnh cho bọn họ làm kiểm điểm, còn trực tiếp đem bài kiểm điểm đưa cho Trần Kinh.

Những hành động liên tiếp này của ông ta, chấn động cả chính đàn của Lân Giác, rất nhiều người đều là mở rộng tầm mắt.

Lý Quốc Vĩ hoàn toàn quy thuận Trần Kinh? Ông ta đây là tự hủy Trường Thành, tự mình hại thế lực trên tay của mình.

Trong lòng người khác có nghi ngờ, trong lòng Lý Quốc Vĩ cũng đang rỉ máu? Nhưng gió trong thành phố càng thổi càng nhanh, Trần Kinh vẫn không dừng khiêu chiến với những người thần kinh mẫn cảm trong thành phố.

Lý Quốc Vĩ có thể biết rõ cục diện hiện tại, Trần Kinh đang lấy dự án Bán Sơn Hào Đình nói chuyện, không có người nào dám chính diện giao phong với hắn.

Trần Kinh không phải hạng người giả dối, hắn sẽ vì dự án Bán Sơn Hào Đình mà cống hiến hết sức mình, mời chuyên gia từ trong Tỉnh đến Bạch Thạch Sơn làm khảo sát văn hoá. Toàn bộ hành trình ghi lại giá trị văn hoá của Bạch Thạch Sơn, ngoài ra một tay lại phái một người kín đáo điều tra dự án Bán Sơn Hào Đình từ thẩm duyệt ruộng đất đến những vấn đề cụ thể của tất cả người có liên quan đên thi công công trình.

Trong chuyện này, thái độ của một số cán bộ chính ông ta đều nắm giữ, nếu như một khi ông ta muốn chơi trong chuyện này, không biết sẽ có bao nhiêu người bị ông ta cắn chết.

Duới tình huống như thế, Biệt thự Bán Sơn vốn là một dự án nhỏ với mấy trăm mẫu đất. Bởi vì dự án như vậy dẫn đến quá nhiều tranh luận liên quan đến Bạch Thạch Sơn, không có người nào nguyện ý can thiệp

Cho nên, Lý Quốc Vĩ có thể nghĩ tới sau này Trần Kinh có thể sẽ mở một mặt lưới đối với dự án Bán Sơn Hào Đình, ông ta dựa vào cái gì mở một lưới?

Nếu như là một cán bộ thông thường, có thể sẽ can thiệp đến tiền và sắc, nhưng lai lịch của Trần Kinh thần bí. Dùng tiền không thể được, tùy tiện mua một chiếc xe hai ba trăm ngàn, ai dám cầm tiền đi đập cửa nhà hắn chứ?

Về phương diện sắc, nghe nói bạn gái của Trần Kinh là một phụ nữ nhan sắc ở Bắc Kinh, những phụ nữ liễu yếu đào tơ hắn nào để ý đến?

Cho nên, gần như có thể khẳng định, điều mà Trần Kinh cần chính là lợi ích trên mặt chính trị, ông ta Lý Quốc Vĩ và hắn đợi cho mâu thuẫn trở nên gay gắt, còn không bằng nên tỏ thái độ trước, sớm tỏ thái độ chủ động.

….

Dự án Bán Sơn Hào Đình bị tạm dừng, Trần Kinh không bao giờ hỏi việc này, bởi vì căn cứ điều tra, dự án Bán Sơn Hào Đình có hơn mười hạng mục không phù hợp yêu cầu và quy tắc, bọn họ muốn làm thông suốt hết mười quy tắc cũng cần có thời gian.

Cho dù là chạy thông suốt tất cả, công trình muốn khởi công, cần có các dữ liệu tổng hợp liên quan, cần Trần Kinh ký tên xác nhận mới có thể khởi công.

Không sai, Trần Kinh chính là muốn dùng dự án Bán Sơn Hào Đình này để dò xét một chút nội tình bên trong của khắp nơi.

Trần Kinh đến Lân Giác lâu như vậy, hắn cảm thấy một số thị trấn bên dưới chen vào không lọt, không đổ nước vào được, hắn không khống chế được cả cục diện, hắn cảm thấy cục diện như vậy không thể kéo dài được.

Mặt khác, bè phái mọc lên như rừng trong thành phố cấp một, nhưng Trần Kinh ngược lại không dung nhập bè phái nào, ở chính đàn Hải Sơn, Trần Kinh giống như nằm tách rời vòng tròn quyền lợi, cảm giác như Trần Kinh không được ba thương, không được ngoạiyêu, ngay cả khi làm toàn bộ chuyện của Lân Giác cũng bị cản trở lớn.

Trần Kinh chính là muốn thăm dò, xem những người của thành phố cuối cùng có năng lượng bao nhiêu, đồng thời Trần Kinh cũng muốn đám đại lão trong thành phố biết, hắn Trần Kinh không phải là quả hồng mềm, cần cho hắm một vị trí trên chính đàn Hải Sơn.

Xử lý vấn đề của Lân Giác, không thể không có Lý Quốc Vĩ, thời gian làm việc của Lý Quốc Vĩ ở Lân Giác đã lâu, cây lớn rễ sâu, nên có lực ảnh hưởng lớn.

Trần Kinh giao phong chính diện với ông ta, hai con hổ đánh nhau, ắt có một con bị thương, hơn nữa điều này sẽ bất lợi đối với sự phát triển của Lân Giác, không có lợi với sự ổn định xã hội của Lân Giác, cách làm như vậy là hạ sách.

Muốn dùng Lý Quốc Vĩ, người này vừa xảo trá vừa không thành thật, vậy thì phải dùng thủ đoạn.

Có người trong dự án Bán Sơn Hào Đình cố ý che giấu Trần Kinh, đều này nhất định là bọn họ đã ngầm kết giao với Lý Quốc Vĩ.

Lý Quốc Vĩ ngầm đồng ý việc này, ông ta đoán chừng Trần Kinh không dám ra tay động thủ ở phía trên, Trần Kinh lại cố tình làm ra phương pháp trái ngược, đã ra tay động thủ trong chuyện này, mục đích cuối cùng chính là nắm chặt Lý Quốc Vĩ, để cho ông ta chú ý, làm những chuyện có lợi cho sự phát triển của Lân Giác.

Lý Quốc Vĩ bên này, mấy ngày nay ông ta cũng biểu hiện không biết phản ứng bên này của Trần Kinh.

Lại nói Lưu Nhiễu Đường bên kia, anh ta có quan hệ với bất động sản Ôn Hải, anh em bất động sản Quan Kế Vũ biểu thị hoàn toàn phục tùng yêu cầu của Quận uỷ, đang cố gắng nổ lực bù đắp lại vấn đề và thiếu sót của dự án.

Mặt khác hai người cũng đề xuất mong muốn có thể viếng thăm Trần Kinh, Lưu Nhiễu Đường cũng không cho chủ kiến chính xác, sau khi chạm trán với Lý Quốc Vĩ, Lý quốc Vĩ yêu cầu đi dò xét thật hư của Trần Kinh.

Lý Quốc Vĩ luôn đắn đo, gọi điện cho Lưu Khúc phong.

Từ khi Lưu Khúc Phong lên làm chủ nhiệm chánh văn phòng Uỷ ban nhân dân, Lý Quốc Vĩ rất ghét anh ta, nhưng lúc này đây, ông ta gạt bỏ sĩ diện, giọng điệu có phần khách khí nhiệt tình.

Lưu Khúc Phong là người thành thật đối với sự nhiệt tình của Lý Quốc Vĩ anh ta không kiêu căng cũng không nóng nảy, gặp chiêu rút lui chiêu, cũng tương đối khách khí.

Cuối cùng Lý Quốc Vĩ cũng đã hỏi Lưu Khúc Phong lịch trình của Trần Kinh gần đây có bận không.

Lưu Khúc Phong khách khí nói:

- Chủ tịch Quận, Bí thư hôm nay đi Việt Châu, đi Việt Châu thăm hỏi lãnh đạo tương quan, tạm thời lịch trình có thể thay đổi, có thể phải đi Bắc Kinh một chuyến.

- Cái gì? Đi Bắc Kinh, đây là như thế nào…?

Mồ hôi trên trán của Lý quốc Vĩ túa ra, ông ta kinh ngạc lúc lâu nói:

- Khúc Phong, cậu có biết Bí thư đi Bắc Kinh vì chuyện gì vậy?

Lưu Khúc Phong nói:

- Tôi cũng không biết rõ tình hình, nhưng hẳn là đi làm chuyên gia quan hệ xã hội rồi. Chúng ta chẳng phải là chuyên gia giúp đỡ làm thí điểm sao? Bí thư mấy ngày nay đều nhắc tới, nói quy hoạch phát triển của chúng ta không thể kéo dài được nữa, càng sớm định càng có lợi, nhưng lịch trình của các chuyên gia chúng ta quá bận, có thể cần phối hợp cân đối.

Hắn đi Việt Châu là vì chuyện này mới đi, có thể đến Việt Châu có tình hình mới thay đổi, nên mới đi đến Bắc Kinh.

Lý Quốc Vĩ vừa nghe Lưu Khúc Phong nói như vậy, tay chân ông ta lạnh như băng, Lân Giác hiện tại lộn xộn như vậy, Trần Kinh lại bỏ mặc mặc kệ đi Bắc Kinh, điều này không lay động quân của hắn sao?

Chuyện của Bán Sơn Hào Đình, không biết có bao nhiêu người nhìn chằm chằm, không chỉ Quận khẩn trương, mà ngay cả thành phố gần đây cũng rất khẩn trương.

Không nói khoa trương, giải quyết chuyện này liên lụy đến toàn bộ sự cần bằng lợi ích của cả chính đàn Hải Sơn, duới tình huống như thế, Trần Kinh đi Bắc Kinh sao?

Cúp điện thoại của Lưu Khúc Phong. Lý Quốc Vĩ nóng giận quăng ngã điện thoại.

Trong lòng của mỗi nhân vật ở thành phố đều hẹp hòi có thù tất báo có thể là mọi người đều biết, Trần Kinh có gan mạo hiểm lấy thân thử nghiệm, ông ta Lý Quốc Vĩ sao không dám.

Bối cảnh của Trần Kinh sâu không lường được, hơn nữa hắn thân là cán bộ thi tuyển công chức, có hồ sơ dự bị trong Ban tổ chức Tỉnh, hắn có nắm chắc người đó không thể như thế với mình, nhưng Lý Quốc Vĩ nào có nắm chắc này?

Lý Quốc Vĩ không có nắm chắc phương diện này, ông ta cũng không thể không lo lắng, dự án Bán Sơn Hào Đình kéo thêm một ngày, có thể càng tăng thêm sự chú ý của các phương diện, đến sau cùng một khi sự tình lọt ra, vấn đề trở nên phức tạp, có thể là chuyện lớn.

Do dự thật lâu, Lý Quốc Vĩ lần lừa nghĩ không ra đối sách, mà đúng lúc này, Bành Triều Huy đã gọi điện đến.

- Anh, vội cái gì, đã lâu chưa ăn cơm với anh, muốn mời anh ăn cơm, khách sạn Quốc Tế như thế nào? Tan sở em đến đón anh được không?

Bành Triều Huy nói.

Lý Quốc Vĩ nhíu mày nói:

- Hiện tại là lúc nào rồi, tụ cái gì mà tụ? Lại là một đám bạn bè hư hỏng à?

Bành Triều Huy nói:

- Không có đâu anh. Đều là mấy quan hệ tốt, có thể tin tưởng kết làm bạn bè, Tổng Giám đốc Lưu của tập đoàn Yến Kinh cũng ở đó, anh nên nể mặt ông ta, đi thư giãn một chút. Em biết anh mấy ngày gần đây gặp nhiều chuyện phiền toái, nhưng cứ vùi đầu vào công việc, cho dù vấn đề nhỏ cũng không giải quyết được?

Một khi đã như vậy, vì sao không nghỉ ngơi một chút, nói không chừng còn có phát hiện mới đấy?

Lý Quốc Vĩ vốn định từ chối, nhưng ông ta nghĩ lại, Lưu Thịnh của tập đoàn Yến Kinh cũng rất có bối cảnh, hơn nữa chuyện dự án Bán Sơn Hào Đình kia, đây là dự án mà Lưu Thịnh cũng ở bên đó, có phải thông qua người này, có thể tìm thấy một bước đột phá bất ngờ?

Lý Quốc Vĩ nghĩ như thế, nhân tiện nói:

- Được rồi, được rồi, tôi có thể đi với cậu, đi ăn cơm đi, đừng làm cho hoạt động thêm lộn xộn, buổi tối không cần cậu đón, tôi tự lái xe đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.