Quan Sách

Chương 816: Chương 816: Lý Khắc Ba.




Lý Khắc Ba là Bí thư truyền kì của Tô Bắc.

Ông ta là Đảng viên nông dân.

Sau khi đại hội toàn tam trung kỳ thứ 13, anh ta được chọn làm Bí thư chi bộ thôn Lượng Ô.

Nhậm chức Bí thư chi bộ thôn Lượng Ô, ông ta đi đầu trong một vài cải cách, bắt đầu từ làm doanh nghiệp thôn, khiến thôn Lượng Ô trở thành thôn giàu nhất cả nước, tên của ông ta bởi vậy cũng được xướng lên trong cả nước.

Ông ta là một cán bộ Bí thư duy nhất trực tiếp thăng chức từ Bí thư chi bộ thôn trực tiếp lên Bí thư Huyện ủy từ khi lập nước đến nay.

Ông ta nhậm chức Bí thư huyện ủy huyện Vũ Chu đã 10 năm, trong 10 năm, huyện Vũ Chu từ huyện khá nghèo, hiện tại trở thành huyện xếp thứ 2 trong 10 huyện mạnh của cả nước.

Không khoa trương mà nói, là Lý Khắc Ba lãnh đạo bộ máy cán bộ huyện tạo nên thành tích.

Tính cách Lý Khắc Ba rất cứng nhắc, lòng dạ ngay thẳng, có gan quyết sách, có gan dám cải cách dứt khoát hẳn hoi.

Huyện Vũ Chu hiện tại trở thành cơ sở quần áo và trang sức thương hiệu nổi tiếng cả nước.

Doanh nghiệp một tay ông ta mở ra, ngành kinh doanh chính của tập đoàn Lượng Ô là phục sức.

Để cổ vũ sự phát triển của thời trang, tập đoàn Lượng Ô bỏ ra 500 tiền ủng hộ phát triển sản xuất phục trang, ủng hộ những doanh nghiệp có tiềm năng, trợ giúp bồi dưỡng nhân tài về mặt chính sách thương hiệu thời trang, thiết kế thời trang, chính sách tiếp thị.

Hơn nữa tổ chức liên minh doanh nghiệp phục trang, phát triển dựa vào phương thức liên hợp hợp tác cùng chiến thắng, đây là con đường phát triển đặc sắc mà Lý Khắc Ba tạo ra.

Một Bí thư có một câu truyện đặc sắc như vậy, không ngờ lại vì một đề tài thảo luận của kinh tế khu vực huyện mà ăn thua với Trần Kinh, điều này không thể không nói, khiến người ta có chút khó tin.

Hai người nói về lý lịch kinh nghiệm và danh tiếng thì, Trần Kinh và ông ta không một cùng cấp.

Mà nói về tuổi tác, Trần Kinh năm nay 30, ông ta đã 57.

Con Lý Khắc Ba cũng phải lớn hơn Trần Kinh vài tuổi.

Hai người một già một trẻ, người già tư cách già, tính tình thẳng thắn, trong mắt không cho phép một hạt cát đọng vào.

Nghé mới sinh không kinh gì hổ, có gan kéo hoàng đế xuống ngựa, cũng là một tên quật cường đến trong xương.

Hai người còn chưa bắt đầu luận chiến, truyền thông và công chúng đã bắt đầu lăng xê bốn phía.

Màn tranh luận kịch liệt này của Trần Kinh và Lý Khắc Ba, nghiễm nhiên thành điểm đáng xem nhất trong diễn đàn kinh tế khu vực huyện kỳ này.

Thư ký của Lý Khắc Ba là nữ, mặc dù trung ương có yêu cầu rõ ràng, cán bộ và thư ký không thể khác giới.

Nhưng tình huống của Lý Khắc Ba đặc thù, thư ký của ông ta là nữ, dám kafn điều này ở trên chính đàn nước cộng hòa e rằng cũng chỉ có một người này.

Vốn, một lần phỏng vấn Lý Khắc Ba không coi trọng gì, ông ta từ trước tới nay là người coi mình là chủ.

Theo ông ta thấy, hiện tại mọi người thích tranh luận ưu khuyết của hình thức Tô Bắc và hình thức Lĩnh Nam.

Vấn đề này còn cần tranh luận sao? Đương nhiên là Tô Bắc mạnh.

Ông ta làm Bí thư chi bộ thôn, Lượng Ô đứng đầu cả nước. Lĩnh Nam có thôn nào so với Lượng Ô được không?

Hiện tại ông ta giữ chức Bí thư Huyện ủy Vũ Chu, tuy Lĩnh Nam có một Hổ Sơn đè đầu Vũ Chu.

Nhưng Hổ Sơn là con đường danh nghiệp đại quốc, một loạt nhà máy đồ điện quốc doanh đóng ở Hổ Sơn, Lĩnh Nam là tập trung toàn lực tạo nên một quận, thế thì có khả năng gì để so sánh?

Khi đó ông ta nhận phỏng vấn, trong đầu nghĩ rất đơn giản, ông ta nghĩ không thể để Lĩnh Nam đứng lên đầu Tô Bắc.

Diễn đàn kinh tế khu vực huyện lấy Tô Bắc làm trọng tâm, cải cách Lĩnh Nam chỉ là làm sớm thôi, vấn đề một đống sạp hàng lớn tích lũy lâu không có cách gì giải quyết, hiện tại đã tiêu hóa không tốt rồi.

Còn Tô Bắc đang ở thời gian phát triển mạnh, Tô Bắc bất kể là phát triển theo quy hoạch vĩ mô, hay kết cấu kinh tế hiện tại, đều hợp lý hơn Lĩnh Nam, kém không quá mấy con số, đó căn bản không coi là khác biệt.

Lĩnh Nam có cán bộ nói cái gì mà xây dựng đại quận, phản ứng đầu tiên của ông ta là rất gai mắt.

Cái gì gọi là xây dựng đại quận? một thôn Lượng Ô nhỏ của ông ta có thể sánh với một thành phố cấp địa nội địa sao. Có phải thôn Lượng Ô cũng có thể xây dựng thôn lớn?

Trong quan niệm của Lý Khắc Ba, nông thôn chính là nông thôn, thành thị là thành thị.

Xây dựng nông thôn cần có một loạt biện pháp, mà xây dựng thành phố cần những biện pháp khác.

Cái gọi là xây dựng đại quận của Trần Kinh, xây một quận bất kỳ thành một tòa thành, vậy khắp nơi trong cả nước đều là thành phố, người ta ăn gì uống gì?

Nông dân thành thị dân, bọn họ dựa vào gì để sinh sống?

Cho nên ông ta thấy đề xuất đại quận chỉ là lấy lòng mọi người, không đáng tin cậy.

Nhưng điều khiến ông ta không dự đoán được chính là, lần phỏng vấn này không ngờ dẫn tới làm sóng lớn như vậy.

Giống Trần Kinh, trong vòng 24h, ông ta ít nhất nhận mấy chục cuộc điện thoại, tất cả những người gọi tới đều là nói việc này, nói ông ta không nên tranh giành chi cho mệt.

Cuối cùng ông dứt khoát tắt máy, nhưng tắt máy cũng không xong.

Người ta gọi tới điện thoại di động của con gái tìm ông ta, khiến ông ta tránh cũng không được.

Điều khiến ông ta thấy bực chính là, Tô Bắc có bao nhiêu cuộc điện thoại khuyên can cảnh cáo ông ta phải cẩn thận ứng phó cục diện hiện tại. Nói người thanh niên Trần Kinh kia thành rất kì diệu.

Một tiểu tử 30 tuổi đầu, có thể thần thánh đến đâu?

Con trai ông ta Lý Hoài Hổ 30 tuổi đã dẫn đầu rất xa, để nó tiếp quản tập đoàn Lượng Ô, hiện tại còn chưa thoát ly được sự hướng dẫn của ông ta.

Thanh niên hiện tại không mấy người có khả năng làm thật, mở miệng là chính sách, ngậm miệng quy hoạch, vừa mở miệng là thời trang thời thượng, cán bộ làm việc thực sự thì một đám đại khái, cán bộ trẻ như vậy ai cũng như ai, vô số kể, Lý Khắc Ba gặp bao nhiêu rồi?

Một mình buồn bực ngồi trên sô pha hút thuốc, bàn phía trước đặt bàn ăn vừa ăn xong.

Con gái Lý Tịnh từ bên ngoài tiến vào, ông ta nhíu mày nói:

- Khách sạn này phục vụ làm gì vậy? Bàn ăn lúc nào cũng chưa dọn, thật sự là một đám ô hợp thiếu quản lý.

Lý Tịnh ngẩn người, nói:

- Cha, cha chẳng phải có dặn dò, trước mười giờ không được làm phiền sao, con không cho người vào.

Lý Khắc Ba không kiên nhẫn nói:

- Mau gọi người vào dọn bàn đi, nhìn trong lòng không thoải mái.

Lý Tịnh cười khách khách, nhấn nút gọi phục vụ, sau đó cô ngồi sát vào bên cạnh cha:

- Cha, sao vậy, có chuyện gì phiền lòng?

- Còn không phải vì tiểu tử lấy lòng mọi người kia sao? Khiến cha giờ còn không cách gì ra ngoài, nhốt trong khách sạn như ngồi tù, muốn làm ba buồn chết đúng không?

Lý Tịnh mím môi, cô biết cha tính tình nóng.

Bình thường là người thích vận động nhất, bây giờ lại bị đám phóng viên bên ngoài khiến không dám ra ngoài, đến mức thật sự khó chịu.

Cô dừng lại một chút, lời nói xoay chuyển:

- Cha, con thấy Trần Kinh kia cũng có vài phần bản lĩnh, vừa rồi con thống kê một chút điện thoại của cha.

Có rất nhiều lãnh đạo tỉnh gọi tới, như Chủ nhiệm Dương phòng nghiên cứu Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ngũ Uỷ ban Cải cách và Phát triển, bọn họ đều tán thưởng Trần Kinh này, bảo cha nên ủng hộ ứng phó.

Lý Khắc Ba nhíu mày:

- Cái gì mà cẩn thận ứng phó, bọn họ đây là thổi phồng chí khí của người khác, diệt uy phong của mình. Điều tôi phiền nhất chính là những người này, luôn mồm nói tin tưởng Tô Bắc, trên thực té không có chút niềm tin nào, vừa nhắc tới Lĩnh Nam, bọn họ theo bản năng là khẩn trương.

Bình thường cái gì cũng lấy ra so sánh với người ta, so đến so đi, là giàng hồ càng chạy càng già, lá gan càng lăn lộn càng nhỏ.

Lý Tịnh thở dài một hơi nói:

- Cha, con cũng thấy họ nói có đạo lý. Trần Kinh kia tuổi còn trẻ, người ta đầu trọc không sợ nắm tóc, vua cũng thua thằng liều, danh tiếng của cha lớn như vậy, hiện tại dính vào chuyện đó, anh ta cũng nổi tiếng theo cha, người ta không bàn thắng bại, dù sao cũng lăng xê thành công rồi.

Lý Khắc Ba nhíu mày không nói lời nào, thật lâu sau, ông ta bỗng nhiên nói:

- Tịnh Tịnh, vậy con nói nên làm như nào? Hiện tại bảo cha lùi bước sao? Bảo cha thu lại những lời đã nói sao? Tính cách của cha là vậy sao? Thật sự quá dễ cho tiểu tử này.

- Đông đông

Lý Khắc Ba hô một tiếng:

- Vào đi.

Đẩy cửa vào không phải nhân viên phục vụ khách sạn, mà là một thanh niên.

Anh ta hổn hển thở nói:

- Bí thư, vừa mới có được một bài báo sắp đăng ngày mai của Nhật báo Hoàng Hải, anh xem bài báo này.

Ông ta mở một tờ báo đưa cho Lý Khắc Ba.

Lý Khắc Ba trước tiên nhìn chữ kí trên bài báo, chữ chì in rõ ràng: Trần Kinh.

Tiêu đề bài báo rất lớn “quan niệm trung tâm liên quan tới xây dựng đại quận huyện kinh tế khu vực huyện.

- Xem cái gì mà xem, tôi không xem. Muốn xem thì anh xem đi.

Lý Khắc Ba.

Khiến hai người trong phòng ngơ ngác nhìn nhau.

Lý Khắc Ba không kiên nhẫn nói:

- Các người có ý kiến gì? Nên làm gì thì làm đi, Tịnh Tịnh dọn bàn đi, tối không được qua đây nữa, tối tôi muốn viết vài thứ, không được quấy rầy tôi.

Hai người ngơ ngác nhìn nhau, Lý Khắc Ba đứng lên khóa trái cửa, trở về ngồi trên sô pha, buồn bực hút thuốc.

Ông ta không đọc nhiều sách, sao có thể viết văn?

Tất cả những bản thảo phát biểu, và thành quả nghiên cứu lý luận, đều là người ta viết thay.

Hiện tại ông ta có thể đọc hiểu báo cáo, đọc hiểu văn kiện, cũng là học được sau khi làm lãnh đạo.

- Viết văn. Hắc.

Lý Khắc Ba hừ lạnh một tiếng, thực chất bên trong ông ta là một người không chịu thua.

Trần Kinh hôm qua công khai nghênh chiến, hôm nay lại bắt đầu viết văn mai phục trước.

Trần Kinh có chút tài năng viết văn, cán bút cứng rắn, Lý Khắc Ba cũng muốn viết, tuy nhiên lại không có bản lĩnh đó, ông ta cảm giác mình kém người khác.

Đối với người thẳng thắn luôn thích tranh giành như ông ta, ông ta cũng cảm thấy rất nén giận.

Ông ta ngồi trước bàn sách, mở một trang giấy, cũng cầm bút, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

Ông ta bực bội đi lại trong phòng, cuối cùng ngồi trên salon.

Nảy sinh buồn phiền trong chốc lát, mắt ông ta mất tự nhiên liếc mắt về phía thùng rác.

Thật lâu sau ông ta muối lấy tờ giấy bị vò nát thành cục ra, do dự lại ném vào.

Liên tiếp thử nhiều lần, cuối cùng ông ta vẫn mở tờ báo ra.

Bài văn còn ở đó, Lý Khắc Ba đọc, trên thực tế bài văn này rất thông tục dễ hiểu. Không chỉ không có từ ngữ, hơn nữa trình bày cũng toàn khẩu ngữ, không có những lời hoa mỹ trong quan trường.

Lý Khắc Ba đeo kính lão, cẩn thận đọc.

Dần dần nhăn mày, đứng lên cầm bút chỉ từng hàng từng hàng.

Trần Kinh viết bài văn cẩn thận, nghiêm túc, trật tự rõ ràng, dễ hiểu.

Nhìn qua những lý luận sâu xa, dưới ngòi bút của hắn trở nên thông dụng, khiến người đọc thấy nhẹ nhàng, đồng thời rất có sức thuyết phục.

Vô tình Lý Khắc Ba càng đọc càng kĩ, dần dần trầm lòng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.